Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1645:




Cuồng Ngục Vũ Đế quay người ngăn trở lợi trảo màu vàng của Hạ Vũ Tôn, cười ha ha, ma uy ngập trời bốc lên, Võ Hồn dập dờn ra tầng tầng Võ Hồn gợn sóng kinh người, trong nháy mắt oanh nát hư không bốn phía.
- Hả? Là Cuồng Ngục Vũ Đế cùng người đeo mặt nạ thần bí kia, bọn họ chiến đấu quả nhiên còn không kết thúc.
Diệp Huyền ở thời điểm Cuồng Ngục Vũ Đế chưa xuất thủ, cũng đã nhận biết được biến hóa giữa bầu trời, lập tức liền nhìn thấy chưởng ấn cực lớn của Cuồng Ngục Vũ Đế nghiền ép xuống hắn, lực lượng không gian kia trực tiếp phong tỏa hết thảy hư không quanh người hắn, khí tức kinh khủng chưa bay xuống, cũng đã ép hắn thở không được.
- Muốn ép chết ta như con kiến? Vậy hãy để cho ta nhìn Vũ Đế tam trọng, thực lực đến tột cùng đáng sợ đến mức nào?
Dưới cự chưởng, chiến ý của Diệp Huyền sôi trào, thân thể không lùi mà tiến tới, trong tròng mắt hắn tuôn ra một đoàn ánh sáng chói mắt, một kiếm bổ về phía bàn tay.
Một ánh chớp thô to xuất hiện ở trong thiên địa, một tiếng vang ầm ầm chém ở trên chưởng ấn, nhưng kiếm khí làm cho cường giả như Tả Đồng Vũ Đế không dám liều mạng, dĩ nhiên chỉ ở trên bàn tay màu đen kia bổ ra một vết nứt nhỏ bé.
Hắc khí lưu chuyển, chưởng ấn tiếp tục nghiền ép xuống, trung tâm chưởng ấn bị đánh ra vết nứt tùy theo nối liền, một chút cũng không thấy dấu vết.
- Đây chính là thực lực của Vũ Đế tam trọng sao? Ta liền không tin, thiếu gia ta ngay cả một Huyền Nguyên Thủ Chưởng cũng phách không ra!
Thấy một chiêu kiếm của mình, vẻn vẹn ở trên bàn tay kia bổ ra một vết nứt, trong lòng Diệp Huyền giật nảy cả mình, nhưng hắn cũng không hoảng loạn, lần thứ hai vận chuyển Huyền Nguyên trong cơ thể, điên cuồng đưa vào Tài Quyết Chi Kiếm.
- Ngưng Chân Bí Thuật!
Đồng thời Diệp Huyền vận dụng Ngưng Chân Bí Thuật mà trước đây không lâu từ Hoang Thiên Tháp lấy được kia.
Ngưng Chân Bí Thuật, có thể tăng lên một cấp bậc tu vi, lấy tu vi của Diệp Huyền bây giờ, lại tăng Huyền Nguyên lên một cấp bậc, không hẳn không thể phá tan Huyền Nguyên cự chưởng của Cuồng Ngục Vũ Đế.
Vù!
Nhưng khiến Diệp Huyền khiếp sợ chính là, khi Huyền Nguyên của hắn trải qua Ngưng Chân Bí Thuật tinh luyện tràn vào Tài Quyết Chi Kiếm, Tài Quyết Chi Kiếm như phát sinh một loại dị biến nào đó, giống như trong nháy mắt kích hoạt, từng đạo từng đạo phù văn màu xanh lam ở trên kiếm thể lưu chuyển, có một loại khí tức khiến Diệp Huyền cũng cảm thấy khiếp đảm từ bên trong tràn ngập ra.
Trên bầu trời, một đạo lôi vân đột nhiên hình thành, trong lôi vân điện quang phun trào, phát sinh nổ vang ầm ầm, toàn bộ thiên địa, đều đầy rẫy một luồng sấm sét bạo loạn.
- Chít chít!
Tiểu Tử Điêu vẫn ở trong túi linh sủng ngủ say như chết tựa hồ cũng bị cỗ lôi điện chi lực này làm cho thức tỉnh, phút chốc xuất hiện ở trên bả vai Diệp Huyền, nó xoay tròn mắt nhỏ nhìn chằm chằm Diệp Huyền, thật giống như bị tu vi của Diệp Huyền dọa sợ hết hồn, chợt nó nhìn thấy sấm sét giữa bầu trời, lập tức hưng phấn khua tay múa chân, vèo một cái lướt vào bầu trời.
- Tiểu Tử Điêu, cẩn thận!
Diệp Huyền sợ hết hồn, Cuồng Ngục Vũ Đế công kích đáng sợ như thế, Tiểu Tử Điêu đừng không cẩn thận bị một cái tát đập chết a.
Lo lắng Tiểu Tử Điêu có việc, thời khắc mấu chốt Diệp Huyền vội vàng bổ ra một chiêu kiếm, một ánh kiếm thông thiên màu xanh lam trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ thiên địa, ánh kiếm kia lóng lánh, lập tức đánh tan Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Cuồng Ngục Vũ Đế, lộ ra bầu trời bị lôi vân bao phủ.
Chỗ ánh kiếm đi qua, hư không nứt ra một lỗ thủng cực lớn, từng đạo từng đạo không gian loạn lưu hiện ra ở trước mặt mọi người.
Toàn bộ quá trình nói dài lâu, kì thực ở trong chớp mắt.
Diệp Huyền một kiếm chưa thành công, kiếm thứ hai lại ra, trong nháy mắt phá tan Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Cuồng Ngục Vũ Đế, uy lực kinh người.
Tình cảnh này, trong nháy mắt làm tất cả mọi người ở đây kinh ngạc đến ngây người.
Bao quát Hạ Vũ Tôn cùng Cuồng Ngục Vũ Đế, mỗi cái trợn mắt ngoác mồm, vẻ mặt khó có thể tin.
- Huyền Nguyên Thủ Chưởng của ta lại bị tiểu tử này một kiếm bổ ra, sao có thể có chuyện đó?
Coi như là tận mắt nhìn thấy, giờ khắc này trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế vẫn còn có chút khó có thể tin.
- Một chiêu kiếm thật mạnh, đủ để uy hiếp đến Vũ Đế tam trọng, tu vi của người này mới cửu giai nhất trọng a?
Lão giả mang mặc nạ ánh mắt đồng dạng ngưng lại, đối với thân phận của Diệp Huyền càng hiếu kỳ:
- Người này đến tột cùng là người nào? Có thể để Vô Lượng Sơn Cuồng Ngục Vũ Đế tự mình truy sát, hơn nữa nghe ngữ khí của Cuồng Ngục Vũ Đế, tựa hồ hắn cho rằng người này cùng ta có quan hệ?
Hai người bọn họ chấn động, nhưng trong lòng Diệp Huyền làm sao cũng không cao hứng nổi.
Bởi vì hắn phát hiện sau khi bổ ra chiêu kiếm này, Huyền Nguyên trong cơ thể nguyên bản cực kỳ dồi dào, lập tức tiêu hao một phần tư.
Huyền Nguyên trong cơ thể Cửu Thiên Vũ Đế hồn hậu, hầu như là vô cùng vô tận, nhưng thi triển Ngưng Chân Bí Thuật này, tiêu hao lại to lớn như thế?
Nói cách khác, nếu như hắn lại giống như vừa nãy ra tay toàn lực, chỉ cần ba bốn kiếm, Huyền Nguyên trong cơ thể hắn sẽ rỗng tuếch, tốc độ tiêu hao như thế, cho dù là đan dược cửu giai cũng không kịp bổ sung a.
Một khi Huyền Nguyên tiêu hao hầu như không còn, vậy hắn liền chỉ có thể mặc người xâu xé.
- Ngưng Chân Bí Thuật này uy lực mạnh thì có mạnh, nhưng mà không thể dùng nhiều, tiêu hao thực sự là quá đáng sợ.
Giải trừ Ngưng Chân Bí Thuật vận chuyển, Diệp Huyền tập trung chú ý đến trên người Cuồng Ngục Vũ Đế, Băng Hỏa Song Bạo triển khai ra ngoài.
Đến mà không về là bất lịch sự, loại sự tình vô lễ này Diệp Huyền là chắc chắn sẽ không làm.
Hồn lực mạnh mẽ xung kích, trực tiếp ở trên linh hồn của Cuồng Ngục Vũ Đế nổ tung.
- Đây là món đồ quỷ quái gì?
Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, mặc dù không cách nào mang đến thương tổn trí mạng cho Cuồng Ngục Vũ Đế, nhưng cũng khiến đầu óc của hắn đau xót, Huyền Nguyên trong cơ thể vận chuyển cứng lại, vội vàng thôi thúc Hư Vô Võ Hồn tiến hành trấn áp.
Hắn vừa sơ sẩy, ngay lập tức bị Hạ Vũ Tôn ở một bên nắm lấy cơ hội.
Xé tan!
Lợi trảo xé rách trời cao, ở trên người Cuồng Ngục Vũ Đế lưu lại hai vết thương, máu tươi dâng trào lên.
- Long Giáp hóa thân, quả nhiên là người của Đông Lăng Hạ gia?
Diệp Huyền nhìn thấy lợi trảo màu vàng của lão giả, trong lòng không khỏi hơi động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.