Huyết Long Công Tử

Chương 37: Ma pháp xuất hiện




“ Chưa chắc là tên Liễu Tùng đó sẽ thắng đâu, có khi là thua thảm bại nữa là khác…” Long Phong lắc đầu mà nói, bởi vì người mà hắn chuẩn bị đánh cũng là một thiên tài như bản thân Long Phong, hơn nữa Long Phong cũng rất tò mò về thực lực của Hoàng Tinh Nguyệt mạnh ra sao, đây là một cơ hội tốt nhất để hắn xem.
“ Nè tên kia, sao lại che từ trên xuống dưới như thế, chắc là khuôn mặt của ngươi rất là xấu nhỉ..” tên Liễu Tùng nhìn Hoàng Tinh Nguyệt mà cười khinh bỉ mà nói, hắn đã nghĩ mình đã thắng. Long Phong nhìn tên Liễu Tùng với vẻ mặt tự tin như thế, hắn liền thắc mắc quay lại hỏi:” Sinh Liên, tên Liễu Tùng này mạnh lắm hay sao mà hắn có vẻ tự tin như thế..?”
“ Huynh đã từng học ở học viện Hoàng Gia mà huynh không biết gì hết à…?” La Sinh Liên ngạc nhiên mà hỏi lại, Long Phong nghe xong giật một cái, gãi đầu rồi nói:” A.ha.ha...ta quên mất rồi, có lẽ ta cũng không để ý lắm….”
“ Haizzz bó tay với huynh, hắn là đại sư huynh của Võ viện ở Hoàng Gia các, là kẻ mạnh nhất ở Hoàng Gia học viện trong lứa cùng tuổi. Thực lực của hắn là Đại Võ Sư nhất giai đó, hơn nữa còn là một chuyên gia dùng đao/kiếm, trong trận đấu hắn thường đổi sang kiếm hoặc đao nhanh chóng, khiến đối thủ không kịp trở tay rồi đánh bại bọn họ….” La Sinh Liên cười mà ngồi giảng cho Long Phong nghe, hắn chảy mồ hôi nhìn nàng rồi cười gật đầu.
“ Vậy xem ra hắn là một đối thủ đáng gờm rồi nhỉ….đó là nếu hắn có thể thắng được đối thủ…” Long Phong cười mà chống cằm, nhìn trên kia mà nói.
“ Trận đấu bắt đầu…..”
“ Hahaha hãy mua vui cho ta nào….” Liễu Tùng lập tức cười to và la lên, sau đó rút đao ra rồi nhào về Hoàng Tinh Nguyệt. Hoàng Tinh Nguyệt nhanh chóng lấy ra một thanh kiếm rồi gạt đòn đánh đó ra. Sau liền cúi người một kiếm đâm về, Liễu Tùng liền nhảy ra xa và cười một cái thật to, khuôn mặt nham hiểm…
“ Đao Phong Nhẫn Bạo..”, lưỡi đao biến hóa xoay chuyển, hai lưỡi đao khí đánh về Hoàng Tinh Nguyệt với tốc độ cực nhanh. Nhìn hai lưỡi đao đánh tới, Hoàng Tinh Nguyệt không hề lo lắng, nàng nhảy lên để né đòn rồi đánh trả đòn về Liễu Tùng…
“Vô Tinh Kiếm Pháp - Bích Thủy Nhất Tâm…” khi Hoàng Tinh Nguyệt vừa đáp xuống thì thân thể lập tức lóe một cái, sau đó xuất hiện trước mặt Liễu Tùng một kiếm nhẹ nhàng đánh tới. Liễu Tùng dùng đao mà đỡ nhưng lực đánh vẫn mạnh, lập tức đẩy hắn ra xa một khoảng.
“ Chết tiệt,...thật là bất cẩn….” Liễu Tùng cắn răng tức giận, sau đó hắn cất đao vào trong, rồi lấy ra một thanh kiếm. Sáu đó Liễu Tùng tiếp tục nhào vào mà ra đòn liên tục, thanh kiếm của hắn tấn công Hoàng Tinh Nguyệt tới tấp. Còn bên nàng thì chỉ biết chống đỡ, Long Phong nhìn mặt nàng không hề thay đổi, biết là hắn không cần phải lo lắng rồi.
Liễu Tùng bắt đầu áp dụng võ kĩ vào những đòn đánh của hắn.
“ Thanh Sa Kiếm pháp - Thanh m Càn Khôn…”, một luồng gió mạnh đánh về Hoàng Tinh Nguyệt, lần này nàng cảm nhận được sức mạnh của đòn này, không xem thường nên nàng liền dùng võ kĩ mà chặn lại..
“Vô Tinh Kiếm Pháp - Thương Hải Nhất Túc…” Lập tức một hàng kiếm khí bao trùm Hoàng Tinh Nguyệt rồi chặn đứng đòn đánh của Liễu Tùng, sau đó nàng phất tay đánh trả toàn bộ đòn vừa rồi về Liễu Tùng..
“ Vô Tinh Kiếm Pháp - Phản Quân Tiêm Kích….”
Né qua một bên, hắn ngưng trọng nhìn về Hoàng Tinh Nguyệt, thở dài hết cách hắn liền dùng con bài tẩy của mình, vì nếu tiếp tục giằng co như thế thì sẽ rất tiêu hao võ khí. Hắn lấy ra cây đao vừa rồi cầm một tay đao, một tay kiếm.
“ Lên nào… Đao Kiếm Hợp Bích…”
“ Lưu Vân Đao Kiếm Pháp - Hành Vân Vô Song “, cơ thể của Liễu Tùng bắt đầu phát sáng, bao trùm bởi một màng màu tím kì lạ. Hoàng Tinh Nguyệt cẩn thận quan sát sau đó nàng liền nhảy qua bên trái, 4 đao chém lập tức đánh nát khu vực nàng vừa đứng.
Liễu Tùng bắt đầu áp sát mà ra đòn, tốc độ và sức mạnh của mỗi đao tăng lên rõ rệt, Long Phong nghiêm mặt nhìn lên trên võ đài, lúc này tên Liễu Tùng thực lực cá nhân đã mạnh lên hẳn.
“ Vô Tinh Kiếm Pháp - Bích Thủy Nhất Tâm “ Hoàng Tinh Nguyệt cũng lập tức đánh về phía Liễu Tùng ba đòn võ kĩ, nhưng đáp lại là một giọng cười khinh thường..
“ Vô dụng thôi, những đòn của ngươi bây giờ chỉ để ta gãi ngứa… “
“Lưu Vân Đao Kiếm Pháp - Quần Thu Phản Kích “, Liễu Tùng dùng đao gạt ra những đòn kiếm đánh về hắn, dùng mạnh mẽ áp chế nhẹ nhàng. Sau đó đòn cuối cùng hắn đánh trả lại cho Hoàng Tinh Nguyệt.
Bị đòn của mình phản lại, không kịp đỡ nên Hoàng Tinh Nguyệt lập tức dính đòn và bị đẩy ra đằng sau một khoảng. Nàng ngước lên nhìn tên Liễu Tùng đang cười bước lại, vẻ mặt khinh thường, trong đầu nàng xuất hiện những hình ảnh ngày xưa, tuổi thơ của nàng chỉ là một con số không, bị đánh, đánh và đánh,.....
Phía bên sảnh ngồi của Xuất Thu đội, hai người dẫn đầu chính lần này là hai trong tam đại trưởng giáo của Phản Thiên Hội, nhị trưởng giáo Cùng Cương và tam trưởng giáo Cùng Hư. Hai người này đều có thực lực là Võ Vương nhị giai, quan trọng là ba vị trưởng giáo này đều là người thân của Hoàng Tinh Nguyệt.
“ lão nhị, cung chủ sắp bại lộ thực lực rồi…..”
“ Không sao đều là ý của ngài ấy, bại lộ của tốt, có nhiều người tiến đến lập quan hệ, mở rộng mà phát triển Phản Thiên Hội của chúng ta….”.
Những người ở dưới đây nghĩ rằng trận đấu đã kết thúc, Hoàng Tinh Nguyệt hít sâu vào và cất thanh kiếm vào trong giới chỉ.
“ Bỏ cuộc rồi sao,..cũng tốt đỡ cho ta phải tốn sức…” Liễu Tùng cười nói, bỗng nhiên hắn cảm nhận được một luồng khí khác phát ra từ cơ thể của Hoàng Tinh Nguyệt. Nhiều người khác cũng bắt đầu cảm nhận được và bàn tán:” Đây là cái gì thế, áp lực thật kinh người…”
“ Đây không phải là Võ Khí…..” Vấn Thiên giật mình đứng dậy mà nói, những người khác thì cũng tập trung mà nhìn lên võ đài. Long Phong giật mình mà đứng dậy, hắn hai mắt run sợ mà nhìn bên trên võ đài. Những người xung quanh Long Phong thấy thế thì nhìn hắn, La Sinh Liên lo lắng mà hỏi:” Giao Phong, huynh không sao chứ…?”
“ Không thể nào……….hahaha thật sự là một chuyện tốt rồi….” Long Phong liền bụm mặt mà cười to. Sau đó ngồi xuống mà xem kịch, bởi vì hắn kích động có người khác biết ma pháp ngoài hắn.
“ Cho dù bây giờ ngươi có làm gì thì cũng trễ rồi, rớt xuống đài đi….Lưu Vân Đao Kiếm Pháp - Hành Vân Vô Song “ Liễu Tùng nội tâm lo lắng nhưng hắn cũng không lùi bước mà lập tức ra một đòn quyết định đánh về Hoàng Tinh Nguyệt.
Miệng nàng lúc này mỉm cười, một luồng ma lực bắt đầu phát ra, thay thế cho võ khí…
“ Thủy Thuật - Thủy Đạn Liên Tinh….” hai tay Hoàng Tinh Nguyệt bắt đầu bao trùm bởi một ngọn nước, sau đó bắn ra hàng chục viên thủy cầu nho nhỏ như viên đạn, liên tục bắn về Liễu Tùng. Những người ở đây bắt đầu giật mình, nhất là những tên trưởng lão, tông chủ và viện trưởng…
“ Không thể nào, đó là ma pháp…..” La Thế là người đầu tiên giật mình đứng dậy mà la lên. Những người khác cũng nắm chặt ghế ngồi của bọn họ, kích động mà nhìn phía dưới võ đài.
“ Đó là ma pháp ư...thật là đẹp….” La Sinh Liên nhìn lên trên võ đài mà thì thầm..
“ Trò trẻ con cũng đừng hòng ngăn chặn ta….” Liễu Tùng tức giận mà nói, còn Hoàng Tinh Nguyệt thì nhép miệng mà nói:” Ngươi có chắc là những thứ ma pháp này chỉ là trò trẻ con thôi sao..vậy để ta cho ngươi nếm thử ma pháp là một thứ mà còn đáng sợ hơn thứ chúng ta thường dùng…..”
“ Thủy Pháp - Thủy Lộ Sóng Hào..” phía sau Hoàng Tinh Nguyệt lập tức một làn nước cao trồi lên rồi ào về Liễu Tùng, hắn tính dùng võ kĩ mà đỡ nhưng không kịp. Lập tức làn sóng nước cao hơn ba mét đập thẳng xuống người Liễu Tùng…” Đùng……..rào…..”. Khi nước bắt đầu chìm dần, thì Liễu Tùng lúc này đã ngớp vài hớp rồi, miệng bắt đầu phun ra những ngọn nước. Người của Hoàng Gia học viện bắt đầu chạy lên mà nâng hắn xuống.
“ Xuất Thu thắng 3-2, cho nên Xuất Thu sẽ vào bán kết!” tên trọng tài lắc đầu để hoàn hồn trở về rồi lớn tiếng công bố, Hoàng Tinh Nguyệt thở dài một cái rồi. Sau đó nàng xoay người mà đi xuống võ đài.
Còn Long Phong thì nhìn qua nhóm người kế bên mình và cười lên tiếng nói:”Tất cả sẵn sàng chưa nào, trận cuối cùng chúng ta phải cố hết sức nào…”
“ Cố lên nào…..”
“ Mời tuyển thủ của hai bên La Sinh phái và Hoàng Gia các chuẩn bị cho trận đánh cuối cùng..”,tên trọng tài lên tiếng để hai bên bàn kế hoạch cho lần cuối.
“ Mời tuyển thủ của trận đầu tiên bước lên võ đài…” Long Phong nghe tên trọng tài la lên thì biết tới lượt mình ra trận, hắn bước thong thả lên trên. Nhìn về đối thủ của mình bên kia là một thanh niên trẻ tuổi, thực lực là Võ Sư thất giai.
“ Cố lên a Các, đánh bại hắn đi….” Long Phong nhìn thấy một nữ nhân trẻ tuổi trong đội la hét lên cổ vũ, hắn nhìn mà cười không nói gì, lấy ra cây Ma Diệp Thương.
“ Tại hạ Lỗ Các..”
“ Giao Phong…”
“ Trận đấu bắt đầu….”, tên trọng tài vừa hét lên liền thối lui, Lỗ Các lập tức lấy ra một cây cung. Màu xanh lam, đuôi là hai đầu nhọn, ở giữa thụt vô và có một cái miệng của một con một con ma thú, tạo hình rất đẹp.
“ Hô..hôô...là cung thủ à...xem ra trận này rất vui đây…” Long Phong nhìn Lỗ Các lấy ra một cây cung thì ngạc nhiên, rồi cười mà nói thầm.
“ Vậy để ta bắt đầu trước nào….Thiên Dương Thương Pháp..”, Long Phong nhanh chóng áp sát Lỗ Các mà ra những thương nhanh và nguy hiểm đánh tới, Lỗ Các thì cười một cái giống như là biết trước liền nhảy ra xa, tay phát sáng và tạo ra một mũi tên và bắn về phía Long Phong. Mũi tên khi đang bay tới thì lập tức tách thành nhiều mũi tên nhỏ, hàng chục, trăm bay liên tục về phía Long Phong.
“ Cung Pháp - Loạn Tinh Xạ Vũ “
Long Phong đang chạy tới cùng với hướng của mũi tên, đương nhiên một người bình thường thì sẽ dính một hai mũi, nhưng Long Phong thì cười một cái, tay xoay ngược cây thường và đâm thẳng xuống mặt đất một cái rồi dùng thương nhảy lên trên cao, chân đá thương và đá vào tay của hắn lập tức….
“ Thật là nhạy bén, ra đòn chính xác và quyết định nhanh chóng, xem ra lần này tiểu Các gặp đối thủ rồi….” người lên tiếng là người dẫn đoàn của Hoàng Gia các, nhị trưởng lão Khung Thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.