Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1891:




Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền dâng lên lực lượng đáng sợ đi vào trong cơ thể mấy người này, mấy người này ngoảnh mặt làm ngơ, phảng phất như không có bị thương, không biết đau đớn, vung lên Huyền binh bổ tới Diệp Huyền.
Chỗ Huyền binh đi qua, hư không phá nát, bắn mạnh ra vô số vết nứt không gian đen kịt, mang theo một luồng âm lạnh ăn mòn mãnh liệt.
Tuy tu vi của mấy người này ở cửu giai tam trọng, thế nhưng ra tay uy thế chỉ có hơn chứ không kém.
- Băng Hỏa Song Bạo!
Ánh mắt của Diệp Huyền như điện, quát lạnh một tiếng, mấy đạo hồn lực đáng sợ bỗng dưng đi vào trong cơ thể mấy người này, nhưng mấy cường giả Thánh Thành kia thậm chí ngay cả dừng lại cũng không dừng, uy lực của Băng Hỏa Song Bạo đáng sợ dĩ nhiên không cách nào mang đến tổn thương.
- Áo giáp tinh thể!
Thời khắc mấu chốt, Diệp Huyền thôi thúc Đại Địa Võ Hồn, vài đạo công kích đáng sợ trong nháy mắt rơi vào trên người hắn.
Ầm ầm ầm.
Đạo đạo mảnh vỡ tinh thể nổ bể ra, áo giáp tinh thể trên người Diệp Huyền nứt ra, nhưng cả người Diệp Huyền lông tóc không tổn hại.
Sau khi đột phá Vũ Đế tam trọng, phòng ngự của Diệp Huyền đã đạt đến một trình độ cực kỳ kinh người, ngay cả Vũ Đế tam trọng đỉnh phong cũng chưa chắc có thể thương tổn được hắn, huống chi mấy Vũ Đế tam trọng.
- Chết!
Trong tròng mắt thâm thúy, một đạo hàn mang ác liệt chợt lóe lên, Diệp Huyền vận chuyển Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Tài Quyết Chi Kiếm như lôi đình đâm ra, chỉ nghe rầm rầm rầm ba tiếng nổ vang, ba tên cường giả Thánh Thành bị Diệp Huyền đâm bạo, lộ ra thân thể ngăm đen bên trong, phía trên xuất hiện mấy vết thương lớn, nhưng không có chảy ra một tia máu tươi, cơ thể bị phá tan không ngừng ngọ nguậy, tựa hồ muốn khép lại.
Diệp Huyền không hề bị lay động, lực lượng đáng sợ trong Tài Quyết Chi Kiếm lóe lên.
Chỉ nghe oành oành oành ba đạo nổ vang, ba tên cường giả Thánh Thành dồn dập nổ tung, tỏa ra cỗ cỗ Ma khí, trong Ma khí, ba đạo Ma Linh hư vô cấp tốc muốn trốn khỏi nơi đây.
- Quả nhiên không phải Nhân loại.
Ánh mắt của Diệp Huyền phát lạnh, trong bóng tối thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, lực cắn nuốt kh ủng bố lập tức bao phủ chúng, trên mặt ba đạo Ma Linh lộ ra thần sắc kinh khủng, phù một tiếng tiêu tan, một luồng lực lượng tinh khiết phụng dưỡng đến trong Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền.
Giữa bầu trời, tất cả mọi người đều rơi vào trong khổ chiến, cửu giai tam trọng cùng Vũ Đế tam trọng đỉnh phong khác so với Diệp Huyền yếu hơn một ít, hơn nữa cũng không có Thôn Phệ Võ Hồn, còn phòng ngự càng không cách nào so với Diệp Huyền, trong lúc nhất thời chống lại trở nên cực kỳ gian nan.
Như Diệp Huyền, chớp mắt liền chém giết ba tên cường giả Thánh Thành hầu như đã ít lại càng ít.
- Thần Âm diệt thế!
Dao Nguyệt Vũ Đế thôi thúc Quang Nguyệt Võ Hồn, Thần Âm Cầm ở trong tay nàng không ngừng biểu diễn, hình thành một luồng lĩnh vực thần âm đặc biệt, bao phủ rất nhiều cường giả Thánh Thành ở trong đó, nương theo lực lượng thánh khiết của Quang Nguyệt Võ Hồn, vài tên cường giả Thánh Thành dựa vào nàng gần nhất thời phát ra tiếng kêu thảm, dồn dập lùi về sau.
Xì xì xì!
Trên người bọn họ dồn dập bốc lên khói đen, thân hình cũng có chút cứng ngắc, gặp phải trọng thương, bị cường giả khác xông lên đánh giết.
Quang Nguyệt Võ Hồn của Dao Nguyệt Vũ Đế có chứa lực lượng thánh khiết, đối với những cường giả Thánh Thành cả người trải rộng Ma khí này, vẫn có khắc chế rất lớn.
Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế còn có đám người Công Dương Vũ liên hợp lại cùng nhau, một đường chém giết ra ngoài, cường giả Thánh Thành dám chặn lại bọn họ, hầu như không có một có thể sống.
Có điều các thế lực lớn khác sẽ không nhẹ nhõm như vậy, xung quanh cường giả Thánh Thành thực sự quá nhiều, cuồn cuộn không ngừng, cũng không biết Thánh Thành tại sao lại có nhiều cường giả như thế, đồng thời từng cái từng cái hung hãn không sợ chết, song phương rơi vào trong giằng co.
Diệp Thiên Thánh chủ, Long đạo nhân, Cận Ly phó Thánh chủ phân biệt khóa chặt Thần Đạo Tử, Thiên Dược đại sư cùng Cổ Hỗn thành chủ.
Thần Đạo Tử toàn lực thúc động Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp, miễn cưỡng chặn lại Diệp Thiên Thánh chủ tiến công, nhưng cũng có chút vất vả, mà Thiên Dược đại sư cùng Cổ Hỗn thành chủ, từng người cũng đều thôi thúc chí bảo của mình, cật lực chống đối.
Thần Đạo Tử toàn lực thả ra lĩnh vực, đồng thời thôi thúc hồn lực cửu giai đỉnh phong đến mức tận cùng, hồn lực mạnh mẽ, thiên địa phân cách thành một thế giới độc lập, nương theo uy lực đáng sợ của Thánh khí Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp, đủ để thần cản giết thần, phật chặn giết phật, Vũ Đế tam trọng đỉnh phong bình thường, đều không phải mấy chiêu chi địch của hắn.
Nhưng Diệp Thiên Thánh chủ dù sao cũng bước vào bán Thánh, ở dưới hồn lực của Thần Đạo Tử trùng kích, chỉ là thân hình có chút chậm chạp, nhưng vẫn như cũ có thể phát động tiến công mãnh liệt, đồng thời mỗi một kích, đều vượt qua Vũ Đế phổ thông có thể chịu đựng.
Cả người Diệp Thiên Thánh chủ uy thế ngập trời, phảng phất như hóa thành thần linh ở vùng thế giới này, giơ tay nhấc chân, cũng có thể xúc động lực lượng quy tắc thiên địa, đáng sợ hơn chính là, Diệp Thiên Thánh chủ ra tay thực sự quá mức đáng sợ, một khi bị hắn bắn trúng, không chết thì cũng phải trọng thương.
Long đạo nhân cùng Cận Ly phó Thánh chủ cũng giống như vậy, tu vi của hai người cũng đã vượt qua cường giả Vũ Đế có khả năng nắm giữ, nếu như không phải Đan Tháp cùng Khí Thành đều nắm giữ Truyền Thế Thánh khí, căn bản là không có cách ở dưới hai người tiến công tiếp tục kiên trì.
Ba người Thần Đạo Tử ở dưới đám người Thánh Thành Diệp Thiên Thánh chủ tiến công, liên tục bại lui.
Trong lòng ba người Thần Đạo Tử lo lắng, lại tiếp tục như thế, cường giả các thế lực lớn ở đây tuyệt đối sẽ tổn thất nặng nề.
Thế nhưng bọn họ lại không thể ra sức, thực lực của Thánh Thành, xa xa nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
- Phốc!
Từng cường giả Thánh Thành hung hãn không sợ chết, dưới vây công, một quyền đánh nổ một tên lãnh tụ thế lực nhất lưu, tiên huyết nhuộm đỏ bầu trời.
Ánh mắt bọn họ tinh hồng, mang theo vẻ dữ tợn, tiếp theo vây công về phía cường giả thế lực còn lại.
Toàn bộ hiện trường, hỗn loạn tưng bừng.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, một luồng áp lực ngập trời đột nhiên trấn áp xuống, xa xa phía chân trời, bỗng dưng xuất hiện mấy tên cường giả.
Trong đó đầu lĩnh, ánh mắt cực kỳ thâm thúy, thân mặc trường bào màu đen, khí tức thâm trầm, như vực sâu không đáy.
- Diệp thiếu, lão phu tới chậm.
Hắn ầm ầm hét lớn, trong nháy mắt nhảy vào chiến trường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.