Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 693: Mọi người kinh ngạc




Ánh mắt Diệp Huyền bắn ra hào quang, nói:
- Sở dĩ Thăng Tôn Đan khó khăn, nó là đan dược ngũ phẩm đỉnh cấp, cũng bởi vì thủ pháp của nó hình thành thì không thể thay đổi, ngươi phải biết rằng cho dù là linh dược giống nhau đều có khác nhau rất nhỏ, đại đa số đan dược luyện chế thành đều có khác nhau rất nhỏ không đáng kể, nhưng Thăng Tôn Đan thì khác, phải nắm chắc từng chi tiêt của nó tới mức tận cùng, luyện dược sư phải căn cứ vào phản ứng trong lò, tùy thời biến hóa thủ pháp mà không phải như ngươi cứng nhắc ghi nhớ mỗi một tiết điểm.
Diệp Huyền đi lên đá vào trận pháp huyền hỏa, hắn nhìn vào đan lô của La Tường, rồi sau đó hắn xuất ra đan lô đặt vào trận pháp huyền hỏa.
Hắn nhanh chóng đánh ra vài đạo thủ quyết, sau một hồi hoa mắt, thủ pháp giống như hồ điệp tung bay, huyền hỏa trong trận pháp lập tức bắn ra ba mươi sáu đạo huyền hỏa như sao bao quanh trăng sáng.
Ngay sau đó Diệp Huyền bắt đầu lấy ra các loại tài liệu bỏ vào trong đan lô, hai mươi mốt loại tài liệu đủ, trước mặt bao người Diệp Huyền nhanh chóng đầu nhập mười một loại tài liệu và bắt đầu luyện chế.
La Tường nheo mắt, trong nội tâm đại chấn.
Lúc trước hắn còn tưởng rằng Diệp Huyền chỉ biết rõ số lượng tài liệu và thủ pháp của Thăng Tôn Đan, nhưng từ hắn sử dụng tài liệu và thủ pháp của hắn, Diệp Huyền căn bản hoàn toàn biết rõ đan phương nguyên vẹn của Thăng Tôn Đan.
Càng làm cho La Tường khiếp sợ là, Diệp Huyền lại xuất ra hai mươi mốt loại tài liệu trong trữ vật giới chỉ, cũng không biết hắn lấy được từ nơi nào.
Làm cho hắn không thể tiếp nhận là, Diệp Huyền vậy mà bắt đầu luyện chế Thăng Tôn Đan trước mặt bao người.
- Tiểu tử ngươi cũng là luyện dược sư?
La Tường kinh ngạc kêu lên, mắt nhìn La Mẫn gia chủ.
La Mẫn gia chủ cũng không hiểu ra sao, hắn nghe nói qua Diệp thiếu có tạo nghệ luyện khí rất cao, về phần hắn là luyện dược sư thì hắn không biết gì cả.
- Hừ, là luyện dược sư có cái gì giật mình, Thăng Tôn Đan tuy được người ta định vị là đan dược ngũ phẩm nhưng cũng chỉ là đối với đám luyện dược sư rác rưởi mà thôi, nó đã bị phân chia thành ngũ phẩm, như vậy đại biểu chỉ cần là luyện dược sư ngũ phẩm là có thể luyện chế ra, yếu điểm và mấu chốt của Thăng Tôn Đan cũng không khó khăn.
Diệp Huyền không ngừng đánh ra từng đạo thủ quyết, hắn cười lạnh, động tác như hành vân lưu thủy, tràn ngập mỹ cảm, cho người ta cảm giác cảnh đẹp ý vui.
- Cái gì, hắn muốn luyện chế Thăng Tôn Đan?!
- Chẳng lẽ thiếu niên này là luyện dược sư ngũ phẩm?
- Rất không có khả năng a, xem tuổi của hắn mới hai mươi tuổi, hắn còn nhỏ hơn chúng ta rất nhiều, lúc như hắn lão phu còn không phải luyện dược sư nhất phẩm./
- Hắn không phải đang cố lộng huyền hư sao?
Người trong gian phòng kinh ngạc và trợn mắt há hốc mồm, lắc đầu không thôi.
- Nhất định đang cố lộng huyền hư, các ngươi có nhìn thấy huyền thức chấn động trên người của hắn không.
Một luyện dược sư nhị phẩm cẩn thận quan sát một lát, trào phúng nói ra.
- Không có cái đầu ngươi, trên người hắn không có huyền thức chấn động, mà là huyền thức chấn động nội liễm cực điểm, không có lãng phí mảy may, tất cả đều dùng vào khống chế trận pháp huyền hỏa và đan loi, huyền thức của người này ngoài ngũ pâẩm.
Một tên luyện dược sư tứ phẩm khiếp sợ nói ra, vẻ mặt của hắn ngây ngốc.
- Không phải chứ, hắn mới bao nhiêu tuổi đã là Vũ Tông ngũ giai? Ta lớn như vậy có lẽ còn chơi bùn a?
- Xéo đi, chơi bùn con em ngươi, thời điểm ngươi mười tám tuổi còn chơi bùn? Chơi bùn hẳn ngươi là con rùa ah?
- Còn nữa, vừa rồi ai nói không có huyền thức chấn động, không có huyền thức chấn động có thể kích hoạt trận pháp huyền hỏa sao? Có thể khống chế đan lô luyện chế? Người ngu ngốc như thế ta xấu hổ làm bạn với ngươi.
Trong phòng vô cùng ầm ĩ, tất cả mọi người nghị luận liên tục và trợn mắt há hốc mồm.
Động tác kế tiếp của Diệp Huyền làm cho người nơi đây kinh hãi há to mồm, tròng mắt suýt nữa rơi xuống mặt đất.
Chỉ thấy Diệp Huyền nhanh chóng ném vào một gốc dược liệu, chỉ trong mấy giây đã ném vào hơn mười loại dược loại vào đan lô.
- Má ơi, có luyện chế như vậy sao?
- Không tốt, khẳng định sẽ bạo đan.
- Gia hỏa này chính mình muốn chết đừng kéo chúng ta xuống nước ah.
Tất cả luyện dược sư như lâm đại địch, thần sắc hoảng sợ, liên tục cổ động huyền lực hình thành vòng bảo hộ huyền lực trước người.
Quá trình luyện chế bất cứ đan dược nào đều yêu cầu thời cơ cực kỳ nghiêm khắc, phải từng bước một, tuyệt đối không có sơ suất chút nào.
Diệp Huyền một lần ném tất cả dược liệu còn lại vào trong đan lô tuyệt đối sẽ làm bạo đan, chẳng khác gì tự sát.
Trong vòng bảo hộ huyền lực, rất nhiều luyện dược sư liên tục toàn lực cảnh giác, có bảo hộ đũng quần, có bảo hộ mặt, một che ngực.
- Bạo đan con em ngươi, luyện chế Thăng Tôn Đan không có thời gian cố định và quy luật, tất cả đều xem năng lực điều khiển của luyện dược sư như thế nào, một tên luyện dược sư ngũ phẩm chỉ cần nắm giữ đặc điểm dược lý tới mức tận cùng, khống chế từng phản ứng tới mức tận cùng, dù ném tài liệu vào thế nào cũng có thể hoàn mỹ luyện ra Thăng Tôn Đan!
Diệp Huyền khinh thường nói một tiếng, thủ quyết của hắn biến ảo tới mức tận cùng, giống như từng đoàn từng đoàn ảo ảnh hư ảo đánh vào trong đan lô, gia nhập vào trong quá trình luyện chế.
- Thủ pháp này... Cảm giác này...
Tuy tốc độ của Diệp Huyền tăng vọt đến mức tận cùng, lọt vào trong mắt La Tường lại có cảm thụ khác, trong cảm giác của hắn, mỗi một thủ pháp của Diệp Huyền luyện chế đều tinh diệu tới cực điểm, giống như xảo đoạt thiên công, có một loại cảm giác thiên ngoại phi tiên.
Càng làm người ta có cảm giác như mê như say, từ đó tỏ khắp các nơi, huyền diệu tinh xảo, không cách nào hình dung.
Hắn cứ xem như vậy như người si mê.
Không chỉ có hắn, tất cả luyện dược sư khác nhìn say sưa, luyện dược sư cấp bậc khác nhau từ đó đều cảm nhận được ý cảnh khác nhau giống như trở về mẫu thân ôm ấp.
Ánh mắt của bọn họ thành kính, động tác của Diệp Huyền giống như hào quang xẹt qua trong đầu, vấn đề làm bọn họ cảm thấy khó khăn, giờ phút này tan rã như băng cứng gặp nắng nóng, bỗng nhiên buông lỏng, thể hồ quán đỉnh.
Vào lúc này không ít người lệ nóng doanh tròng.
Cho dù La Mẫn hoàn toàn không hiểu luyện chế cũng có thể cảm giác được nội tâm cực kỳ thoải mái, vào lúc này trên người Diệp Huyền tỏa ra hào quang vạn trượng, cả quá trình luyện chế cũng chỉ còn một mình hắn mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.