Huyết Trùng Tiên Khung

Chương 89: Ương ngạnh không cần nhìn ai (II)




~ Người dịch: A4L ~
- "Thập Tam, nếu là thế, thì bỏ qua cho đi." Chư đại môn phái đều đã biện hộ thay, nên Lục Vô Ông cũng gật đầu đồng ý, hướng Yến Thập Tam nói.
Yến Thập Tam cười cười nói:"Thả hắn, cũng không phải không được. Chưởng môn Già Nhật Phái này, Trịnh Long Tinh chính là đệ tử của ngươi, thân là sư phụ, lại quản giáo không tốt, về chuyện này thì Vãn Vân Tông bọn ta bỏ qua cũng được, không sao cả, nhưng trên nguyên tắc thì người sai là ngươi, ngươi phải hướng Vãn Vân Tông bọn ta xin lỗi!"
Chuyện này khiến chưởng môn Già Nhật Phái tức đến thổ huyết, nhưng vì tính mạng của đệ tử mình, cho nên chưởng môn Già Nhật Phái chỉ còn cách cắn răng, hướng Lục Vô Ông chắp tay nói:"Lục huynh, do tại hạ quản giáo không tốt, cho nên đắc tội với quý tông, nay tại hạ hướng quý tông xin lỗi, chuyện như vậy, tại hạ đảm bảo tuyệt đối sẽ không xảy ra tại Vãn Vân Tông nữa đâu!"
Chưởng môn Già Nhật Phái chỉ mong trên đất có cái khe nào chui xuống cho đỡ phải xấu hổ, chỉ trong một hai năm ngắn ngủi, mà Già Nhật Phái bọn hắn phải 2 lần xin lỗi Vãn Vân Tông.
Những người khác có mặt tại đây đều không lên tiếng, bọn hắn cũng hết cách rồi, bọn hắn thấy Yến Thập Tam hung hăng càn quấy cũng không phải là lần đầu tiên, trước đó đã nhìn thấy tại thiên luân một lần rồi, lúc đó, hắn hung hăng càn quấy vô cùng. Vào thời điểm đối mặt với Thang Cốc Hạo Gia, hắn còn hung hăng càn quấy hơn nữa kìa chứ nói chi bây giờ!
- "Yến Thập Tam, ngươi có ngon thì thả ta ra, đường đường chính chính chiến với ta, ngươi có dám không?" Chứng kiến cục diện như vậy, Trịnh Long Tinh tức giận, hét lớn.
Yến Thập Tam nghe thấy thế, cười cười nói:"Rất tốt, sư phụ ngươi vốn bồi tội ta, ta đã tính tha cho ngươi một mạng. Ngươi đã muốn chết, vậy thì ta đây thành toàn cho ngươi, đừng cho là ta không dùng Tổ Khí thì không giết được ngươi!" Nói xong, hắn thu hồi Tổ Khí lại, trả lại cho lão già.
Khi bỏ vào trong cổ hộp, cấm chế liền xuất hiện, đoạn tuyệt hết khí tức, chi uy của Tổ Khí Thiên Tôn liền biến mất, khiến tất cả mọi người không khỏi thở dài một hơi.
- "Được, quyết chiến công bằng, bổn công tử muốn đem ngươi băm thây vạn đoạn!" Trịnh Long Tinh nghiến răng, khuôn mặt vặn vẹo nói!
Lục Vô Ông lạnh lùng hừ lạnh một tiếng, mà chưởng môn Già Nhật Phái thì lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Yến Thập Tam.
- "Như thế nào, muốn cùng đồ đệ của ta quyết chiến?" Lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang lên, một bóng người đang bước đến, người đó chính là Chu Ngân Tuyết, nàng lạnh lùng nói:"Già Nhật Phái đúng là càng ngày càng phách lối, đường đường là truyền nhân của Già Nhật Phái, lại đi tìm một dược đồ quyết đấu! Ngươi được xưng là truyền nhân của Già Nhật Phái, vậy thì ta đây cũng là truyền nhân của Vãn Vân Tông, ta và ngươi đánh một trận. Miễn cho sau này lại truyền ra ngoài, để cho thiênh hạ chê cười Vãn Vân Tông ta xem thường Già Nhật Phái các ngươi, phái một dược đồ ra đấu với truyền nhân!"
Chứng kiến Chu Ngân Tuyết nói thế, sắc mặt Trịnh Long Tinh khó coi cực điểm, mặt mũi vốn đã dính máu, nay càng nhìn dữ tợn vô cùng!
- "Ra tay đi! Xem truyền nhân Già Nhật Phái các ngươi có thể đỡ được mấy chiêu của ta." Chu Ngân Tuyết từ từ nói.
Trịnh Long Tinh phát điên, nổi giận, gầm lên một tiếng, há mồm nhổ ra một thanh đại bảo binh cường đại, rống to nói:"Khai---", lập tức bảo binh phát ra khí tức cường đại.
"Ầm ——", một tiếng hét "A" vang lên! Chu Ngân Tuyết một tát đem bảo binh đánh vỡ, Trịnh Long Tinh như diều đứt dây, lập tức bị tát bay, biến mất khỏi chân trời!
Tất cả mọi người đều lập tức há mồm, Trịnh Long Tinh là người có tiếng tăm lừng lãy trong thế hệ trẻ tuổi bây giờ, nhưng so với Chu Ngân Tuyêt, quả thật cách xa, Chu Ngân Tuyết một tay tát bay hắn!
Đây cũng không phải là do Trịnh Long Tinh quá yếu, mà là do Chu Ngân Tuyết quá mạnh, ngày đó, tại sơn môn Vãn Vân Tông, nàng đã tàn sát những nhân vật nghịch thiên, các trưởng lão của chư đại môn phái, ngay cả tông chủ ở đây, cũng không dám cương ngạnh với nàng!
- "Lần sau Già Nhật Phái cầu hôn, nhớ tìm một người giỏi tí, một kẻ như thế, cũng đòi lấy ta sao?" Chu Ngân Tuyết lạnh lùng hướng chưởng môn Già Nhật Phái nói.
Chưởng môn Già Nhật Phái dậm một chân, vội vàng bay đi cứu đệ tử hắn!
Yến Thập Tam nghe Thang Nhàn đã từng nói, trước kia Già Nhật Phái đã từng hướng Vãn Vân Tông cầu hôn, muốn cầu hôn truyền nhân Chu Ngân Tuyết của Vãn Vân Tông, không ngờ là cho đến giờ, Già Nhật Phái bọn hắn vẫn còn ý nghĩ này.
Yến Thập Tam không khỏi cảm thấy thống khoái, hắn nếu biết rõ việc này, thì vừa rồi đã không hạ thủ lưu tình, đem Trịnh Long Tinh giết chết rồi.
- "Ai dám tìm đồ đệ ta gây rắc rối, thì cũng chính là gây rắc rối với ta!" Ánh mắt Chu Ngân Tuyết lạnh lùng lướt qua tất cả thiên tài chư đại môn phái, bình tĩnh mà đi!
Thấy Chu Ngân Tuyết rời đi, Vương Mãnh không khỏi thè lưỡi, có một sư phụ như thế, đúng là bá mà, bao che khuyết điểm của đồ đệ mình đến trình độ như thế, thật là hiếm có! Một đôi thầy trò như thế, đều là ngưu bức cả, kẻ nào xui lắm mới đụng vào!
- "Để chư vị thấy chuyện này, thật đáng chê cười rồi." Lục Vô Ông bất đắc dĩ cười khổ nói.
Các đại nhân vật của chư đại môn phái đều im lặng, một đồ đệ hung hăng càn quấy vô cùng, coi trời bằng vung, chuyện gì cũng dám làm, sư phụ thì nghịch thiên vô cùng, vô cùng bao che khuyết điểm, một đôi thầy trò như thế, đúng là hợp rơ nhau mà!
- "Diệp cô nương, bất quá, chuyện của ngươi cũng không phải khó giải." Trước khi đi, Yến Thập Tam cười cười nói, hướng Diệp Mộng Thu đang bất động mà nói.
- "Yến huynh có phương pháp sao?" Lúc này, Diệp Mộng Thu nhìn thẳng vào Yến Thập Tam, thực tế, trong nội tâm nàng rất khiếp sợ, nàng khiếp sợ không phải là chuyện Yến Thập Tam hung hăng càn quấy, mà là tại sao Yến Thập Tam lại biết chuyện này.
- "Có thể!" Yến Thập Tam cười cười nói:"Không phải Yến Thập Tam ta bốc phét, nhưng, ta vẫn muốn nói, trong thiên hạ này, ngoại trừ Yến Thập Tam ta ra, thì không có ai có thể giải được, trừ phi là Đạo Tổ Tiều Sơn Cổ Tông trùng sinh! Đương nhiên, Diệp cô nương không phải là đệ tử Vãn Vân Tông bọn ta, thế nên không thể nào miễn phí được, nếu như quý tông cảm thấy hứng thú, có thể cùng tông chủ ta bàn điều kiện."
Sau khi nói xong, Yến Thập Tam liền dẫn Vương Mãnh cùng Thang Nhàn rời khỏi, để lại Diệp Mộng Thu ngồi suy nghĩ vẩn vơ.
- "Ta cũng tin tưởng, chỉ sợ, ngoại trừ yêu nghiệt như hắn ra, chỉ sợ không ai có thể giải được." Cuối cùng, Lam Vũ Yến cũng không khỏi nói. Nhìn Diệp Mộng Thu, cũng rời đi.
Lam Vũ Yến tin tưởng Yến Thập Tam cũng là vì nhờ có hắn, mà nàng mới có thể giải quyết được vấn đề của mình.
- "Huynh đệ, ta không hiểu lắm, làm sao ngươi biết thứ mà Diệp tiên tử tu luyện không phải 《 Tiều Sơn Vấn Đạo Thư 》? Ta một mực cho rằng nàng đang tu luyện tuyệt học đấy." Trên đường trở về, Vương Mãnh khó hiểu hỏi.
- "Bởi vì, sau lưng nàng có tiên quang, loại này tiên quang các ngươi không nhìn thấy." Yến Thập Tam nói.
Vương Mãnh lại không khỏi hỏi: "Vậy sao ngươi có thể nhìn thấy? Nha, ta biết, ngươi khẳng định là từ sách cổ trên nhìn thấy." Không cần Yến Thập Tam trả lời, Vương Mãnh có câu trả lời liền, mỗi lần hỏi hắn đều trả lời như thế, có khi hắn không tin, nhưng không thể nào tìm chứng cứ nào để hoài nghi.
Yến Thập Tam cười cười, bí mật trong đó, hắn đương nhiên sẽ không nói cho Vương Mãnh biết.
- " "Ngu Công Di Sơn Tiên Quyết" là công pháp gì? Rất lợi hại phải không?" Thang Nhàn một mực không nói chuyện cuối cùng cũng xen vào một câu.
Yến Thập Tam nhẹ nhàng thở dài nói:"Rất lợi hại, đây là công pháp rất cổ xưa, có từ thời Hồng Hoang Viễn Cổ, thậm chí còn có truyền thuyết nói rằng nó được tiên nhân lưu lại. Nói không chừng, Diệp Mộng Thu thật thực có thể trở thành Phù Tổ thứ hai, ghi vào sách cổ, là người có được truyền thừa Đạo Tổ và trở thành Đạo Tổ thứ hai!"
Nghe Yến Thập Tam nói như thế, Vương Mãnh cùng Thang Nhàn không khỏi chấn động.
Nguyên nhân Yến Thập Tam biết rõ "Ngu Công Di Sơn Tiên Quyêt" cũng rất đơn giản, ở kiếp trước, Bán Tổ của Linh Lung Cổ Triều cũng đã từng tu luyện qua cái này! Nghe vị Bán Tổ của Linh Lung Cổ Triều nói, bộ tiên quyết này có vài bộ, mà nàng năm đó cũng chỉ có một bộ, mà tiên quyết mà Diệp Mộng Thu tu luyện chắc cũng nằm trong bộ đó!
Yến Thập Tam trở lại Linh Dược Phong, Lục Vô Ông lập tức giá lâm Linh Dược Phong.
- "Thập Tam nha, lần này ngươi náo động cũng không nhỏ, chỉ sợ có môn phái cảm thấy khó chịu." Lục Vô Ông sau khi ngồi xuống, nói đầy thâm ý.
Yến Thập Tam không thèm để ý, cười cười nói:"Chúng ta cùng Già Nhật Phái còn có khả năng kết thành minh hữu sao?"
- "Tuy hai phái đã giải hòa, không cần phải nói Vãn Vân Tông chúng ta, thì Già Nhật Phái cũng ghi hận trong lòng rồi." Lục Vô Ông nói.
Yến Thập Tam biết rõ nói:"Đã không thể trở thành minh hữu thì cũng là địch nhân, hoặc là ngươi chết ta sống, hoặc là ta chết ngươi sống, đối với địch nhân, thì cần gì nể mặt mũi lẫn nhau, cứ chơi tới bến! Để cho bọn hắn hiểu, Vãn Vân Tông là ai? Vãn Vân Tông không phải là người dựa vào thái độ người khác mà nói chuyện."
Lục Vô Ông cười cười, cũng không có trách Yến Thập Tam. Nếu như hắn trách Yến Thập Tam, thì cũng không cho hắn mượn Tổ Khí, cho hắn mượn Tổ Khí, là đã chấp nhận hành vi của Yến Thập Tam, cũng đại biểu cho thái độ Vãn Vân Tông.
- "Có kẻ địch, thì có minh hữu. Tiều Sơn Cổ Tông so với Già Nhật Phái không biết còn lớn mạnh hơn bao nhiêu, lại không cùng chúng ta có xung đột, thế thì sao chúng ta không kết làm minh hữu, chuyện tốt như thế tông chủ không muốn sao?" Yến Thập Tam cười cười nói.
Lục Vô Ông nhìn Yến Thập Tam nói:"Ngươi nắm chắc chứ, chuyện này không phải chuyện có thể đùa được đâu." Phong ba đi qua, đã có đại nhân vật của Tiều Sơn Cổ Tông tìm đến hắn, muốn nói về chuyện Diệp Mộng Thu.
- "Nếu như đệ tử không dám chắc, thì sẽ không nói ẩu nói tả!: " Yến Thập Tam lẳng lặng nói:"Bất quá, cũng phải chờ thái độ của Tiều Sơn Cổ Tông thế nào đã."
- "Nếu như ngươi việc nắm chắc chuyện chúng ta cùng Tiều Sơn Cổ Tông kết minh thì không sao rồi, về điều kiện, hai bên có thể bàn nhau kĩ càng mà!" Lục Vô Ông nghiêm túc nói. Chuyện này không phải là chuyện đùa, cho nên hắn cũng rất cẩn thận.
Yến Thập Tam cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, nói:"Một người là truyền nhân với tiền đồ vô lượng, đổi lấy một cái minh hữu, đối với Tiều Sơn Cổ Tông mà nói, thì chuyện mua bán này hoàn toàn đáng giá!"
Yến Thập Tam hiểu, Diệp Mộng Thu đối với Tiều Sơn Cổ Tông rất quan trọng, giá trị của nàng không thể tưởng nổi! Không nói Diệp Mộng Thu là Tiên Thiên Mệnh Hồn, chỉ với huyết thống Đạo Tổ, cũng đủ Tiều Sơn Cổ Tông coi trọng rồi, một đệ tử có huyết thống Đạo Tổ, quan tâm chi mỏng hay không, đối với một môn phái mà nói thì đây không phải là chuyện đùa, Đạo Tổ thì không dám mơ đến, nhưng Thiên Tôn thì tuyệt đối không thể nào không ra!
Huống chi Diệp Mộng Thu lại tu luyện lại là một trong Thượng Cổ Tiên Quyết, Yến Thập Tam hiểu, đây là Tiều Sơn Cổ Tông muốn thử một lần!
- "Cá nhân ngươi có yêu cầu gì?" Lục Vô Ông hỏi.
Yến Thập Tam cười cười nói:"Đệ tử không có yêu cầu gì, đệ tử tin Tiều Sơn Cổ Tông là một môn phái lớn như thế, quà gặp mặt, chắc không quá khó coi đâu. Chỉ cần hai bên thỏa thuận thành công, thì cá nhân đệ tử gì cũng được, không quan trọng."
- "Nếu những đệ tử Vãn Vân Tông khác đều như ngươi, vậy thì Vãn Vân Tông chúng ta lo gì mà không thịnh?" Lục Vô Ông nhẹ nhàng thở đài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.