Huyền Thiên Tà Tôn

Chương 69: Mẫu thân





- Mẫu thân!
Dưới ánh mắt ngạc nhiên của mười ba người, Dương Thiên Lôi như cá bơi trong nước, nhẹ nhàng mà nhanh nhẹn, trực tiếp xuyên qua cửa sổ xe, không dùng tới một chút tinh thần lực, chỉ phát huy gân mạch toàn thân tới cực hạn, lao nhanh về phía mẫu thân đang tới.
- Mẫu thân! Hài nhi đã đột phá!
Hai mẫu tử xúc động ôm nhau thật chặt, một tình cảm mãnh liệt không thể giải thích được tràn ngập trong trái tim Dương Thên Lôi. Sợi dây liên hệ tình cảm trong trái tim Dương Thên Lôi, tại giờ khắc này trở nên hết sức rõ ràng. Hắn tin tưởng rằng, cho dù cuộc đời này hắn chưa từng nhìn thấy mẫu thân, cho dù mẫu thân hắn có thay đổi thành bất cứ bộ dáng gì, chỉ cần liếc mắt, căn bản không cần nhìn, hắn vẫn có thể dựa vào cảm giác này mà nhận ra mẫu thân của mình.
Đây chính là " cốt nhục tương liên " trong tình thân đây sao? Hắn trước đây là cô nhi, chưa từng thể nghiệm qua cảm giác này. Từ khi đến thế giới này, loại cảm giác này vẫn luôn tồn tại trong trái tim hắn, nhưng chưa bao giờ mãnh liệt, chấn động như bây giờ
Dương Thiên Lôi há miệng, thanh âm run rẩy, kích động nhẹ giọng nói bên tai mẫu thân. Một câu nói ngắn ngủi, lại khiến hắn cảm nhận được người mẫu thân khẽ run lên.
- Mẫu thân biết!
Lộ Miểu Ân nhìn Dương Thiên Lôi cơ hồ đã cao ngang với mình, khẽ vuốt ve khuôn mặt thanh tú của hắn, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên mặt hắn, trong ánh mắt tràn ngập tình cảm phức tạp, nhẹ giọng nói.
….
Bỗng nhiên, một hồi tiếng vó ngựa dồn dập từ xa vọng đến. Một bóng dáng đỏ rực phóng tới trước tiên, người còn chưa tới đã truyền tới tiếng ngựa hí thật to. Chỉ bằng vào tiếng ngựa hí này, bất luận người nào cũng đều có thể nhận ra, đây là bảo mã ngàn con có một. Cùng với người kia, ngay cả tiếng ngựa hí cũng mang theo một tia hưng phấn khi trở về nhà, bốn vó tung bay, bỗng nhiên tăng tốc, trong nháy mắt bỏ lại xa xa phía sau hơn mười thớt tuấn mã, khí thế hung mãnh phóng tới trước cổng. Tuy rằng người tới không hề cố tình, căn bản không tận lực thị uy, nhưng lại vẫn như trước, mang tới khí thế khắc nghiệt, lãnh khốc, khiến người khác có cảm giác hít thở không thông.
- Cung nghênh tướng quân trở về!
Tất cả hộ vệ ngoài cổng, bao gồm cả mười ba người bên trong đều đồng loạt quỳ xuống, thanh âm mười phần cung kính hô lên. Đó là một loại cung kính phát ra từ sâu trong nội tâm đối với mỗi cường giả.
- Thiên Lôi, Miểu Ân!
Người trên ngựa lập tức nhảy xuống, hơi phất tay về phía cửa đối diện, vẻ mặt kích động đi về phía trước mặt Dương Thiên Lôi và Lộ Miểu Ân.
- Phụ thân!
Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói.
Người này chính là Dương Huyền Phong, mới từ trong quân đội trở về.
Khảo nghiệm mỗi năm một lần dành cho dòng chính Dương gia chính là đại sự long trọng nhất tại Dương gia. Nếu như không có tình huống đặc biệt, tất cả các đệ tử Dương gia đều phải về tham gia đúng giờ.
- Thiên Lôi, tốt lắm!
Dương Huyền Phong nặng nề vỗ mạnh lên vai Dương Thiên Lôi, trầm giọng nói. Hắn vẫn như trước, nói ngắn gọn, lạnh lùng, kết hợp với y phục đỏ rực màu máu trên người, bất luận người nào nếu không phải thân nhân của hắn khi chứng kiến cảnh tượng này chắc chắn đều không nghĩ rằng người nói chuyện chính là con trai hắn. Thế nhưng, trong đôi mắt loé sáng của hắn lại hiện lên vẻ kích động, khiến ngay cả những người quen thuộc với hắn cũng cảm thấy khiếp sợ.
Huyết Y Đại Tướng Dương Huyền Phong, vô luận là đối mặt với địch nhân hay bộ hạ, đều tựa như một khối hàn băng ngàn năm không tan. Ánh mắt lạnh lùng, thanh âm băng lãnh, cho dù là trong chiến đấu sinh tử, ánh mắt của hắn cũng không hề thay đổi. Đại kiếm trong tay hắn đã từng lấy đi sinh mệnh khôn biết bao nhiêu địch nhân, lãnh khốc vô tình. Thế nhưng lúc này, không hắn lại dần trở nên kích động.
Từ sau lần trước gặp Dương Thiên Lôi, Dương Huyền Phong phải trở về quân đội. Lần đó, Dương Thiên Lôi gần như mới chỉ là Tinh Giả cấp một. Thế nhưng hiện tại, chỉ trong thời gian hai tháng ngắn ngủi, khi lần thứ hai gặp Dương Thiên Lôi, hắn lấy tu vi của mình liếc mắt liền nhìn ra, Dương Thiên Lôi đã đạt cảnh giới Tinh Giả cấp ba. Loại tốc độ tu luyện này khiến Dương Huyền Phong khiếp sợ, đồng thời càng thêm kích động, bởi vì hắn thấy được sự mừng rỡ và vui sướng trong mắt Lộ Miểu Ân, khác hẳn vẻ u buồn, cô đơn thường ngày.
- Chúng ta vào đi thôi. Cuộc khảo nghiệm sắp bắt đầu rồi!
Dương Huyền Phong trầm giọng nói.
Khi tiến vào đại môn, Dương Thiên Lôi và Lộ Miểu Ân cùng lên xe ngựa, mà Dương Huyền Phong vẫn cưỡi tuấn mã như trước, đi vào trong viện.
Dương gia đích xác rất lớn. Là một trong năm đại thế gia của Đế quốc Cát Ương, có tới mấy trăm năm phát triển cùng tích luỹ, kiến trúc rộng lớn, mặt đất trải đá xanh, thương tùng thuý bách, kỳ hoa dị thảo… Tất cả đều biểu hiện cho địa vị và tự tôn của Dương gia.
Tuy rằng không phải lần đầu tiên về nhà, nhưng kể từ sau khi dung hợp, đây mới là lần đầu tiên Dương Thiên Lôi chân chính bước chân vào nơi này. Nhìn khung cảnh quen thuộc này, vẫn như trước, khiến hắn khiếp sợ không thôi. Chỉ là một thế gia của Đế quốc Cát Ương đã có quy mô như thế, mặc dù là đi trong nhà cũng có thể ngồi xe ngựa, có thể tưởng tượng Dương gia đến tột cùng là rộng lớn bao nhiêu. Trong cảm giác của Dương Thiên Lôi, Dương gia này so với cố cung trên Địa Cầu còn rộng lớn hơn không biết bao nhiêu lần. Vậy Hoàng cung Đế quốc Cát Ương kia sẽ là cái quy mô gì đây?
- Mẫu thân, khảo nghiệm của Dương gia chúng ta là khảo nghiệm những thứ gì?
Theo nhịp chạy chậm rãi của xe ngựa, Dương Thiên Lôi tù trong khiếp sợ bình tĩnh lại, nhẹ giọng hỏi. Trong lòng hắn, tuy rằng đối với gia tộc cũng chẳng có bao nhiêu quyến luyến, nhưng vì mẫu thân, hắn biết, vô luận như thế nào hắn vẫn phải làm tốt nhất.
- Khảo nghiệm của Dương gia mỗi năm tiến hành một lần. Phàm là những người thuộc dòng chính Dương gia đạt tu vi từ Tinh Giả cấp ba trở lên và dưới hai mươi tuổi đều phải tham gia. Mục đích chủ yếu là đốc thúc dòng chính Dương gia nỗ lực tu luyện, đồng thời dựa vào đó tuyển ra đối tượng thích hợp làm trọng điểm bồi dưỡng của Dương gia. Phàm là tại cuộc khảo nghiệm thu được thành tích tốt, sẽ được ban thưởng cùng với tuyệt học tương ứng của Dương gia.
Lộ Miểu Ân nhẹ giọng giải thích.
Thông qua giải thích của Lộ Miểu Ân, khi Dương Thiên Lôi hiểu rõ khảo nghiệm của Dương gia đến tột cùng là cái gì, trong đôi mắt đen láy của hắn loé lên hai đạo hàn quang lạnh lùng, sắc bén.
Xe ngựa dọc theo đường chính, sau khi chạy gần mười phút mới tới trước một toà kiến trúc thật lớn. Dương Thiên Lôi và Lộ Miểu Ân từ trong xe đi ra, theo sau Dương Huyền Phong, xuyên qua toà kiến trúc đồ sộ đó, đi tới hậu viện của Dương gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.