Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 119: Nguyền rủa




Mọi chuyện vẫn bình thường không có gì bất thường, một tối thứ 7 hắn đang ngồi nhìn con bé Thiên Anh bú sữa, mà hắn cứ nuốt nước bọt ừng ực, Naccy thấy hắn cứ nhìn chằm chằm thì trợn mắt nói.
“ Anh nhìn cái gì thế?”
Trần Quốc Hưng cười hắc hắc nói.
“ Dĩ nhiên anh đang nhìn con ăn rồi.”
Naccy lườm lườm hắn rồi quay đi, hắn gãi gãi cằm suy tư, nhìn con bé Thiên Anh bú sữa ngon lành tự nhiên hắn cũng muốn tranh ăn với con, hắn muốn thử xem mùi vị của sữa nó như thế nào, nhưng nghĩ đi nghĩ lại đành thôi, hắn mà tranh ăn với con thì hắn đâu phải một ông bố tốt.
Con bé Thiên Anh đanh ăn tự nhiên nấc lên vài cái, cả người co giật. Naccy vẻ mặt hiện lên hốt hoảng vội nói.
“ HIM, con bị sao này anh!”
Trần Quốc Hưng còn đang trầm tư nghe Naccy gọi thì giật mình nhìn lại, con bé Thiên Anh cả người co giật, mặt mũi đã tím tái, hắn không kịp suy nghĩ lao lên bế lấy con bé Thiên Anh, một tay đặt lên đỉnh đầu truyền linh lực vào cơ thể con bé, thần niệm khí cảm kiểm tra từ trong ra ngoài, không phát hiện ra điều bất thường, hắn sợ hãi khi phát hiện con bé Thiên Anh hít thở càng lúc càng khó khắn.
Naccy đã khóc nấc lên, mẹ hắn vừa lúc cũng đi vào thấy con bé Thiên Anh như vậy cũng hô lớn.
“ Cháu ngoài của bà bị sao vậy? Đưa cháu tao xem nào.”
Mẹ hắn bế lấy con bé Thiên Anh từ tay Trần Quốc Hưng, rồi vuốt khắp người con bé, hắn hít vài hơi không khí đè nén cảm xúc bình tĩnh trở lại.
Thiên nhãn được hắn mở ra, vừa nhìn hắn liền giật mình, xung quanh người con bé Thiên Anh có một đám khí đen quấn lấy, trong lòng hắn trầm xuống, trong đầu loé lên bốn chữ.
“ Nguyền rủa chi thuật”
Hắn nắm chặt nắm đấm, hắn đã quá chủ quan rồi, đáng lẽ hắn phải ngăn cản khi tên anh họ Milk lấy tóc của con bé Thiên Anh, không ngờ tên Milk lại có thể dùng nguyền rủa chi thuật mà hại con bé Thiên Anh.
Hắn vận dụng thiên nhãn hết mức có thể quan sát thật kĩ lưỡng, hắn mừng rỡ khi phát hiện được một tia khí màu đen mỏng manh từ bên ngoài cắm vào cơ thể con bé Thiên Anh.
Không nghĩ nhiều hắn liền lấy ra cây sáo linh khí từ trong không gian trữ vật đưa lên miệng thổi mạnh.
Tiếng sáo vang lên tạo ra âm ba cắt đứt sợi tơ màu đen, miệng hắn trào ra một tia máu nhưng hai mắt sáng quắc, nhìn lại con bé Thiên Anh đã trở lại bình thường hắn liền thở phù một hơi, rồi đưa tay lau máu ở khoé miệng.
Hằng cùng ông già Norl nghe tiếng ồn ào cũng chạy vào, ông già Norl trợn mắt nhìn hắn hỏi.
“ Có chuyện gì vậy?”
Hắn không trả lời ông già Norl mà nhìn qua Hằng rồi nói.
“ Chăm sóc mọi người nhé, anh đi ra ngoài có chuyện.”
Hằng không hỏi hắn mà chỉ gật đầu, Trần Quốc Hưng liền đi ra ngoài, ông già Norl tức giận gọi với theo.
“ Đi đâu?”
Trần Quốc Hưng lao nhanh ra ngoài chỉ để lại một câu nói vang bên tai ông già Norl.
“ Cháu đi xử lý vài kẻ muốn tìm chết.”
Ông già Norl nheo mắt nhìn theo bóng lưng Tràn Quốc Hưng, sau đó rơi vào trầm tư.
Hắn lao nhanh ra bên ngoài lần theo sợi tơ khí màu đen đang từ từ tan biến, tốc độ của hắn càng nhanh hơn, 5 phút sau hắn đã xuất hiện ở một khu vắng vẻ, có những ngôi nhà đã cũ dải rác, hắn cực kì tức giận, rồng thì có vảy ngược nếu đụng vào sẽ khiến nó điên cuồng mà giết chóc, hắn cũng vậy, hắn cũng có vảy ngược đó là gia đình người thân của hắn, nếu có kẻ đụng phải thì tên đó coi như đã đặt một vé đi gặp lão Diêm Vương.
Trong một ngôi nhà heo hút nằm ở một góc, Milk nheo mắt ngồi trên bộ bàn ghế cũ nát nhìn về phía một người người phụ nữ tầm 40 tuổi ăn mặc cổ quái, đang dùng những chiếc kim đâm lên một hình nộm bằng vải, miệng lầm nhầm đọc những từ khó hiểu.
Đột nhiên người phụ nữ khựng lại, cả người ngã nhào xuống đất, miệng phun máu phè phè.
“ Không thể nào!”


Một tiếng kêu bằng tiếng Trung vang lên từ miệng người phụ nữ, Milk giật mình liền đứng dậy nói.
“ Có chuyện gì vậy Quỷ Bà.”
Người phụ nữ lồm cồm bò dậy nói gấp gáp.
“ Không xong, nguyền rủa của ta đã bị phá, mau rời khỏi đây.”
Lời người phụ nữ còn chưa dứt thì tiếng của Trần Quốc Hưng đã vang lên bên tai hai người.
“ Hừ, muộn rồi.”
Hắn từ từ đi vào, ánh mắt nhìn ngắm khắp căn nhà, bộ dạng giống như đi thăm quan vậy. Vừa nhìn thấy hắn cả Milk và người phụ nữ giật mình.
Sau một thoáng giật mình, Milk liền lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên nói.
“ Ồ không ngờ lại gặp cậu ở đây?”
Trần Quốc Hưng cũng không dài dòng cho mệt người, diễn làm gì không biết hắn nhếch mép nói.
“ Ngạc nhiên cái rắm chó, ngồi im đấy tí tao sử mày?”
Milk nhăn mày biết là đã lộ liền lấy từ bên hông ra một cây súng lục bạc dơ lên về phía Trần Quốc Hưng.
“ Tao cũng không ngờ mày lại có thể mò tới đây.”
Trần Quốc Hưng không để ý tới tên Milk mà dùng ánh mắt tò mò đánh giá người phụ nữ trước mặt, lông mày khẽ nhăn lại, quả nhiên Địa Cầu tồn tại những nền văn minh cổ đại đã biết vận dụng những điều thần kì của tự nhiên, những môn thần thuật, đạo thuật được nghiên cứu thành công và phát triển rực rỡ, nhất là ở Trung Quốc, một trong năm nền văn minh cổ đại tồn tại trên trái đất.
“ Nguyền rủa thuật, ngươi là người của Tả Minh Sư.”
Vừa nghe đến cái tên Tả Minh Sư người phụ nữ dùng tiếng Trung nói.
“ Ngươi là ai, tại sao lại biết đến Tả Minh Sư bọn ta?”
Hắn xoa xoa cằm, Tả Minh Sư theo thông tin mà hắn có được là tông phái này nằm ở nội Trung Quốc, thành lập từ thời vua Minh đến bây giờ vẫn còn tồn tại, tông phái này thuộc một nhánh của đạo giáo Thượng Thanh, thứ mà bọn họ tu luyện cũng là công pháp tu tiên, bất quá hắn cũng chỉ nắm được một ít thông tin, Địa Cầu này nói lớn không lớn nói bé không bé vậy mà lại ẩn dấu rất nhiều thứ, điều này làm hắn đau đầu không thôi, mang cái danh nghĩa kẻ thủ hộ trên đầu nhưng hắn lại chẳng thể nào mà hiểu nổi cái nơi gọi là Địa Cầu.
“ Ê thằng kia, sao mày lại có ý định hại con gái tao.”
Hắn lại gạt câu hỏi của người phụ nữ qua một bên mà trợn mắt hỏi tên Milk. Milk nhìn Trần Quốc Hưng, trong mắt loé lên một vẻ chán ghét nói.
“ Bởi vì tao không muốn mấy kẻ mang dòng máu thấp kém như mày tồn tại, con của mày cũng như mày đều mang trong mình dòng máu thấp hèn.”
Trần Quốc Hưng đưa tay lên ngoáy ngoáy tai, mấy cái lời của tên Milk này quả thật rất ngứa tai, hắn nhếch miệng nói.
“ Thôi thôi, đừng có mà máu với chả me gì ở đây, máu của mày có khác gì máu chó đâu mà đòi hơn con người, nói toạc ra thì con bé Thiên Anh nó ảnh hưởng đến lợi ích của mày, mày sợ nó lớn sẽ chiếm hết cả cái gia sản khổng lồ nên gia tay.”
Milk cười phá lên ánh mắt hiện lên những tia đỏ, Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm rồi nói.
“ Theo lý thuyết thì mày có quan hệ gì với ông già Ro đâu nhỉ? Mà lại nghĩ đến chuyện thừa kế tài sản.”
Milk liền ngừng cười vẻ mặt hiện lên một vẻ giễu cợt nói.
“ Dù sao mày cũng sắp bị tao giết, tao nói cho mày biết một bí mật.”
Trần Quốc Hưng ồ lên vẻ mặt hiện lên vẻ chăm chú lắng nghe như khi ngồi trong lớp học bài, Milk nhếch miệng nói.
“ Tao là con ruột của lão già Watmart Ro.”
Hắn trợn trừng hai mắt, trong đầu như có vô vàn ý nghĩ xấu xa chạy qua, đưa tay lên tính toán, mẹ của tên Milk là chị gái của mẹ Naccy, hắn vỗ tay đánh đét vào nhau đưa ra kết luận cuối cùng, lão già Ro vụng trộm với chị vợ, suy nghĩ này làm hắn càng thêm khinh bỉ đối với ông bố vợ của hắn, cầm thú mà.


Tự nhiên hắn lại vỗ mạnh lên đầu, miệng lẩm bầm. “ Sít nữa bị thằng này lừa!”
Hắn có thiên nhãn mấy chuyện huyết mạch của đám người bình thường này hắn chỉ cần liếc mắt là nhìn ra, tên Milk đầu bò này làm gì có huyết mạch tương liên với lão già Ro.
Cái đầu của hắn nó muốn lú luôn, hắn nhìn tên Milk vẻ mặt hiện ra vẻ, ta hiểu ngươi thấy người ta giàu có nên nhận bố nhận con chứ gì, đúng là mặt dày hơn cái đít xoong nấu cám lợn.
“ Khoan khoan, tao thấy có gì đó không đúng ở đây, nếu mày mà là con trai của lão già Ro đó, tại sao lão không nhận mày nhỉ?”
Hắn cười đểu mà nhìn tên Milk. Milk cười cười nói.
“ Mẹ tao dấu lão già đó làm sao mà lão biết được.”
Càng nghe hắn càng muốn lú luôn cái đầu, trong đầu sâu chuỗi lại những sự việc, và cuối cùng đưa ra kết luận, cả hai mẹ con nhà này chắc có gì nhầm lẫn rồi, mẹ tên Milk không biết có hú hí với ông già Ro hay không nhưng hắn chắc chắn tên Milk không phải con lão già Ro.
“ Này đi đâu?”
Hắn lại gạt truyện của tên Milk qua một bên mà nhìn về phía người phụ nữ đang khẽ lùi ra sau cười cười hỏi.
Người phụ nữ thấy hắn nhìn tới thì sắc mặt khẽ biến, cô ta cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp toả ra từ trên người Trần Quốc Hưng, cô ta biết việc nguyền rủa bị phá chắc chắn có liên quan tới người này, cộng thêm uy áp lờ mờ toả ra cô ta biết mình không phải là đối thủ của Trần Quốc Hưng vì vậy cô ta quyết định bỏ chạy.
Không nói một lời người phụ nữ hét lên một tiếng.
“ Việc hôm nay dừng lại ở đây, tất cả mọi việc đều do tên Milk thuê ta làm, Tả Minh Sư sẽ nhớ kĩ ân tình hôm nay.”
Trần Quốc Hưng nhếch miệng, cả người loé lên, 2s sau đã xuất hiện trước mặt người phụ nữ tung ra một đấm vào mặt người phụ nữ.
“ Hự “ một tiếng người phụ nữ phun máu trên không trung bay vèo về phía sau đập vỡ vụn cả bức tường.
“ Đi… chỉ có nước đi vào nồi.”
Người phụ nữ nằm bất động trong đống đổ vỡ không biết sống chết, hắn phủi phủi tay rồi nhìn qua tên Milk đang cầm khẩu súng lục run rẩy, mồm đang há hốc.
Trần Quốc Hưng từ từ đi lại phía Milk, tên Milk run rẩy dơ súng lên, miệng lắp bắp nói.
“ Đừng có qua đây…nếu không…tao bắn…”
Hắn chỉ nở một nụ cười không chút sợ hãi nào mà đi lại chỗ tên Milk.
Tên Milk run rẩy, khẩu súng bất lực rơi xuống đất, hắn dơ tay vả vả vào mặt tên Milk gằn lên từng tiếng.
“ Tao đếch cần biết vì sự ganh ghét gì của mày đối với tao, nhưng nếu đã dám động đến người thân của tao mày phải trả giá.”
Dứt lời hắn đặt một tay lên đỉnh đầu tên Milk, miệng nói khẽ.
“ Sưu Hồn.”
Khi tên Milk cả người co quắt, mép sùi bọt hắn mới ném qua một bên, từ nay về sau tên Milk xem như là được sống trong bình yên không cần phải suy nghĩ nhiều làm gì, cứ ngu ngơ như một đứa trẻ.
Hay tay đút vào túi quần đi lại chỗ người phụ nữ đang nằm bất động khẽ nhăn mày từ từ cúi xuống. Đột nhiên người phụ nữ vùng dậy nhanh như chớp một con dao nhỏ toàn thân đen sì đâm về phía cổ Trần Quốc Hưng.
“ Phựt “ một tiếng vang lên, hắn dùng hai ngón tay kẹp lấy con dao nhỏ, lưỡi dao chỉ cách cổ hắn chưa đầy 1cm, hắn kẹp con dao giật mạnh, con dao rơi ra khỏi tay người phụ nữ, hắn tặng cho người phụ nữ một cú đá, làm người phụ nữ ôm bụng gục xuống.
Nhìn con dao toàn thân đen sì, hắn nhếch miệng nói.
“ Là độc, thú vị thật.”
Cất con dao nhỏ vào trong không gian trữ vật, hắn ngồi xuống đặt tay lên đầu của người phụ nữ tiến hành sưu hồn.
Hai phút sau hắn buông tay ra, miệng nhếch lên một nụ cười, không ngại ngần mà thò tay vào trong bụng của người phụ nữ, lôi ra một quyển sách nhỏ đã úa màu năm tháng, nhìn những chữ tượng hình cổ đại trong sách hắn nhíu mày rồi cũng chỉ đành cất đi, phóng một luồng khí hoả về phía cái xác người phụ nữ rồi hắn mới loé lên biến mất ở trong đêm đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.