Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 1: The Kid Who Need Power.




"Tôi đồng ý"

Cậu trả lời với sự hận thù trong mình, chỉ cần có sức mạnh để trở nên mạnh hơn và báo thù cho cha mẹ, dù đánh đổi cả linh hồn cậu cũng sẵn lòng, suy nghĩ của cậu đủ để biết cậu hận chúng cỡ nào.

"Vậy hãy mở ta ra, mở cánh cửa thay đổi số phận của ngài." 

Cậu tiến tới chỗ quyển sách, nếu nó không biết nói thì nó vẫn là một quyển sách cũ rích chỉ đáng mấy đồng, nhưng chả để ý đến những suy nghĩ cỏn con đó nữa, cậu chạm vào quyển sách và từ từ mở trang đầu tiên của nó.

(Không phải bụi ư?)

Nó thật sự màu đen, chả phải bụi gì cả, cậu mở trang đầu tiên ra, nó là một trang giấy màu đen như than, chả có tí chữ viết gì cả, nhưng bỗng quyển sách phát sáng, một ánh sáng lạ thường, mang đầy hào quang, cậu vẫn giữ quyển sách nhưng có điều bất ngờ. Trang giấy đen bắt đầu hình thành những dòng chữ được thứ vô hình nào đó viết lên, tuy vậy cậu lại không hiểu được ký tự của nó, quyển sách cất tiếng lên, lần này là một giọng khác nhưng nó vẫn tựa như băng.

*Quá trình vận thành bắt đầu*

Quyển sách viết lên những dòng ký tự liên tục, bỗng viết nên một trang thì nó dừng lại và bao bọc lấy phần tay phải đang cầm quyển sách của cậu

*Quá trình kiểm tra bắt đầu*

*Bước 1, Hoàn Thành.*

*Bước 2, Hoàn Thành*

*Bước 3,?????*

*Phát hiện lỗi! Cơ thể vật chủ không phù hợp, bắt đầu quá trình tìm kiếm cơ thể mới*

*Nhân loại.???*

*Dwarf.Lỗi*

*Elf.Lỗi*

*Dark Elf.???*

*Vampire.???*

*Vì không có cơ thể nào phù hợp.Kết hợp giữa Dark Elf/Vampire/Human*

*Khởi tạo cơ thể phù hợp*

*Biến đổi ma lực*

*Quá trình kéo dài khoảng 5 ngày.* 

Quyển sách đó đã hòa làm một với cơ thể cậu, cơ thể cậu đã bị phân hủy và đang tái tạo lại một cơ thể mới, một cơ thể để cậu có thể phù hợp với quyển sách, nó thay đổi mà không cần hỏi cậu một câu nào, dù có hỏi thì cậu cũng sẽ đồng ý thôi.

Trong tâm thức, cậu tỉnh dậy, điều đầu tiên cậu biết là cơ thể cậu hiện đang là một quả bóng xanh bay, cậu chỉ có thể nhìn hoặc suy nghĩ, không hơn không kém.

"Chào ngài."

Giọng nói khi nãy lại vang lên phía mặt cậu, một cô gái xuất hiện trong tâm thức cậu, có thể nói là bằng tuổi với cậu với cái chiều cao khiêm tốn như thế, cô ấy thật sự lùn, đôi mắt không thể hiện lấy một tí cảm xúc nào.

(một cô gái lạnh lùng xinh đẹp?)

"Tôi thật sự không quen với những lời đó."

Cô nàng bỗng trả lời khiến cậu bất ngờ, cậu nghĩ rằng cô gái ấy có thể đọc suy nghĩ mình sao?

"Đó không phải khả năng của tôi. Vì chúng ta hiện tại đang ở chung một tâm thức, tôi có thể nghe thấy những suy nghĩ ngài"

(Thật sao?)

"Vâng"

Cậu không thể nói chuyện, cũng chẳng có tay để chào hỏi, đây có lẽ là cách nói chuyện duy nhất mà cậu có thể làm trong hình dáng này.

(Vậy, cô là ai?)

"Tôi là một Manas (Divine Wisdom Core);một lõi thông minh của Solomon."

(Vậy cô là chỉ tôi tìm đến đây?)

"Vâng."

(Cảm ơn rất nhiều.)

"Hỗ trợ ngài là nghĩa vụ của tôi."

Trong một khoảng trống đầy im lặng như vậy có một người trò chuyện cũng tốt, ít nhất là cậu nghĩ vậy, vì chỉ khi cậu hỏi gì đó thì cô gái ấy mới trả lời, còn lại thì điều im lặng. Cũng đã  5 ngày trôi qua kể từ khi cậu thành một quả bóng xanh nổi lơ lững.

(Vậy chừng nào mới xong?)

"5 phút 42 giây." 

Cô trả lời cậu ngay khi cậu chỉ vừa mới hỏi, cô ấy như một máy tính tốc độ cao vậy.

*Quá trình tái tạo kết thúc.* 

Sau 5 phút thì tiếng thông báo đã vang lên, không biết bằng cách nào cậu có thể cảm nhận được thời gian khá tốt, cậu nghĩ rằng cô ấy chỉ thêm 42 giây cho có thôi cho đến khi giọng nói tiếp tục vang lên.

*Kiểm tra quá trình xác nhập* 

*Bước 1, hoạt động* 

*Bước 2, hoạt động*

*Bước 3, hoạt động* 

*Quá trình xác nhập ổn định, kết thúc quá trình kiểm tra xác nhập.*

(Đúng 5 phút 42 giây.)

"Vậy đến lúc ngài trải nghiệm một cuộc đời mới, tôi sẽ hỗ trợ ngài hết mực. Khi ra ngoài ngài hãy quan sát mình bằng cái hồ phía sau tảng đá.

-------------------------

Ý thức cậu quay trở về thân xác, nhưng cậu đã thấy sự thấy đổi không hề nhỏ ở cái cơ thể mới này. 

Thứ nhất là cơ thể cậu, nó như là một thằng nhóc tầm 3 tuổi, màu da trắng bạch.

Thứ hai là đôi mắt cậu, nó có 2 màu, một đỏ, một tím.

Thứ ba là trên cổ tay cậu, nó hiện số la mã 72(LXXII)trên lòng tay trên cậu, cậu nghĩ nó là một loại ký hiệu hay gì đó khi xác nhập nên không quan tâm.

Đó là những gì cậu thấy khi nhìn mình dưới hồ, một khuôn mặt vô hồn với mái tóc trắngđược phản ánh dưới ánh sáng của mặt trăng chiếu rọi xuống hồ.

Cậu có 1 con mắt đỏ từ Vampire, một con mắt tím từ Dark Elf, một cơ thể "bình thường".

(Làm thế nào để xem được tình trạng cá nhân ấy nhỉ?)

"Nếu là người bình thường thì phải xem qua bằng một cuốn giấy phép hoặc thẻ mạo hiểm, nhưng ngài chỉ cần đưa ngón tay lên và nghĩ về *bảng trạng thái* là được."

Vốn dĩ cậu chỉ tự hỏi bản thân thôi, nhưng cô gái trong tâm trí cậu luôn trả lời những cậu hỏi mà cậu thắc mắc. Cậu bắt đầu đưa ngón tay lên và suy nghĩ về bảng trạng thái mình.

  Tên : Ougi.

 Tuổi : 3.

 Chủng tộc : Human/Dhampire ( Dhampire là sự kết giữa Dark Elf và Vampire.)

Danh Hiệu : Không.

Nghề : Không.

Cấp : 1.

Chỉ số :

HP : 100.

MP : 1.000.000

Sức Mạnh : 30

Linh hoạt : 10

Thể lực : 25

May Mắn : ?

Kĩ năng bị động : 

Tăng Sức Mạnh : Cấp 1. (đặc tính Vampire).

Hồi Phục Siêu Tốc : Cấp 1.(đặc tính Vampire).

Kháng Trạng Thái Hiệu Ứng : Cấp 1. (đặc tính Dark Elf).

Kháng Phép : Cấp 1. (đặc tính Dark Elf).

Tha Hóa Tinh Thần : Cấp 3.

Tầm Nhìn Đêm ( đặc tính của Dark Elf lẫn Vampire.)

Thích Ứng : Cấp 1.

Kĩ Năng Chủ Động :

Hút Máu : Cấp 1.

Ma Thuật Hệ Gió : Cấp 1 bậc 1.

Kĩ Năng Đặc Biệt :

Wisdom Core Solomon. ( Cốt Lõi Thông Minh Solomon.) ( tác : Wisdon có nhiều nghĩa, ở đây nghĩa thông minh.)

Eyes Solomon.

------------------

"Tại sao tôi không có họ?"cậu hỏi Trí thông minh nhân tạo trong mình.

"Được tái sinh với cuộc sống mới, cậu không còn thân phận cũ nữa."

Cậu cũng chả còn bận tâm, mặc mỗi chiếc áo cũ của mình vào vì chiếc quần quá rộng đối với cậu.

MP của cậu lớn hơn rất nhiều so với những cái khác, cậu hỏi Wisdom Core như thế có bình thường không nhưng chỉ nhận lại từ "Không". Những kĩ năng như Hồi Phục Siêu Tốc và Hút Máu làm cậu thấy chính mình khá đáng sợ.

Cậu tiếp tục hỏi Wisdom Core đường về nhà mình rồi bắt đầu đi theo sự chỉ dẫn, dù cậu là một thằng nhóc 3 tuổi nhưng đi như một đứa nhóc đã lớn vậy.

Cậu bước đi theo lời của Wisdom Core, bây giờ là buổi tối nên chả lo gì về việc bị người khác bắt gập cả. Đi tầm 20 phút, cuối cùng cũng tớ nơi đáng lý là nhà cậu thì bây giờ là một khu đất bị cháy đen. Nhìn thấy cảnh ngôi nhà mình từng yêu quý bây giờ lại thành một khu đất bị cháy đen, lại thêm một nỗi đau được hình thành trong cậu.

*Tha Hóa Tinh Thần : LÊN CẤP !*

Cậu chỉ biết cắn răng, xiết lòng bàn tay đến chảy máu để nguôi giận cơn câm hận bên trong mình. Bước vào bên trong, vẫn còn mùi thối của máu thôi thúc đặc tính Vampire cậu, vẫn còn cái không khí làm khó chịu đặc tính Dark Elf của cậu, nơi cậu từng ở, sân vườn cậu từng chơi, chúng đã thành một màu đen.

*Tha Hóa Tinh Thần : LÊN CẤP!*

Cậu đi xung quanh và tìm kiếm lại những vật nào đó sót lại để làm kỉ niệm, một kỉ niệm về ngôi nhà này, một kỉ niệm về gia đình cậu. Tìm mãi nhưng chẳng thấy vật gì, chỉ còn lại một chỗ cậu chưa tìm, đó chính là phòng mẹ cậu, căn phòng đã đổ nát từ khi nào, dù cho cậu tìm kiếm kiểu gì cũng chả thấy bởi vì căn phòng đã bị thiêu đến hóa tro, cho đến khi sắp từ bỏ, bỗng cậu thấy một vật khá nhỏ nhưng đang phát sáng lên do mặt trăng rọi xuống, cậu bới vật ấy lên và mừng rỡ, đó là chiếc vòng đeo của mẹ cậu, nó chứa tấm hình mà cha và mẹ cậu chụp khi mang thai cậu, bà luôn yêu quý chiếc vòng cổ này. Cậu đeo nó lên cổ mình để an ủi rằng cha mẹ luôn bên mình rồi lại nghĩ về những ngày tháng hạnh phúc hồi đó.

Bước ra khỏi căn nhà yêu mến mình, cậu chẳng biết phải đi về đâu cả, trong khi đang ngồi ở ngoài cổng thì một bóng đàn ông đang từ từ đi lại và cất giọng hỏi cậu.

"Nhóc là?".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.