Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 699: Thu phục Tề lão (1)




- Chỉ cần giải độc cho chúng ta, chúng ta sẽ xem như chuyện ngày hôm nay không phát sinh, nếu không chúng ta nhất định sẽ đi luyện dược sư hiệp hội tố giác các ngươi.
Hai người khác cũng giận dữ hét lên.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng nói:
- Cho dù các ngươi đi luyện dược sư hiệp hội cáo tốt, tố cáo chúng ta hạ độc cũng phải có chứng cứ. Ah, đúng rồi, quên nói cho các ngươi một sự kiện, Thất Thải Độc Tâm Đan cũng giống như Chân Ngôn Đan, đều thuộc về đan dược thượng cổ, mà Thất Thải Độc Tâm Đan có một ăặc điểm, sau khi trúng độc cũng chỉ có bản thân mới có thể nhìn thấy dị trạng, người khác tuyệt đối không cách nào tìm kiếm, cho dù là luyện dược sư Vương cấp thất giai cũng như thế, nếu các ngươi không tin có thể tự tìm kiếm cho nhau.
Cái gì? Người khác không thể tìm kiếm?
Ba người Tề lão bán tín bán nghi, lúc này ba người nhanh chóng tụ tập cùng với nhau, bọn họ điều tra lẫn nhau, sắc mặt càng ngày càng kém.
Trong cảm giác của bọn họ, cho dù là điều tra ai cũng không phát hiện trúng độc, thời điêm điều tra mình lại phát hiện trái tim của mình biến thành bảy màu rất rõ ràng.
Loại hiện tượng này làm ba người sợ hãi không thôi.
Diệp Huyền cười nhạt và nói:
- Có lẽ ba người các ngươi cũng phát hiện ta nói sự thật, nói thật, ba người các ngươi phải cảm tạ ta, ta có một đống lớn đan dược, Thất Thải Độc Tâm Đan chỉ là một loại trong đó, nó do bảy loại tài liệu lục giai có độc tính luyện thành, phối hợp với thân phận luyện dược sư của các ngươi, cũng không tính bôi nhọ, trọng yếu nhất là, Thất Thải Độc Tâm Đan sẽ bộc phát vào ba tháng sau, sau ba tháng thì các ngươi đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, người khác tuyệt đối không nhìn ra dấu vết.
- Được rồi, nói nhiều như vậy, miệng cũng hơi khát, ba người các ngươi đi đi.
Diệp Huyền phất phất tay, bộ dạng tiễn khách.
Ba người Tề lão lại như bị sét đánh, bước chân không thể bước đi.
Vừa bước ra ngoài đại biểu bọn họ còn ba tháng ủuổi thọ.
Mọi người lúc này vô cùng rung động nhìn sang Diệp Huyền, Diệp thiếu quả thực là thần, có thể luyện ra độc dược như thế, đây quả thực là muốn mạng người ah.
Trong lúc nhất thời, không khí yên tĩnh làm người ta cảm thấy sợ.
Sắc mặt Tề lão không ngừng biến hóa, sau một lát hắn thở dài một hơi.
- Diệp thiếu, lão hủ phục, nói đi, ngươi chuẩn bị xử trí chúng ta như thế nào?
Rốt cuộc Tề lão hiểu được, Diệp thiếu căn bản không phải bọn họ có thể đối kháng, dùng tạo nghệ luyện dược học của Diệp thiếu, giết chết bọn họ giống như chơi đùa, khó trách hắn lúc trước căn bản không đặt ban thân mình trong lòng.
- Tề lão, chẳng lẽ thật không có biện pháp sao?
Hai gã luyện dược sư trung niên khác âm thầm lo lắng truyền âm nói.
Tề lão lắc đầu:
- Độc dược bực này thần hồ kỳ kỹ, lão hủ chìm đắm luyện dược chi đạo gần năm mươi năm, ta chưa bao giờ nghe nói qua loại độc đan có thể che đậy huyền thức của người khác, chỉ cho phép người trúng độc cảm ứng được, thật đáng sợ...
- Chẳng lẽ luyện dược sư lục phẩm cũng không được?
- Lục phẩm? A, lão hủ cách lục phẩm một bước ngắn, lão phu thân chí không phát hiện ra chút dị thường nào trên người hai ngươi, cho dù là luyện dược sư lục phẩm thật sự tới có thể điều tra ra tình huống thì làm thế nào? Có thể phát hiện trúng độc và có thể giải độc kém xa nhau vạn dặm, khả năng bọn họ có thể giải độc thấp tới đáng thương, hoặc là hai người các ngươi có thể mời luyện dược sư Vương cấp thất giai có lẽ còn có một chút khả năng.
Tề lão nói xong, hắn lắc đầu im lặng, căn cứ Diệp thiếu nói lúc trước, chỉ sợ luyện dược sư Vương cấp thất pâẩm cũng khó giải độc này.
Lúc trước hai tên trung niên luyện dược sư còn hung hăng càn quấy đắc ý lại biến thành sắp khóc, sớm biết như vậy có khác gì giết mình, chính mình rõ ràng còn ngốc núc ních cho rằng có luyện dược sư hiệp hội che chở sẽ không có việc gì.
- Diệp thiếu, Diệp thiếu ah, tại hạ trên có mẹ già, dưới có con thơ, không muốn chết ah.
- Diệp thiếu, ta vừa lấy kiều thê thứ ba mươi tám, còn chưa hưởng dụng thật tố, ta quỳ xuống cầu ngài ah.
- Chúng ta cũng bị Khúc gia che mắt mới làm ra chuyện hồ đồ này, xem phân thượng ta có mẹ già tám mươi, con thơ ba tuổi mà tha cho ta một mạng.
- Đúng vậy, đều là Khúc gia đáng chết, trời đánh, chúng ta cũng chỉ làm thuê cho bọn chúng, không phải bổn ý như thế ah, nếu không như vậy, chỉ cần Diệp thiếu ngài thả tiểu nhân một con đường sống, ta nhất định sẽ hai tay dâng kiều thê thứ ba mươi tám.
Hai gã luyện dược sư trung niên quỳ xuống và gào khóc.
Trước mặt tử vong, không ai có thể bảo trì bình tĩnh như thường.
- Diệp thiếu, ngươi cứ nói đi, cần chúng ta làm cái gì, dùng năng lực của ngươi sẽ không cần đan dược, muốn chúng ta chết bất đắc kỳ tử cũng dễ dàng, lãng phí đan dược trân quý như thế trên người chúng ta, chỉ sợ được không bù mất a.
Ánh mắt Tề lão thâm thúy nhìn Diệp Huyền và nói ra.
- Xem như các ngươi thông minh, ba người các ngươi đi theo ta, La gia chủ, La Tường đại sư, các ngươi cũng tới.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng.
Đúng thế, hắn có thể dễ dàng giết chết ba người Tề lão thần không biết quỷ không hay, thậm chí có thể làm cho người ta không thể hoài nghi La gia.
Hắn cho Tề lão ăn độc dược là có mục đích.
Lúc này sáu người nhanh chóng đi vào một gian phòng nhỏ, chỉ để lại một đám luyện dược sư đang ngây ngốc bên ngàoi.
Trong phòng nhỏ.
- Cái gì? Diệp thiếu, ngươi muốn chúng ta thay ngươi giám thị Khúc gia và Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông?
Hai gã luyện dược sư trung niên sợ hãi nói.
- Như thế nào, khó khăn? Khó khăn các ngươi có thể không làm, hiện tại có thể đi ra ngoài, chính mình đóng cửa, không tiễn.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
- Không đúng vậy a, Diệp thiếu.
Hai người sắp khóc.
- Khúc gia thật sự có một tên Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông, tuy người này là Vũ Vương thất giai, hai chúng ta căn bản không có tư cách gặp được.
- Đúng vậy a, tuy chúng ta là luyện dược sư được Khúc gia bồi dưỡng nhưng không phải nhân vật trọng yếu của Khúc gia, rất nhiều chuyện chúng ta căn bản không tiếp xúc được, bằng không cũng không bị phái tới nơi này nằm vùng La.
Trong lòng hai người sợ hãi đến cực điểm, bảo bọn họ giám thị Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông, không phải muốn bọn họ tìm chết sao?
- Ta cũng không phải các ngươi báo tất cả hành động của hắn cho ta biết, các ngươi chỉ cần thăm dò động tĩnh Khúc gia là được.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
Cuối cùng hai người vẫn đáp ứng yêu cầu của Diệp Huyền, không có biện pháp, không đáp ứng không được ah.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.