Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

Chương 70: Khó luyện thuyết pháp




Bản mặt cười cười quỷ dị của hắn ngày một nhiều lấy, y như rằng cho nguyên một dạng. Đọc lấy từng cái thuyết pháp đối với hắn chả cần tu luyện. Cảm giác như chỉ đơn giản lấy muốn châm chọc một dạng. Liên tiếp từng cái trang thuyết được hắn mở ra, càng đọc tới hắn càng cười một dạng.
Hơn 50 trang hắn nhanh chóng thu hết toàn bộ. Hắn từ trong tu luyện lấy một mực tỉnh dậy, hai mắt hắn mở ra nhanh chóng ẩn chứa một chút tinh quang lóe lên. Coi ngươi đỏ rực nhanh chóng tản đi đê lại một đầu xanh lục bích mắt hút hồn. Ánh mắt hắn mở lấy một hồi lâu mới dị động, toàn thân thôi động một chút liền bật đứng dậy. Thân thể hắn vận động cũng đả một lúc, đủ để hắn cảm thấy khỏe người.
Không nhanh chóng tu luyện cái kia chùy pháp mà hắn tựa như tản bộ cảm nhận lấy không khí xung quanh. Bước chân nhè nhẹ đi tới đưa tay vuốt lấy từng đầu là trúc cảm giác quá mức yêu đời. Gió thổi tới lay động toàn bộ, từng cái va chạm vang lên thanh âm xào xạc quá mức vui tai, cùng tiếng chim hót đây mới là thứ hắn muốn, yên bình.
Bước chân không rời khỏi nơi này đất bằng mà chỉ đi vòng quanh lấy mà thôi. Thân thể hắn dừng lại một lúc, hướng đầu lên cao nhìn tới. Sắc trời lúc này đã dần chuyển tối một dạng, không còn sớm. Tới hắn thực lực, một tháng không ăn xem như không có chút ảnh hưởng nào. Chỉ cần chuyên tâm tu luyện lấy liền tốt.
Không khí xung quanh như hướng tới hắn hòa quyện lấy, thân thể như bị níu cảm giác. Thuộc tính hắn tu luyện quá mức liên quan, ánh sáng chứa đựng đầy đủ các yếu tố. Lãnh địa ánh sáng hắn trước tu bổ cũng đã có gia tăng đáng kể, tựa như một phần không thể thiếu sót. Hắn hiện tại còn chưa biết bản thân đã đang có ảnh hưởng tới một phần nhỏ không gian pháp tắc một trong, dù chỉ mới tiến một bước nhỏ mà thôi. Chí ít đợi hắn thuộc tính tới kẻ thống trị may ra mới có thể chạm tới. Đợi đến lúc đó khong biết bao nhiêu năm a.
Đứng tại một hồi lâu hắn như suy nghĩ lấy điều gì đó. Sắc mặt y nguyên không có thay đổi quá nhiều, chỉ cảm nhận thấy một tia gì đó khó nói tới mà thôi. Hắn thở dài lấy một cái rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Thân thể ngồi xếp bằng trên nền đất, hai mắt nhắm chằm lấy. Bước đầu tu luyện cái kia thuyết pháp hô hấp. Đúng như hắn suy nghĩ, nó quá mức nhàm chán cùng quá dễ tu luyện, không có gì khó chỉ cần tỉnh tâm một lúc liền có thể tập luyện một cách dễ dàng.
Quan trọng nhất cũng chỉ học cách yếm khí cùng điều khí mà thôi. Cái này phát triển tới một bước lớn mới có thể cảm nhận được thấy thành quả.
Yếm khí là gì?
Hô hấp hít thở bình thường chỉ khác một chút, không khí tiến vào cơ thể được nén tại một vị trí, điều tiết nó tựa như một cái năng lực hoàn toàn. Yếm khí một phần, hai phần, ba phần,… mười phần. Từng cái thuật ngử chỉ từng trạng thái sức mạnh nó mang lại. Dễ luyện nhất cũng là một phần khí, lợi hại nhất cũng là mười phần khí. Đạt tới như vậy trình độ đại biểu hắn thực đâu chỉ thăng tiến một bước lớn, chỉ sợ một quyền bình thường liền đánh chết một đầu Vương cấp dễ dàng.
Điều khí là gì?
Lại thêm một cái thuật ngử ám chỉ khác mà hắn chưa bao giờ nghe tới. Đúng như tên gọi. Yếm khí hoàn toàn chuyển hóa thành năng lượng hay còn gọi năng nguyên phân tán tập trung chủ yếu tại hai cái lá phổi lớn. Đó chỉ là một phần nhỏ mà thôi, muốn tung ra mạnh mẻ thực lực phải điều khí mới có thể. Điều khí đơn giản là năng nguyên chuyển hóa tập trung được phân tán tới nơi cần dùng lực. Đâu có dễ tới như vậy, năng nguyên nó quá dễ mất đi, không chú ý một điểm liền công cốc. Nó được xem là một cái khó luyện nhất.
Hắn lướt qua cái này thuyết chỉ tới chổ yếm khí liền khẳng định nó quá mức dễ dàng, tới khi qua cái điều khí liền sắc mặt đột biến, nói không nên lời, chỉ sợ hắn khó mà luyện thành. Điều khí có thể xem có chút tương đồng như điều khiển Hồn Lực chỉ khác một cái là Hồn Lực nó mải tồn tại lấy còn năng nguyên chỉ tồn tại một chút liền ta biến. Muốn làm được đâu chỉ tập luyện nhiều lần mới có thể, chưa kể nó phải chính xác tới cực điểm, chỉ cần một sai sót nhỏ đều uổng phí.
Hắn có thể cảm nhận lấy toàn bộ những thứ xung quanh nhưng bên trong cơ thể hắn đâu thể như vậy dễ dàng, riêng từng sợi tơ máu chí ít lên tới hàng trăm ức đầu. Muốn xác nhận quả thật rất khó, chưa kể năng nguyên hắn không biết như thế nào điều tiết con đường. Trong ghi chép không có lấy một điểm thông tin. Nó đích thực là một cái hoàn chỉnh sách nhưng tựa như thiếu sót. Có lẻ là người ghi lại cố ý làm như vậy để người tiếp nối tìm hiểu lấy sau này có thể phát triển nhiều hơn con đường.
Hắn như lâm vào trầm tư suy nghĩ, đại não như muốn nứt ra một dạng. Chỉ tìm một con đường trong hàng tỷ con đường. Làm sao có thể tìm tới, vò đầu vứt tai suy nghĩ lấy.
Mẹ nó a!
Quá khó đi!
Như muốn chủi lớn trong lòng, đâu thể nào như vậy dễ dàng. Chắc chắn hệ thống nó cũng chẳng thông tin nào giúp hắn chỉ sợ đến nó cũng không biết lấy. Chỉ là một cái cộng sinh hệ thống mà thôi. Hệ thống dung hợp liền có thể mượn nó tìm hiểu lấy.
Đợi nó thăng cấp tới đâu có biết bao lâu mới có thể. Điểm tích phân hắn lúc này cao lắm cũng chỉ được mấy vạn mà thôi, chưa đủ một phần để nó dùng tới.
Đâu thể như thế ỷ lại. Đó không phải hắn con đường. Suy nghĩ không được liền làm đại, trăm ngàn lần chẳng nhẻ không có một cái chính xác. Chỉ còn cách này mà thôi.
Tỉnh tâm lại một lúc, hắn hai cái lỗ mủi như mở to ra lấy hít vào một hơi dài khí tiến vào trong cơ thể. Ngay lúc tiền vào một khắc hắn liền yếm khí lại toàn bộ. Bước đầu tiên là yếm khí một phần, toàn bộ khí tập trung ở cổ rồi chuyển hóa năng nguyên. Giữ lại một phần tiến hành luyện hóa. Như nào luyện hóa?
Khụ khụ!
Tới bước này hắn mới chợt nhớ lấy, quả thật không có một cái ghi chép. Đâu có thể giữ lâu như vậy, hắn như bị sặc lấy ho ra liên hồi. Sắc mặt lúc này như biến sắc hoàn toàn, đâu còn trước kia tự tin, hai mắt hắn tròn vo cùng hai cái dấu hỏi lớn hiển hiện trong đầu. Biết làm sao suy nghĩ tới. Như muốn khóc ở trong lòng, lúc này cảm thán cũng chẳng có thể giúp ích, cần phải nhanh chóng tìm hiểu lấy một hướng giải quyết lấy. Như nào mới có thể được.
Dùng Hồn Lực luyện hóa?
Dùng thuộc tính luyện hóa?
Dùng công pháp luyện hóa?
Dùng tinh huyết luyện hóa?
Cũng không có lấy một đầu mối hướng đi. Càng suy nghĩ càng cảm thấy rối. Thả lòng lấy thân thể. Không suy nghĩ được liền làm mò lấy. Chắc chắn có một cái hướng có thể giải quyết.
“Trước tiên nên thử dùng Hồn Lực luyện hóa a”.
Sắc mặt hắn như bình thường trở lại, không còn vẻ đăm chiêu lúc trước. Thân hình hắn như ổn định lấy, điều chuyển lấy Hồn Lực tiến tới bao quát lấy cái kia khí luyện hóa lấy. Cảm nhận thấy quá mức dễ dàng, Hồn Lực nhanh chóng tiếp cận lấy nhưng nó không có hòa vào lấy mà là hai cái riêng biệt. Từng sóng hồn lực liên tục xoay chuyển đốt nóng nhưng y nguyên không một cái dị động. Quả nhiên là thất bại.
Thở dài ra một hơi dài đào thải toàn bộ khí ở trong người, cảm giác thân thể hắn như nhẹ hẳn ra. Tiếp tục thứ hai dùng thử.
Tiếp tục thúc đầy thuộc tính đi tới liên tiếp lay động lấy nhưng vẫn vô ích, hoàn toàn không thể lay động. Nó không tồn tại một dạng nào hình thái làm sao có thể dễ dàng như vậy. Tiếp đến, luân chuyển công pháp, tinh huyết. Hoàn toàn không thể giúp ích lấy. Thất bại hoàn toàn.
Quả thật hắn lúc này như bị đẩy vào thế bí một dạng. Không thể tiến tới mà chỉ có thể lùi lại mà thôi.
“Không còn cách nào sao?”
Không biết tới lúc này hắn đã thở dài không biết bao nhiêu lần. Lần đầu tiên hắn như bị làm khó tới mức này. Cảm giác lúc này không biết nên diển tả như thế nào, vui vì có được một cái vỏ kỷ mạnh mẻ, buồn vì không thể tu luyện lấy cái kia thuyết pháp. Quá mức lẫn lộn.
Liên tiếp tưng hơi hô hấp lớn cùng nhanh chóng thở ra, hắn như vô thức làm lấy. Không hề suy nghĩ lấy. Mỗi một lần hô hấp nhanh chóng, cảm giác có chút nóng tựa như bị ma sát đốt lấy. Hắn không hề hay biết cái này khả năng. Vẫn cho rằng có một cách nào đó để dùng lấy. Đâu phải cái gì cũng cần phải suy nghĩ đâu a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.