Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1381: Liều mạng tranh đấu (2)




Xì xì!
Chỉ vừa đối mặt, thì có hơn mười người vẫn lạc, tiên huyết nhuộm đỏ mặt đất, huyết tinh chi khí nồng nặc tung bay trên không trung.
Trong võ giả vẫn lạc có gần mười người là đến từ Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, chỉ có số ít là người Úy Trì gia cùng người Chu gia.
Song phương rất nhanh hỗn chiến với nhau, ầm ầm ầm, nổ vang đinh tai nhức óc không ngừng vang vọng, đủ loại Huyền Nguyên va chạm, hình thành từng đạo từng đạo nổ vang kinh thiên động địa.
Theo thời gian trôi qua, song phương rất nhanh thì có rất nhiều võ giả vẫn lạc.
- Đám rác rưởi này, ở dưới lĩnh vực của bổn Đế cũng có tử thương.
Trên đường chân trời, sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức tái xanh, hắn không nghĩ tới ở dưới lĩnh vực của mình gia trì, Úy Trì gia hắn vẫn có người thương vong.
Có điều đây là chuyện bất đắc dĩ, hành trình không gian bí ẩn, Úy Trì gia tộc hắn bao quát Úy Trì Bất Công ở bên trong tất cả đều vẫn lạc, tuy có hắn là cường giả Vũ Đế tọa trấn, nhưng sức chiến đấu bát giai tam trọng lại không nhiều, ngoại trừ hai tên trưởng lão ẩn cư của Úy Trì gia hắn ra, cũng chỉ có Chu gia Chu Việt Đình lão tổ là Vũ Hoàng tam trọng.
Mà trái lại Tiêu gia, ngoại trừ Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan, còn có hai tên trưởng lão ẩn cư mấy chục năm chưa từng qua lại cũng có sức chiến đấu bát giai tam trọng, hơn nữa Tả Viễn là Luyện Hồn Sư bát giai tam trọng.
Ở chiến lực hàng đầu, Tiêu gia cùng Huyền Quang Các là muốn chiếm thượng phong.
Mà nói sức chiến đấu tầng thứ hai, vậy thì càng không cần phải nói, Tiêu gia đồng dạng ở trên Úy Trì gia, mà Chu gia, còn kém Huyền Quang Các rất xa.
Ở dưới Diệp Huyền bồi dưỡng, ba người Tô Tú Nhất, Cát Phác Tử, Cửu Trần đều đột phá đến bát giai nhị trọng, mà Khâu Vô Song cùng Dương Tu vốn là bát giai nhị trọng đỉnh phong, mà Lục Ly, Dược lão, Đông lão, Đông Phương Hiên,… cũng đều là bát giai nhất trọng đỉnh phong, kết hợp với Diệp Huyền lưu lại đan dược, cùng với các loại trận pháp cùng hồn lực phụ trợ, làm cho Huyền Quang Các bùng nổ ra sức chiến đấu không phải bình thường.
- Hừ, không nghĩ tới Huyền Quang Các nho nhỏ dĩ nhiên có nhiều cường giả như vậy?
Sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức khó coi, chợt hiện ra nụ cười dữ tợn.
- Đáng tiếc a, không có cường giả đứng đầu tọa trấn, ở trước mặt bổn Đế, bọn họ tất cả đều là một bầy kiến hôi.
Trong con ngươi lướt qua một tia lệ mang, Úy Trì Hóa Đức nguyên bản đứng vững phía chân trời đột nhiên thân hình hơi động.
Ầm ầm!
Một Huyền Nguyên Thủ Chưởng cực lớn từ trên trời giáng xuống, uy thế của Cửu Thiên Vũ Đế kinh người, người của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đều thân thể chấn động, chỉ cảm thấy thiên địa đều muốn ở dưới một chưởng này hủy diệt, khóe miệng dồn dập tràn ra máu tươi.
- A!
- Oành!
Mà một ít Vũ Vương Tiêu gia tu vi không đạt, càng kêu thảm một tiếng, thân thể trực tiếp ở dưới luồng áp lực này bạo liệt ra, hóa thành sương máu.
Cửu Thiên Vũ Đế, đại lục đỉnh phong.
Bọn họ đã vượt lên võ giả bình thường, vẻn vẹn chỉ tản mát ra khí thế, đều tuyệt đối không phải võ giả bình thường có thể chịu đựng.
Một khi cự chưởng của Úy Trì Hóa Đức hạ xuống, Tiêu gia cùng Huyền Quang Các tất nhiên sẽ tử thương nặng nề.
- Mở cho ta!
- Ạch a, Bôn Thiên Phệ Chưởng!
- Cực Đạo Quang Sát Kiếm!
- Thiên Nguyên bí pháp!
- Hậu Thổ ấn... trấn sơn đảo hải!
- Cửu Chuyển Diệt Thần Chân!
- Tử Cực Thương... Tử Long Diệt Thế!
- Thiên Diễn Thư... vạn vật quang minh!
Thời khắc này, hết thảy cường giả của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đều điên cuồng ra tay, nỗ lực chống lại Huyền Nguyên Thủ Chưởng đáng sợ kia.
Đủ loại lưu quang hội tụ thành một dòng lũ óng ánh, bôn tập về phía chân trời.
Oanh ầm!
Chỉ nghe nổ vang kịch liệt giống như thế giới tận thế, toàn bộ đại địa ầm ầm rung động, mặt đất rạn nứt, một luồng lực lượng đáng sợ không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung dọc theo thiên địa bao phủ ra.
Phốc phốc phốc...
Giữa bầu trời, Huyền Nguyên Thủ Chưởng xuất hiện từng tia từng tia vết rạn nứt, sau đó ầm ầm phá nát, mà phía dưới, đám người Tiêu Vô Tẫn, Tô Tú Nhất phun máu tươi, từng cái từng cái điên cuồng lùi về sau, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Đây chính là Cửu Thiên Vũ Đế sao?
Bọn họ nhiều Vũ Hoàng như vậy liên thủ, vẫn như cũ bị đẩy lùi.
- Hừ!
Sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức khó coi.
- Nếu không phải bổn Đế thương thế chưa lành, chỉ bằng các ngươi những giun dế này, cũng có thể đánh nát Huyền Nguyên chưởng ấn của bổn Đế, đã như vậy, vậy thì từng cái từng cái chậm rãi chém giết!
Úy Trì Hóa Đức hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nhắm về phía đám người Tô Tú Nhất nhẹ nhàng vung tay.
- Chết đi!
Xì!
Một đạo quang mang xuất hiện ở trong thiên địa, theo kính mang hiện lên, còn có một luồng lĩnh vực cường đại ràng buộc, mấy người Tô Tú Nhất ở dưới công kích hoàn toàn biến sắc, chỉ cảm thấy thân thể phảng phất như rơi vào trong vũng bùn, cả người lông tơ dựng thẳng, nguy cơ tử vong ở trong lòng giáng lâm.
Vừa nãy Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Úy Trì Hóa Đức bọn họ nhiều người như vậy mới miễn cưỡng nổ nát, bây giờ đơn độc ra tay với bọn họ, bọn họ làm sao có thể chống đối?
- Đáng chết!
Thời khắc mấu chốt, sắc mặt của Tả Viễn đột nhiên biến đổi, trong tay hắn bỗng dưng xuất hiện một hạt châu trong suốt, vù, một luồng hồn lực cùng lực lượng không gian đi vào trong đó, hạt châu kia đột nhiên bắn ra cầu vồng, đánh ở kính mang mà Úy Trì Hóa Đức công kích.
Ầm!
Hai nguồn lực lượng va chạm, Tả Viễn bay ngược, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, mà nguy cơ của đám người Tô Tú Nhất, cũng thuận theo hóa giải.
- Tả Viễn, ngươi đây là muốn đối địch bổn Đế.
Sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức tái xanh, hừ lạnh một tiếng, Huyền Nguyên Thủ Chưởng bay thẳng đến Tả Viễn.
Sắc mặt của Tả Viễn không hề thay đổi, trong tay hắn tùy theo hiện ra một viên hoàn cổ điển, trên viên hoàn có hồn lực mông lung tỏa ra, hình thành một không gian kết giới cực lớn, hóa giải một phần lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức.
Mà hạt châu trong tay hắn cũng bao vây mình lại, né tránh Úy Trì Hóa Đức vồ bắt.
Ầm ầm!
Huyền Nguyên Thủ Chưởng đáng sợ thất bại, trên mặt đất xuất hiện một vết nứt hơn một nghìn trượng, ầm ầm nổ vang, từng khối từng khối nham thạch rơi xuống hố sâu, bốc lên vô số bụi mù.
- Giết cho ta!
Ánh mắt của đám người Tiêu Vô Tẫn sáng ngời, liền thừa cơ hội này phóng lên trời, giết vào trong đám người Úy Trì gia cùng Chu gia.
Xì xì!
Tiên huyết bắn tung toé, tàn chi phá nát, không ngừng có người vẫn lạc cùng thương vong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.