Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 77: Nhường hết mức.




Bước xuống đứng đối diện với Anastasia, cô nhìn cậu với con mắt khó chịu khi thấy cậu vẫn còn đang đưa tay che miệng ngáp dài.

"Vậy ra là đến từ chàng trai này à.."

Roswaal nói trong khi nghĩ ngơi gì đó, nó khiến cậu đưa nửa con mắt nhìn hắn khó chịu, cả Anastasia cũng nhìn Roswaal với đôi mắt đó khi nãy giờ hắn vẫn chưa chịu trao vũ khí để bắt đầu, vì nghĩ rằng đây chỉ là một buổi khai giảng bình thường nên cô cũng không đem theo vũ khí yêu thích của mình. Sau một lúc, nhận ra ánh mắt cả hai khó chịu hướng về mình, ông nở một cười méo mó nói.

"Vậy, cả hai sẽ chiến đấu bằng vũ khí gì?"

"Hai cây dao găm là đủ."

"Kiếm?"

Cả hai đồng loạt nói, sau đó ông ta bảo 'hiểu rồi' xong yêu cầu người đàn ông  đứng quan sát trên cao đưa họ vũ khí mà họ muốn. Nhận lấy vũ khí, một bên thì đang đo độ bén của 2 thanh dao găm và chiều dài của, còn một bên thì đang xoay vòng thanh kiếm.

"Trước khi trận đấu bắt đầu, ta vẫn nhắc nhở ~ Không được làm trọng thương đối phương nhé ~ Nhất là cô gái đến từ gia tộc Jinma đấy ~"

Nghe thấy lời ông nói, Anastasia cau mày khó chịu nhưng cũng không nói gì thêm.

"Vậy, trận đấu bắt đầu ~!" Nói xong, ông bay lên phía trên.

Gỡ vỏ kiếm quâng sang một bên, cậu bắt đầu vào tư thế thủ của mình, nhìn sang phía Anastasia, nhưng nó khiến cậu bất ngờ, cô vốn không có ở chỗ cũ nữa, thay vào đó là đang lao đến chỗ cậu với vận tốc khá nhanh, nhưng cậu vẫn đỡ được đòn chém đầu tiên của cô. Không dừng lại ở đó, cầm 1 thanh dao găm bên mình, cô tiếp tục đẩy xoáy nó về phía tay cậu, miễn không gây vết thương sâu, ngoài da thì vẫn là chuyện cho phép, miễn dính một đòn là người đó sẽ thắng. Vì thế nên cô tận dụng tốc độ mình để có thể dứt điểm cậu trong một đòn, nhưng lại không được, đòn thứ hai cũng vậy. Đẩy thanh dao găm mà mình đang chặn đi qua chỗ khác, cậu sử dụng thanh kiếm mình tiếp tục đỡ dao găm thứ hai.

Keng!

Tiếng những thanh sắt va chạm nhau, thanh kiếm cậu đang đỡ lấy đòn dao găm thứ hai trong khi tay trái lại xoay chéo về giữ tay Anastasia để tránh cô tiếp tục tấn công mình bằng cây dao găm đó. Nhưng cô xoay cây dao găm tay mà cậu đang giữ lại, cô đâm thẳng vào tay trái cậu, nơi đang chặn lấy tay phải cô, đồng thời sử dụng chân trái của mình đá về phía ngang cơ thể cậu. Nhảy lùi về phía sau là cách để né đồng loạt cùng lúc hai đòn của cô, nhưng chưa dừng lại ở đó, Anastasia tiếp tục lao đến tấn công dồn dập cậu, vừa lui về sau, vừa sử dụng thanh kiếm của mình đỡ liên tiếp đồng loạt 2 thanh dao găm của cô, chờ cho đến khi có cơ hội, cậu sẽ phản công. Và cơ hội đã đến, chính là lúc cô không thể làm tiếp chuỗi tấn công liên tiếp của mình và phải dừng lại, đẩy đầu kiếm về phía sau, sử dụng chuôi kiếm cậu đập thẳng vào tay trái đang cầm dao găm của cô.

Nhận thấy phản đòn từ cậu, cô bé xém bị chuôi kiếm của cậu đập thẳng vào đôi tay, nhưng nhanh nhẹn, cô vẫn sử dụng cặp dao găm của mình để chặn nó được và phóng giật lùi về phía sau. Cô nhìn cậu thở một cách hỗn thển với cặp mắt nhăn nhó, người đang rút thanh kiếm của mình về tư thế thủ mà chả có lấy tí mệt mỏi hay khó chịu nào sau khi ăn một chuỗi liên tiếp từ cô, dù cho là Zin ở trận đấu trước cũng không thể nào tấn công liên tiếp nhanh như cô được, vậy mà cậu vẫn có thể đỡ nó dễ dàng với thanh kiếm của mình.

"Thú vị đây.."

Cô lẩm bẩm, sau đó cô lại là người phóng lên thay vì cậu, tấn công liên tiếp, dồn dập, thậm chí còn nhanh hơn lúc nãy, nó khiến cậu phải di chuyển cùng lúc cơ thể mình thay vì lúc nãy chỉ có đôi chân với đôi tay cậu là di chuyển.

Dứt đòn tấn công,cô nhanh chóng nhảy bật lùi về sau để cho cậu không có cơ hội phản đòn, nhìn cậu một cách châm chú trong khi thở nhanh để lấy lại sức.

"Kết thúc thôi."

"!?"

Trong vô thức, cô có vẻ nghe thấy giọng nói của chàng trai trước mặt mình truyền đến, không có lấy cảm xúc, không có lấy tí quyết tâm cao trào dành chiến thắng, một giọng nói khiến người khác phải khó chịu, khiêm sợ.

Cùng lúc đó, cậu lao đến chỗ cô với vận tốc như lần đầu bé lao đến chỗ cậu. Cậu đánh thẳng vào tay cô nhưng như thể biết trước, cô chặn nó lại. Nhưng chưa dừng lại ở đó,  liên tiếp là những đợt tấn từ cậu, nó thậm chí còn nhanh hơn cô lúc nãy, khiến cô phải niệm ma thuật buff để có chặn được những đòn tấn công từ cậu.

Với ý định chờ cậu dứt chuỗi tấn công của mình, cô sẽ xài hết khả năng của mình để tấn công cậu lúc đó.

Nhưng chuỗi tấn công dồn dập từ cậu vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, thậm chí nó càng ngày càng nhanh hơn như thể trêu chọc cô. Chật vật chặn lẫn né những đòn tấn công đó, cô không thể nhảy bật lùi về sau để tránh được vì cái áp lực dồn dập liên tiếp này, nó khiến cô phải từ từ vừa né,vừa đỡ, vừa phải đi lùi về phía sau. Cho đến khi cô có thể tránh và chặn được, cô phóng về phía sau, cô và bức từng ở phía sau chỉ còn cách nhau khoảng năm bước chân.

"Mình có nên dùng chiêu đó..? Nhưng đó là.. Mặc kệ, miễn thắng là được!"

Cô lẩm bẩm xong, bỗng cô chạy thành 1 vòng tròn bao quanh cậu, vừa chạy cô vừa niệm loại phép gì đó, người đang đứng ở giữa, vì không biết cô sẽ định làm gì và tò mò về điều đó, nên cậu cũng để cô làm những gì mình định làm.

Những cơn gió, những hạt cát nhỏ trên sân bắt đầu xoay vòng theo cách chạy của cô, sau một lúc, liên tiếp xuất hiện nhiều Anastasia khiến nhiều học sinh không khỏi bất ngờ. Nhưng đâu là Anastasia thật thì chỉ có một số người mới biết được.

Bằng khả năng cảm nhận mana, họ có thể biết được ai thật, ai là hư ảnh. Nhưng chỉ được một số học sinh mới biết được, nếu họ có năng khiếu cảm nhận mana như Yumi,Hibi hay Yujin, tìm ra Anastasia thật cũng dễ dàng, vì tưởng gần cậu là người dồn hết mọi thứ cho kiếm nên mới có được hôm nay, cô không nghĩ cậu có thể cảm nhận ra cô nên mới dùng khả năng này, những hư ảnh chạy xung quanh ngày càng lúc càng gần như để đánh lạc hướng cậu. Nhìn cảnh tượng này, cậu chỉ biết thở dài.

Giữ thanh kiếm trên tay, nếu nhìn rõ, thanh kiếm cậu đang giữ bỗng trở nên đỏ dần lên, nhìn vào người ta sẽ nghĩ rằng cậu cho thuộc tính hỏa vào thanh kiếm, nhưng cho vào để làm gì trong tình huống này? Đó mới là việc khiến họ thắc mắc.

Xoay thanh kiếm xuống, cậu giáng một cú xuống lòng đất, đất ở đây rất cứng, tuy vậy cậu lại đâm thanh kiếm vào một cách dễ dàng khiến vô số người bất ngờ, nhưng họ vẫn bất ngờ về cậu đang làm, đâm thanh kiếm xuống đất để làm gì?

Một tay che miệng ngáp trong khi một tay giữ lấy thanh kiếm. Bỗng một cảnh tượng khiến những người xem không tin mắt mình, một lượng lớn lửa lao lên từ dưới chỗ thanh kiếm, tuy vậy nó lại không trúng tay cậu. Và đó cũng không phải việc mà cậu làm, mặt đất, nơi mà các hư ảnh lẫn Anastasia đang xoay vòng quanh, mặt đất dần nóng lên, tuy vậy các hư ảnh lại không bị ảnh hưởng, người bị ảnh hưởng là Anastasia, mặt đất dần nóng lên một cách nhanh chóng khiến cô không thể tập trung giữ cho phép hư ảnh tiếp tục xuất hiện, nó bỗng biến mất khi cô không còn giữ được nó. Không còn cách nào khác, sử dụng hết tốc lực của mình, cô lao đến chỗ cậu với hi vọng có thể làm cậu bị thương.

Pặc!

Chĩa hai dao găm lao đến chỗ cậu, người đang ghim thanh kiếm của mình xuống đất, tưởng chừng như mình đã có lợi thế và dành chiến thắng, cho đến khi hai thanh kiếm của cô bị 1 bàn tay của cậu đánh bay.

Bất ngờ có lẽ là hai từ để tả cô lúc này, đánh bay hai dao găm của cô một cách nhanh chóng đến mức cô không thấy được chỉ bằng tay không, như thể nãy giờ cậu chỉ muốn chơi đùa với cô vậy.

"Nãy giờ.. Cậu đã nhường tôi..?"

Đưa con mắt lên nhìn chàng trai vẫn còn đang lấy tay che miệng để ngáp, cô hỏi với giọng thất vọng. Thấy cô hỏi, cậu người vẫn đang nhìn đi đâu đó quay sang nhìn cô với nửa con mắt.

"Nhường? Ai biết được."

Nói xong, đút đôi bàn tay mình trở về túi quần, cậu trở về chỗ của mình trong ánh mắt vẫn có nét đậm buồn từ Anastasia đang dõi theo bước cậu rời đi.

(Nhường? Tôi cứ nghĩ nãy giờ cô mua vui cho tôi hơn đấy.) vừa đi, cậu vừa nghĩ lại câu hỏi lúc nãy của Anastasia.

Vì màn trình diễn mạnh mẽ của cả hai, nên cả hai cũng cùng lên lớp S, đồng thời cũng khép lại ngày đầu tiên trong 3 ngày sắp lớp. Gồm 10 người được vào lớp S trong hôm nay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.