Huyền Giới Chi Môn

Chương 814: Chờ ta (1)




Một tòa Thiên Điện trong Bảo Nguyệt Cung.
Một thanh niên dáng người khôi ngô, đường nét ngũ quan rõ ràng ngồi xếp bằng. Ở cách chỗ của hắn không xa, còn có một gã thanh niên khác cũng ngồi xếp bằng, dáng vẻ gần như giống hệt với người trước đó. Chỉ là trên mặt và trên cánh tay có thêm chút ma văn.
Hai người này chính là Thạch Mục cùng Thân Ngoại Hóa Thân của hắn.
Sau khi Từ Yên La rời đi, Thạch Mục liền một mực ở nơi này bế quan tu luyện.
Hôm nay hai người đều đang nhắm nghiền hai mắt. Mỗi người lặng lẽ vận hành pháp quyết tu luyện.
Bên trong đại điện, hai màu ánh sáng đen và sáng ngăn cách giữa Thạch Mục và Hóa Thân. Một bên là ánh sáng màu xanh cuồn cuộn, chuyển động phun trào không thôi. Mà bên còn lại tràn ngập sương mù dày đặc, ma khí ngập trời, giống như các con sông khác nhau cùng hội tụ lại, phân biệt rõ ràng.
Thạch Mục bên này ánh sáng màu xanh ngưng tụ thành thực chất. Không ngừng có linh lực thiên địa dư thừa tuôn trào về phía trên người, ở xung quanh hắn tập trung thành một vòng xoáy màu xanh cao hơn trượng, xoay tròn không ngừng.
Bên ngoài thân thể của Thân Ngoại Hóa Thân lại không ngừng chớp hiện ma văn. Từng tia khí màu đen quanh quẩn ở khắp toàn thân, giống như một lớp kén màu đen phủ bên ngoài, bọc lấy hắn.
Thời gian thấm thoát trôi qua. Năm tháng giống như thoi đưa. Nháy mắt thời gian năm năm đã trôi qua.
Thiên Điện trong Bảo Nguyệt Cung, Thân Ngoại Hóa Thân không thấy tung tích. Thay vào đó là một cái kém màu đen cao chừng một trượng. Phía ngoài có vô số ma văn, có dấu hiệu máy động.
Từng sợi khí màu đen theo cái kén màu đen mấp máy ra ra vào vào, khiến ma kén thoạt nhìn giống như đang hít thở.
Ở chỗ trung tâm đại điện, toàn thân Thạch Mục bị từng thân thực vật màu xanh giống như nhân sâm vây quanh. Từ trong đó tràn ra từng sợi khí tức thuộc tính Mộc nồng đậm đến mức tận cùng, cùng với nguyên khí thiên địa xung quanh đang cuồn cuộn không ngừng tập trung đến, cũng xoay tròn ở phía trên Thạch Mục, hình thành một cái xoáy màu xanh hình phễu rót xuống.
Linh khí thuộc tính Mộc cuồn cuộn không ngừng theo vòng xoáy này chuyển động, không ngừng tiến vào các nơi trong thân thể Thạch Mục, cũng theo bên trong cơ thể lưu chuyển tới hai tay, hai chân và các xương. Bên ngoài thân thể hắn được từng đường vân màu xanh lục bao trùm. Ánh sáng màu xanh lục sáng ngời. Từ xa nhìn lại, giống như một bức tượng màu xanh lục.
Đột nhiên, hai mắt Thạch Mục mở ra. Trong hai mắt lóe lên tinh quang. Hắn phát ra một tiếng quát khẽ.
Sau một khắc, vòng xoáy hình phễu phía trên đỉnh đầu hắn lập tức trở nên tán loạn, giống như ngọc bích vỡ nát, hóa thành mảng lớn tinh quang màu xanh lục.
Cùng lúc đó, hai tay Thạch Mục nhanh chóng bấm. Vị trí ở trước ngực đột nhiên sáng lên một đoàn ánh sáng. Một ảo ảnh cái đỉnh nhỏ màu xanh xuyên qua cơ thể hắn lao ra.
Tinh quang màu xanh lục vừa vỡ nát ra còn chưa tới kịp rơi xuống đất, liền bị cái đỉnh nhỏ này phát ra một lực hút vô hình ngưng tụ vào bên trong, giống như một dòng nước lũ màu xanh lục, hội tụ vào bên trong đỉnh nhỏ màu xanh.
Từng linh lực gần như dùng mắt thường có thể thấy được, cũng từ bốn phương tám hướng tập trung đến, ở xung quanh Thạch Mục hình thành một vòng xoáy linh lực cao tới một trượng.
Vòng xoáy kia không ngừng xoay tròn. Bên trong Thiên Điện đột ngột phát ra từng tiếng gào thét. Từng linh lực nồng đậm không ngừng tập trung về phía bên trong cái đỉnh màu xanh. Sau khi kéo dài suốt mấy canh giờ, hiện tượng này mới dần dần giảm đi, cuối cùng biến mất.
Đợi sau khi một luồng linh lực cuối cùng hội tụ vào, cái đỉnh nhỏ màu xanh kia đã không phải chỉ là một ảo ảnh nữa. Nó trở nên giống như làm bằng thực chất, trông rất sống động. Mặt ngoài ánh sáng chói lòa tới cực điểm. Thoạt nhìn trong suốt giống như ngọc bích. Từ trong đó truyền ra một linh khí thuộc tính Mộc vô cùng dồi dào.
Chỉ thấy cái đỉnh màu xanh này chậm rãi chuyển động, hạ xuống đến trong thân thể Thạch Mục, một lần nữa biến thành hình vẽ cái đỉnh màu xanh.
Trên người Thạch Mục nhất thời đột ngột phát ra ánh sáng màu xanh, chiếu sáng nhuộm toàn bộ đại điện thành màu xanh. Một khí tức cực kỳ cường đại nhất thời từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, hóa thành một vòng sóng khí vô hình lan ra bốn phía xung quanh.
Cách đó không xa, cái kén màu đen bị sóng khí này trùng kích. Ma văn linh quang phía ngoài chợt điên cuồng hiện ra.
- Cuối cùng đã luyện tới tứ chuyển đại thành!
Thạch Mục nắm chặt hai tay, ngửa mặt lên trời thở ra một hơi dài, mừng rỡ lẩm bẩm.
Lại nói tiếp, hắn có thể tu luyện thành công tứ chuyển, cũng có chút may mắn.
Trước đó, tuy rằng hắn nhận được khẩu quyết tứ chuyển gần như hoàn chỉnh, nhưng trong đó dù sao có chút tỳ vết. May mắn là khi hắn vừa chuyển sáng tu luyện tới tam chuyển, đối với một vài điểm mấu chốt trong khẩu quyết Huyền Công, cũng có cách nhìn tâm đắc của mình. Vì vậy sau nhiều lần thử, lại thêm trước đó bắt được lực của Vạn Niên Căn, cuối cùng ngày hôm nay mới có thể một lần hành động đột phá thành công.
Trong hai mắt hắn có ánh sáng lóe lên. Hai cánh tay giơ lên. Trên đó có từng đạo ánh sáng màu xanh quấn lấy, nhất thời hiện ra từng Mộc Văn màu xanh. Thoạt nhìn giống như hai đoạn thân cây màu xanh giống nhau.
Hai mắt hắn một lần nữa khép lại. Thần thức phóng ra ngoài ra. Hắn cảm nhận được nguyên khí thiên địa ở bên trong đại điện này, có từng sợi ánh sáng màu xanh không ngừng tới lui tập trung về phía hắn. Trong đó, tất cả đều ẩn chứ nguyên khí thuộc tính Mộc ở trong nguyên khí thiên địa.
Mà ở trong không khí bên ngoài đại điện, còn tràn ngập tinh khí thuộc tính Mộc càng mênh mông vô cùng hơn.
Lấy lực lượng tứ chuyển đại thành của hắn hiện tại, không chỉ có thể thi triển, diện tích thân thể Mộc Hoá so với trước đã lớn hơn gấp mấy lần. Ngay cả nhận biết phạm vi linh khí thuộc tính Mộc ở trong thiên địa, cũng khuếch tán ra lớn hơn gấp mấy lần.
Đồng thời, Thạch Mục có thể cảm nhận được, tốc độ hắn hấp thu tinh khí thuộc tính Mộc cũng tăng lên gấp mấy lần. Cho dù vẫn không có cách nào ánh được với bộ dạng Triệu Tiển thể hiện ra ngày đó, nhưng không kém quá nhiều.
Sau khi thu hồi thần thức lại, Thạch Mục một lần nữa mở hai mắt ra, liếc nhìn về phía cái kén màu đen đang ở cách đó không xa.
Thời khắc này, cái kén màu đen đã khôi phục lại sự yên tĩnh từ lâu, vẫn có tiết tấu mấp máy.
- Không tệ. Đã là Địa Giai hậu kỳ! Chỉ cần có thêm thời gian, sẽ đạt tới Thiên Vị sơ kỳ! Ở đây thật đúng là một chỗ bảo địa tu luyện!
Trong mắt Thạch Mục hiện lên vẻ hài lòng, cười ha ha một tiếng nói.
Trước đó, ở trong Côn Lôn Bí Cảnh này, hắn từ trong miệng Yên La và Phùng Ly kiểm chứng không ít chuyện. Hắn cũng biết rất nhiều chuyện vốn không biết.
Hắn hiện tại càng khát vọng lực lượng hơn so với bất cứ lúc nào!
Bởi vì hắn biết, chỉ có thực lực tuyệt đối, mới có khả năng bảo đảm thời điểm mình đột kích Thiên Đình, có sức lực chống lại, hoàn thành lời hứa với Bạch Viên Lão Tổ và Yên La, cũng bảo vệ được người mình muốn bảo vệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.