Huyết Long Công Tử

Chương 11: Hàng long thập bát chưởng




Sau cuộc gặp mặt với Mạc lão, Long Phong liền bàn với Quách Gia về việc hợp tác, ngoài ra thư có nói rõ về lợi ích của sự hợp tác. Trong thư đề cập tới sự mẫu thẫn giữa bốn đế quốc với các quốc gia nhỏ khác nhau, nên đan dược và vũ khí sẽ là hai thứ thiết yếu. Nếu bên mình chịu hợp tác, thì bên Mạc gia sẽ cung cấp nguyên liệu, lợi nhuận chia 6-4, Long Phong lấy sáu, bên Mạc gia lấy bốn. Ngoài ra bọn họ sẽ hậu thuẫn cho chúng ta trong việc mở rộng ở các đế quốc, và cung cấp thông tin mà không ai biết.
Long Phong khi đọc thì thấy điều kiện nhìn vô thì không ai chê được, nhưng nếu bại lộ hay bị lợi dụng thì bên mình sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm. Ngoài ra tuy mình chiếm được nhiều lợi nhuận hơn, nhưng nếu bị bất kì thứ gì thì người chịu nặng nề nhất là Long Phong. Bên Mạc gia chỉ cần đưa nguyên liệu là ngồi chơi xơi nước mà nhận tiền. Quách Gia đọc xong liền là lắc đầu, nói:” Coi bộ Mạc gia xem thường thiếu gia quá rồi.”
“ Xem ra ta phải chơi lại một vố rồi, nếu không thì bọn họ nghĩ ta là một thằng nhóc mới biết làm ăn “ Long Phong suy nghĩ rồi nói
“ Quách Gia, cho người cẩn thận trong những lúc này, ngoài ra tăng giá toàn bộ tất cả dược phẩm, nói nguyên liệu từ Mạc gia bọn họ tăng lên “ Quách Gia liền cuối người đi ra ngoài làm theo lời dặn. Còn Long Phong lúc này hắn đang suy nghĩ, nếu Mạc gia đã biết thì bên hoàng thất họ có biết không. Nếu thế thì rất sợ phiền phức:” Xem ra mình phải hoàn thành kế hoạch đó càng sớm càng tốt, tới lúc đó thì lực lượng bên mình sẽ cân bằng.”
Nói xong hắn cũng lắc đầu, lúc này nếu tỷ tỷ hắn còn ở đây, thì sẽ chạy qua làm phiền hắn, kéo hắn đi giải sầu. Long Phong cũng chỉ cười, mình đã trở thành một kẻ tính toán thế từ lúc nào. Nghĩ xong cũng bước ra phía sau vườn mà luyện công, vì ngày mai sẽ là một cuộc hành trình một tháng trước lễ thành nhân.
Sau đó Long Phong liền truyền âm cho Bích long để hỏi về thắc mắc của mình:” A Bích, trường hợp ta như vậy là bán long nhân, nếu muốn biến thân hoàn toàn thành một con rồng thì sao?”
“ À thiếu gia, về cái vấn đề đó thì hơi khó, Long tộc của chúng ta nổi tiếng về biến rồng, nhưng không phải là một con rồng thuần chủng, mà chỉ là thân người mang hình rồng.”
“ Để có thể biến thân hoàn toàn và kiểm soát được thì người Long tộc nhân đó phải đáp ứng đủ ba điều kiện, nên trong Long tộc cũng không nhiều người có thể biến hoá thành long hoàn chỉnh.
“ Thứ nhất là cơ thể phải là thuần huyết mạch của Long tộc, thứ hai là thực lực phải đạt tới ít nhất là Võ Quân, thứ ba là điều khó nhất, là thiếu gia phải cảm nhận được sự đau đớn tột cùng. Đau đớn này phải xuất phát từ sâu trong trái tim, khiến ngài chỉ biết buồn, xung quanh tất cả là một màu đen tối. Vết thương từ đao kiếm không tính, nó chỉ là ngoài da, mà vết thương này cần là nội tâm của thiếu gia “
“ Vậy thì có bao nhiều kiểu biến hình hay là chỉ cùng một loại là bốn chân?” Long Phong gãi đầu hỏi
“ Biến hoàn toàn thành Long là bước cuối gọi là Long hoá, giống như nửa nhân nửa Long là Long biến. Long hoá sẽ chuyển đổi con người thành, xương cốt, kinh mạch, nhất là ngũ mạch, ngũ mạch càng mạnh thì Long hoá càng dễ. Đó là tại sao cần ít nhất là Võ Quân vì cần lực hồi phục mạnh mẽ từ một Võ Quân cung cấp. “
“ Long hoá có hai loại, loại một là bình thường, là một con rồng bốn chân, hai cánh rất rất dài. Còn loại thứ hai là Long Nhân hoá, nó được gọi là vậy là vì khi Long hoá thì người Long hoá sẽ biến thành một con rồng to lớn đi bằng hai chân, hai tay như một nhân loại và cũng khá giống Long hoá bốn chân. Loại Long hoá này cực hiếm và khó, vì đa số người hoá thành Long loại này đều là ác ma, giết người không gớm tay do bọn họ gặp được một chuyện khiến họ chết đi sống lại.”
Long Phong nghe xong liên gật đầu, suy nghĩ về cái đó một hồi sau liền đứng dậy, bước ra sau phòng. Phía sau phòng của hắn đã trở thành một bãi huấn luyện, với những cây cọc được làm theo với kí ức của kiếp trước, với những tảng đá to để Long Phong luyện chưởng hay võ kĩ, và xung quanh là những tấm bia được hắn dùng để tập phóng phi tiêu, hay ám khí.
Lúc này Long Phong đứng trước một tảng đá, cách gần tám mét, áp lực và không khí xung quanh Long Phong bắt đầu thay đổi, hai bàn tay bắt đầu tràn ra võ khí và bao quanh cả bàn tay, những phiến đá vụng xung quanh bắt đầu nảy tung lên nhưng một điệu múa. Long Phong liền múa một vòng tròn, xiên vẹo hai bên, hai lòng bàn tay úp lại, và la lên:” Hàng Long Thập Bát Chưởng “, một tiếng rồng ngâm, một luồng chưởng pháp hình còn rồng, vàng gáo lên và bay thẳng vào tảng đá. Lúc này một tiếng đùng vang lên to, tiếp theo là tiếng “ kọt kọt “ của những miếng đá nhỏ rớt xuống sân, sau đó là một luồng gió mạnh thổi, khiến xung quanh đều như muốn bay theo, sau đó bụi tan đi, trước mặt tảng đá đã nát ra làm hai, nhưng Long Phong vẫn chưa hài lòng, nghĩ:” Xem ra cần phải tập luyện thân thể nữa rồi “.
Sau đó Long Phong bắt đầu quay về phòng mở ra một cuốn sách, đây cuốn sách chứa những võ kĩ khi hắn có lại kí ức, những võ kĩ này được truyền lại từ phụ thân hắn. Võ kĩ của mẫu thân hắn thì không hể bị phong ấn, chỉ có võ kĩ từ phụ thân hắn thì bị phong ấn theo kí ức của Long Phong. Phụ thân hắn truyền lại tổng cộng ba võ kĩ, một chưởng, một quyền, một cước, và điều kiên tiên quyết để học ít nhất là thân thể, Long Phong lúc này chỉ đạt sáu phần yêu cầu thôi. Võ kĩ đầu tiên là bộ chưởng pháp Hàn Băng Long thần chưởng, đây là tuyệt kĩ được phụ thân và mẫu thân đông thời sáng tạo. Một chưởng có thể đóng băng xung quanh và đối thủ, lực sát nội thương cực mạnh. Thứ hai là bộ quyền pháp là Tứ Quyền Lục Sát Ma, mỗi quyền mang một cú đấm cướp mạng, luyện thành một búng có thể đập nát toàn bộ kinh mạch. Thứ ba là cước, tên là Thiên Quân Long Hoàng bộ, một cước dậm xuống có thể chia đôi đất, ná xuyên tường thành dày đặt, gây ra tiếng nổ như rồng ngâm. Đó chình là ba loại võ kĩ Long Phong được phụ thân hắn truyền lại, đây là những võ kĩ có lực sát thương cực lớn, nhưng điều kiện tu luyện cực kì khó, mỗi loại có điều kiện khác nhau. Long Phong bây giờ chỉ có thể tu luyện bộ cước pháp và chưởng pháp, vì quyền pháp hắn chưa đủ điều kiện, còn hai bộ kia thì là tạm đáp ứng.
Hắn nắm chặt quyển sách này, vì mỗi lần cầm thì nhớ về phụ thân, mà mỗi lần nhớ về phụ mẫu nhớ đến cái ngày hôm đó, Long Phong không bao giờ quên được, các tình cảm mà phụ mẫu hắn cho hắn, Long Phong thề rằng một ngày hắn sẽ đến Long tộc để đồi công bằng cho phụ mẫu hắn, Long Phong sẽ thay đổi các luật tộc khốn nạn đó.
Đi ra ngoài phòng thì thấy hai nàng Hàn tỷ muội đang đứng chờ hắn, Long Phong cười rồi hỏi:” Có chuyện gì à?”
“ Lão gia chủ muốn gặp ngài, kêu ngài đi qua phòng sách” Hàn Trân nói
Long Phong nghe thấy thế thì thắc mắc, không biết gia gia muốn gặp hắn vì chuyện gì, thế là đi tới đó với tốc độ nhanh nhất. Khi đến thư phòng, Long Phong thấy mẫu thân mình đang ngồi kế bên với gia gia, Long Phong lên tiếng:” Gia gia, ngài muốn gặp cháu?”
“ Ta có một tin vui, một tin buồn, cháu muốn nghe tin nào trước.” Long lão cười nói
“ Tin vui?”, Long Phong gãi đầu nói
“Tin vui là đại ca cháu đang trên đường về.”, Long Phong nghe gia gia hắn nói thế thì mừng, Long Phong tính hỏi gì, bỗng nhiên giật mình, khoan đại ca hắn về từ quân đội, nếu vậy là…., Long Phong nhìn gia gia hắn nói:” Không lẽ tin buồn là……..”
“ Ừ, cháu đoán đúng rồi đó. “ Long lão cười rồi trả lời, “ Phụ thân cháu đang trên đường về.”
Long Phong mặt thì đen lại, hắn không hề thích lão này, lúc nào về cũng bắt hắn tập theo quân đội kỉ luật, mẫu thân Long Phong thấy thế thì cười, hai cha con này lúc nào cũng cãi nhau, như lửa với nước.
“ Phụ thân con lần này mang về một món quà cho con đó, nghe nói đâu là chiến lợi phẩm khi hắn trên đường hành quân, là một con ma thú”
“ Mẫu thân biết là ma thú nào không? “ Long Phong thắc mắc hỏi
“ Hình như tên là Hoả Ly Lang, nghe nói nó là vương giả của Sa Mạc Lang Nha, phụ thân con vô tình bắt được trong lúc đánh đuổi bộ tộc Thiên Lang “
Long Phong nghe xong gật đầu, lúc này hắn nhớ mình cần hỏi gì, nói:” Gia gia, mẫu thân ngày mai con muốn đi ra ngoài thám hiểm một tháng, trước lễ thành nhân con sẽ về.”
Hai người nghe xong, chỉ có mẫu thân giật mình, còn gia gia Long Phong thì cười, hắn đã biết trước sau thằng nhóc này cũng sẽ ra ngoài thôi. Đương nhiên mẫu thân hắn tính phản đối, thì gia gia kéo nàng lại, lắc đầu, nói:” Cháu ra ngoài tính làm gì?”
“ Nâng cao khả năng sống sót và rèn luyện tâm tính" Long Phong nhìn thẳng gia gia hắn mà trả lời.
“ Được, chỉ cần cháu trở về trước lễ thành nhân là được. Ngoài ra đi ra ngoài cẩn thận, có gì thì cứ về đây, gia gia gánh tất cả cho cháu. “
“ Vâng gia gia, con cảm ơn mẫu thân “ Long Phong cuối đầu nói, sau đó bước ra ngoài, đi về phòng mà chuẩn bị cho ngày mai.
Long lão lúc này lên tiếng:” Chim có cánh thì cứ để nó bay, giữ trong tổ thì có mà làm nát nó", mẫu thân hắn thì mắt ương ướt, mà gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.