Kamigami No Sekai

Chương 38:




Hắn ta luồn tay xuống dưới theo đường cong của vòng eo, vuốt dọc lên phía trước đến phần bụng dưới rồi vòng ngược trở lại, tiếp tục rê tay dọc theo sống lưng.
Tanako thục một đòn trỏ mạnh về phía sau nhưng với sức của một cô gái vẫn không thể làm gì với những múi cơ chắc nịch, cánh tay tiếp tục siết lấy lấy cơ thể yếu ớt của cô. Là một người thuộc quân đội nên hắn đã trải qua rất nhiều bài luyện tập khắc nghiệt, vì thế không thể làm hắn cảm thấy đau điếng chỉ vì một đòn trỏ yếu ớt của một cô gái.
Lớp vải mịn như lông tơ của một con thú nhỏ khiến hắn không thể nào cưỡng lại. Tiếp tục vuốt dọc theo đường cong mềm mại của cơ thể tới cặp mông bên dưới của cô. Xoay bàn tay qua lại và di chuyển từng ngón tay, cặp mông săn chắc khiến hắn cười lên thích thú, khóe môi cong lên phô ra hàm răng trắng toát ghé sát vào tai cô.
- Aww~…
- Chính nó. Chính nó! Thứ mới đáng để cho thứ đó vào!
Tiếp tục xoa nhẹ cặp mông mịn màng trong vài giây ngắn ngủi, hắn luồn tay xuống dưới.
- Tiếng rên... Tiếng rên sung sướng đó. Tôi có thể cảm nhận được nó. Cô thích hành động của tôi rồi đúng không!
- Không bao gi... Kiyaaahhh!!!...
Lớp da chai sần cạ lên lớp vải mịn màu trắng tuyết. Hắn đưa tay vào giữa háng của cô ấy khiến những lớp vải bị đẩy vào trong. Cố gắng khép hai chân lại, nhưng những ngón tay rắn chắc lại tiếp tục đưa vào sâu hơn. Hiềm nỗi, thứ mà hắn muốn chạm vào lại bị những lớp vải màu trắng tuyết cản lại.
Sau vài giây ngắn ngủi đưa ngón tay như muốn đâm thủng lớp vải đó. Hắn dở tấm vải đang rê sát xuống đất kéo lên phần eo của cô ấy.
Chiếc quần lót màu trắng hình tam giác với những hoa văn nhỏ trên đường may. Ẩn sâu phía dưới, khuất tầm mắt của hắn ta. Mặc dù không thấy được nó nhưng những thứ hắn tưởng tượng khiến bản thân thêm kích thích, luồn tay vào phía trong quần lót của cô ấy.
- Aww~
Xoa nhẹ hai cặp mông trắng hồng. Cảm giác lành lạnh trong lòng bàn tay dần chuyển thành luồng hơi ấm áp khiến tay hắn cứ như đang dính chặt lấy cặp mông mềm mại. Bỏ qua một chút ham muốn nhỏ bé của bản thân, hắn ta tiếp tục luồn tay xuống dưới.
- Không! … Không! … Kiyaaahhh!!!...
Lớp da sần chà sát khe hở giữa hai chân khiến cơ thể của cô ấy run run như bị điện giật. Hai chân khép lại, cố gắng ngăn lớp da chai sần qua lại.
- Kiyaaahhh!!! … Dừng lại! … Dừng lại ngay đi!
Hắn ta đưa tay ra khỏi đó sau khi rê tay nhẹ dưới háng của Tanako ở phía ngoài.
Những hơi thở nặng trĩu cơ thể toát mồ hôi cứ như mất hết toàn bộ sức lực.
- Lớp da chai sần này coi vẻ cũng thú vị đó chứ. Không cần phải mua mấy cái đồ chơi gai góc mà cũng đủ làm cơ thể cô như vậy rồi.
Cảm nhận tiếp xúc làn da phía ngoài cũng đủ hiểu được nó ma sát mạnh tới cỡ nào. Nếu những thứ đó đưa vào bên trong, cô ấy sợ mình sẽ không thể chịu nổi được nữa.
Hắn ta đưa những ngón tay lên mũi, nhắm mắt tận hưởng và hít một hơi dài.
- Cái mùi này… Haizzz... Lâu lắm rồi tôi mới ngửi được một thứ tinh khiết như thế này. Mà có vẻ… Tay tôi vẫn hơi khô. Hình như cô vẫn chưa ra thì phải.
Hắn ta day nhẹ nhàng day ngón trỏ và ngón cái lại với nhau.
- Nhưng không sao? Bây giờ cô còn có thể kiểm soát chúng. Nhưng chút nữa thì…
Hàm răng trắng toát ghé sát vào tai khiến cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, điệu cười the thé ngay cửa miệng. Cô ấy khẽ nuốt nước bọt, cố gắng cử động hai cánh tay không còn chút sức lực để thoát khỏi hắn, nhưng những gì cô có thể làm với nó là nắm chặt lấy bàn tay của mình.
Hắn ta kéo nhẹ chuôi kiếm của mình lên để lộ ra một phần tư lưỡi kiếm màu bạc rồi buông ra. Sau đó lướt nhẹ ngón tay qua lưỡi thép trước khi nó đi sâu vào trong lớp vỏ màu đen tuyền.
- … Tôi sẽ không biết chuyện gì xảy ra với cơ thể cô đâu.
Vết cắt trên ngón tay khiến máu chảy ra hòa với mùi hương của khe hở giữa hai chân Tanako. Hắn rê những ngón tay từ phần cổ bên phải dọc xuống phần vai khiến máu bám lên cơ thể cô ấy.
- Cái mùi vị này thật tuyệt vời làm sao.
Khóe môi cong lên nhe ra hàm răng trắng toát. Cuối cùng hắn liếm dọc lên mớ chất lỏng ấy từ phần vai. Hành động đó khiến cơ thể cô ấy giật nhẹ. Một mùi hương hòa quyện ở đầu lưỡi, hắn ta liếm mép. Hít một hơi dài đi qua cổ họng cùng với nước bọt đọng lại, tạo ra một tiếng rít dài ở trong miệng. Hắn rú lên trong sung sướng.
- Phải, phải! Chính! Chính là cái cảm giác này!
Giọng nói ngọt ngào khi nãy dần trở thành điệu cười man rợ của hắn ta. Giống như một tên bệnh hoạn cuồng cái nhu cầu khoái cảm của con người. Âm thanh đó khiến cô ấy rợn tóc gáy, cứ như có một luồng gió lạnh vuốt dọc sống lưng.
Hắn ta từ từ tận hưởng những thứ trên người cô ấy. Luồng hơi thở từ miệng ghé sát vào tai khi hai hàm răng trắng toát mở ra như một con thú dữ.
Cánh tay ôm chặt cổ Tanako bỗng nhiên nới lỏng ra rồi vuốt từ trên xuống bầu sữa căng mọng. Cảm giác hai đầu núm cạ vào rồi bật ra khiến cô ấy dùng toàn bộ sức lực yếu ớt của mình để đẩy cánh tay hắn lên. Nhưng cánh tay đó vẫn tiếp tục di chuyển xuống như nén chặt hai bầu sữa nóng căng mọng. Ôm chặt cô ấy sát vào cơ thể mình.
Tay phải luồn lên phía trước và đưa vào trong quần lót của cô ấy sau khi lớp vải trắng tuyết đang rê sát xuống đất đã được dở lên.
- Đừng... Đừng mà... Làm ơn...
Tanako lắc đầu trong cơn sợ hãi, đôi mi ướt khép lại, cô ấy bặm môi. Giọng nói yếu ớt run run không ngừng van xin hắn dừng lại.
Những ngón tay bấm nhẹ ở bên ngoài, cảm giác nhớt nhát khiến hắn cảm thấy thích thú hơn. Giọng cười man rợ thì thầm bên tai cô ấy.
- Thấy chưa. Không phải cô cũng thích nó rồi sao. Âm hộ cô đã ướt mèm từ hồi nào rồi kìa. Khi nãy nó còn khô khan vậy mà... Thôi kệ, chúng ta tiếp tục đi thêm bước nữa nhé.
- Không!... Không!... Kiyyyaaaaaaahhhhhhh!!!...
Bỏ qua giọng nói yếu ớt đó. Hai ngón giữa nhớt nhát của hắn đâm sâu vào trong khiến cô ấy hét lên một tiếng lớn. Khe hở được nới lỏng ra khi những ngón tay trơn tuột đó đút vào. Những tiếng chóp chép của mớ dịch nhầy bên trong mỗi lần hắn cong ngón tay.
- Aaaaaahhhhhhh!!!... Đừng... Đừng... Hya!... Đừng cử động ngón tay của anh nữa... Kiyaaaaahhhhhhhhh!!!... Không!... Không!... Bỏ ngón tay anh ra khỏi đó ngay đi!...
Những hơi thở vồ vập trên cơ thể cô ấy. Hắn ta dừng lại. Giọng nói man rợ một lần nữa vang lên bên tai cô ấy.
- Sao nào. Cô thích nó rồi đúng không.
Mặc dù có thể nghe thấy nó nhưng cô ấy vẫn không thể trả lời. Hơi thở yếu ớt, toàn thân thả lỏng cứ như muốn ngã khụy xuống, không còn một chút sức lực.
- Con mãnh thú của tôi cũng vậy đó. Cô có cảm nhận được sự mạnh mẽ của nó không.
Câu nói đó khiến đôi mi đang rũ xuống trợn lên cố gắng quay lại đằng sau. Cảm giác có thứ gì đó cứng đơ đang cạ vào cặp mông mềm mại khi hắn đang cố gắng ép sát người vào cô ấy. Nó cứ như đang muốn làm bung khuy quần của hắn ta.
- Không! … Không! … Kiyaaahhh!!!
Hắn ta tiếp tục luồn tay vào trong quần lót của cô ấy và cố gắng banh rộng cái khe nhớt nhát đó bằng hai ngón tay của mình. Hơi thở dài của hắn ta nghe rõ bên tai.
Cô ấy cố gắng đẩy tay hắn ta khỏi đó với sức lực yếu ớt của mình. Những ngón tay chai sần bóp lại như muốn khép chặt cái khe nhớt nhát rồi day nhẹ phần mu phía trên.
- Kiyaaahhhhhhhhh!!!!!!!!!
Những lớp lông tơ êm mịn như đang sờ vào một tấm nhung khiến hắn tiếp tục luồn hai ngón tay vào trong. Cong ngón tay lên xuống rồi cố gắng banh ra từ phía bên trong. Một dòng nước trắng tinh khiết chảy ra thành dòng khiến tay hắn ta và chiếc quần lót ướt đẫm. Cuối cùng hắn cong hai ngón tay thành hình lưỡi câu rồi kéo mạnh khiến háng của cô ấy giật lên phía trên.
- Kiyyyyyaaaaaaaaaahhhhhhhhhhh!!!!!
Hàng triệu dây thần kinh bị kích thích, cô ấy ưỡn ngực lên phía trước cứ như muốn hắn chơi đùa thêm với cả hai cái núm bên trên. Cô ấy ngước mắt lên và hét một tiếng lớn. Ngón tay thứ ba bấm nhẹ vào cạnh khe từ phía ngoài, tưởng chừng là sẽ nhét vào bên trong nhưng hắn hại rút tất cả ngón tay ra bên ngoài khiến cô ấy hụt hẫng.
- Đừng... Đừng dừng l...
Câu nói vừa tính thốt ra như muốn nuốt trược trở lại. Cô ấy bặm môi.
"Mình... Mình đang nói cái quái gì vậy?"
Chính cô ấy cũng không thể hiểu nổi bản thân mình nữa. Nhưng thật sự khi hắn đưa ngón tay vào trong, cái khe ẩm ướt chỉ muốn những hành động đó tiếp tục, thậm chí là cả ngón tay thứ ba. Ngay cả khi hai ngón tay đã đi vào bên trong thì âm hộ của cô ấy đã căng như sắp rách ra rồi nhưng nó vẫn muốn ngón tay thứ ba đưa vào bên trong. Giọng nam trầm vang lên bên tai.
- Cô không chịu được nữa rồi đúng không. Vậy thì bây giờ tôi không cần phải giữ cô nữa rồi... Nào! Hãy tận hưởng đi.
Vừa dứt câu, cánh tay hắn thả lỏng vừa đủ để cô ấy có thể thoát ra.
Một tay ôm ngang ngực và tay còn lại che cái khe nhớt nhát giữa hai chân của cô ấy. Tanako bặm môi như sắp bật khóc.
- Thằng chó! Tao không có nói như thế. Mày đừng có mà lầm tưởng. Tao không bao giờ giờ chịu nghe lời và thỏa mãn cái thể loại như mày đâu!
Tát một cái thật mạnh vào mặt hắn ta với đôi mi rưng rưng nước mắt rồi ngồi thụp xuống.
Hắn ta rê tay dọc theo quai hàm rắn rỏi khiến chuôi tóc chuyển động theo. Ánh mắt rực lửa phẫn nộ nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Hắn nghiêng đầu, hướng tầm mắt về phía cô ấy.
- Thế à? Vậy chúng ta bắt đầu thôi, con mãnh thú của tôi cũng không thể chịu nổi thêm nữa.
- !!!
Chớp mắt hắn đã di chuyển đến chỗ Tanako và đè cô ấy nằm sát xuống đất với hai tay vòng trên đầu. Tay trái giữ chặt hai cổ tay như một cái khóa dành cho những tên tử tù.
Cô ấy cố gắng nhúc nhích cơ thể và dồn toàn bộ sức lực vào một cái uýnh vai, làm bật cơ thể dậy, nhưng mọi nỗ lực đều trở nên vô ích mà thôi. Tay cô chỉ di chuyển một chút, không đủ để thoát khỏi hắn ta.
Tay phải của hắn luồn từ dưới đùi cô ấy lên rồi kéo thẳng chiếc quần lót màu trắng tuyết xuống. Hai chân khép lại ngăn không cho hắn kéo lớp vải đó, nhưng lực ma sát không đủ để ngăn bàn tay hung bạo. Hắn nghiêng đầu rồi đưa khuôn mặt bệnh hoạn đó lại gần Tanako.
- Không! Không!
- Không phải chính cơ thể cô cũng đang gào thét kêu gọi con mãnh thú của tôi, mà sao cô lại nói vậy. Mà thôi. Mặc kệ chuyện đó đi. Bây giờ thì bớt phàn nàn lại và dang rộng hai chân của cô ra xem nào.
Đôi mi ướt rưng rưng nước mắt, cô ấy nhắm chặt nó lại khiến hai giọt lệ lăn dài, Tanako liên tục lắc đầu trong cơn sợ hãi khi nhìn xuống khuy quần của hắn ta. Như có thứ gì đẩy ra từ phía trong khiến nó lồi lên trông thấy. Hai chuôi tóc cạ vào phần xương quai xanh khi hắn cố gắng đưa mặt lại gần và hít một hơi dài rồi tiếp tục rê lưỡi xuống phía dưới bộ ngực. Đảo liên tục theo hình tròn rồi khẩy lên xuống, cuối cùng cắn nhẹ rồi kéo căng như một chiếc dây cao su.
Môi cô cắn chặt như sắp chảy máu khi hàm răng trắng toát đang giữ chặt. Cuối cùng ưỡn ngực như muốn hắn đùa giỡn với nó thêm nữa rồi hét lên một tiếng lớn.
Hắn ta đưa tay xuống khuy quần và kéo nó xuống, để lộ ra cái dài và đang cương cứng kia trong khi miệng hắn vẫn mút chặt đầu núm.
- Đừng! Đừng mà!
Tiếng nước miếng rụt rụt trong miệng khi hắn cố gắng hút một hơi dài đi vào cổ họng. Đôi mi ướt đẫm nhắm chặt, hai chân khép lại cố gắng che lấy cái khe ẩm ướt đó.
Hắn ta đưa cái lưỡi hung hãn ra khỏi đó khiến nước miếng nhớt nhát kéo dài đến đầu nhũ hoa.
Hắn ta đưa tay xuống phía dưới cởi nốt cái cúc bằng kim loại và chốt của thắt lưng phía trên khuy quần rồi giải phóng cái thứ cứng đơ đó.
Tiếp tục thả tay trái đang giữ chặt tay Tanako rồi cố gắng dùng cả hai tay dang rộng hai chân đang khép chặt.
Cuối cùng cô ấy chật vật hiểu ra mọi chuyện, cố dùng hai tay mới được thả ra che kín lấy cái khe giữa hai chân của mình.
Cô ấy tưởng tượng có điên cuồng đến đâu hắn cũng không dám làm chuyện này giữa thanh thiên bạch nhật, cùng lắm cũng chỉ dừng lại ở việc đùa giỡn với cơ thể của cô. Hắn di chuyển hai đầu gối cứ như muốn đưa gần hai thứ đó lại với nhau mặc cho hai bàn tay cô che kín nó.
Hai đầu gối đè lên đùi Tanako khiến hai chân cô ấy banh ra hết cỡ, dây chằng căng ra như một sợi dây sắp đứt khiến cô ấy cảm thấy đau điếng vô cùng. Cắn răng như đang nuốt trọn một tiếng hét lớn. Chưa dứt, hắn kéo hai tay cô ấy ra rồi đè mạnh xuống đất, để không còn thứ gì có thể cản trở hắn ta.
- Đây! Đây mới là thứ mà thượng đế ban tặng! U ha ha ha ha!!!
- Kiyaaahhh!!!... Không! Không! Làm ơn đừng đưa thứ đó vào trong!
Hai chân cô ấy dang rộng lộ rõ cái khe nhớt nhát hồng hào hình chữ O và vài cọng lông tơ.
Tiếng cười điên dại của hắn gần như lấn áp tiếng kêu la, van xin của Tanako. Không thể làm gì khác, cô ấy chỉ muốn chết ngay lập tức. Liên tục há miệng ra rồi cắn mạnh xuống lưỡi, nhưng cái "khung sắt trong miệng cô ấy" vẫn chặn đứng khi cô cố gắng đóng chặt hai hàm răng lại. Thi triển ma thuật, phá vỡ kết cấu bằng vật lý, thực hiện tất cả mọi thứ mà cô ấy có thể nghĩ ra, nhưng mọi nỗ lực đều trở nên vô ích, thứ cứng đơ đó vẫn tiếp tục di chuyển lại gần. Ngay bản thân cũng nhận ra điều đó nhưng cơ thể lại hành động một cách điên cuồng chỉ với hi vọng có thể kết thúc cuộc sống mình.
- Không!!! Kiyyyyaaaaaaaaaahhhhhhhhhhhhh!!!
- Nè nè! Anh lại tính đi đâu nữa vậy Shin? Vết thương của anh chỉ mới hồi phục thôi mà.
- Cô không cần quan tâm tới mấy chuyện đó. Tôi tự lo cho mình được.
- Anh tính ra khỏi cái kết giới này sao? Đầu anh không được bình thường chắc? Ra ngoài đó trong lúc này chả khác gì tự sát.
- Tôi không quan tâm. Chỉ cần có hi vọng thì tôi sẽ đi. Tôi cần phải rời khỏi đây. Ngay bây giờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.