Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 512: Đột phá ngoài ý muốn




Tánh mạng vũ hồn không ngừng phát ra lực lượng sinh mệnh, thân thể Diệp Huyền dần dần khôi phục sinh cơ,nội tâm của hắn cũng thở ra một hơi, sau khi hơi phục hồi tinh thần thì hắn càng tăng lực lượng luyện hóa vô tận dung hỏa.
Bởi vì hắn biết rõ chỉ có triệt để luyện hóa vô tận dung hỏa mới có thể an toàn chân chính.
Không nghĩ tới Diệp Huyền gia tăng lực lượng luyện hóa càng làm vô tận dung hỏa gia tăng lực lượng phản kháng.
Diệp Huyền vừa mới thở ra một hơi liền cảm thấy không đúng, thân thể của mình hiện tại chữa trị tốt, vô tận dung hỏa càng mạnh hơn nữa, lực lượng hỏa diễm lại thiêu đốt toàn thân hắn.
Diệp Huyền vội vàng thúc dục tánh mạng vũ hồn phóng xuất thêm khí tức sinh mệnh, thân thể vừa được chữa tốt lại bị thiêu đốt, sau khi trải qua vài lần như thế, Diệp Huyền lập tức phát hiện vấn đề.
Đó chính là tánh mạng vũ hồn hêện tại chỉ mới là nhất tinh, sau khi hắn tiêu hao điên cuồng, tánh mạng chi lực trong vũ hồn sẽ khô cạn, trái lại uy lực của vô tận dung hỏa càng ngày càng mạnh.
Tiếp tục như vậy muốn không bao lâu, lực lượng trong tánh mạng vũ hồn của hắn sẽ tiêu hao gần như không còn, mà chính hắn cũng sẽ bị vô tận dung hỏa thiêu đốt tan thành mây khói.
Nghĩ vậy Diệp Huyền lập tức xuất ra đại lương linh dược và huyền thạch trong trữ vật giới chỉ, hắn không ngừng bổ sung huyền khí trong cơ thể.
Đồng thời hắn nhanh chóng khắc từng đạo trận văn, đồng thời luyện hóa vô tận dung hỏa và bố trí từng đạo cấm chế.
Trong những cấm chế này dung hợp một ít cảm ngộ vừa rồi của hắn.
Cho dù làm ra nhiều cố gắng như thế nhưng Diệp Huyền vẫn phát hiện thân thể của mình đang đi về hướng sụp đổ.
Diệp Huyền lúc này cười khổ một tiếng, thời điểm này hắn mới biết thực lực của mình hiện giờ, cho dù thiên hỏa vừa sinh ra linh trí không lâu cũng không phải hắn hêện tại có thể tùy ý luyện hóa.
Đã đi tới một bước này, hắn cũng không có đường quay về.
Hoặc là hắn luyện hóa vô tận dung hỏa.
Hoặc là hắn sẽ bị vô tận dung hỏa thiêu đốt thành tro tàn, cũng không có khả năng thứ ba.
Nghĩ vậy, Diệp Huyền lập tức cắn răng và gào to.
- Cửu Chuyển Thánh Thể!
- Vô Tương Hồn Quyết!
- Cửu Chuyển Ngạo Thế Quyết!
- Luyện hóa cho ta!
Diệp Huyền quát một tiếng, triệt để phóng thích tiềm lực của bản thân, điên cuồng áp chế vô tận dung hỏa.
Ông ông ông ông!
Trong thân thể Diệp Huyền xuất hiện từng đạo cấm chế giam cầm thiên hỏa, đây chính là kết quả hắn nỗ lực không ngừng.
Vô tận dung hỏa cũng ý thức được hiện tại chính là thời khắc mấu chốt, hỏa diễm nó bộc phát càng ngày càng mạnh và và chạm với lực lượng của Diệp Huyền.
Oanh!
Thiên hỏa nóng bỏng chôn vùi tất ca.r
Đùng đùng đùng đùng...
Thân thể Diệp Huyền lúc này đang bốc cháy dữ dội.
- Chẳng lẽ phải thất bại sao?
Nội tâm Diệp Huyền thở dài một hơi thật sâu.
Thiên hỏa quả nhiên không hổ là hỏa diễm chí cường trong thiên địa, độ khó khi luyện hóa không phải địa hỏa có thể so sánh được.
Bởi vì có độ khó cao như thế càng kích thích tính cách kiên cường trong nội tâm Diệp Huyền.
- Ta cũng không tin Diệp Huyền ta kiếp trước tung hoành hoàn vũ, bắt đầu lại ở kiếp này phải chết trong khi luyện hóa thiên hỏa.
- Cho dù chết cũng không cho phép ngươi sống khá giả.
- Phá cho ta!
Gầm lên giận dữ, Diệp Huyền như người điên giãy dụa trước khi chết.
Oanh!
Diệp Huyền cảm giác thân thể của mình có thứ gì đó bị đánh phá, lực lượng kinh người bộc phát, đồng thời rót một tia lực lượng vào trong tính mạng vũ hồn, thân thể của hắn đang khôi phục với tốc độ cực kỳ kinh người.
Thân thể của hắn bị thiêu đốt tới thời khắc mấu chốt.
Hấp thu và phục dụng đại lượng linh dược, đan dược và huyền thạch, hắn đột phá Địa Vũ Sư tam trọng đến tứ giai Thiên Vũ Sư, đồng thời thân thể không ngừng khôi phục, Cửu Chuyển Thánh Thể của hắn từ nhị chuyển cũng bước vào tam chuyển.
Thời khắc mấu chốt lại sinh ra dị biến làm cho Diệp Huyền có cảm giác tuyệt xử phùng sanh, huyền khí trong cơ thể của hắn nhanh chóng chuyển hóa thành huyền lực, hồn lực cũng bước vào tứ phẩm hậu kỳ.
Hồn lực vừa tăng lên, Diệp Huyền mừng rỡ không nhỏ, hắn lập tức gia tăng cường độ hồn lực, toàn lực bao phủ vô tận dung hỏa, thúc dục toàn bộ hồn thức luyện hóa hỏa diễm.
Diệp Huyền vừa rồi bị áp đảo toàn diện, hiện tại hắn hơi chiếm được thượng phong.
Cảm nhận được thực lực và hồn thức của Diệp Huyền tăng vọt, vô tận dung hỏa cảm giác được nguy cơ tới gần, nó cũng không hề dây dưa với Diệp Huyền, lúc nãy Diệp Huyền giải trừ cấm chế, nó muốn thoát khỏi hồn thức của Diệp Huyền trói buộc và chạy ra khỏi nơi này.
Diệp Huyền sẽ không cho phép vô tận dung hỏa được như nguyện, hắn hao phí lớn nhiều tinh lực như thế, ăn khổ cũng không ít thì làm sao cho phép vô tận dung hỏa bỏ trốn được chứ.
Vô tận dung hỏa đào tẩu cũng làm Diệp Huyền tìm được cơ hội phản kích, hồn phù trong thân thể sinh ra khí tức hồn lực, thần linh đồng thị vận chuyển thật nhanh, Diệp Huyền nhanh chóng khắc một hồn ấn vào trong vô tận dung hỏa.
Tuy vô tận dung hỏa có được ý thức nhất định nhưng ý thức của nó còn thập phần thô thiển, so với Diệp Huyền tiến công kinh nghiệm phong phú nên nó đã thất thủ.
Nửa canh giờ sau liền thở hồng hộc, toàn thân Diệp Huyền đổ mồ hôi đầm đìa, hắn đã luyện hóa vô tận dung hỏa.
Diệp Huyền lập tức cảm giác mình sinh ra liên hệ thập phần hòa hợp với vô tận dung hỏa, vô tận dung hỏa vô cùng cuồng bạo, hiện tại nó như hóa thân của mình, có cảm giác sử dụng dễ dàng như tay chân bản thân.
Vào lúc Diệp Huyền chuẩn bị nghiên cứu vô tận dung hỏa nhiều hơn một chút, trong cảm giác của hắn có phát hiện khác thường.
Có người đến!
Thời điểm này Diệp Huyền bất chấp điều tra là kẻ nào phát hiện nơi này, hắn trực tiếp thu vô tận dung hỏa vào trong mi tâm bản thân, ngay sau đó hắn cũng thống khoái thu rễ cây Thất Thải Hoa Liên, đồng thời thân thể chui vào trong hang động do xuyên sơn giáp đào từ trước, hắn muốn rời khỏi nơi này thật nhanh.
Lúc rời khỏi nơi này, Diệp Huyền cũng phát ra một tin tức động thủ với Tiểu Tử Điêu.
Trong hang động dung nham phía trên.
Sau khi mất đi vô tận dung hỏa gia trì, khí tức hỏa diễm của Thất Thải Hoa Liên lập tức hạ thấp rất nhiều.
Nham thạch nóng chảy trong hồ cũng có dấu hiệu đông cứng.
Hiện tượng này cũng bị yêu thú và nhân loại đang đánh nhau phát hêện ra.
Chẳng lẽ Thất Thải Hoa Liên có thể ngắt lấy?
Thời điểm này yêu thú và võ giả nhân loại không có động thủ, tất cả đang xem động tĩnh.
Ngay lúc này bọn họ ngây người.
Bá!
Một đạo hào quang màu tím lập tức phóng tới chỗ Thất Thải Hoa Liên, chính là Tiểu Tử Điêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.