Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 111: Đầu tuần.




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đây là phần ngoại route chính của truyện, nếu các bạn muốn đọc(hiểu) thì đọc(hiểu) để biết thêm chi tiết về sau, còn không đọc cũng được.

-------------------------

Ngày : Không rõ

Tháng : Không rõ

Năm : 347

"Vậy, buổi học đến đây kết thúc."

"Yeahhhh!"

Trên một cánh đồng cỏ cách rất xa thị trấn, có một ngôi nhà tuy rộng nhưng khá là cổ điển, nơi đó bấy giờ có một chuyện như thường ngày xảy ra.

12 đứa nhóc òa hét lên vì cuối cùng cũng đã xong tiết học của hôm nay, người cô gái được biết là cô giáo của 12 đứa nhóc cũng cất đi cuốn sách vào bên trong túi sách mà bản thân mang theo. Tuy cô là giáo viên, nhưng vẻ ngoài của cô chỉ tầm 18 tuổi xuân, một vẻ ngoài quyến rũ.

Các đứa nhóc trong đó có lẫn trai lẫn gái chỉ trạc khoảng 10 đến 15 tuổi, chạy đến bao quanh cô giáo của mình.

"Ne ne Onee-chan, hay là chúng ta chơi gì đó đi !"

"Xin lỗi nhé, chị bận rồi, các em cứ chơi đi."

"Eh? Tại sao dạo này chị cứ bận mãi thế, cả anh Fate lẫn mấy chị khác cũng không có ở đây.."

"Tụi em phải biết thông cảm tụi chị chứ, hay vì chơi, sao các em không luyện tập cách kiểm soát ma thuật cho tốt đi? Nhất là em đấy, Typhon." nói xong, cô búng lên trán cô gái nhỏ trước mặt mình.

"Uh... Em biết rồi mà.."

Xoa dịu cái trán của mình, cô bé bĩu môi nói, thấy vậy người giáo viên chỉ biết nở nụ cười vui vẻ.

"Thôi vậy cô đi đây, hẹn gặp các em vào buổi tối, hoặc mai."

Nói xong, cô đội chiếc mũ hình tam giác nhọn của mình rời đi.

"Ne ne Shekhmet-onee-chan, cõng em đi ~!"

"Ah.. Nhờ ai đó đi.. Chị lười lắm.."

"Minerva onee-chan--"

"Xin kiếu."

"Echidna-one--"

"Xin lỗi, chị bận đọc sách mất rồi."

Liên tục bị từ chối bởi những người xung quanh, nó khiến cô bé nhỏ rưng rưng nước mắt.

"Thôi nào mấy cậu, đừng vô cảm với em ấy thế chứ! Lên đây, để chị cõng."

"Alice onee-chan!"

Một cô gái với mái tóc đỏ nhạt, nở một nụ cười, cô dần cõng cô bé lên vai mình rồi rời đi.

"Chờ đã Alice, cậu không định đấu với tớ sao!?"

"Cậu không thấy tớ đang bận à con rồng ngu ngốc? Dù có đánh tới đâu thì cậu cũng không thắng nổi tớ đâu hứ!" cô ngoách mặt rời đi không thèm đếm xỉa đến người vừa gọi mình.

"Bye bye, Veldanava-onii-chan ~!"

"Uh... ah.. Tạm biệt em--- Mà không ! hãy chờ đấy Alice!"

Sau khi cả 3 rời đi, còn lại trong phòng là 9 người, mỗi người một việc. Người thì đang tạo nên những giai điệu vui tai, người thì vừa đọc sách vừa uống trà, người thì chơi chung với một số người khác,người thì nằm lên bàn để ngủ, người thì chỉ ngắm mọi người với một nụ cười mà không nói gì và cũng là người lớn tuổi nhất ở đây, tuy vậy chẳng có ai lại quan tâm tuổi tác ở nơi này cả vì một số lý do.

"Cậu muốn uống trà chứ Patila? Và cũng đừng rụt rè như thế chứ Pulege, lại đây ngồi xuống uống trà nào."

"Dĩ nhiên rồi."

"U-Ừm.."

"Eh? Có đồ ăn hả, cho tớ ăn với!"

"Thôi nào Dephane, cậu ăn hơi bị nhiều rồi đấy!"

Cặp đôi nam nữ tiến tới, lấy chiếc ghế ngồi đối diện cô gái vừa gọi mình, Echidna.

Giữa sân nhà rộng lớn, cô gái với mái tóc tím trải dài, đội chiếc mũ hình tam giác nhọn ở đỉnh đầu, khoác một chiếc áo choàng, chỉ nhìn bề ngoài cô cũng mang một thứ gì đó khiến người khác phải gọi là Phù Thủy.

Và đúng vậy, cô đích thị là Phủ Thủy, một Phù Thủy vĩ đại được mọi người ngưỡng mộ, cô được biết đến với danh hiệu là Phù Thủy Không Gian.

Lấy bên trong chiếc áo choàng của mình ra một chiếc đũa, cô niệm một số câu chú sau đó đánh vào khoảng trống trước mặt mình. Từ chỗ nơi cô đánh chiếc đũa vào, một vòng tròn ma mị pha giữa tím và đen xuất hiện và dần rộng ra tạo thành một vòng tròn mặt phẳng rộng, cô bước đi vào bên trong vòng tròn đó.

* * *

Nơi mà vòng tròn đó đưa cô tới là nơi mà nằm giữa ranh giới Quỷ và loài Người, cũng là nơi mà  Quỷ và loài người không dám bước chân vào, ở giữa ranh giới đó, có một cái núi lửa hoạt động bất thường, và cô được đưa đến sâu bên trong núi lửa đó.

Đi trên dãy hành lang núi lửa, nơi này như được người khác xây dựng vậy, xung quanh là những viên đá phát sáng, nhờ nó mà ngày hay đêm dãy hành lang đều phát sáng, không, cô không còn đi nữa mà là chạy, vì cô biết mình là người lại trễ nhất.

"hah.. Tới nơi rồi.."

Trước mặt cô một hang động rất lớn, tầm mắt cô thu hẹp lại chỉ còn những con người đang ở trước mặt cô là sáu người mặc trang phục i đúc cô, đứng trước cả sáu là một thiếu niên với mái tóc đen đang nhìn người phụ nữ nằm trên một cái bàn trước mặt thiếu niên

Người  phụ nữ đó tạo nên sự khác biệt với các người toàn lại, đó chính là cặp sừng trên đầu cô, kèm với cặp sừng là chiếc đuôi của loại bò sát, trên cơ thể cô cũng có một số vảy ở vài nơi, nhưng mọi người ở đây không bận tâm đến các đặc điểm đó, thứ họ quan tâm chính là cái bụng to của cô.

"Xin lỗi nhé Fate.. Tôi lại làm phiền cậu nữa rồi.."

Gắng rặn ra từng chữ, người phụ nữ đó nói với chàng thiếu niên trước mặt mình.

"Hm.. Tôi biết cô là loài rồng hỗn tạp, nhưng kể cả tự sinh con thì cũng kỳ lạ thật.."

Nở một nụ cười đắng, chàng trai nói với đôi mắt có một số vầng thâm như để thể hiện rằng thiếu niên đã thiếu ngủ khá lâu.

"Tôi lại không ngờ mình lại có thể tạo ra giống nòi mà không cần đến đàn ông.. Quả nhiên tôi là một loài rồng đặc biệt mà.."

"Nếu cô mà đặc biệt như thế thì tự lo đi nhé, chúng tôi đi đây."

"Âyy tôi xin lỗi mà, chỉ đùa thôi mà cậu làm căng quá đấy."

"Này này các cậu, tình hình ra sao rồi?"

Cô gái chạy đến chỗ các cô trước mặt mình hỏi.

"Ah, cậu đến trễ đấy Marika, có lẽ sắp rồi."

"Xin lỗi mà, các cậu đừng quên là ai đã bỏ lũ nhóc lại cho tớ nhé! Nhưng bỏ qua chuyện đó đi, tỉ lệ thành công là bao nhiêu?"

"Chúng tớ không rõ.."

Các cô gái đều biểu lộ vẻ mặt lo lắng, mặc dù cả bảy không có kinh nghiệm về chuyện đỡ đẻ, nhưng họ không phải lo lắng về việc đó, họ lo lắng rằng. Trước mặt họ là một con rồng hỗn tạp sắp đẻ, nhưng tỉ lệ mà rồng hỗn tạp có thể đẻ chỉ tầm đâu đó 20%, không để cho cô gái đang nằm phải lo lắng, tất cả đều phải có tâm trạng thật tốt trước mặt cô để cô đỡ phải lo lắng.

"Này, nếu bây giờ cô phá cái thai này đi còn được đấy.. Dù cho sinh thành công, tỉ lệ sống của cô vẫn rất thấp Houna---"

"Mặc kệ."

Giọng cô tuy yếu, nhưng nó vẫn đủ quyết tâm để chàng trai trước mặt phải ngừng lời nói mình lại.

"Dù cho cho có ra sao.. Tôi vẫn muốn sinh ra đứa nhóc này.. Tôi muốn trải nghiệm làm một người mẹ.. Cậu có thể giúp tôi chứ.. Vua của Thế Giới..?"

"Đừng có gọi tôi như thế, tôi chỉ là một thiếu niên bình thường thôi, nhưng cứ yên tâm, tôi sẽ cứu lấy cô lẫn đứa nhóc này."

"Hehe.. Cảm ơn cậu.."

Nở một nụ cười, cô nhìn về phía sau cậu.

"Tớ nhờ các cậu đấy.."

"Yên tâm, cứ giao cho chúng tớ!"

Khoảng một lúc sau, cơn đau ập đến cô khiến cô cất giọng lên rên rỉ.

"F-Fate...!"

Gọi tên người thiếu niên có thể giúp cô lúc này một cách mệt mỏi.

"Marika, tạo kết giới! Elza ban phước! Hikira điều hòa không khí! Mariki làm chậm thời gian bên trong kết giới! Mọi người còn lại hãy phụ giúp tôi, chúng ta có một khoảng thời gian dài đây!""

----------------------

"Ua oaaaa"

Sau 10 tiếng bên ngoài nhưng thực chất là 32 tiếng bên trong kết giới, tiếng trẻ em đã được cất lên để biểu hiện kết quả thành công công sức của tất cả.

"Này, ổn chứ Houna?"

"Tôi.. ổn.."

"Đứa nhóc của cô đã được sinh ra thành công rồi đấy.. Nhưng mà.."

"Sao..?"

"Sự sống của nó khá yếu, cô không phiền nếu tôi tặng cho nó một món quà chứ?"

"Nhờ cậu.. Bằng cách nào đó.. Hãy giúp đứa nhóc.."

"Hiểu rồi."

Nói xong, thiếu niên đi tới chỗ cô gái đang cầm đứa nhóc, đưa bàn tay mình nhẹ chạm vào đầu đứa nhóc.

"Vì nhóc là con của cô ấy, ta tin tưởng nhóc sẽ kiểm soát được kĩ năng này."

*Xác Nhận : Đã sao lưu kĩ năng [King of Behemoth], tạo nên kĩ năng bậc thấp hơn, Berserker.*

*Xác Nhận : Kĩ năng [Berserker] đã bị gửi đi.*

Đứa nhóc khi nhận được kĩ năng của thiếu niên, nếu không nhờ thiếu niên đã làm ngất đi, có lẽ giờ đã hóa thành dạng rồng để quẩy khắp núi lửa từ lúc sinh ra rồi.

"Vậy, cô muốn đặt tên cho đứa nhóc là gì?" Thở dài, thiếu niên quay sang nhìn cô gái đang từ từ ngồi dậy, cái bụng to lớn của cô cũng dần trở nên nhỏ xuống.

"Sao cậu không đặt tên cho nó? Dù sao thì cũng là nhờ cậu mà chúng tôi mới có thể qua được kiếp nạn này mà."

"Hm.. Vậy coi như cô trả ơn tôi, tôi sẽ đặt tên cho nó. Hm..."

Đưa tay lên cằm, thiếu niên như đang suy nghĩ gì đó, sau một lúc, như đã có được ý tưởng nãy sinh trong đầu, cậu quay sang chỉ ngón tay mình vào đứa bé đang trên tay cô gái nào đó.

"Vậy, nó sẽ tên là Houka!"

"Oẹc, một cái tên nhạt nhẽo." Cô nói trong khi đưa ánh mắt thất vọng về phía chàng trai.

"Chính cô là người kêu tôi đặt đấy nhé !"

Nở một nụ cười tinh ranh như để đáp trả chàng trai, nó khiến chàng trai chỉ biết thở dài.

"Houna, không phiền nếu chúng tớ đem nó về chăm sóc được chứ? Dù sao Hikira không thể điều hòa không khí được nữa rồi."

"Ừm.. Cảm ơn các cậu."

"Vậy, chúng tớ đi đây, nhớ về sớm nhé Fate. Marika, [Open Gate].

Sau lời cô nói, cô gái tóc tím tạo nên một vòng tròn ma mị như lúc trước, cả sáu cùng nhau bước qua nó.

Chỉ còn lại ở đây là hai người, chàng trai lấy từ trong khoảng không ra một trái  dưa hấu đưa cho cô gái.

"Đấy, ăn dưỡng sức đi. Mặc dù cô không cần phải dưỡng sức gì nữa, khả năng hồi phục của cô vẫn thật đáng sợ."

"Uhpm, ngon quá ! Quả nhiên là Fate có khác, lúc nào cũng chọn những thứ ngon!"

Dứt lời cô nói, trái dưa hầu cũng chỉ còn 1 phần 3.

"Coi kìa, miệng cô dính đầy kìa, đây."

"Uh? Cậu thật lãng mạn thật đấy Fate ~"

"Cô lại nói điều gì thế." Vừa thở dài, thiếu niên vừa lau những vết còn sót lại xung quanh miệng cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.