Huyền Huyễn: Hệ Thống Của Ta Chức Năng Là Chỉ Dẫn

Chương 9: Đàn sói






Cảm giác lực lượng chạy khắp cơ thể làm cho Trương Hàn có chút trầm mê, hắn giơ tay lên rồi nắm chặt:
"Đây là Tu Luyện Giả sao? Cho dù so với kiếp trước mấy cái gọi là Võ Đạo Tông Sư lực lượng cũng không kém mấy a!"
Trương Hàn khóe miệng bất giác cong lên một cái nụ cười, hắn từ từ đứng lên rồi đi vào bờ.
Nước ao không biết do Trương Hàn hấp thu hết bên trong máu huyết hay không, bây giờ đã trở lại bộ dáng ban đầu, trong suốt và tinh khiết. Ở giữa cái kia Huyết Tâm Liên vẫn còn giữ nguyên, Trương Hàn cũng không có trực tiếp dùng hết mà là chừa lại.
Theo Hệ Thống thì cái này Huyết Tâm Liên chỉ cần đủ lượng máu huyết liền có thể khôi phục như lúc ban đầu, thậm chí còn tản ra một ít Linh Khí, đây cũng là một lí do mà nước ao nơi này lại như vậy thần kỳ.
Trương Hàn bước lên bờ, nhìn thân thể so với phía trước còn gầy ốm không khỏi thở dài một tiếng.
Nhưng do Thể Chất của Tu Luyện Giả, mặc dù mới Luyện Thể Cảnh nhưng hắn vẫn không có cái gì quá đói khát biểu hiện, chỉ là nếu như không có thức ăn kịp thời bổ sung lực lượng của hắn sẽ giảm dần theo thời gian.
Nhìn Thiết Mao Viên thi thể, Trương Hàn nhịn không được lắc đầu, cái này xác chết cũng bắt đầu thối rửa, khí huyết bên trong thịt cũng đi theo biến mất. Ăn vào không những không thu nhận được bất kì cái gì dinh dưỡng thậm chí còn bị một số loại bệnh.
Cầm lên Trường Thương, bên hông thì treo bội kiếm, sau đó bắt đầu vác xác của Thiết Mao Viên ra ngoài rừng, hắn định thử xem có loại động vật nào bị dẫn dụ bởi xác của Thiết Mao Viên hay không.
Vốn dĩ Trương Hàn trước đó thực lực là không thể nào vác lên thi thể béo ú của Thiết Mao Viên được, lần trước vớt xác của nó lên bờ thì phải lê lết hơn nửa canh mới thành công.
Nhưng bây giờ thì thay đổi rồi, Trương Hàn hắn thực lực đã là Luyện Thể Cảnh Nhị Trọng Thiên, lực lượng tăng vọt, thậm chí Trương Hàn còn có chút bất ngờ.

Đi đến cửa hang, Trương Hàn đã có thể quan sát thấy bây giờ đã là giấc tối, định vác xác rồi đặt ở một cái địa điểm thuận mắt, có nhiều Yêu Thú đi lại thì bỗng dưng Hệ Thống thông báo có một số kẻ không mời mà tới:
"Keng! Tiếp theo sẽ có một nhóm Yêu Thú Nhất Giai Cấp 1 Ngân Lang xuất hiện, số lượng hơn 10 con! Hệ Thống sẽ không đưa ra bất kì Chỉ Dẫn gì trong thời gian này! Ký Chủ có thể tự mình lựa chọn phương án thích hợp!"
"Hú!!" Một tiếng sói tru đi theo vang lên, đi theo hơn mười con Sói có bộ lông màu bạc xuất hiện.
Bọn chúng ánh mắt dữ tợn nhìn chằm chằm Trương Hàn, từ từ quay quanh tạo thành một vòng tròn để Trương Hàn không có đường lui.
Trong miệng Ngân Lang truyền ra trầm thấp tiếng gầm, như là đang kiêng dè cùng thâm dò.
Trương Hàn sắc mặt lạnh nhạt, sau đó khóe miệng cười nhạt một tiếng, bỏ xuống trên tay đang cầm cái chân của Thiết Mao Viên xuống.
Rầm!
Thiết Mao Viên cân nặng không nhỏ, chỉ một cái chân rớt xuống thôi đã tạo ra một tiếng rầm lớn, đất cát cũng đi theo bay tứ lung tung.
Đàn Sói thấy vậy không khỏi lui bước, trong ánh mắt kiêng dè càng nặng nhưng lệ khí cùng thị huyết khí tức cũng tăng vọt.
Trương Hàn gỡ xuống trên lứng đang đeo Trường Thương, khóe miệng cong lên:"Một đàn sói cực kỳ hiếu chiến và hình như lần trước các ngươi có đuổi theo ta a? Bậy thì ta dùng các ngươi để đánh giá thực lực cũng được!"
"Keng!" Trường Thương ngân vang, đồng thời đám này Ngân Lang cũng hạ xuống tàn nhãn quyết tâm đồng loạt lao lên.
"Rống!"
Thấy chung quanh đàn sói tạo thành vòng tròn lao lên, như muốn tuyệt đường trốn của Trương Hàn, đồng loạt cùng đánh hòng giết chết hắn.
"Chơi chiến thuật biển sói sao? Đâu có như vậy dễ dàng a!" Trương Hàn sắc mặt cười nhạt, thấy đàn sói tới gần nhưng Trương Hàn vẫn không vội.
Khi những cái này Ngân Lang cách hắn chưa đến một trượng, Trương Hàn liền động.
Hắn dùng Trường Thương giữ thân bằng, sau đó liên dùng Trường Thương nâng ngươi cao lên, đạp một cái sói đầu liền mượn lực nhảy lên cao.
Trường Thương cũng đi theo bay lên, Đàn Sói thấy vậy thì nhảy lên, con nào con nấy khoe ra chính mình dữ tợn hàm răng như là muốn cắn đang còn ở trên không trung Trương Hàn.
Trương Hàn hai tay nắm chặt Trường Thương sau đó thả lỏng, khinh công một cái nhảy lộn mèo ở không trung, chân của hắn cũng lúc này đạp mạnh vào cán thương phần cuối.
Mượn cái này lực lớn Trường Thương liền bay đi, trực tiếp đóng đinh vào đầu của một con Ngân Lang.
Trương Hàn cũng vì vậy mà rớt xuống, từng con Ngân Lang thấy vậy dùng ánh mắt đỏ bửng điên cuồng lao lên vì chính mình đồng loại báo thù.
"Keng!" Trường kiếm được rút ra, Trương Hàn liền né một cái Ngân Lang móng vuốt sau đó dùng kiếm chém vào phần bụng của nó, con này Ngân Lang thét lên đau đớn liền tại chỗ chết đi.

Đằng sau lưng một cái Ngân Lang dùng mồm to ý định đánh lén, Trương Hàn dùng Trường Kiếm quét ngang chung quanh một cái.
Miệng của con Ngân Lang này bị một vết kiếm chém, tạo thành một vết dài trên miệng, nhìn qua hở ra như muốn chặt làm đôi hàm trên hàm dưới.
Chung quanh những con Ngân Lang khác cũng vì vậy mà lui ra sau, Trương Hàn dùng nay thời cơ liền lao về phía bên phải.
Nơi đó một thanh Trường Thương được đóng đinh dưới đất, trên một cái đầu của một con sói đã chết.
Trương Hàn rút ra Trường Thương, thu Trường Kiếm trở lại vào bội kiếm bên trong, ánh mắt của hắn biến dần thành nghiêm túc và lạnh băng.
Hắn hồi nãy tới giờ chỉ dùng Nhục Thân lực lượng để đánh với đám sói, lúc này hắn muốn nghiêm túc thử xem, xem Linh Lực lợi hại như thế nào!
Hai tay trái phải Linh Mạch bên trong cuồng bạo Linh Lực bắt đầu chuyển động, thông qua các Linh Mạch bắt đầu cường hóa toàn bộ cơ thể.
Trương Hàn vốn dĩ gầy cồm thân thể dần trở nên cường tráng, hắn nắm chặt Trường Thương, nhịn không được cười thành tiếng:"Haha! Thế nhưng so với lúc đầu mạnh gấp đôi!"
"Tốt! Tới đi! Ta muốn xem các ngươi đám này súc sinh móng vuốt mạnh hay là của ta Trường Thương mạnh đây!" Trương Hàn cười lạnh, tay cầm Trường Thương chỉ vào đàn sói.
"Rống!" "Rông!"
Như nhận thấy chính mình bị sỉ nhục, đám sói như uống thuốc hóa cuồng, từng con diện mục dữ tợn, ánh mắt đỏ bừng như mất kiểm soát.
Trương Hàn cầm Trường Thương lao vào, bắt đầu dùng các loại đâm, thọc, đánh mạnh phương thức tấn công những này Ngân Lang.
Từng con Ngân Lang bị đánh chết, sĩ khí của đàn sói cũng đi theo giảm súc, khi chỉ còn lại hơn 3 con sói thì một tiếng sói tru lại vang lên.
"Hú!!" Một con Ngân Lang to lớn đi ra, so với những con Ngân Lang trước còn này to gần gấp hai!
Trương Hàn có thể cảm giác được thực lực của nó cũng cỡ khoảng bằng với Thiết Mao Viên.
Không hiểu sao trong lòng Trương Hàn không những không thấy sợ hãi mà còn có chút hưng phấn.
Ngân Lang nhìn Trương Hàn bằng ánh mắt lạnh băng, sau đó liền lao về Trương Hàn mở ra hàm răng sắc nhọn cùng huyết tinh của mình hòng cắn vào cổ kết liễu Trương Hàn.
Nhưng Trương Hàn hắn cũng kịp phản ứng, liền dùng Trương Thương chặn lại cái này huyết tinh miệng mồm.
"Ầm!" Bị Ngân Lang Vương cự lực xô ngã, một người một sói bắt đầu giằng co dưới mảnh đất.
Do khoảng cách quá gần, nước dãi của Ngân Lang Vương thế nhưng dính vào mặt Trương Hàn, hắn có chút ghét bỏ nhìn cái này sói to:"Ngươi bao lâu rồi không vệ sinh a! Như thế dơ dấy!"
Ngân Lang Vương gầm lên giận dữ, như thể muốn nói: Thấp hèn nhân loại, người dám sỉ nhục bổn vương!

Bất quá nó gầm lên thì nước dãi càng chảy xuống, trên mặt Trương Hàn thậm chí có không ít những vết nước dãi của Ngân Lang Vương.
Điều này cũng làm hắn tức giận, Trương Hàn không nói gì liền dùng chân đá vào phần bụng của Ngân Lang Vương.
Ngân Lang Vương bị đá bay ra xa, chưa kịp tiếp đất thì Trương Hàn đã cầm Trường Thương phóng về phia nó.
Vù vù!
Trường Thương xé gió phát ra từng tiếng vù vù điếc tai, một ánh sáng bạc giữa màn đêm lấp lóe, đi theo sau là tiên huyết đỏ ngòm bùng nổ, như thể là một nghê thuật dưới ánh trăng.
"Rầm! Rầm!" Ngân Lang Vương rớt xuống đất, chúng quanh bụi mù bay lên.
Trương Hàn thấy vậy thì không khỏi có chút thả lỏng.
Đột nhiên, dưới lớp bụi mù lao ra một cái màu bạc cái bóng, hướng nó đi là phía Trương Hàn.
Trương Hàn không khỏi trợn tròn mắt, Ngân Lang Vương ánh mắt ngoan lệ mỡ ra miệng rộng táp về phía hông Trương Hàn.
Không xong! Trương Hàn trong đầu không khỏi vang lên báo động.
Hắn nhanh chóng làm ra phản ứng, ý định rút ra Thanh Kiếm bên hông nhưng lại chậm hơn Ngân Lang Vương.
Ngân Lang Vương miệng vừa mới cắn hông Trương Hàn thì bỗng dưng ngưng lại, máu tươi nhàn nhạt từ hông Trương Hàn chảy qua miệng của nó sau đó lại rớt xuống đát.
"Tí tách!"
Sau đó Ngân Lang Vương ánh mắt tràn đầy không cam lòng mà té xuống, sinh mệnh liền kết thúc vào lúc này.
Ba con sói còn sống thì không biết từ lúc nào đã chạy đi, Trương Hàn không khỏi nằm xuống thở phì phò.
"Cái này Tu Luyện Giới quá nguy hiểm. ngay cả một con Yêu Thú cũng như thế tâm kế!" Trương Hàn bỗng dưng có chút tê răng....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.