Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 56: Nhận Hầu Gái.




"Thế? Con bảo 2 người này có thể làm người hầu?"

"Onii-chan đem về hai cô gái xinh như đóa hoa hồng ở tuổi 18 và bảo họ sẽ làm người hầu nơi đây?"

"Trông họ như thế mà chịu làm người hầu à? Con đùa ta chăng?"

Đem hai cô gái vê nhà, cậu bảo rằng cả hai sẽ nhận việc ở đây, nhưng chuyện không dừng lại ở đó, cậu bị cha mẹ lẫn em gái mình liên tục tra hỏi mình, em cậu có lẽ về khá sớm và biết được điều này, thấy cậu đang khó xử, Fura lẫn Fure cúi đầu nói.

"Chúng tôi sẵn sàng ở bên Cậu chủ mãi mãi ạ, xin hãy yên tâm, công việc hầu gái thứ gì chúng tôi cũng biết nên khỏi pha lo." Cả hai nói xong, họ đưa 1 chân về phía sau, vén váy mình lên đôi chút thể hiện sự kính trọng.

(note : Mai mốt mình sẽ ghi 'kiểu chào của hầu gái' cho lẹ, mệt mỏi vãi loằn, mọi người sreach là ra thôi)

Thấy họ làm như thế, gia đình cậu có đôi chút bất ngờ và nói tiếp.

"Hai cô có chắc chứ? Nhan sắc của cả hai không đáng để làm hầu gái đâu." mẹ cậu nói.

Cả hai trong rất giống người bình thường , vì họ đã che giấu răng nanh, móng tay, đôi mắt Vampire của mình để không bị nhận ra, nhưng họ vẫn rất xinh đẹp với cơ thể như của thiếu nữ tuổi 18, nhưng khác ở chỗ họ đã hơn 400 tuổi rồi.

"Không sao ạ, vì cậu chủ đã cứu lấy hai sinh mệnh này, chúng con quyết định hầu hạ cho cậu chủ."

Nghe thấy lời nói ăn cần của họ, tuy vậy cha mẹ cậu đã tìm ra được người hầu mới, và hiện tại không trống chỗ, nhưng đuổi họ đi trong khi con mình dắt họ về cũng kỳ.

"Vậy thì.." cha mẹ cậu nói.

----------------------------------------------

Ngoài sân vườn, vào một buổi chiều thoáng mát, ở một sân vườn khá rộng, có một cậu nhóc đang được vô số tinh linh bao quanh, kế bên cậu là 1 cô bé đang nhìn cậu với ánh mắt ngưỡng mộ vì cô chỉ có thể trò chuyện được với mỗi một tinh linh, ở cũng gần bên họ, là hai người phụ nữ mang bộ hầu gái, họ đang nhìn cả hai với ánh mắt hiền dịu và một nụ cười tươi.

"Nhưng tại sao họ lại cử hai người hầu hạ bọn tôi chứ?" 

Kết thúc cuộc trò chuyện với các tinh linh, cậu nói với hai cô gái đang đứng nhìn mình với giọng nói ngán ngẫm.

"Chúng tôi cũng sẽ làm việc, nhưng làm ít hơn những người khác thôi, tôi được phân công chuẩn bị, giúp bữa sáng, còn Fure thì dọn dẹp hàng lang, tưới cây. Mà cảnh tượng này cũng khá lâu rồi tôi mới thấy ấy chứ? Ngài không định gọi Đại Tinh Linh mà ngài giao ước ra đây à?" Fura nói trong khi chỉ vào tinh thể cậu đang đeo, có vẻ họ đã biết trước khi cậu nói rằng mình có giao ước khác.

"Ra đi Zebel."

Như để đáp ứng lời cậu nói, tinh thể phát sáng, sau một lúc bỗng có một cô bé xuất hiện từ ánh sáng đó, biết rằng thế nào cô bé cũng nằm trên tay mình, nên cậu dang tay ra để đỡ cô bé, đúng như cậu đoán,cô bé xuất hiện trên đôi tay cậu, hai tay ôm lấy cổ cậu trong khi nghiêng đầu nhìn hai cô gái trước mặt mình với khuôn mặt lạnh nhạt.

"Oh? Các ngươi là Vampire? Ta nghĩ vậy."

Cô cất giọng nói của mình đến hướng hai cô gái, cả hai nở nụ cười nhẹ như đáp trả rồi nói.

"Ara? Thật là vinh hạnh khi thấy một Đại Tinh Linh."

Cả 2 nói với một nụ cười trên môi.

"Chủ nhân, ngài đã ký giao ước với 2 kẻ này?"

"ừm.. Từ nay họ sẽ là Nữ Hầu của tôi." 

Zebel, người mà từ nãy đến giờ trên đường cậu đến hang Orc chỉ toàn ngủ đến khi bây giờ cậu gọi dậy nên cô bé không biết cả hai là ai.

"Oh? Xem ra ngài đã giao ước với hai kẻ mạnh mẽ đấy, mặc dù họ không mạnh bằng tôi, tôi nghĩ vậy?"

Sau khi nghe thấy lời Zebel nói, họ vẫn không tỏ ra tức giận hay không hài lòng gì cả, họ vẫn đơn giản là nở nụ cười nhìn cậu và Zebel trò chuyện.

"Ta là Zebel, một Đại Tinh Linh như các ngươi thấy, ta không trông mong các ngươi làm gì có ích cho ta cả, ta chỉ mong các ngươi tỏ ra có ích với chủ nhân ta thôi, Vampire. Các ngươi tên gì ấy nhỉ?"

"Tôi là Fura."

"Tôi là Fure."

Từng lượt giới thiệu, cho đến khi giới thiệu xong tên mình, họ tiếp tục nói.

"Xin cô cứ yên tâm, Zebel-san, hi sinh bản thân vì cậu chủ là mục đích duy nhất của chúng tôi." Nói xong, cả 2 cúi đầu thấp xuống đôi chút.

Thấy cảnh vậy, Zebel chỉ "hứ" một cái vì tính thẳng thắn của cả 2 rồi bước tới chỗ các tinh linh nhỏ đang bu và trò chuyện với họ. 

Còn về Fura và Fure, đối với họ, Đại Tinh Linh chả là thứ gì so với họ cả, ngoài cậu chủ với thứ cậu chủ họ quan tâm ra, mọi thứ đối với họ đều là cỏ, rác rưởi, nhưng vì họ có thể nhận ra sức mạnh của Đại Tinh Linh trước mặt họ cộng với việc đó là Đại Tinh Linh mà cậu chủ họ giao ước nên đối với họ thì Đại Tinh Linh này cũng đáng được tôn trọng đôi chút, nhưng bên trong họ vẫn còn khá tức giận khi thấy bản thân bị bảo rằng yếu hơn, nhưng bản chất hầu gái đã kiềm lại sự tức giận đó.

Cậu chỉ biết thở dài, may mắn thay là họ không có cãi vả gì với nhau, nếu họ có thì cậu lại sẽ là người giải quyết nó, cậu chả muốn dính líu vào việc cải lộn của phụ nữ chút nào, quay sang người em gái mình, cô vừa trò chuyện với tinh linh của mình vừa nhìn cậu.

"Em sử dụng được Ma Thuật của Tinh Linh này chưa?"

Khác với cậu, cậu có Tinh Linh Thuật, có thể sử dụng đa sức mạnh của các tinh linh, còn cô bé thì không, cô bé chỉ có thể sử dụng được mỗi sức mạnh của tinh linh mà mình giao ước. Thấy em cậu lắc đầu, cậu nói tiếp.

"Chắc vẫn còn quá sớm để em có thể học.. Tiếp xúc với tinh linh đó thêm một khoảng thời gian nữa để tạo ra mối liên kết chặt chẽ đi, để anh làm mẫu cho xem." 

---------------------

Tác : Zebel nói Fura, Fure không mạnh hơn nó. Nhưng thực chất cả 2 điều mạnh hơn nó nhiều về mặt chiến đấu, còn nếu để Zebel kiểm soát được tâm trí thì cả 2 cũng phải chào thua. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.