Huyền Giới Chi Môn

Chương 440: Tràn đầy nguy cơ




Dịch giả: nila32
“Hấp Nhật Thức… Năm đó từng lãnh giáo qua một chiêu này. Không biết qua nhiều năm như vậy, ngươi có tiến bộ gì không?” Thân thể khổng lồ của giao long màu vàng cách đó hơn mười trượng bỗng nhiên nhúc nhích nhưng không hề ngăn cản cự viên màu trắng mà chỉ mở miệng nói.
Cự viên màu trắng tựa như không nghe thấy, đôi mắt lưu chuyển kim quang giống như hai luồng kiêu dương tỏa ra đạo đạo kim quang. Bờ môi mấp máy, khẽ niệm chú ngữ tối nghĩa không tên nào đó.
Phốc phốc!
Chấn động pháp lực thậm chí mạnh hơn so với ban nãy tỏa ra từ người cự viên màu trắng. Giữa không trung, đạo đạo bạch quang nóng rực rủ xuống ngưng tụ thành nhiều đóa ngọc diễm màu trắng bao liệt quanh người nó. Tiếp đó, một đạo diễm lưu trắng toát tựa như cá bơi nhanh chóng hòa làm một thể trước người cự viên tạo thành hỏa cầu lớn cỡ căn phòng.
Giờ khắc này, thái dương giữa không trung tựa như cũng ảm đạm biến sắc. Giữa đất trời rộng lớn chỉ còn lại hỏa cầu khổng lồ trước người cự viên.
Sức nóng khủng khiếp từ quả cầu lửa truyền ra khiến cho không khí chung quanh trở nên vặn vẹo mơ hồ. Vài khu rừng gần đó thậm chí bốc cháy dữ dội.
Thạch Mục náu trong cơ thể cự viên không khỏi khiếp sợ.
Lực lượng hỏa diễm ẩn chứa trong quả cầu này cực kì khủng bố, thậm chí lợi hại hơn không biết bao lần so với ngọn lửa bạch sắc mà cốt trùng Thiên Vị ở giới diện Tử Linh thi triển ngày đó.
Có điều nội tâm của hắn còn có đôi chút cảm xúc hưng phấn. Không ngờ Hấp Nhật Thức còn có cách dùng như vậy. Trước đây, hắn chưa bao giờ nghĩ tới.
Trong khi Thạch Mục nghĩ ngợi lung tung, cự viên màu trắng đã vung hai tay lên. Hỏa cầu theo đó rời khỏi thân thể, tạo nên một đạo tàn ảnh trắng xóa ở giữa không trung, lao vút về phía kim giao, tốc độ tưởng chậm nhưng lại rất nhanh.
Cảnh tượng này tựa như một vầng kiêu dương nhanh chóng di động. Những nơi mà nó đi qua, không khí nổi lên từng tràng rung động mắt thường có thể thấy được. Toàn bộ rừng cây gần đó đều bốc cháy ngùn ngụt.
Đối diện với công kích có uy lực mạnh mẽ như vậy, ánh mắt kim giao thoáng hiện một tia ngưng trọng chỉ là nó không hề có ý định tránh né mà chỉ lẳng lặng quan sát vệt sáng màu trắng càng ngày càng gần, càng lúc càng lớn.
Ngay khi hỏa cầu màu trắng chỉ còn cách người nó chưa đến mười trượng, ánh mắt kim giao chợt lóe lên như thực hiện thành công âm mưu nào đó. Quanh người hiện lên một tầng kim quang, miệng lớn há to.
Chỉ thấy độc giác trên đỉnh đầu cùng đôi mắt giao đồng thời đại phóng kim quang. Sau một khắc, mảng lớn lưu quang màu vàng từ miệng nó bay ra, nhanh chóng xoay tròn, tạo nên vòng xoáy khổng lồ cùng màu trong nháy mắt.
Vòng xoáy vừa mới thành hình, hỏa cầu màu trắng ầm ầm lao tới.
Trong khoảnh khắc tiếp xúc, không hề có tiếng động nào phát ra. Hai bên vô thanh vô tức hợp lại một chỗ. Chỉ xung quanh đó thỉnh thoảng bắn ra một đạo quang diễm hai màu vàng, trắng.
Vòng xoáy màu vàng nhanh chóng xoay tròn. Một vài điểm đen hiện lên ở trung tâm của nó hơn nữa còn nhanh chóng biến lớn tựa như một cái miệng khổng lồ tỏa ra lực hút khủng khiếp.
Hỏa cầu theo đó xoay tròn. Một ngọn lửa từ đó bị kéo ra, chui vào cái miệng màu đen. Mỗi ngọn lửa bị hút đi, hỏa cầu liền ảm đạm, thu nhỏ lại một phần.
Chỉ sau vài nhịp thở ngắn ngủi, hỏa cầu màu trắng đã bị cắn nuốt toàn bộ, tựa như Thiên Cẩu Thôn Nhật.
Sau một khắc, vòng xoáy màu đen nhanh chóng biến mất. Toàn bộ vòng xoáy hóa thành một luồng kim quang chui tọt vào miệng cự giao.
Thân thể giao long đại thịnh kim quang. Long trảo bị thiêu rụi lập lòe hào quang. Giao lân bị phá nhanh chóng bong ra từng mảng, giao lân mới theo đó hình thành trong nháy mắt. Đôi long trảo bị gãy đoạn cũng dài ra.
“Hặc hặc! Ngươi lại dám sử dụng thủ đoạn công kích này trước mặt bổn tọa, chẳng le quên mất bân mệnh thôn phệ thần thông của ta hay sao?” Giao long màu vàng cười to.
Thân thể bạo phát kim quang, lao nhanh xuống với tốc độ hơn hẳn so với trước, tấn công cự viên.
Cự viên màu trắng thấy vậy giận dữ rống to một tiếng. Diễm công trong tay nhanh chóng xoay tròn như bánh xe. Cả người lao tới, quần chiến một chỗ với giao long màu vàng.
Sau khi cắn nuốt Thái Dương Chân Hỏa, kim giao giống như ăn được đại bổ dược. Chẳng những thương thế trước đây khôi phục không ít, thực lực cũng mơ hồ tăng tiến một tầng. Long trảo tỏa ra kim mang óng ánh, tựa như không hề e ngại lực lượng hỏa diễm bạch sắc như trước.
Giữa không trung, thân ảnh hai quái vật khổng lồ lúc hợp lúc phân. Mỗi lần va chạm đều phát ra hào quang kinh thiên động địa cùng âm vang như sấm rền.
Hai người kịch đấu trong chốc lát, kim giao đã bất ngờ đại chiếm thượng phong, để lại trên người cự viên thêm vài vào vết thương sâu đến tận xương.
Cự viên màu trắng bị quấn lấy gắt gao, không rảnh thôn phệ tinh hoa thái dương để khôi phục thương thế. Ánh sáng gai bạc trên người cũng dần trở nên ảm đạm.
Rống!
Trong mắt cự viên hiện lên huyết quang hung ác, tinh huyết trong cơ thể theo đó lưu độ nhanh gấp mười lần.
Thạch Mục trong cơ thể bạch viên thấy vậy không khỏi lắp bắp kinh hãi.
Đúng vào lúc này, thân thể cự viên màu trắng ầm vang một cái. Bạch diễm vốn đang thiêu đốt bỗng nhiên có thêm vài phần huyết sắc. Thân thể khổng lồ theo đó nhanh chóng co rút lại. Tuy rằng chiều cao không hề suy giảm nhưng các bắp thịt trên người lộ ra rõ ràng hơn. Những vết thương trước đó được bao bọc trong ngọn lửa màu máu cũng nhanh chóng khép lại, khí tức đồng thời tăng vọt liên tiếp.
Đôi mắt giao long màu vàng lóe hiện tinh quang. Thừa dịp cự viên thi pháp, thân hình nó nhanh chóng cuộn lại, quấn chặt đối thủ. Một đạo long trảo hạ nhanh xuống, hóa thành mấy đạo trảo ảnh bén nhọn, đâm vào ngực của cự viên.
“Phanh” một tiếng trầm đục.
Long trảo dường như đâm trúng một bức tường sắc, không thể xé rách da thịt của cự viên, chỉ để lại vài vết đỏ mờ nhạt.
Kim giao thấy vậy không khỏi sợ hãi. Không biết cự viên thi triển bí thuật gì lại có thể khiến cường độ thân thể cơ hồ tăng lên gấp bội.
“Rống!”
Đôi mắt cự viên lóe lên huyết quang, hai tay bỗng nhiên mơ hồ.
Trong chốc lát, vô số quyền ảnh hiện lên giống như một sóng dữ cuồn cuộn lao tới giao long.
Vô số tiếng nổ mạnh như kim loại giao kích vang lên!
Kim giao thình lình bay vút lên mấy trăm trượng mới dừng lại được. Trên bụng lưu lại mấy dấu tay, trong đó một đạo vô cùng rõ ràng, khiến cho giao lân nơi đó vỡ vụn, máu tươi vàng nhạt ồ ạt tuôn ra.
Cự viên màu trắng từ từ thu hồi tay trái cháy đen, vừa rồi một quyền cuối cùng rõ ràng sử dụng cánh tay này đã đánh bay giao long.
Khóe miệng kim giao chảy ra một dòng máu tươi, ánh mắt nhìn về phía tay trái của cự viên có chút kinh hãi.
Những nắm đấm còn lại nhìn như mãnh liệt, kỳ thật không thể tạo thành thương tổn cho nó. Thế nhưng một quyền cuối cùng kia lại như bài sơn đảo hải, với khả năng phòng ngự của giao long màu vàng mà cũng thụ thương không nhẹ.
Hỏa diễm hai màu huyết bạch hừng hực thiêu đốt thân thể cự viên. Sau một tiếng gào thét, thân hình nó khẽ nhoáng, lần nữa nhào tới, tốc độ bạo tăng, kéo theo đạo đạo tàn ảnh.
Thân hình chưa đến, tay trái đã đánh ra một đạo quyền ảnh khổng lồ!
Kim giao có vẻ kiêng kị công kích này. Thân thể lóe lên kim quang, một tràng “Ken két” vang lên. Thân thể khổng lồ thu nhỏ vài phần, tốc độ tăng nhiều, trốn sang một bên, suýt soát tránh được quyền ảnh bạch sắc kia.
Ầm ầm ầm!
Quyền ảnh bạch sắc rơi xuống một ngọn núi cao hơn trăm trượng, bộc phát một vòng kiêu dương trắng xóa. Cả ngọn núi ầm ầm nứt vỡ, loạn thạch tung tóe, trong chớp mắt biến mất vô tung.
Cùng lúc đó, giao long màu vàng khẽ động thân hình. Độc giác trên đỉnh đầu đại phóng kim quang, một đạo kim quang bắn ra, nghiêng nghiêng đâm về phía cự viên màu trắng.
Cự viên màu trắng trong mắt lóe lên tia máu. Tay trái khẽ vung, thình lình hóa thành bóng đen đánh tới ánh sáng màu vàng.
Ầm ầm!
Kim quang vang lên một tiếng răng rức sau đó đứt đoạn, không thể tạo chút thương tổn nào cho cánh tay cháy đen kia.
Cự viên cười cười dữ tợn, lần nữa hóa thành một đạo tàn ảnh tấn công giao long màu vàng.
Thế nhưng thân hình nó vừa động, một cỗ khí tức sâu như biển cả đã mạnh mẽ ập tới.
Tuy rằng không thể làm cự viên màu trắng bị thương nhưng lực lượng cực lớn đã đẩy nó văng xa mấy trăm trượng.
“Rống!”
Cự viên lăn lộn mấy vòng giữa không trung mới có thể đứng vững trở lại. Nó gầm lên một tiếng giận dữ. Tay trái cháy đen bùng lên một tầng hỏa diễm bạch sắc. Hơn mười đạo quyền ảnh màu trắng theo đó hiện ra, lần nữa đánh nát hơi thở màu vàng kia.
Trong cơ thể cự viên, Thạch Mục tựa như quên mất bản thân đang biến thành hình dạng cự thú để chiến đấu. Hắn chỉ cảm thấy một hồi hưng phấn mơ hồ, cùng vô số cảm giác đan xen.
Man lực tầng thứ nhất Cửu Chuyển Huyền Công được thi triển tận cùng dưới bàn tay cự viên đã mạnh hơn hắn không biết bao nhiêu.
Tham gia chiến đấu trình độ này cũng như quan sát việc vận dụng huyền công của cự viên sẽ mang lại chỗ tốt không cách nào hình dung đối với con đường tu luyện cũng như thực chiến của hắn trong tương lai!
Ánh mắt giao long hơi lóe lên. Đối mặt cự viên đang áp sát, nó đột nhiên trốn tránh liên tục. Đôi lúc bất đắc dĩ mới dùng độc giác bắn ra kim quang hoặc phun ra hơi thở màu vàng bức lui cự viên, không để đối phương tiếp cận.
Trong nháy mắt, một khắc đồng hồ đã trôi qua.
Huyết quang trên người cự viên màu trắng so với trước đây đã ảm đạm không ít, khí tức theo đó hạ xuống.
“Quả nhiên là thế, ngươi đã thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể, cưỡng ép đề tăng lực lượng nhục thể. Bổn tọa muốn xem xem ngươi còn có bao nhiêu tinh huyết để thiêu đốt!” Giao long màu vàng cười phá lên sau đó nói một câu.
Nó há to miệng, phun ra khí tức màu vàng, lần nữa đẩy văng cự viên về sau mười trượng.
Cự viên màu trắng lộ vẻ tức tối thế nhưng không thể làm gì khác.
Khí tức trên người nó lúc này đang suy giảm nhanh chóng. Huyết diễm bao quanh cũng chỉ còn lại một tầng mỏng, mắt thấy chuẩn bị tắt ngóm hoàn toàn, chỉ sợ không thể kiên trì thêm một nén nhang.
Tình huống hiện tại quả thật tràn đầy nguy cơ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.