Huyết Long Công Tử

Chương 126: Ta sẽ đợi !!




Cùng lúc Long Phong và Vân Thi ôm nhau mà làm chuyện kinh thiên, thì trong Hoàng Cung đang xôn xao. Tên Hoàng Đế giả mạo lúc này liền hướng người áo trắng la lên:” Chủ nhân, sao ngài lại đồng ý cung cấp cho hắn một lượng lớn tài nguyên và vật liệu như thế. Nếu làm như vậy thì Xuất Thu này sẽ lâm vào tình trạng thiếu thốn, và cần ít nhất là ba năm mới bù lại được. Hơn nữa lại còn hai thảo nguyên, vậy chẳng khác nào một phần năm đất nước….”
Ngươi áo trắng được gọi là chủ nhân thì thở dài, sau đó đưa tay lên kêu hai người phía sau đừng mạnh động. Đó chính Lục Hộ Pháp và Nhị đại trưởng giáo chuẩn bị lên mà đánh tên kia, sau đó lên tiếng:” Ngươi suy nghĩ coi, nếu lúc đó chúng ta chặn đường hắn thì hai bên sẽ xảy ra một cuộc chiến không thể tránh, như vậy những tên thần tử của ngươi sẽ làm gì…”
“ Đương nhiên là nhờ ta kêu mấy lão bất tử ra……” Xuất Vũ giả mạo theo quán tính mà trả lời rồi đột nhiên dừng lại, và đổ mồ hôi. Vì xém chút nữa hắn làm bại lộ kế hoạch của Giáo Chủ, sau đó lập tức quỳ xuống và nói:”Mong chủ nhân thứ tội cho thuộc hạ ngu dốt..”
-Được rồi đứng lên đi, cũng đâu ai biết rằng người đó chính là Long Phong. Lần này coi như chúng ta lỗ và chịu thua một bước đi.
“ Giảo chủ, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?” Lục Hộ pháp lúc này lên tiếng hỏi, trừng lên nhìn tên Xuất Vũ giả mạo..
“ Cứ giao toàn bộ những thứ hắn yêu cầu, sau đó trong vòng ba năm chúng ta phải hồi sức lại. Ngoài ra cho người điều tra số vũ khí mà quân Kim Triều dùng để công thành lần này là gì, được thì mua vài chiếc về cải tạo và học, sau đó chế tạo ra…”
“ Hơn nữa kéo quân đi thôn tính các nước nhỏ, kéo ngắn khoảng cách phục hồi lại, nếu không thì những kế hoạch sau này sẽ đi tới!” Người áo trắng thở dài nói…
“ Vậy còn Long Phong thì sau?” Tên Nhị trưởng giáo lúc này mới lên tiếng hỏi
“ Cứ kệ hắn đi, chúng ta không thể chọc hắn bây giờ, bên cạnh tên đó có lão già đó, chúng ta bây giờ không có người có thể đánh lại lão, phải chờ Đại trưởng giáo bế quan ra thì may ra….”
-Được rồi, các ngươi lui ra đi, ta muốn nghỉ ngơi!” Người áo trắng phất tay kêu ba người đi ra ngoài. Sau đó canh phòng chìm vào im lặng, không có một tiếng động nào…..


Ba ngày trôi qua, hôm nay là ngày cuối cùng Long Phong ở lại Đại Đô thành. Lúc này ở ngoài thành rộng lớn, có hai phe đang đứng đối diện nhìn nhau. Long Phong đứng đầu một bên, bên còn lại là tên Xuất Vũ giả mạo.
“ Không biết ngài đã đem hết toàn bộ đồ đến chưa?” Long Phong cười hỏi tên Xuất Vũ
“ Mời Long công tử kiểm tra, đây là toàn bộ vật phẩm mà công tử yêu cầu, còn đây là hai tấm giấy sỡ hửu hai vùng thảo nguyên gần biên ải Mạc Tây. Không biết còn thiếu gì không?” Tên Xuất Vũ giả mạo cắn răn mà rang nói từng chữ, Long Phong cười rồi quay đầu bắt đầu kiểm tra một số luọng lớn hàng. Gần mười lăm phút sau thì Long Phong gật đầu rồi trả lời:” Tất cả đều đủ, rất cảm ơn lòng thành của Hoàng Thượng!”
“ Vậy chúng ta đi đây, lần sau nếu ngài có dẫn quân đến chơi nữa thì nhớ bào ta, ta rất sảnh lòng tiếp đãi bọn họ..” Long Phong chắp tay cười nói, sau đó xoay người bước đi. Nhưng hắn quay đầu nhìn người áo trắng một chút, miệng nhép từng chữ, chỉ thấy người áo trắng động một cái, hai tay nắm chặt…. Sau đó liền xoay người đi mà không nhìn Long Phong, biến mất trong tầm mắt. Vân Thi nhìn Long Phong hỏi:” Huynh có chắc là không muốn kêu tỷ ấy đi chung không?”
“ Không sao, ta tôn trọng ý kiến của nàng ấy, chúng ta nhất định sẽ gặp lại, nhưng lần tiếp theo sẽ là kẻ thù của nhau….” Long Phong lắc đầu mà nói, ôm chặt Vân Thi hướng cửa ải Kim Tây trở về...Long Phong lúc này nhìn khá là tan thương….
Long Phong lúc này bắt đầu lên xe ngựa trở về, đánh dấu một đoạn trong lịch sử.
Năm 205 tháng 6, trận chiến giữa Kim Triều và Xuất Thu kết thúc ngắn gọn trong vòng hai tháng chiến tranh, kết thúc với sự chiến thắng của Kim Triều, và câu chuyện cướp dâu của Long Phong một lần nữa lại thắp lên sự tích của hắn, sự tích của Kim Vương Gia Long Phong gây chấn động toàn bộ Hạ Vực
Một tuần sau thì Long Phong cũng về tới Kim La thành, mẫu thân của hắn đương nhiên la một trận từ sáng tới tối vì dám hành động tự tiện như thế, còn gia gia Long lão thì nhìn Long Phong cười gật đầu tự hào.
Với công kết thúc cuộc chiến, Hoàng Đế Kim Triều cực lì mừng rỡ, giao toàn bộ những gì mà Long Phong đoạt được đưa cho hắn hết, Long Phong cũng ngạc nhiên với sự hào phóng của lão lúc này nhưng Nam Cung lão chỉ cười nói:” Ngươi dù sao cũng là phò mã gia, chúng ta sao có thể keo kiệt chứ…”
Với một số lượng lớn vật phẩm như thế, Long Phong liền đem nó để phát triển cái hắn cần, chỉ giữ lại một ít để bỏ vào người. Sau đó là những rắc rối từ những người phụ nữ của hắn, Long Phong phải quỳ gối gần cả ngày mới được họ tha thứ. Hai nàng công chúa Nam Cung Lạc Nhi và Nam Cung Lạc Nhạn, Đông Tuyết, Lý Thanh Trúc, Thanh Long, các nàng người hầu của Long Phong, ngoài ra bằng cách nào đó thì Mạc Yên Nhiên, Lê Thanh Thanh ở Lê gia Kim Ti trấn, Tần Mị Nhi, giáo sư của Long Phong bây giờ trở thành vợ hắn, tất cả đều ở ngay tại gia phủ của Long Phong.
Sau đó tất cả mấy nàng đều mắng Long Phong một trận, rồi quay qua chào mừng Vân Thi, cười nói như chị em lâu ngày. Rồi tiếp theo đó là trở lại công việc hằng ngày của Long Phong, sáng thì làm việc, tối thì Long Phong mò vào phòng cũng bất kì người nào, mấy nàng cũng đồng ý chấp nhận điều này nên trong một tuần khi hắn trở về giống như là sống trên thiên đàng….
Một hôm Long lão kêu Long Phong vào phòng để nói chuyện. Long lão nhìn hắn quan sát, gật đầu và hỏi:”cháu trưởng thành nhìn rồi đó….”
“ Thực lực tới đâu rồi….?” Long lão nhìn Long Phong từ trên xuống dưới,
“ Haha gia gia, thực lực cháu tàm tạm thôi, Đại Võ Sư Tam giai à…..” Long Phong nói xong liền khiến Long lão nhăn lại, cốc đầu Long Phong rồi nói:” Tiểu tử, ngươi đùa à….”
“ Haizzz thực lực của ngươi phát triển quá nhanh, ta lo lắm. Thôi bỏ đi, xảy ra rồi sau này ngươi cẩn thận một chút, à ngoài ra ta muốn hỏi ngươi tính đem năm thành và hai thảo nguyên làm gì?” Long lão thở dài hỏi, hai này tràn đầy lo lắng nhìn Long Phong.
“ À con đã lên kế hoạch phát triển cho năm thành thị và hai cái thảo nguyên rồi, mọi việc giao cho Giả Hủ và Hắc Hổ quản lý cùng với Quách Gia và Chu Du, nhưng…”
“ Nhưng cái gì?” Long lão thắc mắc hỏi hắn, thằng nhóc này như một tên thổ hoàng đế ở tại Kim Triều này rồi, còn có gì khó khăn nữa...
“ Nhưng bây giờ con không có quân sư kế bên, nên con làm biếng quá…” Long Phong than thở nói, Long lão nghe xong thì cười, rồi lấy ra một tờ giấy ném cho Long Phong.
“ Đây là nơi ở của một người, có thể nói là cao nhân. Đời trước là quân sư của ta, nhưng phụ thân ngươi lại thất bại mời hắn xuống núi. Lần này là tới ngươi đi mời người ta xuống núi mà phò trợ. Còn thành công hay không là tuỳ số phận của ngươi rồi…..”
“ Tài năng của người này thì thế nào?” Long Phong thắc mắc nhìn Long lão hỏi
“ Tài năng à,.... để xem mỗi thế hệ của gia tộc này có thể khiến trời đất rung chuyển, người người sợ hãi và mến mộ tài năng. Trí thông minh của hắn có thể xoay chuyển thế cục dễ dàng, nhờ đời trước của thế hệ mà ta mới có thể lật đổ triều đại trước, lập nên một Long gia hùng mạnh…..” Long lão hùng hồn nói rồi ho khụ khụ, xoay người nhìn Long Phong
“ Coi bộ người này là thiên tài đây, ngài biết gia đình thế hệ này họ gì không?”.... Long Phong hỏi
“ Ta không biết thế hệ này tên gì, chỉ biết hắn gia tộc này họ Gia Cát,......” Long lão tính nói gì thì Long Phong liền giật mình và hỏi lớn:” Họ Gia Cát?”
“ Ừ đúng, có chuyện gì à…..”
“ Không sao, người này con nhận, xem ra con phải chuẩn bị kĩ càng rồi….hahaha” Long Phong cười rồi nói, sau đó xoay người rời đi, để lại Long lão một mặt khó hiểu, thắc mắc…..
Lúc này trên một ngọn núi, một người trẻ tuổi, mắc áo trắng, đang uống trà thì lý trà tự nhiên vỡ ra, hắn bất ngờ rồi nhìn lên trời, sau đó nói:” Xem ra sóng gió sắp tới rồi…..”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.