Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 658: Thành Kiến Ti




Phường thị đế đô.
Nơi này hiện tại tiếng người huyên náo.
Nơi này là nơi náo nhiệt nhất đế đô, cũng là nơi tiêu tiền như nước tại đế đô.
Trên cơ bản tất cả võ giả đế đô thiếu cái gì cũng đi tới nơi này tìm kiếm.
Ở chỗ này ngươi chẳng những có thể đủ mua được các loại đan dược, cũng có thể mua được các loại tài liệu, thậm chí các loại vũ khí, linh bảo, huyền bảo, cái gì cần có đều có.
Lúc này phường thị có một cửa hàng, nơi này có một sự kiện võ giả đế đô đang tụ tập.
La gia là thế gia hưng thịnh mấy trăm năm tại đế đô, bọn họ có được cửa hàng nhỏ tại con đường phía đông.
Trên thực tế La gia có rất nhiều sản nghiệp, sản nghiệp tại đế đô cũng không chỉ có một, tiểu điếm này chính là tiêu điểm trên con phố này, nó lại là trọng yếu nhất.
Nó cung ứng bảy tám thành lợi nhuận của La gia hàng năm.
Hiện tại trong phường thị La gia, vài người cầm quyền của La gia đang thảo luận với nhau, vẻ mặt sầu mi khổ kiểm.
La Thành bị Tần Vũ giáo huấn tại cửa ra vào Luyện Khí Phường, cũng biết gặp rắc rối cho nên đi về gia tộc nói rõ tình huống.
Phụ thân La Thành là gia chủ La gia La Mẫn biết rõ tin tức này tức giận suýt chút nữa chặt đứt chân La Thành, may mắn bị người bên cạnh ngăn cản.
La gia lập tức tổ chức hội nghị khẩn cấp.
Nhưng không chờ bọn họ thương nghị ra tin tức gì, phường thị bên kia báo tin tức khẩn cấp, tất cả đồ vật trong cửa hàng La gia bị dời ra ngoài.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì phường thị phía đông tiến hành quy hoạch lại lần nữa.
Bởi vì cửa hàng La gia nằm trong khu vực này cho nên phải dỡ bỏ xây dựng lần nữa.
Đám người La Mẫn cảm thấy cực kỳ khó tin, chợt hiểu đây là Tần gia ra tay đối phó La gia.
Phường thị đế đô đã tồn tại mấy trăm năm, cho tới bây giờ còn chưa quy hoạch qua một lần, đột nhiên hiện tại quy hoạch lại lần nữa, hơn nữa quy hoạch là khu vực của La gia, cửa hàng La gia của bọn họ đứng mũi chịu sào.
Sau khi bọn họ nhận được tin tức bị đuổi ra khỏi phường thị, bọn họ lập tức cấp tốc xin Mộ Dung gia giúp đỡ.
Với tư cách gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia, hiện tại bọn họ cũng chỉ có thể xin Mộ Dung gia giúp đỡ.
Hiện tại bọn họ đang chờ đợi trong lo lắng.
Cũng không chờ gia chủ Mộ Dung gia trở lại, bên ngoài cửa hàng có tiếng cười của Tần Vũ vang lên:
- Thành Kiến Ti cần quy hoạch mấy cửa hàng lại lần nữa, Tần gia ta đại lực ủng hộ, mấy cửa hàng ở phía đông này quá không bình thường, đã sớm nên quy hoạch thật tốt, Hoàng đội trưởng, ngươi là con dân đế đô chúng ta, cũng nên cống hiến sức lực một phen.
Lúc này có giọng nói thô cuồng vang lên:
- Tần Vũ công tử nói giỡn, phục vụ dân chúng đế đô luôn luôn là chức trách của Thành Kiến Ti, vì chức trách nghĩa bất dung từ.
- Ha ha, thái độ phục vụ dân chúng của Hoàng đội trưởng làm cho Tần mỗ vô cùng bôi phục, quan tốt một lòng vì dân như Hoàng đội trưởng, Tần Vũ ta nhất định phải đi Thành Kiến Ti hảo hảo tán dương vài câu.
Nghe được tiếng nói bên ngoài, sắc mặt người La gia âm trầm như nước.
Đúng lúc này có một trung niên đi vào cửa hàng, mấy người nhìn thấy hắn như gặp được người tâm phúc, bọn họ vây quanh hắn và lo lắng hỏi:
- Gia chủ, như thế nào? Mộ Dung gia nói như thế nào?
Người này chính là gia chủ La gia La Mẫn đi Mộ Dung gia cầu cứu.
La Mẫn cười khổ một tiếng, lắc đầu, trong giọng nói tràn ngập cô đơn:
- Không có hi vọng, sau khi ta đi qua còn không thể vào được cửa lớn Mộ Dung gia, càng không gặp được Mộ Dung gia chủ.
- Cái gì? Tại sao có thể như vậy?
- Chẳng lẽ Mộ Dung gia thực hoàn toàn buông tha La gia chúng ta.
Vài tên trưởng lão trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt tuyệt vọng.
La gia chính là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia, hiện tại đường đường gia chủ La gia thậm chí không thể vào được cửa lớn Mộ Dung gia, điều này đại biểu cái gì? Hiển nhiên là đại biểu Mộ Dung gia hoàn toàn đã bỏ qua La gia.
- Phụ thân, thực xin lỗi, là ta hại gia tộc.
La Thành vẻ mặt hổ thẹn, thống khổ nói ra.
- Không liên quan đến ngươi, bởi vì La gia và Khúc gia chúng ta xung đột càng ngày càng liệt, Mộ Dung gia mấy năm gần đây thái độ mờ nhạt với gia tộc chúng ta, chuyện hôm nay chẳng qua là cái cớ mà thôi. Ta không nghĩ tới là, người tìm tới cửa không phải là Khúc gia, mà là Tần gia.
La Mẫn lắc đầu nói, trong nội tâm vô cùng trầm trọng.
Hậu trường của Khúc gia là Huyền Cơ Tông, nhưng dù sao Huyền Cơ Tông cũng không phải thế lực Hạo Thiên đế quốc, cũng không dám trắng trợn nhúng tay tại đế đô, Tần gia là hào phú hưng thịnh mấy trăm năm tại đế đô, đáng sợ hơn Khúc gia tới mấy lần.
Ít nhất Khúc gia không có năng lực điều động Thành Kiến Ti, dỡ bỏ cửa hàng La gia của bọn họ.
Mà Tần gia đã có đầy đủ nhân mạch nên làm được điểm này.
- Đúng rồi, La Thành, ngươi nói Huyền Diệp là nhân vật như thế nào? Cũng dám nói ra những lời như thế tại Luyện Khí Phường, lại đắc tội Tần gia Tần Vũ, nếu như không phải hắn thì La gia chúng ta cũng không thành như thế này.
Một lão giả tức giận bất bình lên tiếng.
- Hiện tại hắn thân hãm Luyện Khí Phường, sinh tử không biết, còn muốn liên lụy La gia chúng ta chịu tiếng xấu thay hắn.
- La Thành, tuy hắn đã từng đã cứu ngươi nhưng ngươi cũng không thể vì loại chuyện này xuất đầu vì hắn ah.
Vài tên trưởng lão than thở, hiển nhiên bất mãn với cách làm của La Thành, bởi vì có gia chủ ở chỗ này nên bọn họ không thể làm gì.
La Thành cắn răng, sắc mặt đỏ lên, tuy cảm thấy áy náy nhưng không hối hận vì hành vi của mình.
La Mẫn biết rõ tính cách của con mình, hắn vỗ vai La Thành và nói:
- Được rồi, việc đã đến nước này, nói cái gì nữa cũng vô dụng, trong mệnh của La gia có kiếp nạn này, cùng lắm không muốn cửa hàng, dù sao sinh ý của La gia chúng ta mấy năm qua thảm đạm, ta sợ là sợ Tần gia bắt đầu trả thù.
Hắn vừa dứt lời, ngoài cửa có tiếng nói cực lớn vang lên.
- La gia chủ, thời gian cho phép các ngươi chuyển đi đã tới, hiện tại thỉnh các ngươi lập tức rời đi, nếu như các ngươi không rời đi thì ta sẽ cưỡng ép mời các ngươi đi.
Hoàng đội trưởng cười nói đầy thô cuồng, hiển nhiên đã bắt đầu phá cửa.
La Mẫn tức giận không nhỏ, tên Hoàng đội trưởng kia khinh người quá đáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.