Huyết Long Công Tử

Chương 39: Bán kết và tập kích (2)




“ Muốn trả thù cho đồng đội ngươi à…..hahaha ngươi không đánh bại được ta đâu…” Thi Hủ tay gạt ngang cổ rồi chỉ Long Phong nói. Còn Long Phong thì nhìn tên Thi Hủ này như một tên điên, không chỉ thế mà hắn cảm nhận tên này quen quen một chút nào đó.
Long Phong lấy ra một bảo hộ tay rồi vào tư thế chuẩn bị đánh. Khi trọng tài vừa ra hiệu là cuộc thi đấu bắt đầu thì Long Phong liền biến mất trước mắt Thi Hủ, hắn lập tức giật mình và những người khác thì cũng như thế.
“ Ầm….đùng..đùng...đùng…..” Long Phong xuất hiện bên cạnh Thi Hủ một quyền đập ngay đầu Thi Hủ, rồi ba quyền nhanh chóng vào mặt và bụng, sau đó một quyền thật mạnh giọng hắn ra xa và sát ngay sàn đấu.
“ Bá Vương Long Quyết - Bá Vương Quyền..” một nắm đấm thật to đánh về hướng Thủ Hi..” Ầm…”. Khói bụi bay đi, Long Phong hai mắt âm trầm nhìn về hướng đó mà nói lớn lên:”Ra đi, đừng có giả bộ nằm đó….”
“ y...za….ra tay thật mạnh mà, không biết nương tay gì hết…..hahaha” từ trong khói bụi một thân ảnh cười nói xuất hiện, không hề có thương tích nặng nào hết trừ vài vết trầy nhỏ và nội thương một chút. Thi Hủ phun ra một ngụm máu rồi nhìn về Long Phong nói:” Chúng ta tiếp tục nào, đừng có mà giấu nữa, hay dùng thêm phần lực lượng đi, nhiêu đó chưa đủ đâu…”
“ Được…” Long Phong bắt đầu phóng ta thêm một phần võ khí, từ Võ Sư tứ gia, lên ngũ, thất, cửu, rồi vượt qua Đại Võ Sư nhị giai rồi dừng lại..” Ngươi cũng nên giải trừ đi….”
“ Được…” sau đó là tới lượt của Thi Hủ, hắn từ Võ Sư thất giai nhảy lên một phát Đại Võ Sư tam giai, ở đây ai ai cũng ngạc nhiên nhìn về phía võ đài. Sau đó Thi Hủ liền nhào lại mà đánh với Long Phong, hai người một kiếm một quyền..” Keng,..keng…..keng..”
Kiếm vừa đánh tới Long Phong, hắn tay gạt qua một bên rồi một quyền đập vào bụng hắn “ Bá Vương Long Quyết - Bá Vương Quyền..”..” Ầm….”. Thi Hủ hộc ra một ngụm máu, hắn nhìn Long Phong nói, khi ráng đứng vững “ Ngươi không phải làm một Đại Võ Sư…”
“ Nói nhiều quá…” Long Phong một cước đá hắn ra ngoài sàn đấu, nhưng khi gần văng ra thì Thi Hủ dừng lại ngay mép mà ngừng di chuyển.
“ Haha quyền tốt….ngươi là ngươi đầu tiên có thể gây thương tích cho ta...vì điều đó ta sẽ tặng cho ngươi một món quà cực tốt….Huyết Ngục Tà Công - Huyết Ngục Nộ….”..” Ầm…..”, một luồng võ khí màu đen bao quanh xung người của Thi Hủ, sau đó là một cơn cuồng phong bắt đầu nổi lên, rồi võ khí màu đen bắt đầu đè nén không khí xung quanh...nhiều người bắt đầu khó thở, nhất là những khán giả và người có thực lực khá thấp, võ khí này chứa đựng sát khí. Long Phong hai mắt liền giật mình và nói:” Quả nhiên là thế, hèn gì ta tìm không ra chủ nhân của sát khí là bởi vì chủ nhân của nó là một thí sinh nên ta không để ý….”
“ Ngươi là gì của Huyết Ngục các…..” Long Phong câu hỏi để Thi Hủ giật mình, sau đó thu lại công pháp, rồi búng tay một cái, bốn người trong ở bên Vạn Kinh đấu trường liền bao vây sàn đấu, khống chế những người ở tại đây, rồi bên ngoài xuất hiện thêm hai người, mà khi Long Phong nhìn một trong hai người thì nhận ra, đó là tên Độc Ma lần trước. Hai người đáp xuống đứng bên cạnh Thi Hủ, nhìn chằm chằm Long Phong.
Có gì người hiếu kỳ ở phía dưới thì Độc Ma một chưởng đánh nát võ đài bên kia, giết hơn chục người, khán giả bắt đầu bỏ chạy hoặc là được sơ tán.
“ Hôm nay các ngươi chính là mồi săn của ta…” Thi Hủ lập tức giơ lên một quả cầu, sau đó quả cầu từ từ chuyển sang màu đen rồi phát ra một luồng khí đen bắt đầu chạm vào cơ thể của những khán giả. Lập tức bọn họ bị tan chảy sau đó liền bị hút vào quả cầu đen.Long Phong thấy thế thì liền la lên:” Mau mau sơ tán mọi người và không được để luồng khí đen có chạm vào….”, sau đó Long Phong liền hai chỉ, đánh vào quả cầu nhưng tên Thi Hủ lập tức né được vào giao cho những tên thủ hạ của hắn.
“ Để ta hỏi một lần nữa, ngươi là gì của Huyết Ngục các…..” Long Phong nhìn Thi Hủ hai ánh mắt tức giận mà hỏi.
“ Để ta giới thiệu lại một lần nữa...ta là tam thiếu chủ của Huyết Ngục các, Thi Hủ và các ngươi chính là con mồi của ta….hahaha”, Thi Hủ vừa dứt lời thì để Long Phong giật mình, và một số người biết được cũng giật mình theo. Nhất là Cổ Đại Na đang ngồi ở bên khách mời, nhìn về Cổ Nguyên. Sau đó bà ta quay lại nhìn Cổ m Tú mà nói:” m Tú, chút nữa con hãy dẫn toàn bộ đệ tử đến một nơi an toàn...những người này các ngươi đụng là chết…..”
“ Mã Siêu con hãy bắt đầu dẫn toàn bộ đệ tử cẩn thận mà đi….” Cổ Nguyên cũng bắt đầu dặn dò các đệ tử, những người khác cũng bắt đầu làm theo, còn Long Phong thì nghiêm trọng nhìn Thi Hủ một cái rồi cười thật to.
“ Ngươi cười cái gì….” Thi Hủ thắc mắc nhìn hắn mà hỏi, ngay cả những người bắt đầu di tản cũng thắc mắc, tò mò mà dừng lại xem.
“ Ta chỉ buồn cười không ngờ lo lắng của ta lại thành sự thật….nếu ngươi đã giới thiệu mình thì ta cũng nên giới thiệu bản thân mình chứ….” Long Phong cười cười, hai tay vỗ một cái, rồi tay để trên mặt kéo cái mặt nạ ra, là cũng lúc ba người hộ vệ, cộng thêm một con Ám Kỳ Xà xuất hiện phía sau, cộng thêm gần hai mươi tên mặc giáp đỏ, đầu đội hình con rồng.
“ Ta là Long Phong, thiếu chủ của Long Phong. Hân hạnh được gặp mặt….”
“ Aaa là ngươi tiểu tử thối...món nợ lần trước ta ta chưa đòi lại…” Độc Ma tính xông lên thì liền bị Thiên Điêu chặn lại, ngươi còn lại nhíu mày tính lên thì bị Hỏa Linh chặn lại, ánh mắt hiếu chiến nhìn nhau.
“ Hắc Hổ, ngươi qua xử lý những tên khác cùng với Huyết Long vệ, bảo đảm không một người nào của ta có thương tích. Còn hai người các ngươi, ta cho phép...giải phóng toàn bộ sức mạnh, giết chết đối thủ trước mặt cho ta…..”
Thiên Điêu và Hỏa Linh mừng rỡ, cười nham hiểm la lên:” Vâng thiếu gia….” lập tức khí thế bắt đầu tràn ra, đè lên hai người Độc Ma và tên còn lại. Còn Tần Mị Nhi biết xảy ra chuyện nghiêm trọng, nàng bắt đầu chỉ huy Kim Triều ngươi bắt đầu sơ tán võ đài. Lúc này Hoàng Tinh Nguyệt cùng với sự hộ tống của hai người trưởng giáo đến nơi an toàn.
“ Hôm nay để ta thanh toán toàn bộ rác rưởi của Huyết Ngục các nào….” Long Phong lấy ra một thanh kiếm, đó là Hỗn Độn kiếm. Thi Hủ cũng bắt đầu vào thế mà chuẩn bị phòng thủ, còn nhóm khác thì đã bắt đầu đánh nhau…
Ở một nơi, một lão già và rõ ràng là nhị trưởng lão của Hoàng Gia các và hắn đang nói chuyện với một ai đó..” Các chủ, chúng ta có cần xuống giúp không?”
Người được gọi là các chủ liền nói:” Không cần, trận này là định mệnh của hắn. Nếu hắn không vượt qua thì hắn không phải là kẻ được chọn để dẫn dắt chúng ta. Đây là thử thách để chứng minh thân phận, chúng ta tuyệt đối không được nhúng tay…..”
“ Đã hiểu…”
“ Áp sát hắn, ta muốn theo dõi trận đấu và bảo vệ hắn dù sao đám người Huyết Ngục các cũng không để tên thiếu chủ này long dong ngoài đường vậy đâu….”
“ Ầm…..” ở dưới Long Phong đã đánh với Thi Hủ, hai người bắt đầu ra những đòn chỉ cần dính phải là mất mạng. Kiếm chạm với kiếm, màu đen võ khí đánh với màu màu vàng võ khí, hai luồng võ khí chạm vào nhau bắt đầu cọ sát,....
“ Huyết Ngục Tà Công - Huyết Ngục Nộ…”
“ Bá Vương Long Quyết - Bá Vương Nộ…”
Võ khí hai bên bắt đầu tạo thành một ma đầu hai tay, to và một con rồng hung dữ nhìn chằm chằm phía trước mình.
“ Hahaha ngươi là đối thủ mạnh nhất mà ta từng đánh…..”, Thi Hủ nhìn về Long Phong mà hứng thú la lên, Long Phong thì không nói gì.
“ Bàn Thiên Tâm Kiếm Pháp - Bàn Thiên Mộng Chém..”
“ Huyết Tà Kiếm Pháp - Tử Khí Kiến Phật..” tên Thi Hủ sao khi thi triển võ kĩ liền hứng ngực mà nhận nguyên một chém từ Long Phong. Điều này khiến Long Phong giật mình, nhưng khi nhìn lại Thi Hủ cả thân lập tức luồng khí màu đen hắc ám lại càng mạnh hơn, sau đó hắn áp sát Long Phong trong chớp lát, chém về Long Phong, nhưng né được.
Sau đó những đòn kiếm từ Thi Hủ tốc độ và lực công kích tăng mạnh hẳn lên, Với Tử Khí Kiếm Phật, người sử dụng có thể giảm sát thương nhận và dùng lực lượng đó tăng tốc độ và lực công kích của bản thân, đó là những gì Long Phong kết luận. Đương nhiên là Long Phong vẫn dùng thử những đòn đánh thường nhưng không hề hiệu quả chút nào.
“ Một môn võ kĩ phiền toái…..nhưng không phải là không có cách phá…” Long Phong cười một cái, lập tức tay bên trái lấy ra Thanh Long kiếm, mỗi tên một kiếm, song kiếm mà đánh. Thi Hủ nhìn thấy thế thì mừng rỡ mà nói:” Haha quả nhiên không sai, ngươi là một người dùng song kiếm….”
“ Đúng thế và ngươi là người đầu tiên ép ta phải dùng song kiếm như thế….nên hôm nay ngươi chết đi….” lập tức khí thế từ người Long Phong bắt đầu tràn ra, đè ngược lại khí thế của Thi Hủ.
“ Hôm nay ta cho ngươi thưởng thức một môn võ kĩ mà ta chưa bao giờ sử dụng, một môn võ kĩ mà ta chưa luyện thành…..hãy thưởng thức giờ chết của ngươi đi….”
“ Ma..Thiên..Long..Sát..Công….”luồng võ khí màu vàng sáng của Long Phong dần dần chuyển sáng màu đỏ như máu, sát khí bắt đầu bao quanh Long Phong. Một bộ giáp bao trùm cả người Long Phong, đó chính là Ngũ Phong Lốc Giáp. Mặt đất bắt đầu rung chuyển, gió bắt đầu nổi lên, những tiếng hét của rồng, lòng ngươi sợ sệt, ánh mắt run rẩy nhìn về Long Phong lúc này.
Một giọng cười nói trầm vang lên, run sợ cả toàn trường, ngay cả Độc Ma và tên kia cũng phải run sợ mà nhìn về Long Phong.
“ Thiếu chủ nhà các ngươi chết chắc rồi, khi thiếu gia nhà bọn ta sử dụng cái đó thì đối thủ của ngài ấy sẽ là một cái xác chết…..” Hỏa Linh bắt đầu cười khinh mà nói, sau đó nhào vô mà đánh tiếp.
“ Vô Công, chúng ta phải mau mau giúp thiếu chủ….” Độc Ma bên kia vừa la lên vừa đỡ đòn của Thiên Điêu
“ Ngươi tưởng ta không muốn à...nhưng tên mập mạp chết tiết này mạnh quá, ta sắp chịu không nổi rồi chứ đừng nói chạy đi cứu….” Vô Công khó chịu mà la lên..
Bên này thì Long Phong đã bắt đầu áp đảo Thi Hủ dễ dàng, cho dù có môn tăng phòng thủ bản thân nhưng dù sao nó cũng có điểm yếu đó là nếu tấn công liên tục nhanh chóng thì người sử dụng khó có thể đỡ được. Hai người vẫn kiếm chạm kiếm, nhưng Thi Hủ càng ngày càng xuống sức nên hắn muốn một chiêu quyết định…
“ Huyết Tà Kiếm Pháp - Lưu Tinh Xuy Đọa…”, một mũi kiếm màu tím đánh thẳng về Long Phong, hắn nhìn đường kiếm đó là biết tên này muốn đánh hết sức rồi. Long Phong cười, hai kiếm chập vào nhau..
“ Chiêu cuối cùng nào...Cửu Cực Song Kiếm Pháp - Cửu Kiếm Quy Nhất..”, sau lưng Long Phong hiện ra hàng trăm cây kiếm, sau đó cùng nhau phóng ngay đòn đánh của Thi Hủ, hàng trăm cây kiếm tạo thành một lực kích rất mạnh, đâm thủng võ kĩ của Thi Hủ và đánh thẳng về hắn.
“ Đùng…..Ầm…………..”
Một tiếng nổ cực kì to, khói bụi bắt đầu bốc lên. Khi khói bụi bay đi thì thân ảnh của Thi Hủ hiện ra, nằm dính vào gốc cây. Toàn thân chảy máu, hơi thở đã là hấp hối. Hắn nhìn về Long Phong thâm ý cười nói:” Hahaha ngươi..khục..khụ..mạnh lắm,....ta thua không oan uổng…..nhưng ngươi cứ đợi đi,....sẽ có người trả thù cho ta……”, hắn nói xong tắt thở mà chết, Long Phong thì đang suy nghĩ về câu nói của hắn. Độc Ma và Vô Công bên này coi như là cũng gần chết, bị bắt sống theo lệnh của Long Phong. Còn những tên thủ hạ kia thì đều bị giết chết.
Long Phong cất song kiếm đi rồi bắt đầu điều chỉnh cho thủ hạ thu dọn, còn hắn thì ngồi xuống mà nghỉ ngơi. Bảy cô nàng bắt đầu chạy lại mà hỏi thăm Long Phong, Cổ Đại Na nhìn thấy cháu gái mình với vẻ mong muốn, bà ta cười mà nói:” Đi qua đó đi, dù sao hắn cũng đã có hàng chục rồi, thêm một hay hai cũng như thế thôi….”
“ A bà nói gì thế cháu,....cháu đâu có muốn…..” Cổ m Tú đỏ mặt mà nói, còn Mã Vân cùng với Cổ Tâm đã chạy qua bên đó mà gia nhập vào nhóm. Tần Mị Nhi liếc mắt Long Phong một cái rồi trừng, sau đó bắt đầu làm quen với hai người mới.
“ Cháu mà qua chậm là không có chỗ đâu đó…, người như hắn khó mà có thể kiếm người thứ hai đâu..” Cổ Đại Na cười mà chọc Cổ m Tú khiến nàng quá đỏ mặt, sau đó nàng hâm mộ nhìn qua bên kia rồi hít sâu vào rồi lấy hết dũng cảm đi qua bên đó.
“ hahaha bà lão, muốn bù lại chuyện năm xưa hay sao…..” Cổ Nguyên đứng kế bên cười to mà nói, rồi nhìn về La Trúc bên cạnh hai mắt thâm ý.
“ Haha dù sao năm xưa ta cũng không có được thì để cháu gái ta làm thế thôi...nhưng cũng còn tốt hơn ai không có cháu gái để mà bù lại chuyện năm xưa nhỉ…” Cổ Đại Na nhìn qua bên La Trúc, châm chọc nói.
“ Bà…….”
“ Được rồi, chúng ta phải quay lại việc chính thôi...ta tin chắc Cổ viện trưởng có thể giải thích cho ta đám người đó là đám người nào mà đúng không. Lần trước a Phong nó chỉ nó có cơ hội sẽ giải thích…..” La Thế nhìn Cổ Nguyên hai mắt nghiêm trọng mà nói, những trưởng lão và thái thượng lão của các đế quốc đồng ý gật đầu. Ngay cả Hoàng Tinh Nguyệt cũng tò mò.
“ Được rồi, nhưng trước tiên chúng ta cần hỏi Vạn Kinh hoàng đế tại sao hắn lại chứa chấp những người đó nào…..” Cổ Nguyên gật đầu rồi quay qua nhìn bên Vạn Kinh mà tức giận nói. Hắn cũng suy nghĩ làm sao để mà giải thích, nhất là địch nội chưa dẹp, giặc ngoài đang tràn vô, thật là đau đầu.
Trung Vực, Huyết Ngục Các Tổng Đà..
Trong một căn phòng, cũng là cùng một lão già, một tên thị vệ chạy vô, vẻ mặt hối hả, sợ hãi khiến cho lão già lo lắng mà hỏi:” Có chuyện gì…”
“ Tam..tam thiếu chủ...ngài ấy….”
“ Làm sao….”
“ Chết rồi…..tam thiếu chủ lệnh bài bị vỡ……..”
“ Cái gì…...điều tra được là ai không…….”
“ Không có thưa đại trưởng lão, cũng như mấy lần trước hung thủ đánh nát tinh thần của đối phương, khiến cho chúng ta không nhận được gì hết……”, tên đại trưởng lão nghe xong thì lật chật ngồi xuống, thở dài rồi lên tiếng:” Cho toàn bộ người ở Hạ vực rút về Trung Vực hết, từ bỏ kế hoạch ở Hạ Vực. Đối phương không phải là chúng ta người phái xuống đó có thể đối phó…”
“ Ra lệnh kêu toàn bộ rút về đây hết rồi khóa chặt...à không, phá nát không gian truyền tống đó, không cho bất kì người nào qua..hiểu chưa….”
“ Thuộc hạ đã hiểu…” tên đó nói xong liền biến mất, để lại một bầu không khí trầm tĩnh nhưng đầy sát khí, tức giận phát ra từ lão già đó….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.