Huyền Huyễn: Hệ Thống Của Ta Chức Năng Là Chỉ Dẫn

Chương 45: Thu Hoạch






“Uhm...” Trương Hàn nhẹ giọng rên rỉ, từ từ mở mắt ra.
Thấy trước mặt cánh cổng quen thuộc, đây không phải là cánh cổng liên thông với Bí Cảnh sao?
Lắc đầu, cố gắng thanh tỉnh.
Trương Hàn lúc này mới quan sát chung quanh cảnh vật, giống y hết lúc trước.
“Thật sự trở về rồi!” Trương Hàn thở dài.
Quãng thời gian bên trong tuy chỉ ngắn ngủi, chỉ hơn một ngày nhưng Trương Hàn nghĩ rằng đây là một trong những giây phút khó quên trong cuộc đời.
Không phải vì ký ức này đẹp bao nhiêu.
Ngược lại, nó còn rất kinh khủng, không kém gì mấy cái lịch sử đen cũ.
Trương Hàn ở bên trong chiến đấu so với lúc ở ngoài không nhiều bằng, độ nguy hiểm lại cao thôi rồi! Dù gì thì hắn cũng suýt chết ở bên trong, nói không nguy hiểm đó là giả!
Cũng từ đây hắn bắt đầu tiếp xúc với những sự kiện quái lạ, Ma Vật tại sao lại có thể dễ dàng sinh ra bên trong Bí Cảnh? Bóng Đen và Bóng Ma trong Ma Nhãn Đại Môn có liên quan nhau không? Lê Lão người này từ đầu tới cuối Trương Hàn đều cho rằng đó là một câu hỏi! Cứ cảm giác quái quái, nhưng không biết quái ở chỗ nào.

“Keng! Chỉ Dẫn hoàn thành! Tiếp theo Chỉ Dẫn Đại Cơ Duyên sẽ mở ra vào 3 tháng sau!”
Nghe Hệ Thống âm thanh, Trương Hàn xem như hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
So với 3 tháng trước Chỉ Dẫn, lần này hoàn toàn chính là Địa Ngục Cấp!
Trương Hàn liên hệ với Hệ Thống:”Hệ Thống, tổng kết lần này Chỉ Dẫn đồ vật nhận được!”
Bảng Hệ Thống hiện lên: [Ma Nhãn Đại Môn.
Nguy hiểm: Phó Lỵ (Ma Vật với thực lực đã đạt tới Bán Trúc Cơ Cảnh, bất quá thực lực bị phong ấn với thần kỳ lực lượng chỉ có thể phát huy dưới Khai Linh Cảnh!) (Đánh giá: Nếu xui xẻo Ký Chủ chỉ có con đường chết!)
Nguy hiểm: ??? (Tồn tại kỳ bí, không thể xác định???) (Nếu nó có sát ý, Ký Chủ ngay lập tức tan xương nát thịt!)
Nguy Hiểm: Hắc Mãng (Vai phụ, không có gì đáng nói.) (Với sức mạnh của Ký Chủ còn giết không được thì Bổn Hệ Thống sẽ ngay lập tức tự hủy.)
Đánh giá chung: Địa Ngục Cấp Cơ Duyên!
Nhận được: Lạc Tinh Lâu (Một bảo tháp chứa đựng những cơ duyên không biết! Chỉ cỏ Tu Vi đủ cao mới xứng đáng nhận lấy bên trong cơ duyên! Ngoài ra có một mảnh không gian nhỏ ở bên trong, mặc dù đã bị tàn phá nhưng Ký Chủ có thể tiêu hao Tích Phân để chữa trị hoặc nâng cao khả năng Luyện Khí mà tự mình sửa chữa!)
Nhận được: Vĩnh Tuyền Nhũ Dịch (Thiên tài địa bảo! Trú nhan mỹ dung, cho dù có chết thì cũng có thể làm hồng phấn khô lâu! Điều hòa trong cơ thể âm dương không đều đặn, loại bỏ tạp chất hoặc các thành phần tương phản đối nghịch nhau! Sản phẩm không phải là thuốc, đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng!)
Nhận được: Kim Cương Phù (Sử dụng liền sẽ tạo ra một bình chướng bảo vệ những người ở bên trong kéo dài nửa canh giờ! Chỉ có thể đỡ những đòn từ Trúc Cơ Cảnh trở xuống!)
Nhận được: Vòng Phệ Ma ( Một chiếc vòng với khả năng thay đổi kích thước tùy ý, thậm chí nếu muốn có thể đổi thành vòng chân, vòng cổ! Nói chung cứ thay đổi style tùy thích, không sợ bị lạc hậu! Với chức năng là bắt giữ Ma Vật, cho những phẩm chất thấp Ma Vật thôn phệ lẫn nhau hoặc sinh linh để tiến cấp! Bất quá nha, cái này Vòng Phệ Ma có chút tà môn~)
Thưởng thêm: Vì Ký Chủ đã thực hiện được Chỉ Dẫn Đại Cơ Duyên với độ khó nói không ra lời, Bổn Hệ Thống tự động mở thêm Luyện Khí Chỉ Dẫn! (Mặc dù bây giờ cũng chả có gì dùng~)]
Trương Hàn đọc một loạt, não đang tải để tiêu hóa thông tin.
Khi hoàn toàn tiếp nhận xong, hắn nhận ra cái Hệ Thống này càng ngày đi càng xa, giới thiệu mà cứ như bán hàng online là như thế nào?
Rồi thêm ngươi tự đặt tên mình thêm chữ Vạn Năng mà lại ngay cả Bóng Ma giới thiệu như thế nào ghi cũng không rõ? Lúc đầu còn hùng hồn bảo lão tử tránh xa Bóng Ma, thì ra là do không biết gì mới chỉ như vậy a!
Trương Hàn khóc tiếng Mán, cái này ác ôn Hệ Thống có ngày hại chết hắn a!!
Nhất là Vòng Phệ Ma phần giới thiệu, nhìn chữ ‘tà môn’ ở cuối thì Trương Hàn có ngất đi xúc động.
Mặc dù biết thứ này là vật chả lành nhưng cũng không nên nói thẳng a!
Trương Hàn bụm ngực lại:”Tim ta đau!”
Diễn thì diễn thế, chứ Trương Hàn vẫn khởi hành trở về chỗ hang động của Hỏa Vân Sư.
Bằng không Quách Giản Nhi nàng ta liền lạnh...!
Không bao lâu, Trương Hàn đã tới nơi.
Nhìn hang động không hề có cái gì ngăn lại, bất cứ ai cũng có thể tự nhiên ra vào, Trương Hàn sắc mặt liền cứng đờ.
Trong lòng thầm cầu nguyện:”Quách Giản Nhi a! Quách Giản Nhi, nếu ngươi có chết thì xem như xui xẻo, đừng trách ta!”
Tính đi tính lại, tìm mọi cách để phòng chóng cho kẻ khác không tìm tới thế nhưng lại quên che lấp cửa hang! Ta cái này người cũng thật thông minh nha!
Trương Hàn cười khổ, cất bước đi vào.
Dần dần đi sâu vào bên trong, không có bất kì mùi hương lạ nào quanh đây làm Trương Hàn thở dài nhẹ nhõm.
‘Xem ra vẫn còn may, không có ai tìm tới!’ Trương Hàn nghĩ thầm.
Không bao lâu, rốt cuộc thấy được Quách Giản Nhi.
Chỉ là bộ dáng của nàng ‘có chút’ tồi tệ.
Sắc mặt thảm bạch như cương thi, thần sắc thống khổ liên tục vặn vẹo, cả người nhẹ run rẩy nhìn qua cũng không quá thoải mái.
Nhất là chung quanh nàng, một bên lửa cháy rối tinh rối mù, một bên băng phong trắng tinh một mảnh.
Hoàn toàn là hai thái cực.
Trương Hàn trợn tròn mắt, ngộ độc thực phẩm cũng có thể đáng sợ đến mức này?
Nuốt nước bọt, Trương Hàn cắn răng tiến lên.
Đã tới nước này mà còn rút lui thì hai lần suýt chết của lão tử để ở đâu!
Chân cảm giác như đạp lên băng hỏa lưỡng trọng thiên, lúc lạnh lúc nóng.
Điều này làm cho sắc mặt Trương Hàn biến đổi liên tục, cảm giác lạ lùng nhưng không có phê! Con em ngươi, đau a!
Sông lưng như nhập sông băng, lạnh run hết cả người!
Da thịt thì như lửa đốt, có chút mùi thít nướng~
Trương Hàn nhắm mặt chịu khổ, ráng bước lên trên.
Quả nhiên khi con người lơ đãng, thời gian trôi rất nhanh, làm việc cũng nhanh, đã tới trước mặt Quách Giản Nhi.
Trương Hàn nặn ra nàng miệng nhỏ, lấy từ trong Túi Trữ Vật ra một cái ống tre, đó là VĨnh Tuyền Nhũ Dịch.
Hắn đương nhiên sẽ không ngốc đến nỗi cho nàng uống hết, cố gắng chỉ nhỏ đúng một giọt, tiết kiệm là chân lý!
Vĩnh Tuyền Nhũ Dịch nhập miệng, liền như không khí mà tan, chạy khắp cả người Quách Giản Nhi.

Quách Giản Nhi da thịt trở lại hồng hào, sắc mặt từ thống khổ biến thành say mê...!
Băng Hỏa lưỡng trọng thiên cũng tan.
Nàng ta sau khi khỏe thì sắc mặt hứng thú, chép chép miệng đưa tay mò về phía Trương Hàn, nói:”Cái gì ngon thế a? Cho ta!”
Trương Hàn đẩy ra tay của nàng, mặc dù có chút kinh ngạc Vĩnh Tuyền Nhũ Dịch vật này công dụng mạnh như vậy, tuy nhiên vẫn bị Quách Giản Nhi hành động cho chọc giận.
“Ăn ăn ăn! Chỉ biết mỗi ăn thôi! Ta chịu đắng chịu khổ mới lấy được đồ vật, ngươi nghĩ ta cho sao?!” Trương Hàn tức giận bóp mặt Quách Giản Nhi.
Có vẻ cảm thấy mặt bánh bao của mình bị ma trảo cho giảo nát, Quách Giản Nhi mơ mơ hồ hồ mở mắt, câu nói đầu tiên chính là:”Ngươi là ai nha?!”
Trương Hàn cảm thấy tim như bị mũi tên cho bắn xuyên.
Dù sao thì mắc công cứu người cho đã lại đổi được câu này, ai mà chả muốn thổ huyết!
Quách Giản Nhi nhíu mày, đánh già nhìn Trương Hàn:”Uhm! Ngươi là Lão Hàn!”
Trương Hàn: Lão tử từ khi nào tên Lão Hàn? Hàn Gia Gia nghe còn được, Lão Hàn cái tên này...Emma!
Trương Hàn cắn răng nghiến lợi, đứng dậy liền rời khỏi.
Quách Giản Nhi chạy theo, ngoài miệng vẫn treo Lão Hàn hai chữ này:”Lão Hàn! Lão Hàn đợi ta nha!”
Trương Hàn mặt đen nhìn Quách Giản Nhi, gặn từng chữ:”Quách! GIảng! Nhi! Cấm ngươi gọi ta là Lão Hàn, bằng không ta liền....”
Quách Giản Nhi:”Liền cái gì a? Lão Hàn?”
Trương Hàn sắc mặt người da đen, dấu chấm hỏi nổi lên: I am a joke to you?
Quách Giản Nhi cười hì hì nói:”Lão Hàn, ngươi làm sao y phục đổi bộ khác rồi? Còn tàn tạ như vậy? Da thú đâu?”
Trương Hàn tức quá cười nói:”Còn không phải tại vì ngươi? Ta phải....”
Kể ra một mạch sự việc diễn ra, bất quá có vài chỗ vẫn là giấu đi như Bóng Ma, Lê Lão cùng lễ vật hắn tặng...!
Quách Giản Nhi nghe xong cảm động phát khóc, ôm chầm lấy Trương Hàn mà phát khóc:”Hức hức! Lão Hàn ngươi hi sinh khổ cực cũng đối với ta tốt quá! Ngươi yên tâm, ngươi chỉ cần muốn thứ gì bản cô nương tìm cách giúp ngươi đạt được!”
Trương Hàn không nói gì chỉ vỗ vỗ sau lưng nàng vài cái, trong lòng nói thầm:’Ta tốt sao? Ngược lại ta càng thấy giống như tự chuộc lỗi thì đúng hơn...’



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.