Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1570: Lăn ra đây




- Ngươi nói rõ cho ta, hai người bọn họ đến cùng làm sao?
Cả người Tử Đao Vũ Đế tỏa ra khí thế đáng sợ, đột nhiên đưa tay, chỉ thấy một luồng lực lượng đáng sợ ở trong thiên địa ngưng tụ, trong nháy mắt thu Phách Thương Vũ Đế vào trong tay của hắn, cả người Phách Thương Vũ Đế bị ràng buộc chặt chẽ, không thể động đậy chút nào, lá phổi bắt đầu nghẹt thở.
Trên mặt hắn lộ ra vẻ khổ sở, gương mặt bởi vì thống khổ mà trở nên đỏ lên, tròng mắt mang theo sợ hãi, run rẩy nói:
- Cừu Nhiễm đại nhân, Phá Quân Vũ Đế cùng Trường Chu Vũ Đế đều bị ba người Diệp Huyền đánh giết, không chỉ bọn họ, Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế cũng đã vẫn lạc...
- Đáng chết, bọn họ đến cùng là làm sao vẫn lạc?
Tử Đao Vũ Đế nộ quát một tiếng, một luồng lực lượng đáng sợ từ trong tay phải của hắn phụt lên, phịch một tiếng, Phách Thương Vũ Đế bị đánh bay ra ngoài, thở hồng hộc.
- Đại nhân, là Minh Hỏa Vũ Đế, còn có Xích Phong sơn mạch Xích Diễm Yêu Đế...
Phách Thương Vũ Đế che cổ, đầu đuôi nói ra một lần.
Hắn biết tính khí của Cừu Nhiễm Phó hội trưởng vô cùng bất thường, một khi biết được mình ném Trường Chu Vũ Đế bỏ chạy, vậy mình liền xong, vào lúc này hắn không dám quy kết trách nhiệm ở trên người mình, chỉ có thể đẩy lên Yêu tộc ở trên người Xích Phong sơn mạch cùng với Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế.
- Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế sao?
Sắc mặt của Tử Đao Vũ Đế cực kỳ âm trầm, lẳng lặng đứng ở nơi đó, cả người tỏa ra hàn ý muốn đông lại hư không.
- Sự tình Minh Hỏa Vũ Đế, lão phu quay đầu lại sẽ cùng Sinh Tử Điện tính toán, hiện tại ba người Diệp Huyền kia ở nơi nào?
- Nên còn ở trong cấm địa của Yêu tộc, thuộc hạ hoài nghi Diệp Huyền kia cùng Xích Phong sơn mạch Xích Diễm Yêu Đế có cấu kết gì, bằng không Xích Diễm Yêu Đế chắc chắn sẽ không trợn tròn mắt nói mò, bảo vệ Huyết Kiếm Vũ Đế.
Phách Thương Vũ Đế hồi đáp.
- Được.
Ánh mắt của Tử Đao Vũ Đế hơi nheo lại, tỏa ra hàn ý lạnh lẽo, lạnh lùng nói:
- Ngươi theo ta đi cấm địa của Xích Phong sơn mạch một chuyến, lão phu ngược lại muốn xem xem, Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch là làm sao bảo vệ ba người Diệp Huyền kia.
- Đi Yêu tộc cấm địa ở Xích Phong sơn mạch?
Một bên Phách Thương Vũ Đế giật mình.
- Làm sao? Ngươi không dám?
Tử Đao Vũ Đế lạnh lùng liếc hắn một cái.
- Không, thuộc hạ không phải ý này, chỉ cần Cừu Nhiễm đại nhân có yêu cầu, cho dù lên núi đao, xuống biển lửa, thuộc hạ cũng tuyệt không một chút nhíu mày.
Phách Thương Vũ Đế cả người mồ hôi lạnh chảy ra, hắn biết vào lúc này mình tuyệt đối không thể có nửa điểm do dự, bằng không kết cục của mình tất nhiên sẽ rất thê thảm.
- Hừ, này còn tạm được, đi theo ta.
Hừ lạnh một tiếng, Tử Đao Vũ Đế một phát bắt được vai của Phách Thương Vũ Đế, cả người bước một bước, trong nháy mắt biến mất ở trong hư không, phảng phất như xưa nay chưa từng xuất hiện.
Lúc này, cấm địa của Xích Phong sơn mạch mới vừa rồi còn phi thường náo nhiệt, đã dần dần khôi phục yên tĩnh.
Bởi vì đám người Phách Thương Vũ Đế rời đi, hơn nữa Xích Diễm Yêu Đế cũng mang theo đám người Diệp Huyền đi tới nơi sâu xa nhất của cấm địa, nguyên bản trước đây tụ tập mấy trăm Yêu tộc Yêu Hoàng, trên căn bản đã tán thất thất bát bát, chỉ còn dư lại vài tên Yêu Hoàng còn tiếp tục ở lại nơi này.
Ầm ầm!
Mà đúng lúc này, trong hư không đột nhiên truyền đến một trận nổ vang to lớn, ngay lập tức thu hút mấy tên Yêu Hoàng kia tới.
Chỉ thấy trong hư không, hai bóng người khí tức to lớn đột nhiên từ bên trong đi ra, hai người này từ khí tức xem ra rõ ràng chính là cường giả Nhân loại, hơn nữa một người trong đó chính là bọn hắn trước ở dưới Xích Diễm Yêu Đế đại nhân dẫn dắt đi đánh đuổi Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, tựa hồ tên là Phách Thương Vũ Đế.
Hai người này vừa xuất hiện ở trên hư không, dĩ nhiên không nhìn Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch bọn hắn bố trí cấm chế, trực tiếp xông vào cấm địa, thần thái vẻ mặt kia, thật giống như đi vào cũng không phải Yêu tộc cấm địa, mà là hậu hoa viên của bọn hắn.
- Nơi đây là cấm địa Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta, hai vị mau mau rời đi.
Vài tên Yêu Hoàng sầm mặt lại, bay lượn tiến lên giận dữ hét.
Tử Đao Vũ Đế lạnh lùng liếc mắt nhìn vài tên Yêu Hoàng kia, xem thường đưa tay vung ra ngoài.
Ầm ầm ầm!
Vài tên Yêu Hoàng này chỉ cảm thấy một luồng lực lượng đáng sợ đến không cách nào ngang hàng trong nháy mắt bao vây lấy chúng nó, toàn bộ thân thể như diều đứt dây bay ra ngoài, trong miệng phun ra lượng lớn máu tươi.
Ầm ầm!
Thân thể cao lớn của bọn hắn mạnh mẽ đập vào trong lòng đất, ven đường vô số nham thạch cùng cây cối nát tan, hóa thành bột mịn.
Tử Đao Vũ Đế lạnh lùng nhìn đám Yêu Hoàng ở phía dưới thống khổ kêu rên, lạnh giọng nói:
- Lão phu Đấu Vũ Hội Cừu Nhiễm, để cho Xích Phong sơn mạch Xích Diễm Yêu Đế lăn ra đây gặp ta!
Một bên Phách Thương Vũ Đế nhìn trợn mắt ngoác mồm, cả người máu tươi sôi trào.
Thô bạo, thực sự là quá thô bạo.
Đây chính là uy nghiêm của Cừu Nhiễm Phó hội trưởng sao? Tuy hắn cũng là Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, nhưng bất kể là tu vi hay địa vị, cùng đệ nhất Phó hội trưởng Tử Đao Vũ Đế đều không thể sánh bằng, toàn bộ Đấu Vũ Hội, cũng chỉ có Cừu Nhiễm đại nhân mới dám trực tiếp xông vào Yêu tộc cấm địa, đồng thời để Yêu tộc Yêu Đế lăn ra đây thấy hắn.
- Yêu tộc Xích Diễm đại nhân há là ngươi muốn gặp liền có thể gặp!
Mấy con Yêu Hoàng kia tuy cả người đau đớn, nhưng ánh mắt không có bất kỳ thỏa hiệp, cắn răng gào thét nói.
Tử Đao Vũ Đế cười lạnh một tiếng, không để ý đến mấy con Yêu Hoàng kia, trực tiếp lao về phía cấm địa của Xích Phong sơn mạch.
- Nhân loại, cho ta dừng lại.
- Dừng lại.
- Làm càn!
Động tĩnh của nơi này cũng hấp dẫn không ít Yêu thú mạnh mẽ ở nơi khác, trong khoảng thời gian ngắn, không ít cường giả Yêu tộc dồn dập từ bốn phương tám hướng lao tới, tức giận quát lên, nhưng nhìn đến Tử Đao Vũ Đế không nhúc nhích chút nào, những Yêu thú này từng cái từng cái tức giận không thôi, dồn dập vọt tới.
Tử Đao Vũ Đế nhìn bốn phía lướt tới rất nhiều Yêu Hoàng, khóe miệng nổi lên một nụ cười gằn, trong cơ thể đột nhiên thả ra một lực xung kích đáng sợ.
Ầm!
Ầm ầm ầm!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, vô số cường giả Yêu tộc nhằm về phía Tử Đao Vũ Đế dồn dập kêu thảm thiết bay ngược ra, tầng tầng đập ở trong rừng núi, trong hư không tung xuống mưa máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.