Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 102: Tìm huyết ma thần




Hà Thành.
Trong một căn biệt thự hai tầng, nằm trong một khu nhà được canh phòng nghiêm ngặt, một ông lão đầu tóc bạc trắng đang uống trà trong phòng, đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.
“ Vào đi.”
Ông lão lên tiếng, cửa phòng được mở ra, một người trung niên đi vào, cúi chào ông lão.
“ Chào Thủ Trưởng.”
Ông lão khẽ gật đầu, chỉ vào cái ghế đối diện nói.
“ Ngồi đi.”
Người trung niên cũng không khách khí, liền theo lời ông lão ngồi xuống.
“ Cậu ta quả nhiên là một người rất thú vị.”
Người trung niên lên tiếng, ông lão đang rót trà cho người trung niên, nghe vậy liền cười nói.
“ Ồ có chuyện gì sao?”
Người đàn ông trung niên thò tay vào trong áo lấy ra một bức ảnh đặt lên mặt bàn, ông lão cầm lấy bức ảnh nheo mắt nhìn kĩ, một lúc mới bật cười nói.
“ Thằng nhóc thành tinh hồi nào đã lấy vợ rồi sao! Haha…tuổi trẻ nông nổi….”
Thấy ông lão cười vui vẻ như vậy, người đàn ông trung niên cũng hùa theo vui đùa.
“ Quả thật là tuổi trẻ tài cao.”
Ông lão vui vẻ một hồi rồi đặt tấm ảnh xuống bàn, nheo mắt trầm tư nói.
“ Tôi nói này cậu Huệ, cậu không nói một mạch luôn ra cho tôi, còn định câu tôi nữa hả?”
Người trung niên tên Huệ, cười cười mới nói.
“ Thằng ranh đó đã được liệt vào danh sách nguy hiểm ở trong nước, chúng ta theo dõi cực kì sát sao, bất quá khi cậu ta đi ra bên ngoài, người của chúng ta không thể theo dõi, vì rất nhiều nguyên nhân.”
Dùng lại một hồi, người trung niên tên Huệ mới tiếp.
“ Cô gái trong ảnh là con gái duy nhất của người cầm lái gia tộc Walmart ”
Ông lão ngạc nhiên nhìn về phía bức ảnh, chụp Trần Quốc Hưng cùng Naccy.
“ Walmart Naccy sao?”
Người đàn ông trung niên gật đầu, ông lão đưa tay cầm lấy chén trà đưa lên miệng nhâm nhi, một hồi suy tư.
“ Nếu để tuột mất một nhân tài quả thật là đáng tiếc!”
Người đàn ông trung niên gật đầu hiểu được ẩn ý trong lời của ông lão, liền đứng dậy nói.
“ Tôi rõ rồi thủ trưởng, xin phép thủ trưởng tôi đi làm việc.”
Ông lão đứng dậy đi lại phía cửa sổ, nhìn lên bầu trời xanh miệng lẩm bẩm.
“ Thời gian trôi nhanh thật, hazzz.”

Hắn dành cả thời gian một ngày chăm sóc cho Naccy, đến tối hắn tìm ông bố vợ, không lằng nhằng hỏi thẳng.
“ Thông tin của Huyết Ma Thần đã có chưa bố? Con muốn giải quyết triệt để một lần.”
Ro nhìn hắn một lúc, mới nheo mắt nói.
“ Đã tra xong.”
Hắn gật đầu nói.
“ Nửa đêm nay con sẽ đi giải quyết.”
Rồi xoay người đứng lên đi ra ngoài, khi hắn chuẩn bị đóng cửa giọng của Ro vang lên.
“ Cẩn Thận.”
Trần Quốc Hưng nhếch miệng rồi đóng cửa, đêm nay hắn cần phải giải quyết Huyết Khô Lâu một lần, bây giờ Naccy đã mang đứa con của hắn, hắn không muốn lại một lần nữa tên Huyết Ma Thần kia ám hại người của hắn, vì vậy hắn cần phải nhổ sạch Huyết Khô Lâu một lần.
Ngồi trong phòng xem thông tin mà ông bố vợ Ro đưa cho hắn, càng xem hắn càng nhíu mày, thân phận của Huyết Ma Thần ngoài ánh sáng lại là một tên ăn mày, lê lết ở trục đường chính của Washington, hắn tặc lưỡi một cái không biết có phải ông bố vợ hắn điều tra sai không nữa, hay thật sự cái tên Huyết Ma Thần lại là một tên thích thú với việc ăn xin, tiền của Huyết Khô Lâu làm ăn phi pháp có chất đống mà đốt cũng phải cháy 3 ngày 3 đêm mới hết.
“ Sát thủ giả nghèo khổ và cái kết.”
Trần Quốc Hưng lẩm bẩm, biết được mục đích thì hắn bắt đầu lên đường, hắn chỉ giải quyết kẻ cầm đầu, còn những kẻ bên dưới hắn không rảnh mà giải quyết, mấy kẻ đó hắn tin tưởng ông bố vợ Ro cũng sẽ cử người ra tay giải quyết.
Ngồi máy bay hơn hai tiếng đồng hồ, hắn mới đến được Washington, bước ra khỏi sân bay đã có một chiếc xe màu đen đón hắn. Người lái xe là một người trung niên thấy vừa lái xe vừa nói.
“ Cậu chủ, ông chủ có dặn cậu cần gì thì cứ nói! Chúng tôi nhận định sẽ hoàn thành.”
Trần Quốc Hưng gật đầu nói.
“ Đưa tôi đến đầu đại lộ *** là được!”
Người trung niên gật đầu, ngồi xe gần 30 phút mới đến nơi. Mở cửa bước xuống xe, đưa mắt tìm kiếm, đã hơn 12h đêm đường phố cũng không còn đông đúc, chỉ lác đác vài chiếc xe qua lại.


Hắn đeo một chiếc khẩu trang đen lên, vận chuyển Thiên Địa Vô Thượng quyết, ẩn đi khí tức bản thân, rồi bước đi.
Lang thanh giữa những góc đường có những thân ảnh bẩn thỉu lấm lem, đang nằm co ro ở một góc, hắn mở thiên nhãn quan sát, sau đó lắc đầu lẩm bẩm.
“ Huyết Ma Thần khốn kiếp, ngươi trốn đi đâu rồi.”
Hắn bước đi vào trong một con ngõ nhỏ, lông mày hắn nhíu lại, từ từ đi đến chỗ cửa của một cửa hàng tiện lợi 24/7, nhìn vào trong.
Ở chỗ quầy thanh toán là một người đàn ông lôi thôi bẩn thỉu, đang móc mấy tờ tiền lẻ ra thanh toán, nhân viên cửa hàng vẻ mặt hiện lên chán ghét cầm lấy mấy tờ tiền từ tên lôi thôi bẩn thỉu.
“ Cảm ơn.”
Người đàn ông lôi thôi, bẩn thỉu cầm lấy chai nước, cảm ơn rồi mới đi ra khỏi cửa hàng tiện lợi, hắn cười nhạt trong lòng thầm chửi.
“ Con mẹ nhà mày, Huyết Ma Thần, mày diễn giỏi thật.”
Người đàn ông lôi thôi đi ra đến cửa, thì hắn giả vờ tiến lại, đụng mạnh vào người tên lôi thôi.
“ Muốn chết sao, thằng ăn xin này mày đi đứng kiểu gì thế hả?”
Trần Quốc Hưng vung chân vung tay quát lên, người ăn xin ngã lăn trên đất, khó khăn đứng dậy, khuôn mặt lộ ra một nụ cười hoà ái nói.
“ I am sorry!”
Trần Quốc Hưng phủi phủi bộ vét trên người, cười gằn rồi nói.
“ Hừ, chỉ xin lỗi mà được hay sao.”
Sau đó túm cổ tên ăn mày, tốc thẳng một quả đấm vào mặt. Tên ăn mày bị một đấm của hắn máu mũi phun ra, bay văng ra đằng sau ngã cắm đầu xuống đường.
Hắn không dừng lại lao lên chân liên tục đá mạnh vào người tên ăn xin, miệng không ngừng chửi rủa.
“ Fuck…you!”
Mấy người nghe tiếng động của ló mặt nhìn lại, sau đó lại quay đi như không có chuyện gì sảy ra.
Trong lòng Trần Quốc Hưng đang vui vẻ gào thét.
“ Chết mẹ mày luôn với tao, này thì thích giả vờ.”
Chân hắn đột nhiên vung mạnh hết lực, linh lực cũng loé lên đá thẳng hướng vào ngực tên ăn mày.
Tên ăn mày cả người đột nhiên chấn động, một khí tức lạnh lẽo toả ra, tay nhanh như cắt che chắn lấy phần ngực.
Hắn gầm lên.
“ Muộn rồi thằng chó.”
“ Bụp “ một tiếng, cả người tên ăn xin văng ra sau phải đến cả 10m đập vỡ tan một bức tường, bụi bay mù mịt. Trần Quốc Hưng không dừng lại tay chém mạnh về hướng tên ăn xin bay đi, miệng quát.
“ Trảm Phong, đi.”
Cả bức tường bị chém đổ xuống ầm ầm, trong cửa hàng tiện lợi, gã nhân viên vừa nhìn thì gào lên.
“ Chúa ơi!”
Trần Quốc Hưng đột nhiên nhăn mày, thân thể tránh qua một bên, sau đó nhìn lại chỗ hắn vừa đứng đã xuất hiện một cái lỗ.
Người ăn xin vừa này đã xuất hiện ngay sau lưng Trần Quốc Hưng tung một quyền hướng về phía đầu, hắn cảm nhận được nguy hiểm, đầu lách qua một bên.
“ Bụp “ tránh được một quyền, phần ngực hắn trúng một đạp, cả người bắn văng ra đằng sau, đụng vỡ cả cửa kính của cửa hàng tiện lợi.
Hắn trong lòng thầm mắng “ đá phải cứt rồi, không ngờ Huyết Ma Thần này lại mạnh như vậy!”
Nhanh chóng bò dậy, đứng đối diện tên ăn xin đứng bất động nhìn hắn, không còn bộ dạng của một kẻ ăn mày, thay vào đó vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt loé lên ánh sáng cả người toả ra hơi thở chết chóc.
“ Ngươi là ai?”
Huyết Ma Thần lên tiếng, Trần Quốc Hưng cười nhạt nói.
“ Kẻ đầu tiên thấy khuôn mặt thật của Huyết Ma Thần.”
Huyết Ma Thần chỉ lạnh lùng nhìn hắn, một lúc mới lên tiếng.
“ Mạng ngươi quả thật rất lớn, vậy mà lại không chết!”
Hắn cười nhếch mép nói.
“ Chết cái con mợ mày ấy.”
Thân thể loé lên đã xuất hiện trước mặt Huyết Ma Thần, tay vung lên tung một cú đấm.
“ Một đấm chết tươi.”
Trần Quốc Hưng gầm lên, Huyết Ma Thần cười nhạt, vung tay lên, hai quyền va chạm.
“ Ầm “ kình khí bắn ra phá huỷ tất cả cửa kính xung quanh, bụi mù bốc lên. Trần Quốc Hưng cắn răng, phun thẳng một ngụm khí huyết ra phía trước, khí huyết ngưng tụ thành một hình một cây kiếm, sau đó bắn thẳng đi.
“ Hự”
Một tiếng, Huyết Ma Thần lui nhanh ra sau, trên bả vai một vết chém đang chảy máu.
Huyết Ma Thần gầm lên.
“ Ngươi là người đầu tiên khiến ta bị thương.”


Hắn bĩu môi nói.
“ Chẳng qua là ngươi chỉ gặp những kẻ tầm thường.”
Huyết Ma Thần cười gằn nói.
“ Thật sự không ngờ tới, thằng ranh con nhà ngươi cũng khá mạnh, bất quá chỉ là ngựa non háu đá, để ta cho ngươi biết sức mạnh thật sự là gì!”
Trần Quốc Hưng nhíu mày, trong lòng không biết tên Huyết Ma Thần này định dở cái trò gì, Huyết Ma Thần hai tay thoăn thắt kết ấn, xung quanh người huyết khí màu đỏ bốc lên.
Hắn nhìn một màn này, trong lòng ngạc nhiên, tên Huyết Ma Thần dường như đang thi triển một loại pháp thuật, hắn suy đoán có lẽ tên Huyết Ma Thần này tu luyện một bộ công pháp nào đó có liên quan tới khí huyết.
“ Huyết Ma Trảo.”
Một bàn tay máu xuất hiện trước mặt Trần Quốc Hưng, hắn trong lòng run lên không ngừng suy nghĩ tìm cách đối phó. Không ngờ tới Huyết Ma Thần lại tu luyện một bộ công pháp tu chân, bất quá công pháp hình như còn khuyết thiếu.
Bàn tay chụp thẳng tới phía phía Trần Quốc Hưng, hắn định tránh né nhưng phát hiện cả người đông cứng thì giật mình kêu lên.
“ Khoá chặt rồi.”
Một số pháp thuật có khả năng khoá chặt lấy đối thủ, khiến đối thủ không thể bỏ chạy, chỉ còn cách là đối cứng với pháp thuật, tuy nhiên pháp thuật này chỉ đối phó được với những kẻ có tu vi ngang nhau hoặc thấp hơn mới có thể dùng, dùng để đối phó với cường giả thì chỉ là tự tìm đường chết, người ta chỉ cần phất tay một cái thì người thi pháp đã chết cứng đờ luôn, pháp thuật cũng tan tành.
Hắn nghiến răng, trong tay loé lên xuất hiện hai cái nanh rắn lần trước hắn lấy được trên hoang đảo.
“ Phá Cho Ta.”
Vung hai thanh đại đao nanh rắn chém mạnh về hướng huyết thủ. “ Ầm ầm “ hai pháp thuật va chạm, xung quanh liền vang lên những tiếng đổ vở, những bức tường gần đó nứt toác ra.
Trần Quốc Hưng bắn văng ra sau bay vào trong tận nhà vệ sinh của cái cửa hàng tiện lợi, đụng vỡ cả cái bồn cầu, chống hai thanh đại đao nanh rắn xuống sàn nhà, miệng thở phì phò.
Trong đầu suy nghĩ, phải giải quyết thật nhanh chóng không thể để lâu, đây là thủ đô của nước Mỹ, quân đội và các lực lượng đặc biệt mà bao vây hắn có mọc cánh cũng chẳng chạy nổi.
Huyết Ma Thần đã xuất hiện trước mặt hắn, một cột huyết khí hình cây kiếm bổ mạnh xuống phía đầu Trần Quốc Hưng.
Hắn nghiến răng dơ hai thanh đao nanh rắn lên chống đỡ, “ Ầm “ “ Răng rắc “
Hắn quỳ một chân xuống nền sàn, cả người gồng lên chống đỡ, Huyết Ma Thần cười khùng khục nói.
“ Thằng nhóc con Châu Á, ngươi là một kẻ mạnh đấy, nhưng vẫn chưa đủ để đấu với ta.”
Một chân Huyết Ma Thần vung lên đá thẳng vào ngực Trần Quốc Hưng, hắn bắn văng ra sau xuyên qua luôn cả bức tường, gượng gạo đứng dậy, đưa tay quệt máu trên khoé miệng, miệng lẩm bẩm.
“ Ui za, gẫy mẹ mấy cái xương sườn của mình rồi.”
Còn chưa kịp hít thở, Huyết Ma Thần đã xuất hiện trước mặt hắn, vẻ mặt hiện lên một nụ cười lạnh lùng.
“ Lần trước ngươi may mắn thoát được, còn lần này thì chết đi.”
Hắn nhìn Huyết Ma Thần tay hoá thành trảo chụp về phía đầu, miệng nhếch lên.
“ Hao tổn thọ nguyên vậy!”
Trong tay lập tức xuất hiện cây sáo đen, hắn dùng sinh mệnh mười năm thọ nguyên thiêu đốt cưỡng chế sử dụng linh khí.
Tiếng sáo cất lên, ma âm đánh thẳng vào tâm thần Huyết Ma Thần, huyết trảo đang hướng về đầu hắn chợt khựng lại, Huyết Ma Thần vẻ mặt hiện lên mê man.
Hắn nghiến răng cưỡng chế lại hỗn loại trong người, tay trái vung lên thanh đao nanh rắn, hướng thẳng về phía cổ Huyết Ma Thần.
Một giây sau, Huyết Ma Thần tỉnh lại nhưng còn chưa kịp phản ứng hai mắt đã trợn lên như không tin.
Cái đầu của Huyết Ma Thần bay lên không trung, thân thể đổ uỵch xuống đất. Hắn không chậm trễ thu lại hai thanh đao nanh rắn, phất tay phóng một hoả cầu về phía thi thể không đầu của Huyết Ma Thần, rồi nhảy lên túm lấy cái đầu của Huyết Ma Thần đang bay trên không trung.
Khi rơi xuống đất, cũng không chậm trễ cả người lập tức lao đi, biến mất vào trong màn đêm.
Chỉ 2 phút sau khi Trần Quốc Hưng rời đi, chỗ thi thể đã cháy ra cho của Huyết Ma Thần, xuất hiện hai người mặc một bộ đồ da đen.
Một cô gái nhìn về phía đống cho đen, hai mắt nhắm lại cảm nhận một lúc mới mở mắt. Người thanh niên đầu không một sợi tóc vẻ mặt hiện lên tò mò lên tiếng thúc dục.
“ Lau, sao rồi?”
Cô gái nhìn về hướng Trần Quốc Hưng chạy đi, lông mày nhíu chặt nói.
“ Là cường giả cấp A+.”
Người thanh niên đầu tróc, khoé miệng giật giật kêu lên thất thanh.
“ Cái gì? Cấp A+”
Cô gái tên Lau gật đầu, rồi quay qua nói.
“ Này Orro chúng ta có nên đuổi theo không?”
Người thay niên đầu trọc, lắc lắc đầu, khoé miệng giật giật nói.
“ Lau, cô đừng có đùa với tôi, đuổi theo kẻ có thể giết cả cường giả cấp A+, không phải là tự tìm đường chết hay sao! Chúng ta chỉ cần báo cáo tình hình ở đây là được rồi, còn về phần giải quyết ra sao thì để mấy lão già đó quyết định.”
Cô gái gật đầu đồng ý, sau đó hai người tìm kiếm xung quanh một hồi rồi cũng biến mất.
Trèo lên một chiếc ô tô hắn nói.
“ Về New York”
Người lái xe gật đầu, chiếc xe đen lao đi hướng về New York, hắn nằm ở băng ghế sau miệng thở dốc, trong lòng thì đang đau khổ không thôi, trong kí ức còn sót lại của Huyết Ma Thần, chỉ là mấy thứ tạp nham chẳng có ích gì cho hắn, hắn cảm giác vụ làm ăn này quá là lỗ vốn, mất đi 10 năm thọ nguyên chẳng thu được chút lợi ích gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.