Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 448: Cho hắn một quyền




- Đợi đã,
Diệp Huyền lúc này đột nhiên lại nói:
- Các vị tới đúng lúc này, có phải cửa hàng trong Mai Lý Thành các ngươi đều là hắc điếm hay không, vì sao đồ ta đã mua rồi, đã không được bảo vệ thì thôi đi, lại còn liên tục bị người khác uy hiếp, thậm chí còn bị ép giao ra thứ ta đã mua nữa? Chẳng lẽ cửa hàng trong Mai Lý Thành các ngươi buôn bán như vậy sao? Nếu là như vậy thì không bằng ăn cướp cho rồi, có khác gì cường đạo thổ phỉ đâu.
Mấy tên đội viên chấp pháp đội đang chuẩn bị rời đi, nghe thấy Diệp Huyền nói vậy thì không thể không dừng bước, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía lão bản của cửa hàng, lạnh lùng hỏi:
- Hắn nói đều là thật sao?
Trong lòng lão bản của cửa hàng run lên, vội vàng nói:
- Các vị đại nhân, hiểu lầm thôi, đây chỉ là hiểu lầm mà thôi, lúc trước giao dịch chưa xong cho nên mới xảy ra chuyện loạn như vậy, ta cũng không có ép hắn giao đồ ra, hơn nữa huyền phiếu lúc trước hắn đưa cho ta, ta cũng đã trả lại cho hắn rồi.
Thấy Diệp Huyền một mực không chịu bỏ qua, trong lòng lão bản lập tức nao nao, tuy rằng gã cũng là một luyện hồn sư nhất phẩm, địa vị cao quý, nhưng lúc này chuẩn bị diễn ra Phù Quang Đại Hội, toàn bộ Thiên Kim Quốc đều đề cao giữ vững trật tự quy định, cửa hàng này của gã cũng không có đặc quyền gì hết.
Diệp Huyền châm chọc nói:
- Hay cho một câu hãy còn chưa giao dịch xong, lúc trước giá cả đã nói rõ ràng, ngươi cũng đã nhận huyền phiếu rồi mà còn dám nói là chưa giao dịch xong, thật đúng là không biết phải trái đúng sai, điên đảo thị phi trắng đen, chẳng lẽ quy tắc giao dịch trong Mai Lý Thành các ngươi lại khác với những nơi khác của liên minh thập tam quốc hay sao?
- Ta rõ ràng là đã trả huyền phiếu lại cho ngươi rồi.
Tên lão bản cửa hàng vội nói.
- Đây chỉ là ngươi đơn phương muốn trả cho ta mà thôi, ta có đồng ý hay chưa? Nhìn thấy người khác ra giá cao hơn thì lập tức đơn phương hủy bỏ giao dịch, đòi lại đồ đã bán, tiến hành giao dịch lần nữa, ha ha, Thiên Kim Quốc quả nhiên không hổ là đệ nhất vương quốc của liên minh thập tam quốc, quả đúng là kiêu ngạo bá đạo, không kiêng nể gì hết.
Diệp Huyền cười lạnh nói.
- Ngươi ngậm máu phun người, các vị đại nhân, ta không có mà.
Lão bản cửa hàng đổ mồ hôi như mưa.
- Rốt cuộc là có hay không, vừa rồi rất nhiều người ở đây đều nhìn thấy, mấu chốt chính là lão bản cửa hàng này chỉ đổi ý tráo trở không nói, nhưng hắn còn vì muốn kiếm thêm chút tiền mà cư nhiên cấu kết với khách hàng khác uy hiếp ta, các vị đại nhân, nếu như không phải các ngươi tới thì có lẽ ta đã bị bọn họ xử lý vì không đồng ý giao dịch rồi, ta tin tưởng Mai Lý Thành, ta nghĩ Mai Lý Thành nhất định sẽ cho ta một cái công đạo.
- Ta….
Trong lòng của lão bản cửa hàng trầm xuống, không thể nói được gì nữa.
Đội trưởng chấp pháp đội kia suy nghĩ một lát, đưa mắt nhìn quần chúng vây quanh xung quanh, lúc này mới gật đầu nói:
- Tình hình cụ thể ta đã hiểu rồi, ngươi có yêu cầu gì thì cứ việc nói đi.
Diệp Huyền lập tức nói:
- Được, đa tạ vị chấp pháp đại nhân này, quả nhiên xử lý mọi chuyện vô cùng công bằng công chính, xem ra Thiên Kim Quốc không hổ là đệ nhất vương quốc, vẫn còn rất quy củ.
Nói xong, Diệp Huyền lạnh lùng nhìn tên lão bản cửa hàng kia, đột nhiên nói:
- Yêu cầu đầu tiên của ta chính là muốn người này công khai xin lỗi ta trước mặt mọi người, yêu cầu thứ hai chính là phải bồi thường cho ta.
- Được.
Đội trưởng chấp pháp đội nhìn về phía lão bản cửa hàng:
- Còn không mau xin lỗi cho ta.
- Dạ dạ, thật xin lỗi, vừa rồi ta bị ma quỷ che mắt, kính xin các hạ đại nhân đại lượng tha thứ cho tiểu nhân, cho ta một cơ hội đi.
Lão bản cửa hàng mở miệng nói, mặt đỏ lên, xin lỗi trước mặt nhiều người như vậy, trong lòng của gã nhục nhã khỏi nói, hận không thể tìm một cái hố để chui xuống cho rồi, trong lòng cũng tràn đầy oán hận Diệp Huyền: Tên xú tiểu tử chết tiệt, cư nhiên để cho ta xin lỗi ngươi trước mặt bao nhiêu người như vậy, ngươi cứ chờ đó, chỉ cần ngươi còn ở trong Mai Lý Thành này, ta mà không tìm cơ hội giết chết ngươi thì ta cũng không cần phải tiếp tục lăn lộn nữa.
Trước mặt mọi người, lão bản cửa hàng xấu hổ và tức giận nói xin lỗi xong xuôi.
- Bây giờ đã xin lỗi xong rồi, ngươi muốn bồi thường bao nhiêu tiền cứ nói đi.
Đội trưởng chấp pháp mở miệng nói.
- Ta muốn cũng không nhiều lắm, chỉ cần mười gốc tài liệu lục giai thôi.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
Ồ!
Hắn vừa nói xong thì toàn trường liền xôn xao.
Đòi bồi thường mười gốc tài liệu lục giai mà còn nói không nhiều lắm? Nói đùa gì chứ, chỉ sợ bán hết cả cửa hàng này cũng không đủ tiền của mười gốc tài liệu lục giai nữa là.
- Ngươi, chuyện này không thể được….
Lão bản cửa hàng tức giận tới mức toàn thân đều run lên.
Đội trưởng chấp pháp kia nhíu mày:
- Các hạ à, yêu cầu này của ngươi cũng hơi quá đáng.
Trong lòng của gã cũng có chút khó chịu, Diệp Huyền yêu cầu bồi thường kiểu này quả thực quá mức khoa trương, cho dù có bán luôn lão bản cửa hàng cũng không đủ mà đền.
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Không bồi thường cũng được thôi, như vậy chỉ cần lão bản cửa hàng này để ta đánh một quyền là được rồi.
Ánh mắt của đội trưởng chấp pháp nhìn về phía Diệp Huyền đột nhiên trở nên lạnh như băng:
- Cửa hàng ở bên trong Mai Lý Thành này tuyệt đối không cho phép động thủ, chứ đừng nói chi là giết người, lẽ nào ngươi không biết sao?
Diệp Huyền mở miệng nói:
- Chuyện này ta đương nhiên là biết, vị đại nhân này ngươi cứ yên tâm đi, ta cũng không phải muốn giết hắn, chẳng qua là muốn đánh hắn một quyền để giải cơn tức mà thôi, phải biết là nếu như không phải các vị đại nhân tới kịp thì sợ là ta không chỉ bị đánh có một quyền thôi đâu, yêu cầu này cũng không quá đáng mà, hơn nữa, lấy thực lực của ta đánh hắn một quyền, đừng nói là giết hắn, ngay cả làm hắn phun máu cũng chưa chắc đã được nữa là.
- Đương nhiên, hắn không muốn cũng được, lấy mười gốc linh dược lục giai ra bồi thường là được rồi, con người của ta vẫn luôn rất nói đạo lý.
Người xung quanh đều âm thầm câm nín, thiếu niên này thoạt nhìn còn trẻ tuổi, nhưng không ngờ bụng dạ lại khó lường cỡ này, giống như tên thanh niên mũi ưng ban nãy đột nhiên phun một búng máu vậy, tuy rằng mọi người không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng tuyệt đối là do thiếu niên này động tay động chân, bây giờ muốn đánh cho lão bản này một quyền nên lấy mười gốc tài liệu lục giai ra làm cớ, người này phỏng chừng cũng không hề đơn giản.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.