Huyền Giới Chi Môn

Chương 1511: Bỗng nhiên quay đầu (1)




- Huyền Giới Chi Môn khai mở xong, tất cả tinh cầu tựa hồ đều bị một cổ lực không gian bao phủ, không có cách nào ra vào, đương nhiên ta phải điều tra là xảy ra chuyện gì, nhìn xem có tìm được biện pháp phá giải hay không.
Thạch Mục nói.
- Về chuyện này, chỉ sợ ngươi lực bất tòng tâm mà thôi.
Trong mắt Thủy Linh Tử lóe lên một chút quang mang khác thường, nói.
- À, xem ra ngươi biết chuyện gì xảy ra hay sao?
Thạch Mục hơi ngạc nhiên hỏi.
- Đoán được một chút, nhưng vẫn chưa thể xác nhận, ngươi điều tra cũng tốt.
Thủy Linh Tử nói.
- Hừ! Còn úp úp mở mở.
Thái Nhi bĩu môi, hừ nói.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, không nói gì thêm, tiếp tục phi độn lên trời cao.
Bay khỏi mặt đất không lâu, lực không gian bắt đầu nổi lên sóng gió, gây trở ngại cho hắn phi hành lên cao.
Chút lực không gian này dĩ nhiên không ảnh hưởng tới Thạch Mục, quang mang ngoài thân của hắn lóe sáng, thuận lợi triệt tiêu cổ lực không gian này, trong nháy mắt trời cao đến mấy vạn dặm.
Chỗ lực không gian dao động đã đạt đến cực hạn, sôi trào sùng sục như sóng dữ, vô số dòng khí tuôn ra, tốc độ phi độn của Thạch Mục cũng bị ảnh hưởng.
Lực không gian mãnh liệt cùng khí lưu tổ hợp lại với nhau, tạo thành một đạo bức tường vô cùng kiên cố, chắn trước mặt.
Thạch Mục đánh ra một quyền, một cổ cự lực bàng bạc phóng xuyên qua cơ thể, lực không gian mãnh liệt trước mặt lập tức nổ nát, xuất ra một cái động lớn đến vài dặm.
Thạch Mục thoắt thân hình, từ động phi độn ra, hoàn toàn ly khai Thiên Đình, đi tới tinh không.
Hắn biến sắc, trong tinh không bất ngờ cũng phát sinh kịch biến.
Khắp nơi đều là năng lượng dao động vô cùng hỗn loạn, còn có vô số quang mang mãnh liệt đủ mọi màu sắc, vô tự dũng động, hội tụ thành không gian loạn lưu hạo hạo đãng đãng.
Chỗ này lực không gian cũng cực kỳ hỗn loạn, thậm chí không có một đạo khe nứt không gian sinh diệt.
Không gian loạn lưu cũng có chút nguy hiểm, Thần cảnh đại năng ở đây, chỉ sợ cũng cần phải thận trọng.
Nhưng những thứ này, dĩ nhiên không có tác dụng đối với Thạch Mục.
- Tại sao có thể như vậy!
Hắn lẩm bẩm.
Thái Nhi mắt thấy cảnh này, kinh ngạc miệng há thật to.
- Chuyện gì đây, sau khi bổ sung thiên đạo pháp tắc, Huyền Giới không gian đều phải làm lại hết thảy, các ngươi nhìn tinh cầu phía dưới mà xem.
Thủy Linh Tử nói.
Thạch Mục và Thái Nhi quay đầu nhìn dưới chân, sắc mặt lần nữa khẽ biến.
Vị trí Thiên Đình tự nhiên cũng là một tinh cầu, nhưng hành tinh cầu này vô cùng lớn, so với tinh cầu lớn nhất Thạch Mục đã từng thấy trước kia còn to hơn gấp mười lần.
Hành tinh cầu này bất ngờ bị vô số lực không gian mãnh liệt, còn có các loại năng lượng loạn lưu bọc lại, tạo thành một đại cầu hình quang mạc.
Thạch Mục vừa mới một quyền đánh nát chính là tầng quang mạc này.
Thời khắc này chung quanh động lớn, quang mạc các màu năng lượng tuôn chảy sôi trào, dung nhập vào trong đó, động lớn chậm rãi khép kín, nhanh chóng trừ khử vô tung.
Chung quanh các loại không gian loạn lưu đánh thẳng vào quang mạc chung quanh tinh cầu, quang mạc chẳng những không trở nên yếu đi, ngược lại không ngừng hấp thu năng lượng trong không gian loạn lưu, chậm rãi trở nên dày lên, hơn nữa mơ hồ không ngừng lớn lên.
Thạch Mục mắt thấy cảnh này, ánh mắt lóe lên, dường như nghĩ tới điều gì.
- Đây là chuyện gì xảy ra? Quang mạc bao khỏa tinh cầu dường như không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn.
Thái Nhi hỏi.
- Quang mạc không ngừng hấp thu năng lượng loạn lưu trong hư không, từ từ biến thành không gian bức tường ngăn cản, theo ta thấy, tinh cầu này nhanh chóng sau đó sẽ trở thành một không gian phong bế độc lập.
Thủy Linh Tử thở dài.
- Biến thành không gian độc lập? Vậy sẽ như thế nào?
Thái Nhi vẫn còn ngây thơ.
- Thời khắc này các đại tinh vực tinh cầu đoán chừng đều giống như viên tinh cầu trước mắt đây, bị một tầng không gian bức tường ngăn cản bao phủ. Nếu như tất cả tinh cầu cũng thay đổi thành từng không gian độc lập, bản thân tinh cầu thật ra không có gì, nhưng với độ ngăn cản ¬bền bỉ của không gian bức tường, chỉ sợ người là Thần cảnh tu vi cũng chưa chắc có thể đánh vỡ. Hơn nữa không gian bức tường ngăn cản vẫn không ngừng trở nên mạnh mẽ, nếu như diễn biến một mực đi xuống như vậy, chung quy một ngày không gian bức tường ngăn cản sẽ trở nên không cách nào phá hỏng, Tinh tế truyền tống trận cũng có thể mất hiệu lực bởi vì không gian bức tường ngăn cản quá mạnh mẽ, đến lúc đó giữa các đại tinh cầu có thể hoàn toàn ngăn cách lẫn nhau.
Đối với tình huống hiện tại của tinh vực, Thạch Mục cũng đoán được một ít, nói.
Hắn lập lòe ánh mắt, xem ra bắt đầu từ hôm nay, toàn bộ Huyền Giới Vị Diện chỉ sợ muốn đi vào một kỷ nguyên mới rồi.
Thái Nhi nghe nói lời này, không khỏi há to miệng.
- Thạch tiểu tử, ngươi vừa nói không đúng, nếu như tạo thành không gian độc lập, bị lực không gian ảnh hưởng, bản thân tinh cầu cũng sẽ biến hóa, hàng tỷ năm sau, từng viên tinh cầu hiện tại biến thành một hình thái khác cũng nên
Thủy Linh Tử chợt lên tiếng nói.
Thạch Mục nhướng đuôi lông mày lên, điều này thật ra hắn không ngờ tới, nhưng lời Thủy Linh Tử nói cũng có khả năng đấy.
Trong thời gian hồng lưu dài đăng đẳng, bất kỳ chuyện gì cũng có thể phát sinh.
Nhưng Thạch Mục lập tức lắc lắc đầu, chuyện của hàng tỷ năm sau hoàn toàn không liên quan đến hắn rồi.
Thời khắc này chuyện hắn cần làm chính là tìm tung tích của Chung Tú.
Mặc dù các tinh cầu đã xảy ra biến hóa, bất quá đối với người trên tinh cầu cũng không có ảnh hưởng, hắn cũng không cần quan tâm đến liên minh Di Thiên.
Trong mắt Thạch Mục lóe lên một chút u ám, các đại tinh cầu tạo thành không gian độc lập, toàn bộ bị phong đóng lại, rất có thể Chung Tú bị nhốt trong một cái tinh cầu.
Mặc dù thực lực Chung Tú không tệ, nhưng nếu phải đột phá không gian bức tường ngăn cản, chỉ sợ làm không được.
Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên kiên định.
Bất kể hao tốn bao nhiêu thời gian, hắn cũng phải tìm được Chung Tú!
- Thủy Linh Tử, ngươi vừa mới nói bí thuật phong ấn cho ta biết.
Hắn lên tiếng.
Thủy Linh Tử gật gật đầu, mi tâm bay ra một đạo lam quang, ngấm chìm vào trong đầu Thạch Mục, biến thành một thiên bí thuật huyền diệu.
Thạch Mục tìm hiểu, gật gật đầu, phương pháp phong ấn này quả thật huyền diệu, lời nói Thủy Linh Tử không sai.
Thân hình hắn hóa thành một đạo lưu quang, phi độn đi xa, thân ảnh nhanh chóng biến mất trong không gian loạn lưu vô tận.
- Tú nhi, chờ ta...
..
Thời gian thấm thoát, như bóng câu qua thềm.
Trong nháy mắt, năm đó đại chiến Thiên Đình kết thúc, đã trăm năm trôi qua.
Thiên Hà tinh vực, Vũ Nham tinh.
Đại điện liên minh của liên minh Di Thiên vẫn đứng vững nơi này, chẳng những không suy sụp, chung quanh đại điện liên minh hiện giờ còn có nhiều kiến trúc hơn, tạo thành một dãy nhà liên tiếp, ngược lại càng thêm đồ sộ.
Tuy rằng đã đánh bại Thiên Đình, nhưng liên minh Di Thiên chẳng hề giải tán, mà vẫn tiếp tục duy trì, đồng thời trở thành tổ chức Thiên Hà chư tộc, quản lý toàn bộ Thiên Hà tinh vực.
Lúc này, đứng chung quanh đại điện có các tộc hộ vệ, tám tộc thái cổ, thậm chí bao gồm nhất tộc qua yêu trước đây rời đi, bất ngờ ở đây toàn bộ, ngoài ra có rất nhiều người của các tộc nhỏ khác.
Thế lực liên minh Di Thiên mơ hồ càng trở nên lớn mạnh.
Ngày hôm nay chính là thủ lĩnh hội đàm của liên minh Di Thiên, mười năm một lần.
Liên minh nghị sự trong đại điện, bạch phác Đại trưởng lão, Lục Quỳ Chung, Phương Trăn, An Hoa, Thư Hữu Kim đều ở đây.
Trăm năm qua đi, xem ra bọn họ không thay đổi chút nào.
Nhưng bởi vì năm đó thừa nhận tiên khí trong Huyền Giới Chi Môn, cộng thêm trăm năm khổ tu, tu vi nổi lên so với trước, đều có tiến bộ trình độ khác biệt.
Mọi người sắp xếp thứ tự dựa theo năm đó, ngồi trong đại điện theo thứ tự, trao đổi các sự việc trong liên minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.