Huyền Lục

Chương 401: Ám Bộ và Nhân Võng




Rảo bước giữa con phố, Khương Hy khoanh tay chống cằm đầy suy tư, một chuyến trở về từ ngân khố của Dạ Ma quả thực khiến hắn mở mang tầm mắt không ít.
Đầu tiên, Kim Diện đã vào tay, đồng thời tấm ngọc bài chuyên dùng để nhận nhiệm vụ cũng được thay bằng bằng một tấm ngọc bài xanh lục khác, trong đó trừ bỏ nhiệm vụ Thiết Bảng cùng Ngân Bảng thì còn có thêm cả nhiệm vụ Kim Bảng nữa.
Mặt khác, tấm ngọc bài mới này còn cho phép Khương Hy ban bố nhiệm vụ cho các sát thủ dưới Kim Diện, quyền lực quả nhiên đã cao hơn trước rất nhiều.
...
Thứ hai, đó là quy củ của sát thủ hạch tâm, loại quy củ này đối với Khương Hy thì có cũng được, không có cũng chẳng sao bởi trong người hắn đã không còn cấm chế nữa.
Chỉ là đến hiện giờ hắn vẫn không hiểu tại sao Quỷ Mâu trưởng lão không vạch mặt hắn ra thôi.
Lấy ánh mắt của lão, chỉ cần liếc qua một chút là sẽ phát hiện ra thể nội hắn không còn cấm chế ngay. Hơn nữa quy củ của Dạ Ma phần lớn đều dựa vào chính cái cấm chế này.
Hắn không còn cấm chế tự nhiên không bị quy củ ảnh hưởng, bất quá ở bên ngoài hắn vẫn phải diễn để qua mặt các sát thủ Kim Diện khác.
Quy củ của sát thủ hạch tâm cũng không khác nhiều so với trước đó lắm nhưng nó có thêm nhiều quyền lợi cũng như nghĩa vụ hơn.
Chẳng hạn như giữa các sát thủ Kim Diện với nhau thì vẫn có phân bậc nhất định, bao gồm tam bậc, như Khương Hy hiện tại thì hắn có bậc thấp nhất, là tam đẳng Kim Diện vì cảnh giới của hắn vẫn chưa đột phá vào Kim Đan.
Phía trên hắn là các sát thủ nhị đẳng Kim Diện khác như Minh Mạc, tu vi dưới Kim Đan cảnh đỉnh phong, còn cao cấp nhất là nhất đẳng Kim Diện bao gồm các vị Đà chủ cùng sát thủ Kim Đan cảnh đỉnh phong trực thuộc tổng bộ.
Chiếu theo hiện tại, Khương Hy được tính là sát thủ tự do nhưng thực tế là trực thuộc tổng bộ, chỉ là hắn chưa đủ điều kiện được đến tổng bộ thôi.
Theo lời của chưởng quầy tại ngân khố thì hắn phải đột phá lên Kim Đan cảnh, đồng thời cũng phải chỉ huy được một nhiệm vụ tập thể thì mới đủ điều kiện được.
Bên cạnh đó, sát thủ Kim Diện có đẳng cao hơn hoàn toàn có quyền ban lệnh trực tiếp cho những sát thủ Kim Diện có đẳng thấp hơn. Nói trắng ra thì không khác trước là bao.
...
Thứ ba, là ngoại hiệu.
Tại Dạ Ma, ngoại hiệu được cho chính các trưởng lão Ngọc Diện ban cho, ý nghĩa cũng tương đối đầy đủ, chí ít nó mô tả được sát thủ đó như thế nào.
Như Quỷ Mâu trưởng lão, vì lão sở hữu một cặp huyết nhãn của quỷ nên mới được gọi là Quỷ Mâu, còn năng lực thế nào thì Khương Hy vô pháp biết được, hắn cũng không nguyện ý đi thử.
Ngoại hiệu của hắn là Ám Bộ, xuất phát từ việc năng lực ẩn thân cùng nghệ thuật ám sát tối đỉnh kết hợp với lại bộ pháp nhanh khủng khiếp.
Bộ pháp của hắn tại nội bộ Dạ Ma bây giờ cũng không phải là chuyện bí mật nữa, thậm chí tại ngoại giới cũng đã bắt đầu lưu ý môn bộ pháp này rồi.
Khương Hy không mấy khi phi hành nên chuyện này bị lộ ra cũng không sao, dù gì bản thân hắn còn có thủ đoạn khiến người khác quên lãng đi nên cũng không tính là ra đại sự được.
Từ bây giờ, hắn là Ám Bộ của Dạ Ma, còn Vô Cửu đã được người khác tiếp quản rồi.
...
Cuối cùng là phần thưởng, chỉ cần được công nhận là sát thủ hạch tâm, Khương Hy sẽ nhận được một số điểm cống hiến nhất định, ngoài ra hắn còn được thoải mái chọn một môn chiến kỹ hoặc tài liệu luyện đan, luyện khí từ trong ngân khố.
Hắn để tâm nhất là chuyện này bởi hiện tại hắn còn đang thiếu tài liệu luyện khí cho thượng phẩm pháp khí, mặc dù Trầm gia lão tổ đã cho hắn một thứ rất đáng giá nhưng hiện tại vẫn chưa đủ để tấn thăng lên đỉnh giai thượng phẩm pháp khí.
Khương Hy đã từng trải qua chuyện này trong quá khứ rồi, tại đời trước, khi hắn vào Kim Đan cảnh thì vũ khí của hắn là trung giai thượng phẩm pháp khí, về sau tu vi càng ngày càng tăng tiến nhưng đẳng cấp pháp khí thì vẫn tiến giai cực kỳ chậm chạp.
Thượng phẩm pháp khí có độ bền cực cao, muốn tái luyện chế lại nó phải bỏ ra một cái giá cực kỳ đắt, hơn nữa xác suất thành công cũng không tính là cao.
Chưa kể về sau còn tốn không ít thời gian để ôn dưỡng lại.
Vì vậy, ngay từ đầu Khương Hy phải luyện ra được đỉnh giai thượng phẩm pháp khí thì theo tu vi tăng tiến, khả năng nắm giữ pháp khí của hắn mới thực sự cao vĩnh viễn được.
Trong một năm đến, Khương Hy sẽ nhập bí cảnh kia để tìm kiếm cơ duyên nên cơ hội lần này hắn tạm gác lại, đợi thời điểm từ bí cảnh đó trở ra, hắn sẽ cân nhắc thêm để lấy thứ cần thiết cho mình.
Về phần chiến kỹ thì trong đầu hắn hiện tại còn không thiếu, mặt khác, chiến kỹ hắn đang tu luyện không cần nhiều, chỉ cần tinh, tất cả đều viên mãn là đủ.
Tác phong chiến đấu hiện tại của Khương Hy có chút hơi giống Tuyết Lam, đều dùng đại chiêu từ lúc bắt đầu, có thần thông xuất thần thông, có đại thành chiến kỹ thì xuất đại thành chiến kỹ.
Mục tiêu là nhất kích tất sát, không được để cho kẻ địch dãy dụa quá nhiều.
Suy ra thì phong cách chiến đấu này có chút không hợp với thể chất cũng như pháp lực của hắn lắm, bởi thể chất của hắn rất dẻo dai, pháp lực cũng hùng hậu, liên miên bất tuyệt, phù hợp với chiến lâu dài, từ tốn mài chết người khác.
Nhưng hắn là sát thủ, chiến lâu dài chỉ để dành cho thân phận ngoài sáng thôi, mà ngoài sáng thì ít khi hắn xuất thủ.
...
Trở về trạch viện, Khương Hy lại tiếp tục tiến vào trạng thái bế quan luyện tập họa phù, ngoại giới có chuyện gì thì hắn cũng không đề cập quá nhiều.
Chỉ cần lưu ý thông tin của các đệ tử chính phái cùng bên phía Cửu Tiêu Tông là được.
Đả tọa tại phòng tu luyện, Khương Hy suy nghĩ một chút rồi truyền âm cho Tuyết Lam:
“Tuyết Lam, chuyện bên ngươi thế nào rồi?”.
Một hồi tương đối lâu sau đó, Tuyết Lam mới hồi âm lại:
“Nam Vực quả nhiên đúng như lời ngươi nói, long tranh hổ đấu không bao giờ dứt, nơi này tu sĩ xuất thủ với nhau nhiều như cơm bữa, đến ta cũng tránh không được”.
Nghe vậy, Khương Hy có chút giật mình đáp lại:
“Là ai tấn công ngươi?”.
Tuyết Lam bình tĩnh nói ra:
“Một tên trưởng lão của Hiên Viên gia, bất quá ngươi yên tâm, ta chỉ dây dưa với lão một hồi rồi chạy đi. Mặt khác, bên Kiếm Tông cũng có người đến tìm ta, có liên quan đến Lân”.
Khương Hy im lặng một hồi rồi đáp:
“Lân nhận sư rồi?”.
Tuyết Lam nói ra:
“Không, Lân chưa nhận sư nhưng có người trong Kiếm Tông muốn thu hắn làm đồ, người này hai hôm trước có đến tìm ta để hỏi ngọn ngành lai lịch. Người này...”.
Năm đó, Lân rời khỏi Điền y quán theo chân Vạn Chương cùng Hoắc Hồng Liên đến Kiếm Tông, trải qua khảo nghiệm tâm tính, Lân tự nhiên thành công qua ải trở thành đệ tử tạp dịch.
Vạn Chương đã hứa sẽ để Lân vào ngoại môn nhưng vì quy củ của tông môn nên hắn cũng đành chịu, chỉ có thể dùng tên tuổi của mình để chiếu cố một, hai.
Lân nhập môn không theo con đường chính thống nên khởi đầu của hắn tự nhiên sẽ thấp hơn, mặt khác, hắn còn là tứ tạp linh căn, tư chất còn kém hơn so với đệ tử phổ thông của đại phái nên bị xếp vào đó cũng không phải chuyện lạ.
Bất quá Lân được Khương Hy truyền thụ Kim Hành Kinh cùng một giới chỉ chứa tài nguyên tu luyện cực nhiều nên tốc độ tu hành của hắn so với tam tạp linh căn bình thường còn muốn nhanh hơn một chút nên không qua hai năm, hắn trở thành đệ tử ngoại môn.
Còn bây giờ, hắn đột phá đến Trúc Cơ cảnh trung kỳ Hợp Tứ Kiều, chính thức trở thành đệ tử nội môn thuộc Sát Kiếm nhất mạch của Kiếm Tông.
Hiện tại ở nơi đó, Lân tương đối có nhân khí, luận về tu vi thì cũng được xem là hàng ngũ trung cấp tại Kiếm Tông rồi.
Theo kế hoạch ban đầu, Khương Hy muốn để Tuyết Lam đưa đan dược cho Thanh La rồi nàng sẽ tự thân đến tìm Lân, nào ngờ Tuyết Lam lại không đồng ý cách đó, hắn muốn tự thân đi nhìn Lân một chút.
Dưới góc nhìn của Khương Hy, Tuyết Lam hẳn là muốn đi kiểm tra độ trung tâm của Lân, nếu hắn thay lòng, vậy thì Tuyết Lam sẽ âm thầm giải quyết ngay, tránh để hậu họa về sau.
Cách làm này của Tuyết Lam có chút tuyệt tình nhưng Khương Hy cũng không cản được, cái tên này trong những năm gần đây rất thích làm theo ý mình, bất quá hành động của hắn vẫn còn có lý nên Khương Hy mới không cưỡng chế can thiệp.
Cuối cùng, Lân không khiến cả hai bọn hắn thất vọng, Lân vẫn như xưa, dù nhập Sát Kiếm nhất mạch thì tâm tính của hắn vẫn thành thật như vậy.
Mặt khác, hắn vẫn rất nhớ nhung tiểu Hoàng, tiểu Hoàng vừa xuất hiện là hắn vuốt ve liên hồi không thôi.
Đương nhiên, nó không đời nào để Lân yên phận vuốt nó rồi.
Trong lần đó, Tuyết Lam cũng đã triệt để đem chuyện Nhân Võng ra nói chuyện với Lân luôn, và vẫn như cũ, Lân chỉ suy nghĩ một chút rồi đáp ứng.
Lân không nói ra lý do chính xác là gì nhưng bản tâm của hắn lại thành thật hướng về Khương Hy, cho nên đáp ứng làm thành viên hạch tâm của Nhân Võng cũng không phải vấn đề quá lớn.
Lân quyết định tương đối nhanh nên ban đầu Khương Hy còn chút nghi vấn nên đã nhờ Tuyết Lam thiết kế ba cái bẫy rập lồng vào nhau để kiểm tra xem thử đằng sau hắn có đại năng nào của Kiếm Tông can thiệp không.
Kết quả vẫn tương đối ổn, mặc dù Lân có một chút tư tâm nhưng vẫn tính là trung tâm với Khương Hy.
Vì vậy hắn mới tạm thời không truy cứu chuyện này sâu hơn nữa.
...
Bên cạnh đó, lần trước Tuyết Lam bí mật đến tìm Lân lại bị một người âm thầm phát hiện ra, người này chính là một vị trưởng lão muốn thu Lân làm đồ.
Theo lời Tuyết Lam, vị trưởng lão này có tu vi Kim Đan cảnh đỉnh phong, thuộc Sát Kiếm nhất mạch, tuổi tác cũng đã cao, không qua năm mươi năm nữa sẽ gặp đại nạn của mình.
Cho nên lão mới gấp rút đi tìm truyền nhân. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Cuối cùng lão tìm được Lân, ngụ ý muốn thu nhận hắn bất quá lão lại vô tình gặp được Tuyết Lam, dựa theo biểu hiện bên ngoài, lão đoán Tuyết Lam là trưởng bối của Lân nên mới đến ngỏ ý bàn chuyện này.
Tuyết Lam dù có bá đạo đến mấy thì cũng không thể làm chủ chuyện này được, cho nên mới đem chuyện này nói cho Khương Hy.
Khương Hy suy nghĩ một chút rồi nói ra:
“Lân biết chưa?”.
Tuyết Lam đáp:
“Lân biết rồi, hắn cũng muốn nhận lão làm sư phụ. Bất quá hắn đã nói lại với ta thế này”.
Nghe vậy, Khương Hy có chút tò mò nói ra:
“Hắn nói gì?”.
Tuyết Lam từ tốn đáp:
“Công tử sẽ tôn trọng quyết định của ta”.
Khương Hy đột nhiên bật cười lên một hồi rồi nói ra:
“Hắn trưởng thành rồi”.
Tuyết Lam gật đầu đáp lại:
“Đúng, hắn trưởng thành rồi, vậy ý ngươi sao?”.
“Theo ý hắn đi”, Khương Hy nói.
“Ngươi không sợ về sau hắn sẽ cảm động tình sư đồ rồi chuyển hướng trung tâm với Kiếm Tông sao?”.
Câu này vừa ra, Tuyết Lam cũng vô tình nhớ đến cố sự của Thủy Đàm chân nhân do Khương Hy kể từ lúc còn ở Tinh Hư Thành.
Khi đó, Tuyết Lam cảm thấy vị chân nhân này rất khí phách, biết bên nào mới thật lòng với mình nhưng khi áp dụng lên trường hợp của chính bản thân thì hắn mới hiểu năm đó Cổ Linh Môn hẳn phải tối ngày lo lắng lắm.
Khương Hy lắc đầu nói tiếp:
“Trung thành với Kiếm Tông cũng không phải chuyện xấu, Lân có duyên với thế lực này, vậy nên để hắn ở lại đây cũng không sao. Chung quy lại thì sự tồn tại của Nhân Võng cũng chỉ để thực hiện một mục tiêu duy nhất đó thôi.
Ngoài nó ra, tác dụng của Lân trên thực tế cũng không lớn mấy đâu, để hắn tự quyết định con đường tu hành của mình đi”.
Tuyết Lam trầm mặc một hồi rất lâu rồi đáp lại:
“Ngươi động tay động chân gì với hắn rồi?”.
Khương Hy cười cười không đáp, nghe thế, Tuyết Lam liền lắc đầu tặc lưỡi một cái rồi nói ra:
“Quả nhiên là đồ gian xảo”.
Sau đó, Khương Hy cùng Tuyết Lam cũng cộng đồng có chung nhận thức với chuyện của Lân nên không bàn thêm nữa.
Con đường tu hành của Lân tốt nhất vẫn nên để Lân tự quyết định.
Kế tiếp, Tuyết Lam cáo tri lại cho Khương Hy một chút chuyện ở Nam Vực cùng tình hình phát triển Nhân Võng ở nơi đây.
Một chuyến du lịch ngắm cảnh này của Tuyết Lam đi từ bắc vào nam, con đường đi của hắn kéo dài qua cả ba địa giới Bắc Nguyên, Đông Vực cùng Nam Vực nên tự nhiên không thiếu khuyết nhiệm vụ sắp đặt Nhân Võng.
Tính đến thời điểm hiện tại, Nhân Võng của Khương Hy đã chính thức xuất hiện ở cả ba địa giới rồi.
...
...
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì cho tác 10 sao nha!
Tác cảm ơn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.