Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1889:




Mà trong tay Thiên Dược đại sư thì xuất hiện một lò luyện đan, lò luyện đan này ba chân hai tai, cổ điển tang thương, vừa xuất hiện, thì có một loại cảm giác lịch sử hậu trùng, lô thân điêu khắc hoa văn thần bí, giống như Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp, nhanh như tia chớp trấn áp xuống.
- Oanh ca!
Chỉ nghe một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang rền, ở dưới ba người hung hăng công kích, vầng sáng bao vây Thánh Thành trong nháy mắt bị nổ ra một vết rạn nứt, phá tan một lỗ hổng cực lớn.
Chỉ là đại trận mông lung kia, ở lỗ hổng nứt ra, đồng thời cũng cấp tốc khép lại, tốc độ nhanh chóng, làm cho người kinh hãi run sợ.
- Tốc độ khép lại thật nhanh, không hổ là Vạn Cổ Trường Thiên Đại Trận, đại lục tam đại cường giả đỉnh phong ra tay, dĩ nhiên không cách nào khiến cho trong nháy mắt tan vỡ?
Ánh mắt của Diệp Huyền nhắm lại, ánh mắt nhìn quét đại trận kia, thân hình chẳng biết lúc nào, đã xông lên phía chân trời, một chiêu kiếm bổ về phía tâm điểm của trận pháp.
- Hả?
Long đạo nhân mắt sáng lên, lướt qua một đạo sát cơ lăng liệt, thân hình hơi động, muốn ra tay với Diệp Huyền, lúc này Diệp Thiên Thánh chủ ở một bên đột nhiên truyền ra một đạo tin tức, thân hình của Long đạo nhân hơi đình trệ, dừng lại cử động, lui trở về.
Phía chân trời, Diệp Huyền một kiếm bổ vào đại trận, ánh chớp phun trào, toàn bộ đại trận rốt cục không chịu được bốn người trong ngoài cùng đánh, phù một tiếng nổ tung ra.
Vèo vèo vèo!
Đám người Thần Đạo Tử, Thiên Dược đại sư, Cổ Hỗn thành dẫn dắt cường giả của tam đại thế lực dồn dập hạ xuống, đứng ở trên quảng trường.
Từ đầu đến cuối, Diệp Thiên Thánh chủ cùng người Thánh Thành, đều chưa từng ra tay.
- Thần Đạo Tử, Thiên Dược đại sư, Cổ Hỗn thành chủ, ba vị đại giá Thánh Thành ta, vì sao không sớm lên tiếng, để bản Thánh chủ tự mình đi nghênh tiếp các ngươi một hồi.
Diệp Thiên Thánh chủ ngồi ở trên chủ vị, khóe miệng mỉm cười nói, tựa hồ hoàn toàn không để ý đám người Thần Đạo Tử ra tay.
- Diệp Thiên Thánh chủ, Thánh Thành ngươi nghịch thiên hành sự, lẽ nào không sợ gặp báo ứng sao?
Thần Đạo Tử vừa nói, liền lạnh lùng nhìn Diệp Thiên Thánh chủ, cả người chiến ý sôi trào.
- Ba vị hà tất nổi giận như vậy, nếu đến Thánh Thành ta, sao không ngồi xuống nói chuyện, cũng làm cho Diệp Thiên ta tận địa chủ tình nghĩa.
Diệp Thiên cười nhạt nói, phất tay một cái, lập tức có cường giả Thánh Thành chuyển tới ba cái bàn, đặt ở phía sau ba người.
Cận Ly phó Thánh chủ cùng Long đạo nhân phó Thánh chủ ở một bên ánh mắt lạnh lùng, không mang theo một tia cảm tình.
- Đạo bất đồng bất tương vi mưu, nể tình Nhân tộc đại nạn phủ đầu, Thần Đô ta, Đan Tháp, Khí Thành, hôm nay không cùng Thánh Thành ngươi khai chiến, có điều cường giả các thế lực lớn ở đây, chúng ta muốn dẫn đi.
Thần Đạo Tử hừ lạnh một tiếng, căn bản không để ý tới Diệp Thiên Thánh chủ, nhìn về phía rất nhiều thế lực nói:
- Thế lực nào đồng ý theo chúng ta cùng nhau rời đi, đều đi ra.
- Ta!
- Chúng ta!
Thần Đạo Tử vừa dứt lời, rất nhiều thế lực trước do dự không có nương nhờ vào Thánh Thành, vội vàng đứng dậy, trong lòng kích động, vốn bọn họ còn lo lắng không biết nên làm thế nào mới tốt, không nghĩ tới bước ngoặt nguy hiểm, cường giả Thần Đô cùng Đan Tháp đột nhiên xuất hiện, làm cho tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Rất nhanh, Lăng Thiên tông, Phiêu Miểu cung, Xích Nguyệt Tông… cũng đều dồn dập đi tới bên đám người Thần Đạo Tử.
Nhìn thấy cảnh tượng này, một ít thế lực trước đã thần phục ở dưới dâm uy của Thánh Thành, sau khi do dự một chút, cũng vội vàng đứng dậy, vẻ mặt lúng túng.
Bọn họ trước bị ép ở dưới dâm uy của Thánh Thành, không thể không thần phục, không nghĩ tới thời gian chớp mắt, bọn họ lại đứng ở bên Thần Đô, Đan Tháp, sự biến đổi này, nội tâm không khỏi cực kỳ lúng túng, có điều ở trước hy vọng sinh tồn, bọn họ chỉ có thể làm da mặt dày, không lên tiếng, chỉ cầu người khác có thể không chú ý tới mình.
Ngay cả Vạn gia lão tổ cũng do dự một chút, lặng lẽ mang theo người Vạn gia, đứng ở một phương Thần Đô, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, lại không dám xem Diệp Huyền.
Trước bọn họ là bị ép bất đắc dĩ mới thần phục Thánh Thành, hiện tại có cơ hội rời đi nơi này, ai còn sẽ ngây ngốc gia nhập Thánh Thành, trở thành chó săn cho Thánh Thành.
- Ba vị vừa đến, liền kéo các thế lực đã thần phục Thánh Thành ta đi, tựa hồ hơi không hay lắm đâu.
Diệp Thiên Thánh chủ nhìn những thế lực kia đổi tới đổi lui, sắc mặt bình tĩnh, chỉ nhìn ba người Thần Đạo Tử, từ tốn nói.
Hô!
Một luồng lĩnh vực vô hình, từ trên người hắn tản mát ra, đại biểu uy thế cấp bậc bán Thánh, cấp tốc bao phủ khắp nơi, sát cơ quanh quẩn.
- Có muốn rời đi hay không, là lựa chọn của mỗi người, lẽ nào Diệp Thiên Thánh chủ muốn mạnh mẽ lưu chúng ta lại sao?
Thần Đạo Tử từ tốn nói, cả người đồng dạng tỏa ra một luồng khí tức đáng sợ, cùng uy thế của Diệp Thiên Thánh chủ va chạm, hai người dĩ nhiên thế lực ngang nhau, không phân cao thấp.
Trong lòng mọi người mừng rỡ không thôi, dù đám người Thần Đạo Tử xuất hiện, nhưng trong lòng không ít cường giả kỳ thực vẫn lo lắng không ngớt, dù sao Diệp Thiên Thánh chủ đã vượt qua phạm trù Vũ Đế phổ thông, bước vào bán Thánh, trong lòng bọn họ hoài nghi, ba thế lực lớn có thể gánh vác được Thánh Thành áp bức hay không.
Bây giờ nhìn thấy Thần Đạo Tử dĩ nhiên cùng Diệp Thiên Thánh chủ khí thế giao chiến không rơi xuống hạ phong, nhất thời mừng như điên, lẽ nào Thần Đạo Tử hội trưởng cũng đã đột phá đến bán Thánh?
- Hả?
Diệp Thiên Thánh chủ kinh ngạc liếc nhìn Thần Đạo Tử, Thần Đô hội trưởng thật sự là có tài, sau khi kinh ngạc, Diệp Thiên Thánh chủ lập tức khôi phục yên tĩnh, lạnh nhạt nói:
- Ở địa bàn Thánh Thành ta, ba vị muốn trực tiếp mang đi người Thánh Thành ta muốn, thật sự cho rằng Thánh Thành ta là địa phương chư vị nói đến là đến, nói đi là đi sao?
Ầm ầm!
Trong thân thể Diệp Thiên Thánh chủ đột nhiên tuôn ra một luồng lực lượng càng đáng sợ hơn, trong hai mắt hai đạo lực lượng quỷ dị bắn về phía Thần Đạo Tử.
- Để bản Thánh chủ mở mang, Thần Đạo Tử ngươi có năng lực gì, từ Thánh Thành ta mang tất cả mọi người đi.
Diệp Thiên Thánh chủ ngữ khí trầm thấp, sát cơ mãnh liệt bao phủ toàn bộ thiên địa, một luồng lực lượng lĩnh vực tuyệt cường tỏ khắp ra ngoài.
- Thần Hồn cấm!
Trong hai tay Thần Đạo Tử hồn quang lấp loé, ở trước người bày xuống đạo đạo hồn lực cấm chế cường hãn, phòng ngự tất cả mọi người ở đây vào trong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.