Huyết Long Công Tử

Chương 29: Tây bắc thuỷ




“ Vậy ta nói cho cậu nghe, nghe nói đâu là Hoàng thượng bị ám sát, xém nữa là chết rồi!! “ Vị lão bá nhỏ giọng bên tai Long Phong thầm……
Long Phong nghe vị lão bá này nói xong thì giật mình, Hoàng thượng bị ám sát, đây là chuyện nghiêm trọng đến cỡ nào. Long Phong liền gật đầu cảm ơn vị lão bá rồi bước đi. Long Phong bước đi đến cạnh bên cổng thành, và nói:”. Bích long, muội trở về đi, chừng nào ta tới nơi thì ta sẽ kêu muội ra “
“ Vâng thiếu gia!!” Bích long mặt u oán nhìn Long Phong rồi trở về Thanh Long kiếm. Sau đó Long Phong bắt đầu nghĩ thầm và nói:” Nhã tỷ tỷ.., ngươi biết ma pháp nào có thể đi xuyên tường không?
“ Cuối cùng ngươi cũng nhớ tới người tỷ tỷ này rồi à? Sao lần này muốn ta giúp ngươi cái gì?” Mễ Đặc Nhã cười nói trong đầu Long Phong
“ Phép đi xuyên tường hay là cái gì mà bay qua bức tường này cho ta vô trong mà không bị a phát hiện?” Long Phong lắc đầu cười khổ
“ Vậy ngươi thử dùng ma pháp này đi, ta sẽ truyền cho ngươi bây giờ “ Mễ Đặc Nhã suy nghĩ một chút rồi đọc cho Long Phong nghe. Một hồi sau Long Phong mở mắt ra, rồi suy nghĩ một chút rồi bắt đầu quay qua nhóm Hắc Vân mà nói:” Các ngươi bám vào người ta mau lên! “
Hắc Vân, Thiên Điêu và Hỏa Linh bắt đầu bám chặt vào Long Phong, sau đó hắn liền đọc lên:” Thổ Pháp, Thổ Hành Thuật… “, một phát vừa dứt lời thì nhóm người Long Phong liền biến mất, khi thấy được ánh mặt trời một lần nữa, Long Phong liền nhìn thấy đoàn người đi qua đi lại, xung quanh là những tòa nhà cao, với cầu, hồ,... Long Phong liền cười vì biết mình đã chui vào trong thành Kim La thành.
“ Ba người các ngươi đeo cái này vào cho ta, sau đó đeo ba cái mặt nạ da người này lên “ Long Phong quay lại đưa cho ba người Hắc Vân mỗi người một cái nhẫn và một cái mặt nạ.
Một lúc sau từ trong ngõ hẻm xuất hiện bốn người đi tham quan, Long Phong chưa muốn về nhà lập tức nên cái đầu tiên mà hắn ghé quá là tiệm rèn của tên La Thiết. Đi bộ một hồi cũng tới nơi, Long Phong bước vào trong và quan sát xung quanh, cười thầm:” Xem ra không có gì thay đổi nhiều …”, lúc này có một tên chủ cửa hàng đi ra, xoa tay nhìn Long Phong cười:” Khách quan ngài muốn mua gì, đồ vật trong đây bảo đảm ngon lành..”
“ Nhất Nhị Thiên Địa, Tam Tứ Lục Dương” Long Phong khi đọc xong liền khiến tên chủ quán mặt biến về nghiêm túc, lập tức nói:” Mời công tử vào trong..”. Đám người theo tên chủ quán vào trong, khi đã đóng rèm lại hắn liền quỳ xuống trước mặt Long Phong:” Tham kiến thiếu gia..”
“ Được rồi đứng lên đi, ta đến đây hôm nay vì muốn gặp tên La Thiết, hắn ở đâu?” Long Phong vẫy tay và hỏi
“ Mời Thiếu gia đi theo ta!” Tên chủ quán cười nói rồi đi, Long Phong đi theo hắn một hồi cũng gặp La Thiết. Lúc này hắn đang tập trung rèn, thấy có người vô hắn liền ngừng tay và quay lại, giận dữ nói:” Chủ quán, ta đã nói rằng không muốn bị làm phiền trong lúc luyện khí mà…”, khi hắn chưa kịp nói xong, thì khí tức của người thanh niên kế bên khiến hắn cảm giác quen quen, lập tức mặt biến sắc, quỳ xuống:” Tham kiến thiếu gia…”
“ Được rồi đứng lên đi, nếu đã nhận ra thì im lặng. Đây sẽ là một thân phận mới của ta, hai ngươi hiểu chưa?” Long Phong âm trầm mà nói
“ Vâng thiếu gia, thuộc hạ đã hiểu!” Hai người đồng thành trả lời, sau đó La Thiết đứng dậy và hỏi:” Thiếu gia không biết ngài hôm nay tới có việc gì không?”
“ Cầm và luyện cho ta một cặp kiếm cho nam và nữ dùng, cây cho nữ phái là của tỷ tỷ ta, còn nam là của ta. Luyện sao cho tốt vào!!” Long Phong nói xong liền quăng cho La Thiết cục Hắc Huyết Thạch, xong liền bước đi, để La Thiết một sắc mặt vui mừng và sợ hãi, vì hắn đang cầm trên tay một cục sắt thần thoại. Sợ hãi xong liền quay lại bắt đầu tập trung luyện ra hai thanh kiếm tốt nhất trên đời.
Còn Long Phong sau khi rời khỏi tiệm rèn liền bắt đầu đi dạo xung quanh Kim La thành, hắn cảm thấy rằng không khí bắt đầu ngộp đi, quan binh khắp nơi mà tuần tra. Người qua người lại như nước lã, không ai quen ai.
Hắn dừng trước một cái tửu lâu, đương nhiên là của hắn, sau đó ngồi xuống kêu món bình thường, không ai nhận ra. Ba tên kia thì đang thèm nhỏ dãi ra, khiến Long Phong cười mà lắc đầu.
Mười phút sau đồ ăn cũng được bưng lên và cả bàn liền bắt đầu ăn, Long Phong thì vừa ăn vừa đọc cuốn sách mà Ái Lạt lão đưa cho hắn về Ấn Trận sư và Luyện Phù sư, tự nhiên lúc này ở phía dưới rất ồn khiến Long Phong chú ý và nhìn xuống dưới. Lúc này ở phía dưới một đoàn người đang quay quanh một cô bé, Long Phong nhìn mà thấy chắc cỡ tuổi tỷ tỷ mình đang cùng với phụ thân nàng làm võ diễn xiếc, hắn nhìn mà cũng thích thú nhớ lại kiếp trước hắn cũng phải làm qua cái này để mà sinh sống.
Long Phong cầm một cục bạc lên, truyền võ khí vào và ngắm ngay tô của cô bé và búng một phát, viên bạc nằm ngay trong tô, còn cô bé phía dưới này thì giật mình cũng như những người xung quanh, ngó nhìn xung quanh mà không ai thấy hết. Nhưng Long Phong khi nhìn lại thì ngạc nhiên, là trong tô cô bé có hai viên bạc, không phải một. Hắn liền đứng dậy ngó nhìn xung quanh xong dùng tinh thần lực cảm nhận xung quanh nhưng không thấy ai.
Long Phong thắc mắc chả lẽ hắn cho nhầm, một hồi sau cũng lắc đầu mặc kệ, bắt đầu ăn uống. Sau một thời gian cũng ăn xong, Long Phong đứng dậy trả tiền thì lúc này Long Phong nghe thấy ở dưới lầu có tiếng ồn và la hét. Tò mò mà bước xuống nhìn thì thấy lúc này có một cô bé chắc cũng cỡ tỷ tỷ, chắc là công tử nhà nào, bên kia là cha con, đứa con là cô bé hồi nãy Long Phong phóng bạc tới. Long Phong liền kéo tên tiểu nhị, quăng hắn một cục bạc rồi hỏi:” Có chuyện gì à?”
Tên tiểu nhị thấy một cục bạc, liền hai mắt lóe lên, bỏ bạc vào người rồi nói:” Đại gia, hai người tranh giành cái bàn cuối cùng ấy mà. Cô cha con bên kia là mới dọn tới đây, mở diễn xiếc cũng khá hay, còn người con gái kia là tam tiểu thư của Tây Bắc gia, Tây Bắc Thuỷ. Nghe nói nàng ta mới từ La Sinh phái trở về cùng với Đại Công chúa.”.
Long Phong nghe xong liền gật đầu, vẫy tay cho hắn đi, sau đó quan sát hai bên đang hùng hổ cãi nhau, nhưng Long Phong cũng chả có hứng mà coi, liền bước đi ra ngoài cổng, ngang qua cô tiểu thư. Mọi người ai cũng quan sát Long Phong mà nhìn, lúc này Tây Bắc Thuỷ lên tiếng:” Nè đứng lại ai cho ngươi đi trước mặt ta..”
Long Phong không thèm để ý mà tiếp tục bước đi, Tây Bắc Thuỷ quê mặt liền cho người lên động thủ. Hai tên hộ vệ liền nhào lên, lúc này cô bé bên kia liền la lên:” Công tử cẩn thận…”, nhưng lúc này ai cũng ngạc nhiên là hai tên hộ vệ liền nằm xuống đất, cái đầu là cắm xuống sàn nhà. Long Phong thì vần bước đi, Thiên Điêu và Hoả Linh sau khi làm xong liền phủ tay rồi bước đi theo Long Phong, lúc này tự nhiên cô bé liền lên tiếng:” Nè thiếu gia, cậu tên gì?”
Long Phong nhìn qua cô bé xong rồi cũng bước đi, cũng không nói gì, còn phụ thân cô bé thì nắm lấy, lắc đầu. Tây Bắc Thuỷ thì liền chạy ra nhưng lúc này thân ảnh của bốn người liền biến mất, khiến nàng dụi mắt và ngạc nhiên, rồi tức giận bước đi, không thèm quan tâm hai tên hộ vệ kia luôn.
Còn Long Phong lúc này thì đang đứng trước Long gia gia phủ, cùng với khuôn mặt thật của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.