Bốn người của Thập Đại Chính Phái xuất hiện không qua mấy giây thì xung quanh đồng loạt nổi lên một vài đạo khí tức của các lão tổ Nguyên Anh cảnh khác.
Bất quá những người này địa vị lại không lớn hơn so với bốn người kia nên cũng không dám đứng lại quá gần.
Dù sao trong tông môn, bọn họ cũng đã là người mạnh nhất rồi nhưng tại Thập Đại Chính Phái, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ giữ chức vị trưởng lão mà thôi.
Dẫu vậy, dù không đừng gần nhưng phong thái lão tổ Nguyên Anh cảnh thì bọn họ vẫn phải có. Bốn người Linh Hư hiền nhân cũng không dám khinh thị nhóm người này.
Có thể tu luyện đến Nguyên Anh cảnh, há có thể có người đơn giản?
Linh Hư hiền nhân xem qua vòng xoáy kia một chút rồi gật đầu nói ra:
“Không sai, đây là Bắc Nguyên Vạn Dặm”.
Quyên Thiên Tuyết rút ra một con phi hạc nhanh chóng truyền thư về cho Cửu Tiêu Tông rồi nàng nói ra:
“Cách đây hai mươi năm Bắc Nguyên Vạn Dặm đã mở ra một lần, giờ đây mở lại có phải hơi sớm quá không?”.
“Xác thực có hơi sớm, bất quá không can hệ”, Phong Trụ nhàn nhạt nói.
Thủy Hương cũng không nói gì thêm, tính tình nàng cũng không thích nói quá nhiều, chuyện gì quan trọng thì nàng nói, không thì nhường lời lại cho ba người còn lại.
Đồng dạng dang Quyên Thiên Tuyết, nàng cũng nhanh chóng niệm kinh phi ngữ gửi thông tin về Huyền Thủy Am. Cấm chế mười lăm mét tự nhiên vừa đủ để các tông môn có thể ma luyện cho đệ tử nội môn của họ.
Mặt khác, ánh mắt của nàng có chút nghi hoặc mà nhìn về phía vòng xoáy kia rất lâu. Quyên Thiên Tuyết thấy vậy liền nói:
“Thủy Hương đạo hữu có suy nghĩ gì sao?”.
Phong Trụ cùng Linh Hư hiền nhân vô thức mà nhìn về phía Thủy Hương, chỉ thấy nàng mỉm cười nhẹ đáp lại:
“Xác thực có chút nghi vấn”.
Linh Hư hiền nhân có chút ngạc nhiên, lão mỉm cười nói ra:
“Mời đạo hữu lý giải cho”.
Thủy Hương mỉm cười gật đầu nói ra:
“Ban nãy bần ni có đến sớm hơn chư vị thí chủ một lúc nên có thể cảm nhận được đôi chút kỳ lạ ở cánh cổng này. Bần ni có cảm giác dường như đã có người bước vào Bắc Nguyên Vạn Dặm rồi”.
Nghe vậy, Phong Trụ liền nhíu mày, hắn nói ra:
“Đạo hữu chắc chắn chứ? Chúng ta đến đây rất nhanh, sẽ có người nhanh hơn được sao?”.
Linh Hư hiền nhân trầm mặc một chút rồi đưa tay ra, một đạo quang mang thuần khiết liền xuất hiện, lão phất tay ném đạo quang đó lên bầu trời.
Quang mang nở rộ từng đạo ánh kim tựa như bông tuyết mà từ tốn rơi xuống bên dưới.
Đột nhiên, từng đạo ánh kim đó bất ngờ tụ hợp lại một chỗ ở gần đó, trùng hợp thay, đó chính là vị trí mà Khương Hy đã đứng trước đó.
Linh Hư hiền nhân lắc mình xuất hiện ở chỗ đó mà quan sát một chút rồi phất tay xóa bỏ đi đám ánh kim kia. Lão nói ra:
“Đúng như Thủy Hương đạo hữu nói, nơi đây đúng thật có người, mà xác suất cao hẳn đã đi vào bên trong bí cảnh rồi”.
Ba người còn lại nghe vậy liền nhẹ gật đầu, loại thủ đoạn vừa rồi của Linh Hư hiền nhân bọn họ tự nhiên thấy rõ ràng, hơn nữa còn rất hiểu loại phép thuật truy tung này.
Cho nên những lời nói của Linh Hư hiền nhân đích xác là sự thật, đã có người tiến nhập Bắc Nguyên Vạn Dặm rồi.
Những vị lão tổ Nguyên Anh cảnh khác cũng không phải là điếc, bọn họ nghe được đã có người nhập bí cảnh liền nhao nhao gửi tin về tông môn nhanh chóng cử đệ tử đến.
Bí cảnh Bắc Nguyên Vạn Dặm này không một ai có thể khống chế được cho nên thời gian khi nào nó đóng lại chỉ có người ở trong bí cảnh mới biết được thôi.
Lâu thì không nói, nhưng nếu bí cảnh mở ra trong ngày thì liệu cái người vừa tiến nhập kia đã vơ vét được bao nhiêu thứ tốt ở trong rồi?
Bọn họ không thể chậm trễ được.
Thủy Hương trầm mặc một hồi, ánh mắt liếc sang nhìn vòng xoáy đó một chút rồi nói ra:
“Nơi này nằm phụ cận địa bàn Huyền Thủy Am, để bần ni liên lạc với bản am xem thời gian này có người nào xuất hiện không”.
Phong Trụ nghe vậy liền có chút suy nghĩ rồi nói ra:
“Có thể tiến nhập vào Bắc Nguyên Vạn Dặm hẳn là Trúc Cơ cảnh, Thủy Hương đạo hữu lo lắng một người như vậy sao?”.
Thủy Hương mỉm cười chắp tay đáp lại:
“Bần ni tu luyện một môn phật pháp có thể phụ trợ trực giác, bần ni có cảm giác người tiến vào... không đơn giản”.
Nàng vừa nói xong, ba người liền quay sang nhìn nhau một chút rồi gật đầu, Quyên Thiên Tuyết mỉm cười nói ra:
“Vậy phiền Thủy Hương đạo hữu”.
Thủy Hương gật đầu, sau đó nàng liền phi thư gửi về Huyền Thủy Am. Mặc dù bên ngoài bình tĩnh bình đạm nhưng nội tâm bên trong nàng lại có chút nao nao.
Phải biết tu luyện đến Nguyên Anh cảnh này cơ hồ đã vượt qua hết Tam tai Cửu nạn rồi, đạo tâm phải một mảnh an tĩnh mới đúng.
Vậy mà nàng lại có cảm giác lo lắng, nàng lo lắng cái người đã tiến nhập kia có vấn đề. Mà thậm chí cái vấn đề đó có thể sẽ gây hại đến cho lớp đệ tử sau của Huyền Thủy Am.
Thân là trưởng bối, nàng phải tra một chút cho rõ ràng.
Những người còn lại sau khi thông tri về tông môn xong thì cơ hồ đã không còn chuyện gì để làm nữa rồi cho nên liền ngồi xuống mà đả tọa tu hành.
Bí cảnh xuất hiện tự nhiên sẽ gọi đến một lượng lớn thiên địa linh khí, coi như bọn họ không vào được Bắc Nguyên Vạn Dặm thì tu hành ở đây cũng xem như kiếm lại được chút lợi tức rồi.
Mặt khác, bọn họ cũng phải nán lại đây mà tọa trấn phòng hờ bất trắc xảy ra, Bắc Nguyên Vạn Dặm không phải bí cảnh thông thường, nó quá huyền bí, hơn nữa thời gian đóng lại cũng chỉ có những người tiến nhập biết mà thôi.
Mặc dù bọn họ khó mà chưởng khống được không gian nhưng thân đã bước vào Nguyên Anh cảnh, há không thể có chút môn đạo chứ.
Coi như trường hợp tệ nhất là bí cảnh sụp đổ thì ngần này lão tổ Nguyên Anh cảnh hợp sức cũng đủ sức nâng đỡ một, hai, tranh thủ cho đám đệ tử trẻ tuổi thoát ly.
...
Hiệu suất làm việc của Huyền Thủy Am phi thường nhanh, khoảng mười lăm phút sau thì một đạo phi thư đã cách không mà phóng thẳng về lòng bàn tay của Thủy Hương rồi.
Thủy Hương mở phi thư ra xem qua một lượt, thần sắc có chút hơi đổi rồi trở về bình thường, nàng quay lại hướng ba người Linh Hư hiền nhân nói ra:
“May mắn không làm nhục mệnh, bần ni đã tra được rồi”.
Linh Hư hiền nhân mỉm cười, một tay vuốt nhẹ râu, một đưa ra mà nói:
“Vậy mời Thủy Hương đạo hữu”.
Thủy Hương gật nhẹ đầu đáp lại:
“Khoảng thời gian gần đây đúng là có xuất hiện một vài người ở khu vực này, bất quá đại đa số là tán tu Trúc Cơ cảnh sơ kỳ cùng Luyện Khí cảnh. Duy chỉ có một người là bần ni cảm thấy có khả năng nhất”.
“Đó là một vị thí chủ từ Hạo Nhiên Thư Viện, mấy hôm trước vị thí chủ này xuất hiện ở khu vực nội vi của Huyền Thủy Am, vừa vặn cũng giúp đệ tử của bản am cứu người nên đã sớm được dẫn li khai rồi”.
“Mặt khác, theo thông tin ghi lại thì vị thí chủ này sở hữu tu vi rất thần bí, đệ tử tuần tra hôm đó không thể nào nhìn ra được tu vi thế nào. Nhưng vị thí chủ đó tự xưng nội viện thư sinh thì hẳn là Trúc Cơ cảnh”.
Nghe vậy, ba người Linh Hư hiền nhân liền quay sang nhìn nhau, ánh mắt có chút hơi đổi. Bọn hắn vốn nghĩ chỉ là phận tán tu nào đó mà thôi. Vậy mà lại có liên quan đến Thư Viện rồi.
Ánh mắt của bọn hắn rất độc, bọn hắn có thể nhìn ra điểm đáng ngờ trong lời của Thủy Hương.
Có thể vô thanh vô tức không báo hiệu xuất hiện ở trong khu vực nội vi của Huyền Thủy Am, rốt cuộc thì tu vi như thế nào thì mới có thể làm được chứ?
Vị thư sinh này tuyệt đối không phải Trúc Cơ cảnh thông thường, trong trường hợp tệ nhất, có khi đó lại là thư sinh chân truyền.
Mà lại nói, Thư Viện tại sao lại xuất hiện ở Bắc Nguyên rồi?
Quyên Thiên Tuyết ngẫm nghĩ một hồi rồi thở dài ra mà gửi tiếp một phi thư khác về Cửu Tiêu Tông. Đồng dạng các nhà khác cũng như vậy.
Những người ở đây đều là lão tổ Nguyên Anh cảnh, sao lại không hiểu ý tứ trong lời của Thủy Hương được.
Mặc dù không biết mục đích của Thư Viện là gì nhưng thân là một trong Thập Đại Chính Phái, Thư Viện há có thể xuất hiện ở Bắc Nguyên mà không báo trước?
Bên trong tất có huyền cơ.
Tại Huyền Đô Đại Lục, trừ bỏ vùng Cực Tây huyền bí cùng tổ địa trung ương của yêu thú là Vạn Thú Sơn Mạch ra thì ba khu vực còn lại là Bắc Nguyên, Đông Vực cùng Nam Vực đều đã được phân chia địa bàn cả rồi.
Bắc Nguyên bao gồm Đại Tinh Hoàng Triều, Cửu Tiêu Tông, Huyền Thủy Am, Địa Cung, Quang Minh Thần Điện cùng một trong Tứ Đại Thế Gia - Thái Huỳnh gia.
Đông Vực bao gồm Đại Nguyệt Hoàng Triều, Hạo Nhiên Thư Viện, Huyền Lâm Tự cùng hai trong số Tứ Đại Thế Gia - Công Tằng gia cùng Động Hư gia.
Nam Vực bao gồm Đại Nhật Hoàng Triều, Cổ Linh Môn, Thiên Huyền Kiếm Tông, Man Sơn, Thiên Đao Môn cùng nhà còn lại trong Tứ Đại Thế Gia - Hiên Viên gia.
Thông thường, trừ bỏ Tứ Đại Thế Gia có quan hệ thân thiết cùng thông gia với nhau ra thì Thập Đại Chính Phái cơ hồ chỉ hoạt động ở trong khu vực của mình mà thôi.
Xem như môn sinh của Hạo Nhiên Thư Viện trải dài khắp Đại Lục thì cũng không thể nhập cảnh mà không báo trước được.
Chuyện một thư sinh nội viện vô thanh vô tức xuất hiện tại địa bàn của Huyền Thủy Am, mà thậm chí là khu vực nội vi chính là một cái bạt tai vang dội vào mặt đại tông môn này.
Bất quá tính tình Huyền Thủy Am ưa thích thanh tịnh không hiếu chiến, bọn họ cũng đã ẩn thế trên trăm năm, bọn họ nhìn vào hành động cứu cặp ông cháu kia của vị thư sinh kia để tạm cho qua loại hành động này.
Nhưng đó là nếu tình huống bình thường xảy ra.
Còn hiện tại, Bắc Nguyên Vạn Dặm xuất thế, thư sinh đó cũng đã là người đầu tiên vào trong. Nhiều chuyện trùng hợp như vậy diễn ra trong một thời gian ngắn, thử hỏi có ai tin được Thư Viện vô tội?
Tất nhiên là không rồi.
Đặc biệt là Linh Hư hiền nhân, lão không đời nào tin Thư Viện lại để một thư sinh đơn độc như vậy tiến đến Bắc Nguyên cả.
Trong suy nghĩ của lão, người này nếu không phải rất mạnh thì chứng tỏ số lượng thư sinh bí mật nhập Bắc Nguyên... không chỉ có một người.
Linh Hư hiền nhân sống hơn ngàn năm, lịch duyệt của lão cao hơn rất nhiều những người ở đây, lão cũng đã sống sót qua cái thời kỳ hoàng kim chói lóa kia.
Tự nhiên lão biết Thư Viện đáng sợ như thế nào.
Quang Minh Thần Điện của lão đương nhiên không yếu, bất quá luận về mấy vấn đề bố cục đánh cờ thiên hạ này, trên đời này ai dám qua nổi Thư Viện.
Bởi Thư Viện có Thần Cơ lão nhân.
Linh Hư hiền nhân không chắc Thần Cơ lão nhân có thể toán mệnh xa đến đâu nhưng trên đời này nếu có người có thể tính ra thời gian xuất hiện của Bắc Nguyên Vạn Dặm thì e rằng cũng chỉ có mỗi Thần Cơ lão nhân mà thôi.
Bên cạnh đó, đây cũng không phải là lần đầu Thư Viện có dị động.
Cách đây bốn trăm năm, một bí cảnh ở Nam Vực cũng từng đột ngột xuất hiện mà vừa vặn lúc đó, đội ngũ của Thư Viện cũng vô tình đi ngang qua.
Rồi lại hai trăm năm sau đó, một bí cảnh khác của cổ chiến trường cũng từng xuất hiện ở biên giới Bắc Nguyên cùng Đông Vực, lúc đó Thư Viện cũng là người xuất hiện nhanh nhất.
Cách đây ba năm, đại tiên sinh của Thư Viện cũng đến Bắc Nguyên một chuyến, lấy thân phận của Trác Nhiên, hắn tự nhiên không cần phải thông báo làm gì. Chỉ cần hắn bước vào Bắc Nguyên thì tất sẽ có đại năng theo dõi hắn.
Nghe đồn Trác Nhiên đi tìm người đạt được Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ nhưng làm sao đã ba năm rồi mà lại tìm không ra?
Thực lực của Trác Nhiên cũng không phải là ẩn số quá lớn, đường đường là đệ tam nhân của Thư Viện, năng lực há có thể yếu?
Trong mắt một vài đại lão, tìm người chỉ là một cái kế hoãn binh cho một mục đích khác của Thư Viện mà thôi.
Rồi phóng mắt đến tận hôm nay, một thư sinh nội viện của Thư Viện cũng trùng hợp xuất hiện tại địa bàn Huyền Thủy Am, rồi trùng hợp bắt gặp phải Bắc Nguyên Vạn Dặm mà tiến vào.
Thử hỏi trên đời này có cái thế lực nào ăn may tốt hơn Thư Viện được không?
Cụm từ ăn may đối với tu sĩ mà nói đúng là viễn vông, bọn hắn ưa thích gọi đó là cơ duyên. Mà cơ duyên thì phải tự mình tạo ra.
Linh Hư hiền nhân tin tưởng hành động của Thư Viện mới là lạ.
Tiền lệ đã có, lần này cũng không thoát khỏi liên can.
Thư Viện nhất định có vấn đề.
...
...
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì cho tác 10 sao nha!
Tác cảm ơn!