Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1414: Trận pháp thế gia (1)




Kỷ Nhã Hinh nói:
- Lúc đó chúng ta ở trên Cấm Đoạn Nhai nhìn thấy rất nhiều Bộc Vũ Hoa, chỉ là có Bộc Vũ Hoa ở nơi sâu xa của Cấm Đoạn Nhai, chúng ta cũng chỉ hái ba đóa ở ngoại vi, nghĩ không muốn kinh động Yêu thú trong Xích Phong sơn mạch, ai biết lúc trở về vẫn bị phát hiện.
Trong lòng Diệp Huyền hơi động, nói:
- trong Xích Phong sơn mạch này linh dược rất nhiều sao?
Kỷ Nhã Hinh gật gù:
- Xích Phong sơn mạch chủ yếu sản xuất nhiều linh dược, đặc biệt nơi sâu xa của cấm địa, ta nghe nói bên trong thậm chí còn có thật nhiều linh dược cửu giai, những linh dược này chỉ có thế lực hàng đầu trong Hỗn Loạn Chi Thành mới có cơ hội lấy được, mà chúng ta những võ giả bình thường này là căn bản không dám nghĩ.
Diệp Huyền nghi ngờ nói:
- Thế lực hàng đầu của Hỗn Loạn Chi Thành các ngươi có có thể được linh dược đỉnh cấp trong Xích Phong sơn mạch? Không phải nói những linh dược kia ở nơi sâu xa của Xích Phong sơn mạch cấm địa sao?
- Là ở nơi sâu xa, nhưng có người nói bởi vì ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch từng có thỏa thuận gì đó, vì lẽ đó mới có cơ hội lấy được linh dược cửu giai.
Kỷ Nhã Hinh lắc đầu nói:
- Cái này ta cũng chỉ nghe nói, tình huống cụ thể chúng ta liền không biết.
- Ba thế lực lớn?
Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên chen vào một câu.
- Đúng.
Kỷ Nhã Hinh biết Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế không phải người Hỗn Loạn Chi Thành, nên giải thích rất tỉ mỉ.
- Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta tổng cộng có tam đại thế lực hàng đầu, phân biệt là Sinh Tử Điện, Đấu Vũ Hội cùng Vũ Tu Thánh Địa, ngoài ra còn có phủ thành chủ, chỉ có điều phủ thành chủ là ba thế lực lớn này nâng đỡ ra, chỉ là duy trì trật tự của Hỗn Loạn Chi Thành, trên thực tế lén lút vẫn là do ba thế lực lớn khống chế.
Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế đối diện một chút, gật gật đầu, sau đó lại tiếp tục hỏi:
- Ta nghe nói Hỗn Loạn Chi Thành các ngươi còn có buôn bán nô lệ, nếu như có nô lệ bị đưa đến Hỗn Loạn Chi Thành các ngươi, bình thường bán đấu giá tới chỗ nào?
- Buôn bán nô lệ?
Kỷ Nhã Hinh nghĩ một hồi nói:
- Cái này ta thật giống như nghe đệ đệ ta nói qua, tựa hồ là phân rất nhiều con đường, phải xem khởi nguồn cùng thực lực nô lệ, nô lệ bình thường, thông thường đều sẽ bị đưa đến thị trường nô lệ, mà nô lệ cường đại một ít thì sẽ đưa tới phòng đấu giá bán đấu giá, cũng có bị đưa đi đấu vũ trường tiến hành sinh tử đấu, thậm chí có bị đưa đi Sinh Tử Điện bồi dưỡng thành tử sĩ, con đường tiêu thụ nô lệ rất nhiều, bởi vậy cũng không cố định.
- Vậy nếu như là Luyện Hồn Sư thì sao?
Diệp Huyền đột nhiên nói.
- Luyện Hồn Sư?
Kỷ Nhã Hinh sửng sốt một chút.
- Cái này ta liền không rõ ràng, trước ta cũng là nghe đệ đệ nói, nếu như là Luyện Hồn Sư, ta nghĩ hẳn là sẽ không bị đưa đi Đấu Vũ Hội sinh tử đấu hay đưa đi Sinh Tử Điện bồi dưỡng tử sĩ a? Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta đối với Luyện Hồn Sư vô cùng coi trọng.
Diệp Huyền lại hỏi Kỷ Nhã Hinh một vài thứ, mà Kỷ Nhã Hinh cũng hỏi gì đáp nấy.
Chậm rãi, Diệp Huyền đối với Hỗn Loạn Chi Thành cũng có hiểu rõ cơ bản.
Chỉ là ở trên hướng đi của Hoàng Phủ Tú Minh, Diệp Huyền vẫn không có tiến triển.
Thực sự là cấp độ của Kỷ Nhã Hinh quá thấp, căn bản tiếp xúc không tới giao dịch nô lệ cấp bậc cao, càng không cần phải nói Luyện Hồn Sư vậy Hoàng Phủ Tú Minh, bọn họ biết thường thường đều là lời truyền miệng mà thôi.
- Phải nghĩ biện pháp biết Hoàng Phủ Tú Minh đến tột cùng ở nơi nào.
Muốn cứu Hoàng Phủ Tú Minh, vị trí của hắn nhất định phải làm rõ, hơn nữa Diệp Huyền mơ hồ cảm giác được, này tựa hồ không phải một chuyện đơn giản, mình cũng chỉ có thể vào Hỗn Loạn Chi Thành, cẩn thận tìm hiểu.
Ở dưới Kỷ Nhã Hinh cùng Trương Hữu Minh dẫn dắt, đám người Diệp Huyền ở hai ngày sau rốt cục đến Hỗn Loạn Chi Thành.
Xa xa, một thành trì màu đen nằm ngang ở trên đại địa mênh mông, nói là thành trì, còn không bằng nói là một quái vật khổng lồ, địa vực bao la vô biên, thật giống như một vương quốc nhỏ.
Nó cứ như thế lẳng lặng đứng ở đó, thật giống như một Hoang cổ cự thú từ hồng hoang viễn cổ đi ra, mang theo một luồng khí thế tuyên cổ tang thương, nguy nga bàng bạc.
- Đây chính là Hỗn Loạn Chi Thành sao?
Diệp Huyền âm thầm hoảng sợ, một bên Huyết Kiếm Vũ Đế cũng mắt lộ ra ngơ ngác.
Toà thành trì này luận hùng vĩ, luận đồ sộ, không hẳn có thể so với một ít thành trì hàng đầu trong Huyền Vực, thế nhưng nó chứa một loại khí tức đặc biệt, khiến cho người xa xa nhìn tới, chính là tâm thấy sợ hãi, phảng phất như đi tới một lĩnh vực không biết, ngay cả không khí bên trong cũng khiến người ta run sợ.
- Diệp thiếu, Huyết Kiếm đại nhân, các ngươi vừa tới Hỗn Loạn Chi Thành hẳn không có nơi ở a? Hỗn Loạn Chi Thành cấm túc vô cùng căng thẳng, hơn nữa có rất nhiều quy củ nghiêm khắc, nếu như không ngại, có thể trước tiên đi chỗ chúng ta một hồi.
Kỷ Nhã Hinh nhiệt tình nói.
Lúc này Diệp Huyền liền đồng ý, lúc trước hắn cứu hai người Kỷ Nhã Hinh, chính là có qua ý nghĩ như thế, ở thành trì như Hỗn Loạn Chi Thành, có mấy người quen sẽ bớt rất nhiều phiền toái.
Ở Kỷ Nhã Hinh dẫn dắt, mọi người rất nhanh đi tới một đình viện trong Hỗn Loạn Chi Thành, bên ngoài đình viện bị nhất trọng trận pháp bao phủ, có vẻ vô cùng đại khí.
- Diệp thiếu, Huyết Kiếm đại nhân, chúng ta đến.
Kỷ Nhã Hinh mở trận pháp cấm chế, đẩy ra cửa lớn của đình viện nói.
Diệp Huyền vốn cho rằng đám người Kỷ Nhã Hinh ở Hỗn Loạn Chi Thành chỉ là tầng dưới chót, trụ sở cũng chỉ có một tiểu viện hoặc căn phòng nhỏ, lại không nghĩ rằng là đình viện khá cổ điển như vậy, hơn nữa vị trí địa lý cũng không phải hẻo lánh, thiên địa Huyền khí tương đối nồng nặc.
Đi vào, toàn bộ đình viện bố trí vô cùng sạch sẽ, ở trong đình viện còn có một tụ khí trận tinh xảo, thiên địa Huyền khí xung quanh bị ngưng tụ tới, làm cho thiên địa Huyền khí trong toàn bộ đình viện cực kỳ nồng nặc, hầu như là gần gấp đôi bên ngoài đường phố.
Ngoài ra, đình viện kiến trúc cách cục cũng vô cùng đặc biệt, lấy trận bàn ở trong đình viện làm trung tâm, toàn bộ đình viện tổng cộng có chín phòng, lại mơ hồ hình thành cách cục cửu cung, ở trong này tu luyện, bất kể là hiệu quả hay tâm tình, đều sẽ có tăng lên.
- Đình viện này là ngươi bố trí?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.