Huyết Long Công Tử

Chương 105: Vân Thi




“ Được rồi vậy để ta nói, thật ra ta đến đây là để tìm tình yêu đích thật của ta, ta muốn cùng nàng sống….” “ Bốp….” Long Phong chưa kịp nói xong liền bị cô nàng đạp một cái khiến hắn ôm cái chân
“ Ngươi mau nói thật cho ta không thì ta la lên bây giờ…” Cô nàng trừng Long Phong một cái rồi nói, hai tay chống nạnh.
Long Phong nhìn nàng xoa xoa cái chân, rồi ngồi xuống rót một ly trà rồi nói:” Được rồi ta đến đây là để điều tra một vài vấn đề xảy ra ở học viện này.. “
“ Vấn đề nghiêm trọng?” Cô nàng thắc mắc mà hỏi
“ Được rồi trước khi trả lời vấn đề, ta muốn hỏi một cái, ngươi tên gì thế?”
“ Ta tên Vân Thi!”
“ Được rồi Vân tiểu thư, chắc cô cũng biết những điều kì lạ xảy ra gần đây ở trong học viện của cô đi?” Long Phong cầm ly trà uống qua cái mặt nạ, tuy khó chịu nhưng cũng đành chịu thôi
“ Ý ngươi là những người biến mất một cách kì lạ, hơn nữa là ngày hôm sau còn tìm được vài xác người đã bị chết một cách bí ẩn…” Vân Thi giật mình mà nói, còn Long Phong thì gật đầu, đặt ly trà xuống và lên tiếng:” Chính xác, ta đến là để điều tra vụ này….”
“ Vậy ngươi đã điều tra được cái gì chưa?” Vân Thi suy nghĩ một hồi rồi đi tới ngồi xuống mà hỏi hắn, hai mắt đăm chiêu mà nhìn. Long Phong thì quay ngoảnh đầu qua mà nhìn, nhưng hai mắt vẫn liếc cặp ngực đang đập
vào mắt hắn, cuối cùng hắn ho khụ khụ rồi nói:” Ta chưa có điều tra được gì hết, chỉ biết rằng khu rừng phía sau chính là manh mối..”
“ Khu rừng phía sau? Ý ngươi chính là mấy tiếng kêu rợn người đó?” Vân Thi xanh mặt mà nói,
“ Không phải, do người làm hết không có ma….., ý khoan đã, cô sợ ma à?” Long Phong đang nói bỗng nhiên chợt nhận ra cái gì, rồi quay qua nhìn Vân Thi cười hỏi.
Vân Thi bị nói trúng tim đen, liền giật mình sau đó cũng bình tĩnh mà trả lời:” làm...làm gì có, ta làm gì mà sợ m….ma… cơ chứ…”
“ Thế con ma đằng sau cô kìa, nó đang thè cái lưỡi chuẩn bị liếm cô kìa….” Long Phong giả bộ sợ hãi rồi nói, Vân Thi nghe xong thấy Long Phong lùi lại tưởng thật liền la lên “ Aaaaaaa~~.....” thật to, khiến Long Phong giật mình, liền chạy lại mà dỗ dành cô nàng, Vân Thi sợ hãi núp vào trong ngực Long Phong. Còn Long Phong thì lo lắng mà nói:” Được rồi, ta đùa cô thôi, không có ma đâu,....ta giỡn thôi đừng khóc mà…..”
Lúc này bên ngoài liền có tiếng đập cửa:” Sư muội, sư muội, muội có sao không, ta nghe tiếng muội hét lên nên liền chạy lại…” tiếng này là của tên Vấn Thiên, Long Phong liền nhận ra giọng nói này. Hắn lo lắng mà nhìn xung quanh tìm đường thoát, bỗng nhiên Vân Thi đẩy hắn ra, nhìn Long Phong một cái rồi lên tiếng:” Sư huynh ta không sao, ta chỉ gặp ác mộng thôi, không có gì đâu, bây giờ ta muốn tiếp tục nghỉ ngơi, huynh không nên làm phiền ta….”
“ Nếu sư muội không có gì thì ta đi trước, nếu có gì thì cứ kêu ta, ta sẽ luôn luôn giúp đỡ muội…” Vấn Thiên tuy không muốn rời đi nhưng hắn không muốn mõ nhân ghét mình nên đành phải lui về.
“ Được rồi, người đã đi, ngươi lui ra đi, ta muốn nghỉ ngơi. Ngày mai ngươi quay lại chỗ này đúng thời điểm này…, nếu không thì ta sẽ hận ngươi cả đời….” Vân Thi nói xong liền nhảy vô giường rồi nằm ngủ, không thèm để ý Long Phong, còn Long Phong thì cười lắc đầu rồi nói:” Vậy ta đi vể trước, ngày mai gặp lại…. “, xong liền đi ra ngoài, mở cửa nhìn trái nhìn phải, coi có ai không rồi đi ra, đóng cửa lại sau đó biến mất.
Trong căn phòng, Vân Thi đang úp mặt vào gối, nhưng nếu nhìn kĩ thì nàng đang đỏ mặt, sau đó nhớ về lúc nhỏ cùng mẫu thân nàng nói đùa “ mẫu thân, mẫu thân làm thế nào tìm được một người tốt như phụ thân?”
:” Thi nhi, nếu sau này con có thể tìm được một người khi mà con dựa vào lổng ngực của người đó và con cảm thấy an toàn và dễ chịu thì người đó chính là phu quân cả đời, người mà con có thể giao cả cuộc đời của con cho người đó… “
“ Vậy à, nhưng mà chắc khó lắm nhỉ, vì nam nữ thụ thụ bất thân, mẫu thân dạy con như thế mà, làm sao biết lổng ngực của ai như thế đươc?” Vân Thi ngây thơ mà hỏi, sau đó hai mắt lóng lánh mà nhìn mẫu thân mình
“ Cái này con phải tự tìm hiểu rồi, ta không biết rồi. Mẫu thân chỉ có thể nói là người mà con chờ đợi sau này sẽ tìm đến con thôi!” Vân Thi mẫu thân cười nói, sau đó ôm nàng lên mà bắt đầu đi dạo.
Lúc này Vân Thi đang bắt đầu suy nghĩ rằng:” chẳng lẽ người đó là phu quân tương lai của ta…”....


Một ngày trôi qua, buổi sáng lại tới, tối hôm qua Long Phong phải gần sáng sớm mới về nên hắn ngủ rất trễ. Lúc này bên ngoài có một tiếng la lên:” Giao Phong, mau tỉnh dậy…”
Long Phong ngớ ra ngớ vào, ú á trả lời:” Hả…có chuyện gì… ta muốn.. ngủ….”
“ Có chuyện lớn xảy ra.. có người chết…” người chạy vô là Mã Siêu, hắn hối hả mà chạy vô rồi kéo Long Phong, sau đó la lên
“ Ồ có người chết à….. cái gì…” Long Phong đang mở đang tỉnh mà trả lời, rồi giật mình bật dậy, chạy rửa mặt mặc đồ trong vòng một phút rồi chạy đi cùng với Mã Siêu tới hiện trường. Lúc tới thì Long Phong thấy xung quanh đã đầy người, Cổ Nguyên thấy Long Phong tới thì liền vẫy tay lại và la lên:” tiểu Phong, lại đây ta muốn con thấy cái này….”
Long Phong đi lại thì nhìn thấy một xác chết, hai mắt trợn trắng lên, khuôn mặt bị rạch, đặc biệt là cả thân người bị hút khô. Long Phong quay qua mà hỏi Cổ Nguyên:” Sư phụ đây là cái mà người muốn con nhìn à?”
“ Đúng, tập cho quen dần, sau này con phải nhìn quen lắm, tập bây giờ luôn đi!” Cổ Nguyên cười nói
“ Người này bị gì mà chết thế? Nhìn giống như là bị hút tận sinh khí?” Long Phong ngồi chổm xuống mà quan sát rồi nói
“ Gần đúng, một chiêu kết thúc sinh mạng, tim bị móc ra, sau đó hung thủ rạch mặt đối phương rồi hành hạ thi thể, rồi còn hút hết máu, tàn nhẫn máu lạnh!” Cổ Nguyên tức giận mà nói, khí thế lan ra xung quanh mà khiến cho nhiều người ngụy ngã. Long Phong ho khụ khụ vài tiếng rồi bắt đầu kiểm tra thi thế, hắn lấy ra một cái bao tay, đeo vào rồi bắt đầu kiểm tra thi thể.
Cổ Nguyên, Vân Hằng và những viện trưởng cùng với nhiều học sinh tò mò nhìn Long Phong làm cái gì, còn Long Phong thì chả để ý nhìn xung quanh mà bắt đầu kiểm tra. Hắn lật cơ thể qua thì thấy được khuôn mặt quen thuộc, ngẫm nghĩ lại cái gì rồi gật đầu, Long Phong bắt đầu kiểm tra tiếp tục. Giờ một rồi Long Phong giật mình, vạch áo của cơ thể ra, Long Phong thấy có một bàn tay ở trước ngực, sờ tay dùng Võ Khí kiểm tra rồi gật đầu, sau đó đứng dậy.
Long Phong tháo cái bao tay ra, bỏ nó vào một cái túi rồi bỏ vào giới chỉ, sau đó nhìn Cổ Nguyên lên tiếng:” Một chưởng đánh nát nội tạng của đối phương, sau đó dùng một loại thuốc để ướp cái xác, sau đó móc tim và hút sạch máu của đối phương, rồi tiếp theo đó làm gì thì mọi người biết rồi….”
“ Hút sạch máu đối phương?” Cổ Nguyên thắc mắc hỏi
“ Đúng vậy, đối phương dùng một loại võ kĩ hoặc phương pháp gì đó, hút mãu đối phương kèm theo Võ Khí, có thể gọi là hút tinh huyết. Ở ngay điểm này chúng ta có thể cảm nhận được võ khí đã tràn ra từ điểm này…” Cổ Nguyên nghe thấy thế liền đi lại và sờ lên đỉnh đầu, và giật mình nói:” Đúng thế!”
“ Còn về loại thảo dược mà hắn dùng là để làm gì?” Lúc này Dược Viện trưởng lão Dược Mạnh lên tiếng hỏi. Long Phong nghe xong thì gật đầu, quay quay nhìn xung quanh, thấy thế này không ổn lắm liền quay đầu nhìn Cổ Nguyên nói:” Sư phụ, chúng ta có thể chuyển chỗ rồi bàn tiếp không?”
“ Được, để ta cho người di chuyển cái xác này để duy trì đã, rồi chúng ta sẽ vô thư phòng của ta nói cùng với các vị trưởng lão..” Cổ Nguyên nghe hiểu ý gật đầu, rồi căn dặn Vân Hằng một cái sau đó cùng Long Phong và những người khác đi vào thư phòng…..
Lúc này đã có nhiều người hụt hẫn vì bọn họ muốn biết kết quả….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.