Huyết Long Công Tử

Chương 18: Tâm sự




Bước ra ngoài phòng thì Kim Tinh Lan và Kim Trấn nhìn thấy Long Phong bước ra, hai người vội vã chạy lại, Kim Tinh Lan nắm tay hắn mà vội vã hỏi:” Phong, phụ thân….phụ thân muội, ngài ấy sao rồi…?”
“ Hắn à, bị trúng độc nặng quá nên bị điên rồi, có khi ngủm bên trong rồi…..” hai người kia nghe Long Phong nói tưởng thật, tính chạy vô thì nghe một tiếng cười to vang lên:” hahaha tiểu tử thối, dám trù ẻo ta à, người muốn bị ta đánh phải không?”. Từ bên trong căn phòng Kim Hùng bước ra với thân thể khỏe mạnh hơn bao giờ hết, không giống như là đã từng bị trúng độc. Kim Tinh Lan chạy một mạch tới Kim Hùng và nhào vô người hắn mà ôm chặt, Kim Trấn thấy Kim Hùng khỏe mạnh như thế thì hai mắt cũng ướt mà vui mừng.
Long Phong nhìn lão mà nói:” Muốn khóc thì đi chỗ khác mà khóc..”, sau đó bốn người bắt đầu di chuyển tới một căn phòng kế bên mà nói chuyện, và tin tức Kim Hùng đã được giải độc lan truyền khắp môn phái nhanh chóng, khiến cho cả Kim Tinh phái như ngày lễ, vui mừng như lễ hội. Lúc này Long Phong đang ngồi mà uống trà, nghe Kim Trấn tường thuật lại toàn bộ những chuyện xảy ra trong lúc Kim Hùng bị trúng độc, hắn cười gật đầu. Sau đó quay qua nhìn Long Phong mà cười nói:” Xem ra ta phải đa tạ vương gia nhiều rồi, vừa giúp đỡ tiểu công chúa của nhà ta mà còn giúp ta trị độc….”
“Vậy thì môn chủ cho ta vài cuốn Thiên giai võ kĩ là được rồi, không cần cảm ơn đâu. Ta thấy vật chất như thế thì dễ hơn…” Long Phong vừa uống trà vừa nhìn Kim Hùng đòi quà ngay lập tức, khiến hắn giật giật con mắt, còn Kim Tinh Lan thì cười thầm che miệng kế bên. Kim Hùng trừng mắt nhìn Long Phong nói:” tiểu tử, ngươi đòi nhiều như thế có tiêu nổi không?”
“ Tiêu không nổi thì để dành mà ăn, đâu có gì hay là tông chủ nghèo quá nên không trả nổi à…” Long Phong cười mà đâm cho Kim Hùng một câu, khiến hắn tức giận mà muốn làm thịt Long Phong. Lúc này Kim Tinh Lan ho vài cái rồi nói:” Chắc phụ thân cũng nói bụng, hay là chúng ta mở buổi tiệc mà chúc mừng phụ thân khỏe mạnh trở lại đi được không nào…”
Thấy con gái mình trừng như thế, Kim Hùng cười khổ gãi đầu rồi nói:” Được, được, nếu con gái cưng của ta nói thế thì chẳng lẽ ta lại từ chối. Ta cũng cực kì đói bụng rồi, nên ăn thôi, ăn thôi…”
Lúc này từ bên ngoài có hai thân ảnh đi vào, là một lão già mặc một bộ đồ trắng, với một tên thanh niên trẻ tuổi đi kế bên hắn. Long Phong nhìn hai người đó đi vào, sau đó Kim Hùng mặt ngoài cười mà lên tiếng:” Đại trưởng lão, ngài tới đây có việc gì à …”. Long Phong để ý rằng tên trẻ tuổi là một Đại Võ Sư nhị giai, còn lão già là một Võ Vương tứ gia, hai ông cháu này đều là một người có thực lực mạnh mẽ so với người cùng tuổi...
“ Nghe nói môn chủ đã tỉnh dậy, độc đã giải hoàn toàn nên lão này tới muốn hỏi thăm ngài, và rất muốn gặp người đã giải độc cho môn chủ. Người đó hẳn là một việc luyện dược sư tài giỏi mới có thể làm được điều đó…”
“ Lão già này là đại trưởng lão của Kim Tinh phái, Kim Bắc. Còn người bên cạnh hắn là cháu trai của lão, Kim Nam. Hắn là một thiên tài của tông phái chúng ta, cũng là một trong những nhân tuyển cho chồng tương lai của Tinh Lan…” Kim Trấn nhỏ giọng kế bên tai Long Phong mà giải thích, Long Phong vừa nghe vừa quan sát, quan sát chắc chắn hai người này không hề có liên quan tới Huyết Ngục Các.
Kim Bắc quay qua nhìn thấy Long Phong ngồi đó, đầu óc nhạy bén rồi cười nói:” Vị này chắc chính là vị luyện dược sư đã giải độc cho môn chủ…”
“ Đúng, chính là ta. Tiểu bối tên là Giao Phong, đã nghe danh tiếng của trưởng lão của Kim Tinh phái đã lâu. Lần đầu gặp mặt, xin ra mắt tiền bối. Còn về việc giải độc, ta chỉ là may mắn mà thôi, thành công giải độc cho môn chủ…” Long Phong bắt đầu cười mà giới thiệu mình, bởi vì lần vô phái lần này chỉ có vài người biết, nên hắn liền dùng tên giả để mà dễ làm việc ở đây.
Kim Hùng, Kim Tinh Lan và Kim Trấn ngạc nhiên vì sự giới thiệu của Long Phong, nhưng bề ngoài mà bọn họ vẫn bình thường, Kim Hùng cười gật đầu, hiểu ý. Kim Bắc hai mắt nhìn chằm chằm Long Phong, còn tên Kim Lam thì không hề bận tâm tới Long Phong, trong mắt hắn bây giờ chỉ có Kim Tinh Lan. Nếu không phải đang ở sảnh hội nghị thì hắn đã chạy tới mà bắt chuyện với nàng, đối với vẻ đẹp của Kim Tinh Lan, Kim Lam hắn đã thèm giỏ dãi từ lâu rồi..
“ Xem ra lần này là chuyện vui của môn phái, chúng ta nên tổ chức ăn mừng. Ta sẽ cho đệ tử chuẩn bị, tối nay mời Giao sư phụ tới dự lễ, dù sao công của ngài lần này là lớn nhất…” Kim Bắc cười chắp tay nói, sau đó xoay người mà rời khỏi căn phòng. Kim Lam quay lại vẫy vẫy tay Kim Tinh Lan, cười nham nhở một cái rồi bước theo gia gia của hắn. Kim Tinh Lan mặt mày khó chịu, bỗng nhiên Long Phong nắm tay nàng rồi lắc đầu, nhìn thấy thế Kim Tinh Lan cười một cái rồi gật đầu dễ chịu hơn.
Kim Hùng nhìn thấy thế thì mỉm cười, mặt vui mừng cho con gái hắn, nhưng sau đó lại nhíu mày lập tức nhìn về hướng ngoài cửa. Sau đó lên tiếng nói:” Nhị trưởng lão, dẫn vương...à nhầm, dẫn Giao sư phụ tới phòng nghỉ ngơi, đế ngài ấy có thể dưỡng sức...còn ta cần ổn định là cơ thể và khí trong người….”.
Sau đó Kim Hùng đứng dậy rồi đi vào trong, Kim Tinh Lan đi theo hắn, trước khi đi quay lại nhìn Long Phong rồi cười một cái, sau đó biến mất. Long Phong thì đứng dậy, đi theo Kim Trấn để tới phòng nghỉ ngơi của mình. Khi tới nơi, Kim Trấn nhìn xung quanh chắc chắn không có người nào rồi nhỏ giọng nói:” vương gia, ngài phải cẩn thận với tên Kim Bắc, hắn là một lão cáo già, không từ thủ đoạn….hắn có thể giết ngài mà đạt được mục đích..”
“ Còn tên cháu trai của là một kẻ thù dai, đặc biệt là hắn ham muốn Kim Tinh Lan, và muốn nàng làm nương tử của hắn, nhưng Tinh Lan nó luôn từ chối, và vương gia là người có thể bị hắn ngắm nếu hắn biết Tinh Lan đã thích ngài đó….”
“ Hahaha không sao, ta chỉ cần phải cẩn thận thôi...cảm ơn nhị trưởng lão đã cảnh báo. “ Long Phong gật đầu cảm ơn Kim Trấn, sau đó đóng cửa lại, còn Kim Trấn thì cũng bước về lại phòng của mình.
Sau khi đóng cửa phòng, Long Phong lập tức lấy ra ba cái phù, dán một cái ngay trên cửa, một cái lên trần nhà, một cái ngay tường để chống người khác nghe trộm hoặc dò xét. Long Phong sau đó lấy ra một cái đỉnh, đặt nó lên bàn. Hai tay bắt đầu bốc lên ngọn lửa Thiên Yết rồi Long Phong phóng ngọn lửa vào cái đỉnh, sau đó ném dược liệu và ma thú tinh thạch vào mà bắt đầu luyện đan.
Cái đỉnh từ màu đỏ bắt đầu chuyển sang màu đen, rồi dược liệu bị ngọn lửa màu đen nuốt chửng, sau đó chuyển sang những chất lỏng, hòa vào ngọn lửa, sau đó bắt đầu từ từ hình thành một hình tròn nhỏ với màu sắc đen huyền. Cứ như thế Long Phong tiếp tục truyền lửa vào cái đỉnh liên tục nửa tiếng, mồ hôi dễ dãi đầy đầu, lập tức Long Phong bắt đầu hai tay bắt chéo, sau đó kéo ngọn lửa từ trong cái đỉnh ra, rồi thu nó vào. Từ trong cái đỉnh ba viên đan dược bay ra, nó có màu đen huyền như ngọc trai đen sáng dưới ánh trăng, mùi thơm. Long Phong lập tức ném ba viên đó vào trong một cái bình.
Hắn nhìn cái bình mà nói:” Nên đặt tên cho ngươi là độc gì đây? Một loại độc đủ mạnh mà giết chết Võ Vương với một cái vô thanh vô tức……”. Hắn suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu, ném cái bình vào trong giới chỉ, sau đó cởi đồ ra rồi nằm xuống cái giường mà suy nghĩ những gì mà hắn thấy xung quanh Kim Tinh phái.
Sau đó Long Phong bắt đầu nhắm mắt mà nghỉ ngơi sau một ngày mệt mỏi và hai ngày hành trình tới Kim Tinh phái này. Còn bên này thì Kim Bắc đang ngồi mà tức giận, Kim Lam thì ngồi mà đang cười mơ về cái gì đó, sau đó lập tức Kim Bắc vỗ cái bàn một cái thật to và la lên:”Chết tiệt, ta tưởng hắn sẽ chết vì loại độc không ai biết ai hay từ đâu mà hắn dính, không ngờ đâu ra một tên có thể chữa cho hắn…..”
“ Gia gia, ngài đâu cần gì mà lo, chúng ta có thể lợi dụng hắn lại mà, mấy tên luyện dược sư ham tài như chết, cho hắn một chút lợi ích là được rồi…”
“ Ngươi nghĩ hay lắm, không biết đầu óc ngươi làm từ bùn đất à....” Kim Bắc tức giận la Kim Lam, khiến hắn rụt đầu lại.
“ Ngươi mau chuẩn bị kế hoạch là lấy được con nhóc Tinh Lan, nếu ngươi thất bại thì coi chừng ta biết không?”
“ Haha gia gia cứ yên tâm, thu phục phụ nữ là sở trường của con, con sẽ khiến nàng ta quỳ dưới gối con mà liếm chân...hahaha” Kim Lam nham nhở mà cười to lên, giống như hắn chắc chắn đã chiến thắng, và Kim Tinh Lan đang nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Long Phong mở mắt dậy vì thấy bầu trời đang thay đổi, hắn mở mắt ra quả nhiên là thấy trời đang tối dần, hắn ngồi dậy mặc đồ vào, đi ra ngoài mà nhìn lên bầu trời….hắn nhớ lại từ lúc hắn đi tới đây cũng đã mười sáu năm trời, Long Phong rất là cảm ơn vì số mệnh đã cho hắn một cơ hội, một cơ hội làm những gì mà hắn chưa làm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.