Isekai Toriwake

Chương 87: Kiếm Và Loli




Dù ít hay nhiều, mỗi người đều có cho riêng mình một câu chuyện. Và đó là quá khứ của Elvira. Liên quan đến bí mật này, hay chuyện đã diễn ra sau đó, chỉ có cô mới nắm giữ câu trả lời cho đề mục này.

Trở lại với thời điểm hiện tại, Elvira không mấy bận tâm đến xung quanh vì không biết rằng mối hiểm họa của bản thân đang đến gần. Nếu cô ta biết việc chính mình có mặt ở đây đã tạo nên sự chú ý, chắc chắn sẽ không nói hai lời mà quay đầu rời đi.

Nhưng trên đời này chả ai cam đoan chính mình sẽ an toàn cả.

Dù bản thân nghĩ rằng đã trốn tránh nguy cơ rất tài tình, nhưng vận mệnh và sự trùng hợp là điều chẳng mấy ai có thể giải thích rõ, nó như một sợi dây liên kết và tạo ra các hệ lụy mà không một ai tránh khỏi.

Tất cả mọi người giống như những con cờ được xếp sẵn trên bàn cờ, sứ mệnh của họ là ở riêng vị trí đấy và chờ đợi nước đi của mình.

Hoặc nói theo cách mù quáng của người dân ở thế giới này, mọi thứ xảy ra đều là sự sắp đặt của thần linh.

“Mục đích thật sự của cô là gì, hay chỉ đến đây để dạy mọi người cách ứng xử văn minh? Trước hết, cô nên bình tĩnh lại đã, tôi nghĩ rằng cô đã đến nhầm nhà rồi, chúng tôi không phải là kẻ thù của cô có đúng không?” ‘Gen’ có gắng xoa dịu sự nóng nảy của Elvira.

“Ta không đến nhầm nơi đâu, mục đích thật sự của ta chính là các ngươi. Nói đúng hơn... Là giết hết các ngươi. Ngươi hài lòng với câu trả lời này chứ?”

Elvira cười nhạo.

Kể từ khi gặp mặt tên trong bộ giáp toàn thân kia trong cửa hàng ma thuật của mình, cô đã không thể bình tĩnh nổi. Hắn biết tên của cô, vì vậy theo nhận định chung có thể hắn cũng sẽ biết bí mật của cô.

Elvira không thể để cho việc mình ở đây bị bại lộ được, hơn ai hết cô hiểu rất rõ sự đáng sợ của lời đồn, trước khi tin tức này trở thành dịch bệnh và bắt đầu lây lan, cách tốt nhất để dẹp yên nó là giết sạch những kẻ có liên quan.

Suốt đêm nay cô vẫn luôn theo dõi tên kia — cái gã mặc bộ giáp toàn thân mà không thấy ngộp ngạt, và chờ đợi cơ hội ra tay. Đáng tiếc là Matador, có vẻ như đó là tên của con rồng ấy, đã nẫng tay trên mục tiêu của cô.

Tiếp theo Elvira bám theo đối tượng đến bên ngoài khu vực Hoàng gia. Có vẻ như bản thân nhận ra việc chờ đợi như vậy cũng không phải cách tốt nhất vì thế cô đã lùi một bước mà tìm đến nơi đây.

Theo như kế hoạch của Elvira, giết hết những kẻ có mặt trong ngôi nhà và chờ đợi mục tiêu trở về, đây có thể xem như một sự bất ngờ dành cho đối phương.

Nghĩ đến đây Elvira cảm thấy rất kích thích, cô không thể chờ đợi thêm để được nhìn thấy vẻ mặt của hắn ta khi ấy.

Mo Gang, Riva, kể cả ba tên Shadow đi nữa, tất cả bị câu nói của Elvira dọa cho không nhẹ.

Đặc biệt là Mo Gang, anh ta chỉ muốn khóc thét ngay bây giờ. Đây chính là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Vì thế anh ta lo sợ, nói: “Cô có thể cho tôi biết mình đã mạo phạm cô khi nào được chứ? Tôi rất cam đoan cuộc đời mình chưa từng làm qua việc gì xúc phạm đến cô, càng chưa từng trộm qua bất kỳ món đồ gì từ một người xinh đẹp như cô!”

Nếu là người thân của cô thì tôi không chắc.

Nghe vậy, Elvira cười, nụ cười bao hàm đầy ẩn ý cùng mái tóc đang bồng bềnh trôi nổi trông cực kỳ dữ tợn, cô như thể đang nhìn những kẻ đáng thương đang cố gắng vùng vẫy. Coi như một sự đặc ân sau cùng, cô không nôn nóng mà nói ra: “Ngươi không làm điều gì sai cả, toàn bộ các ngươi cũng thế, nhưng kẻ rất có thể là chủ nhân của ngôi nhà này thì đã làm điều đó.”

“Mẹ kiếp, Robert!!!”

Mo Gang giận dữ đấm vào tường. Nếu vậy thì không sai vào đâu được, gã Robert là một con lợn háo sắc chính hiệu, trăm phần trăm gã đã làm ra việc gì đó chọc giận đến đối phương, vì thế hiện tại cô ta tìm tới để báo thù.

“Oh~, vậy ra tên hắn là Robert ư?... Từ thái độ của ngươi trong mắt ta, có vẻ như các ngươi cũng không hòa thuận cho lắm nhỉ?”

“Hoà thuận sao? Kẻ thù thì đúng hơn!” Mo Gang lắc đầu sửa lời, rồi tiếp tục nói: “Hắn ta là một kẻ háo sắc!”

“Háo sắc?”

“Không những thế còn rất tham lam!”

“Tham lam?”

“Phải! Hắn là một gã mập rất phiến diện!”

“Từ từ!”

Elvira đưa tay ngăn chặn Mo Gang, thấy đối phương dừng lại nhìn mình, lúc này cô tỏ ra nghi ngờ: “Người mà ngươi đang nói cùng kẻ mà ta đang nghĩ có thật là cùng một người?”

“Chẳng lẽ còn sai sao? Vậy người cô muốn tìm là ai?” Vẻ mặt Mo Gang không khác là bao so với cô ta.

“Gã trong bộ giáp toàn thân!” Elvira lạnh lùng nhìn Mo Gang.

“Ách!”

Mo Gang như một con vịt bị người bóp lấy cổ.

“Là... hội trưởng sao?... Rốt cuộc hội trưởng đã làm việc gì khiến cô phải... Nóng giận đến mức muốn giết người?”

“Nghĩ lại thì đây cũng là điều ta muốn hỏi các ngươi đấy. Rốt cuộc các ngươi là ai, từ đâu đến, tại sao hắn lại có thể dễ dàng nhận ra ta?” Elvira lần lượt nhìn từng người trước mặt bằng ánh mắt đe dọa, riêng mái tóc cũng bắt đầu xao động với tần suất cao hơn, hiển nhiên rằng chỉ cần đối phương đưa ra câu trả lời không hài lòng, thì kết quả có thể nghĩ.

‘Gen’ nhìn quanh những người bên cạnh mình, không, đúng hơn chỉ có mỗi Mo Gang và cô gái Elf kia là hai ‘người’ duy nhất trong số năm người bọn họ ở đây. Hết cách rồi, thật sự, họ như những con chuột trong rọ. Thở dài một hơi, nó cố gắng đàm phán lần cuối cùng: “Chúng tôi là ai không quan trọng, trong mắt cô thì bọn tôi chỉ là những bọt nước không đủ để nhấc lên cơn sóng. Cô chỉ cần biết rằng chúng tôi không phải là kẻ thù của cô. Còn về việc hội trưởng là ai hay từ đâu đến, tôi chỉ có thể nói cho cô rằng, hội trưởng đến từ bờ bên kia của lục địa...”

“Bờ bên kia lục địa? Nếu như ngươi muốn bốc phét, trước tiên cần phải có căn cứ dựa vào. Có ai mà không biết lục địa bên ngoài chính là vùng biển chết nơi ma vương Coslimler cư ngụ. Vượt đại dương sao? Đây chẳng khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết...” Nét mặt Elvira vô cùng bình tĩnh, bởi vì cô hoàn toàn không tin.

“Nếu ngươi đã đề cập đến biển cả... Vậy thì, để các ngươi được chết một cách tin phục, ta sẽ miễn phí nói cho các ngươi một bí mật mà ít người biết. Coslimler chính là ma thú do Chúa tể Ma Giới thả ra từ hàng ngàn năm trước khi lần đầu đặt chân lên lục địa. Hmph, ta đoán, hắn thuần túy làm thế vì Ma Giới làm gì có đại dương! Fufufu~...”

Elvira tường thuật một sự thật rồi thú vị cười, sau đó tiến lên một bước, cô ta như thể thợ săn đang dồn con mồi vào bước đường cùng: “Lời nói của các ngươi có thể gạt được những kẻ ngốc trong Đế Đô, nhưng chưa chắc có thể đánh lừa được ta. Có vẻ như không ai muốn nói ra sự thật đằng sau là gì nhỉ? Vậy thì... Toàn bộ các ngươi có thể chết được rồi!”

Dù là Shadow, Mo Gang hay Riva thì lúc này chả ai thấy bất ngờ vì bí mật vừa rồi cả, mặc dù có chút ngạc nhiên nhưng chỉ thế mà thôi, càng đừng nói chi trong hoàn cảnh hiện tại, và cũng không giống như Elvira cảm thấy rằng đây là một câu chuyện thích thú, vì trước mắt còn có thứ đáng lo hơn nhiều.

“DOLLY!!!”

‘Gen’ bất ngờ kêu to một tiếng.

Như một mệnh lệnh chung, tất cả lập tức hành động.

*Đoàng!

Tiếng súng vang lên, viên đạn bay ra khỏi nòng, kẻ nổ súng là ‘Satan’. Do đứng gần với Elvira nhất, nó quả quyết rút súng và không lưỡng lự bóp cò.

Nhưng tiếc rằng mục tiêu lại là Elvira. Cô ta là ai chứ? Người luôn bị truy đuổi hầu như rất ít được trải qua những ngày tháng yên bình kể từ khi đồng đội của cô ta mất, người luôn phải mỗi ngày sống trong sự cảnh giác và ngờ vực với tất cả mọi thứ xung quanh.

Đã từng, Elvira cũng chỉ là một nữ ma thuật sư bình thường như bao người khác, cô ta cũng có ước mơ của mình và cả một người để yêu. Không những vậy Elvira còn là người có tấm lòng thánh thiện nhất, sự thuần lương có thể khiến cây Thánh Mẫu — thần thụ luôn cự tuyệt các sinh vật khác không tránh khỏi mềm lòng. Và khi tận mắt chứng kiến cái chết của người mình yêu thương, sự đau khổ của cô ta có thể khiến cây Thánh Mẫu phải tự nguyện bảo hộ.

Nhưng mặt tối của thế giới đã nuốt chửng Elvira hoàn toàn, biến cô ta thành kẻ độc ác để tự bảo vệ mình, tính cảnh giác đã trở thành một phần trong bản năng và đời sống thường ngày.

Vậy nên khi ‘Satan’ rút súng và trực tiếp chĩa thẳng vào cô, Elvira cảm thấy sởn cả gai ốc, cô nhanh chóng nghiêng đầu sang bên theo phản xạ muốn né tránh cái nòng dài đó. Đồng thời một tiếng nổ lớn kèm theo sau đó. Elvira lờ mờ có thể thấy một viên sắt có đầu nhọn trong tích tắc bay vụt qua bên cạnh gò má và thổi tung lọn tóc của chính mình, đôi mắt cô ta bỗng chốc nheo lại, đầy sự băng lãnh chất chứa bên trong.

*Đoàng!

*Đoàng!

*Đoàng!

*Đoàng!

Không đợi cơn giận dữ của Elvira biểu hiện ra ngoài, vài phát súng liên thanh vang lên. ‘Satan’ và ‘Jasus’, cả hai vừa nổ súng vừa thối lui về sau.

Riva bị tiếng nổ lớn bất ngờ làm cho choáng váng suýt nữa thì ngất đi, cô chỉ còn biết sợ hãi bịt tai để giảm thiểu tiếng ồn.

Mo Gang vì là đàn ông, dù bị kinh hãi nhưng cũng không đến mức đó, hơn nữa kẻ tạo ra những tiếng nổ lại là ‘đồng bọn’ thì càng nên an tâm mới đúng. Phát hiện hai anh chàng đeo mặt nạ một trắng một đen kia đang lùi lại, anh ta cũng rất dứt khoát quay người bế lên Riva.

“Aaaa!!!”

*Đoàng!

*Đoàng!

*Đoàng!

Ngay khi Mo Gang muốn chạy thẳng vào trong tìm nơi trú ẩn, một tiếng hét thảm rú lên ở sau lưng.

Mo Gang hồi hộp quay đầu nhìn lại thì thấy kẻ đeo mặt nạ màu đen ấy đã xong rồi, anh ta bị một nhánh tóc như xúc tu của cô ta đâm xuyên lòng ngực và nhấc bổng lên, máu trào ra và ướt đẫm cả sàn nhà.

Mo Gang còn nhìn thấy anh bạn kia dù vậy vẫn điên cuồng bóp cò, nhưng cái vật bằng sắt ấy chỉ kêu lên từng tiếng... *Cách *Cách.

Và trong một giây thất thần đấy, anh ta nhận ra có ai đó đang chạy đến từ sau lưng mình cùng với thanh âm lạ như thể có đồ vật gì bị kéo trên sàn nhà.

Anh ta chỉ kịp trông thấy một bóng người nhỏ nhắn nắm theo một thanh cự kiếm chạy qua bên cạnh khiến cho mái tóc của chính mình cũng trở nên tán loạn, như thể bản thân bị một cơn cuồng phong thổi qua.

Mo Gang đương nhiên nhận ra bóng người nhỏ nhắn này, đây chính là cô bé luôn lẽo đẽo đi sau Gen kể từ lúc trong Dungeon.

Nhưng hiện tại, Mo Gang bị hành động của Dolly dọa cho không hề nhẹ vì thứ vũ khí mà Dolly đang dùng.

Nó thật sự là một thanh cự kiếm không sai, nhưng thanh cự kiếm này bằng bạc và rất dày, là loại cự kiếm to nhất mà anh ta từng được thấy. Chính anh cũng có ảo giác rằng bản thân sẽ rất khó khăn để nhấc nó lên, tương phản còn bị sức nặng của nó làm cho choáng ngợp.

Thanh cự kiếm bạc qúa khổ này chính là chiến lợi phẩm mà Gen thu được từ tên George có level 173, kẻ nắm trùm thị trấn Venezia.

Nhưng lúc này đây thanh cự kiếm bạc ấy đang bị người có vóc dáng nhỏ thó, xinh xắn như búp bê là Dolly kéo lê chạy đến khiến cho cả sàn nhà rách ra một vệt dài.

Y hệt lưỡi cày trên đồng ruộng.

Đây là cảnh tượng kích thích thị giác bực nào.

Mo Gang công nhận cách ra sân của Dolly rất ngầu, nếu như bỏ qua vấn đề tài sản bị phá hoại.

Dolly như một cơn gió lao vào cuộc chiến trong tích tắc từ lúc xuất hiện, nó bật người dẫm lên tường tránh né ‘Jesus’ đang cõng ‘Gen’ cản ở trước mặt. Hai cánh tay nhỏ bé của Dolly nâng thanh gươm lên, lưỡi gươm chớp mắt tạo thành một vòng tròn ngay trên đầu. Thanh cự kiếm bổ xuống. Nó chặt đứt nhánh tóc đang đâm thẳng vào ngực ‘Satan’, mũi kiếm cứ thế thuận lợi nện mạnh xuống mặt đất.

*ẦM!

Sàn nhà tức khắc vỡ tan tành.

Bức tường Dolly dùng làm điểm tựa cũng tan hoang khi xuất hiện vết nứt toát, nơi đó không tránh khỏi việc bị liên lụy khi Dolly vung lấy thanh gươm dài nặng và sắc bén.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.