Huyễn Thần

Chương 84: Linh quy huyền vũ.






HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 84: Linh quy huyền vũ.

Dịch: tranbaolong
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien


Khi hắn nghĩ đến tuyển Ô Quy làm huyễn thú thì lúc này một ý nghĩ kì lạ liền nhanh chóng chiếm cứ đại não của hắn. Lý Dật bị cái ý nghĩ này hấp dẫn thật lâu, hoàn toàn không cách nào ngăn cản cái ý nghĩ quá hấp dẫn này a!

Trong ấn tượng của hắn, tựa hồ... Trung Quốc cổ đại có lưu truyền Tứ đại thánh thú, Huyền Vũ thuộc Địa hệ chính là một hình tượng của Ô Quy. Đây chính là phòng ngự đỉnh phong a, không có sinh vật nào dám cùng Huyền Vũ so lực phòng ngự!

Nếu quyết định muốn chọn cả tứ hệ huyễn thú, như vậy... Hắn sao không dựa theo ngoại hình của tứ thánh thú để lựa chọn chứ? Cho nên... Cái thứ nhất Địa hệ huyễn thú, cho dù ai nói gì cũng phải nhắm Ô Quy mà tuyển a!
(.
Trong lúc suy tư thì Lý Dật đã bay nhanh ra khỏi chân núi, đi tới bên mép bờ biển rộng nằm dưới chân núi. Địa trưởng lão mới vừa rồi nói loài Ô Quy chính là thường lui tới trong khu vực này!

Đang lúc chuẩn bị muốn nhảy xuống bờ cát đi tìm Ô Quy kia, đột nhiên... Trên mặt biển ngoài khơi xuất hiện vô số cơn sóng nước thật mãnh liệt. Những cơn sóng này như bay nhanh hướng bờ cát mà tiến tới!


Nhanh chóng hạ người nằm sấp xuống, ẩn mình phía sau một khối nham thạch nơi giao nhau giữa bờ cát và núi. Hắn tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn cái thứ gì trên sóng bay nhanh đến gần, đó là đồ vật gì chứ?

Chính trong lúc suy tư thì cơn sóng kia đã tới bên bờ rồi, sau một khắc... Một con Ô Quy toàn thân xanh biếc trong suốt, phảng phất như ngọc phỷ thúy điêu khắc mà thành dẫn đầu xuất hiện. Rồi hàng ngàn hàng vạn con Ô Quy to như cái mâm nhỏ theo thủy triều nhộn nhạo tiếp theo xuất hiện từng con từng con một tại trên bờ cát!

Ngạc nhiên ngắm nhìn vô số Ô Quy to cỡ cái mâm kia, Lý Dật không khỏi trợn tròn mắt. Cảm tình thực sự là khi thấy những sinh vật lúc còn thơ ấu! Mặc dù biết chúng không nhỏ tuổi gì nhưng khẳng định chưa tới trăm năm tuổi. Cái gọi là Ô Quy trường thọ ngàn năm vạn năm tuổi, đối với loài Ô Quy mà nói, không tới trăm năm cũng tương đương với loài người không tới một tuổi vậy!

Khác với toàn bộ số Ô Quy xuất hiện trên bãi lúc này, hấp dẫn chú ý của Lý Dật nhất chính là con Ô Quy đầu lĩnh. Cùng với màu xanh sẫm của những con khác là bất đồng. Con đầu lĩnh Ô quy này toàn thân xanh biếc, thật sự trông giống được tạo thành từ một khối ngọc lục phỉ thúy vậy. Quanh thân tản ra quang mang rất sống động, vừa nhìn là biết không phải vật tầm thường a!

Trái tim hắn không nghe theo điều khiển của bản thân mà hưng phấn nhảy lên. Hắn đã quyết định sẽ chọn con Ô Quy màu xanh biếc này làm huyễn thú thứ nhất do hắn triệu hoán. Tên của nó thậm chí Lý Dật cũng đã nghĩ tới, gọi là Huyền Vũ!

Nhưng mà!

Nhìn trên bờ cát càng lúc càng tụ tập rất nhiều Ô Quy làm hắn không khỏi có chút nhíu mày. Nhiều như vậy Ô Quy vây nó ở chính giữa, hắn như vậy mà đi ra ngoài, có thể hay không có nguy hiểm chứ? Lo lắng nhanh chóng đảo mắt quanh bờ cát. Giờ phút này cả bờ cát từng đàn từng đàn Ô Quy tràn đầy làm Lý Dật không khỏi có chút do dự!

Chờ đã!

Chính lúc không biết nên làm như thế nào cho phải thì hai con mắt của hắn chợt lóe lên sáng ngời, sau một khắc... Hắn cười ha ha đứng lên, thân mình nghênh ngang xuất hiện từ sau hòn đá, thẳng hướng con Ô Quy xanh biếc đang nằm ngay giữa bầy đàn kia mà đi đến.

Quả nhiên!

Cùng với những gì hắn nghĩ trong đầu là giống nhau. Nhìn thấy hắn ta đột nhiên xuất hiện, tất cả Ô Quy đều bất ngờ bối rối. Sau khi hoảng sợ, tất cả Ô Quy đều bắt đầu hướng bờ biển bò đi, cố gắng quay trở lại bên trong lòng biển rộng.

Đáng tiếc a...

Thật sự rất đáng tiếc bởi vì Lý Dật cách bọn chúng quá gần. Chỉ với khỏang cách có hơn mười thước, lấy tốc độ của chúng, như thế nào có thể chạy khỏi lòng bàn tay của hắn đây? Hắn thậm chí có thể dễ dàng bắt bọn chúng a!

Rốt cuộc, nhìn thấy đã không cách nào chạy trốn được, khi thấy hắn tới gần thì tất cả Ô Quy đồng loạt làm ra một cái động tác: tứ chi, cái đuôi, còn có cái đầu nhanh chóng rụt vào bên trong lấp kín lại, nhất thời... Hàng ngàn hàng vạn cái mai rùa xuất hiện tại trên bờ cát!

Nhìn một đám mai rùa tại trong gió ngoe nguẩy, Lý Dật không khỏi cười ha ha, không sai... Đây là huyễn thú mà hắn lựa chọn trúng. Hoàn toàn không có năng lực công kích, tốc độ chậm muốn chết, nhưng lại hoàn toàn không e ngại bất cứ một loại công kích nào – Ô Quy!

Trực tiếp đi tới trước mặt con Ô Quy có màu xanh như phỷ thúy kia. Hắn nhẹ nhàng khom thắt lưng, cầm lấy chú Rùa rụt đầu nọ. Xuyên thấu qua cái mai bên ngoài trong suốt Lý Dật có thể rõ ràng nhìn thấy nhãn tình trong đôi mắt nhỏ như hạt đậu kia. Chính nó đang nhìn xuyên qua khôi giáp của mình mà nhìn Lý Dật, thần sắc lộ ra đầy cảnh giác!

Xuyên qua quy giáp xanh biếc, Lý Dật mỉm cười nhìn Ô Quy đang rụt đầu rụt tay vào bên trong, nhu hòa nói: “Này! Tiểu tử kia... Ta biết ngươi là thuộc về nơi này, bất quá... Nơi này quá nhỏ a, hay là cùng ta đi ra ngoài xông xáo đi!”

Nói tới đây thì hắn không khỏi dừng lại một chút, tưởng tượng tới cảnh uy phong khi có được tứ hệ huyễn thú, Lý Dật không khỏi tăng thêm khí phách hào hùng nói: “Ta sẽ làm cho ngươi trở nên vô cùng cường đại. Hãy tin tưởng ta! Chỉ có cùng ta một chỗ, ngươi mới có thể trở thành Ô Quy vĩ đại nhất từng tồn tại!” truyện từ

Không biết có nghe hiểu lời của Lý Dật không, chú Ô Quy bên trong cái mai kia cặp mắt nhỏ như hạt đậu khẽ chớp chớp, theo sau... Chậm rãi đem đầu từ trong quy giáp dò xét đi ra, con mắt xanh biếc nháy nháy nhìn hắn.

Yên lặng cùng Tiểu Ô Quy này đối mặt, đang lúc chuẩn bị nói thêm vài câu gì gì đó thì tựa hồ như cảm giác được thành ý của Lý Dật, Tiểu Ô Quy có chút gật đầu, sau một khắc... Tiểu Ô Quy xanh biếc đang được Lý Dật ôm trong tay, trên thân thể mãnh liệt nổ bùng lên ánh sáng ngọc lục, đồng thời... Lý Dật cảm giác được thân thể vừa có một trận ấm áp!

Lục quang chợt lóe tức thì biến mất. Đương lúc hết thảy khôi phục lại như thường thì Ô Quy xanh biếc trong tay của hắn đã không còn thấy nữa. Cùng lúc đó, hắn cảm giác tinh thần trở nên mệt nhọc, trong cơ thể có một cỗ năng lượng xa lạ không ngừng lưu động!

Cảm thụ được đạo năng lượng rất phong phú mà lại chậm chạp lưu đọng kia, Lý Dật biết... Đây chính là Tiểu Ô Quy, cũng là Huyền Vũ! Đây chính là hình thức tồn tại bằng năng lượng của nó. Hiện tại đang cùng tinh thần của Lý Dật dung hợp ở cùng một chỗ!

Phấn chấn tinh thần lại một chút, tinh thần trước đây cảm giác vô lực nay như bị quét sạch. Hài lòng nhìn xem các Ô Quy khác vẫn đang nằm ở trên bờ cát, hắn xoay người hướng đến chúng đi đến!

Giữa đường thì hắn gặp lại Địa trưởng lão đang vất vả tìm kiếm đuổi theo hắn. Khi nhìn thấy vẻ mặt cùng bộ dáng rất thỏa mãn của Lý Dật liền lo lắng hỏi: “Tiểu Dật! Ngươi không nên nói cho ta biết ngươi đã nhận Ô Quy làm huyễn thú a!”

Có chút gật đầu, hắn liền dựa theo phương pháp mà Địa trưởng lão mới vừa rồi dạy cho. Hai tay hợp tại trước ngực, đồng thời yên lặng dụng tâm niệm ra lệnh Tiểu Ô Quy đi ra...

Rất nhanh tiểu Ô Quy cảm giác được ý nghĩ trong tâm của hắn nên liền hóa thành một đạo năng lượng lưu chuyển, chảy nhanh theo hai tay hắn, hướng về phía hai tay đang hợp lại tiến tới, nhất thời... Một cái quang cầu màu xanh biếc đang từ từ nở lớn lên xuất hiện tại hai tay của Lý Dật!

Có lẽ là Tiểu Huyền Vũ bây giờ còn quá yếu, cho nên... Chỉ chớp mắt thời gian, triệu hoán liền hoàn thành, lục quang thiểm điện biến mất. Lúc này thì Tiểu Ô Quy màu xanh biếc xuất hiện tại trong tay của hắn.

Đắc ý ngẩng đầu, hắn tươi cười nhìn Địa trưởng lão nói: “Ngươi xem... Chính là nó đây, thế nào? Nó trông rất xinh đẹp quá đi!”


Y!

Tức giận liếc mắt nhìn Tiểu Ô Quy một cái, ngay khi Địa trưởng lão vừa muốn nói cái gì, sau một khắc... Nàng đột nhiên kêu sợ hãi lên, hai mắt gắt gao tập trung nhìn trên thân Tiểu Ô Quy, Địa trưởng lão giọng như không thể tin nói: “Trời ạ! Ngươi tự nhiên mà có được một con vương cấp huyễn thú a!”

Vương cấp?

Nghe xong Địa trưởng lão nói, hắn ta không khỏi nghi hoặc nhíu mày. Hoàn toàn không biết ‘vương cấp’ hai từ nọ vậy đến cùng có ý nghĩa cái gì. Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của hắn, Địa trưởng lão giải thích nói: “Ngươi xem đường hoa vân trên lưng của nó, đó rõ ràng là một chữ ‘vương’ a! Phải biết rằng, cái hoa vân này, không có thể tùy tiện mà hình thành. Chỉ có mang huyết mạch chính thức của vương tộc thì mới có thể xuất ra hoa văn như thế a!”

Nửa ngờ nửa tin hướng trên lưng Tiểu Ô Quy nhìn lại, quả nhiên... Trên quy giáp màu xanh biếc mà vừa trong suốt kia, một cái vân lộ hình chữ ‘vương’ rõ ràng xuất hiện tại ngay chính giữa quy giáp. Nếu không phải là do cái mai rùa gần như trong suốt thì Lý Dật sớm đã phát hiện! Hiện tại lại phải cẩn thận lưu ý mới có thể phát hiện thấy.

Kinh ngạc nhìn xem cái chữ vương kia, hắn mừng như điên ngẩng đầu nhìn Địa trưởng lão nói: “Này... Vương cấp huyễn thú loại này có ưu điểm gì sao? Ngươi tại sao kích động đến vậy a?”

Than thở lắc đầu, Địa trưởng lão đáp lời hắn: “Vương cấp là vì tự nhiên có được vương tộc huyết thống nên năng lượng của bọn chúng có thể nói ‘chí tinh chí thuần’. Cực kì thuần khiết a! Năng lực so với các đồng loại cùng hệ huyễn thú cường đại hơn rất nhiều! Ngươi hẳn là biết Tiểu Ô Quy này so với các Ô Quy khác thì tinh khiết hơn nhiều lắm, giống như một khối ngọc phỉ thúy a!”

Dừng một chút, Địa trưởng lão tiếp tục nói: “Điều này không chỉ đơn giản, một vương cấp huyễn thú, ý chí chiến đấu dị thường ương ngạnh, tốc độ phát triển so với huyễn thú bình thường nhanh hơn nhiều. Hơn nữa do huyết thống tinh khiết nên đem xác suất tiến hóa tăng cao tới mức độ gần như hoàn mỹ a!”

“Hoàn mỹ tiến hóa?” Nghe xong Địa trưởng lão nói, hắn không khỏi kêu lên sợ hãi.

Cái gọi là hoàn mỹ tiến hóa, cũng không phải nói thật hoàn mỹ, mà là tận khả năng đến gần hoàn mỹ. Điều này giúp tránh cho xuất hiện tình huống như con Đại Khâu Dẫn của Địa trưởng lão do tiến hóa sai lầm mà thành! Làm ỗi một lần tiến hóa, đều tăng cường thực lực cường đại nhất của bản thân!

--------------------------------------------------------------------------------------------



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.