Huyền Giới Chi Môn

Chương 1488: Điên phong quyết đấu (2)




Nàng quay đầu nhìn nơi vị trí của Lật Thăng.
Lật Thăng thời khắc này râu tóc đều dựng, vẻ mặt ngưng trọng điều khiển thanh sắc kiếm trận của hắn, vô số thanh sắc kiếm khí tràn trề làm trung tâm hư không, theo pháp quyết thôi thúc, không ngừng đánh tới trận pháp che phủ trời đất.
Nhưng mặc cho nó công kích như thế nào, chỗ trận pháp đó không mảy may dấu hiệu nát vụn.
Lật Thăng dường như cảm ứng được ánh mắt của Yên La, quay đầu nhìn lại, hai người đều nhìn thấy vẻ kinh sợ trong mắt nhau.
Nhưng hai người không bỏ qua, ánh mắt giao nhau xong, liền lần nữa thôi thúc những công pháp pháp bảo khác, không ngừng thí khởi lên.
..
Từ nơi xa chiến trường, đế một mặt tránh né, một mặt không ngừng thôi thúc lư hương pháp bảo trong tay, phát động công kích.
Trải qua một phen giằng co, Thạch Mục dường như bắt đầu nắm chắc thời cơ càng trở nên chuẩn xác, dần dần thăm dò quy luật thân pháp của đế, đối với thi triển công kích, có thể thoải mái tự nhiên tránh thoát, đồng thời lấy tốc độ nhanh hơn thôi thúc Phiên Thiên côn thi triển phản kích.
Đế tuy rằng có thể tránh né Phiên Thiên côn công kích, nhưng có vẻ càng trở nên khó khăn hơn.
Hư không nơi nào chợt nhoáng lên, đế hiện lên thân ảnh, lư hương pháp bảo vẫn trôi lơ lửng trước người.
Gần như đồng thời, ầm ầm!
Một đạo côn ảnh màu vàng từ trên trời đáp xuống, đánh không gian nơi đó thành một lổ thủng khổng lồ, mảng lớn kim sắc sóng gợn khoách tán ra, chôn vùi thân ảnh của đế.
Ngoài mấy trăm trượng bóng người hoa một cái, thân ảnh của đế chợt lóe xuất hiện, một cánh tay áo của hắn bị rách nát, còn cánh tay thì vặn vẹo quỷ dị, máu tươi phun ra ào ào.
Sắc mặt hắn hơi tái nhợt, trong miệng lẩm bẩm, tay kia bị gãy xương một chút.
Chỗ xương gãy lập tức nổi lên một tầng ánh sáng xanh nhu hòa, cong cánh tay một tiếng “Ca”, tự động phục hồi như cũ, miệng vết thương khép lại thật nhanh.
Ánh mắt hắn nhìn Thạch Mục, dị sắc bên trong lóe lên, không ngờ lại không chạy trốn, đôi môi mấp máy, nhanh chóng niệm động một loại chú ngữ nào đó.
Lư hương pháp bảo đột nhiên phóng lên cao, đón gió lớn vọt tới mười mấy trượng, đồng thời tích lưu lưu xoay tròn, bên trên dấy lên một luồng lửa màu xanh lá cây thật lớn, một mùi thơm lạ lùng từ bên trong nhàn nhạt tản ra.
Grừ …!
Lư hương pháp bảo quang mang đại trán, đột nhiên một con hỏa long màu xanh dài trăm trượng từ trong bay ra, quay quanh giữa hư không.
Hỏa long trông rất sống động, toàn thân màu xanh, lân giáp lóe ra quang mang như Tinh Cương vậy, xem ra không thể phá vỡ, nó ngửa mặt lên trời hí một tiếng, thân hình đột nhiên xoay quanh ở giữa không trung, rồi sau đó bay lơ lửng trên không, xoay người hướng xuống dưới, giương nanh múa vuốt đánh tới Thạch Mục, đại long dữ tợn bạo chụp xuống.
Liên tiếp biến hóa nhanh như thiểm điện, hoàn thành trong nháy mắt.
Thạch Mục thần tình hơi ngưng tụ, nhưng động tác không dừng lại một khắc nào, Phiên Thiên côn “Ông” một tiếng, nổi lên vô số pháp tắc phù văn màu vàng.
- Đi!
Kim quang hai tròng mắt Thạch Mục bùng lên dữ dội, song chưởng mạnh một nanh, Phiên Thiên côn mang theo thế vạn quân, càn quét ra, nghênh hướng lư hương pháp bảo biến ảo Cự Long.
Trên bầu trời, thoáng như một đạo diệu nhãn kim quang lóe lên như sao rơi, đánh vào người Cự Long.
Ầm! Một tiếng vang thật lớn. Hào quang vàng, xanh đan xen lập lòe, vỡ toạt ra trước thân hỏa long xanh, chẳng những đánh trúng, kế tiếp còn tiêu tán vảy lục quang trên người hỏa long xanh, còn đánh nó lộn một vòng lăn lộn bay ra ngoài mấy vòng.
Sau một đòn công kích của Phiên Thiên côn, đột nhiên hình thể điên cuồng lên, tiếp theo tự mình xoay tròn như chong chóng, từng đạo kim sắc hồ quang từ trong bay ra, nhoáng lướt qua rồi đáp xuống khắp nơi trên người của hỏa long xanh.
Tiếng nổ cực lớn như đất rung núi chuyển!
Tia sáng màu xanh và kim quang đan xen bên ngoài thân thể của hỏa long xanh, biến thành một đoàn đoàn quang cầu cự đại, nổ tung trên thân của nó, kịch liệt dao động biến thành một loạt cơn lốc, cuốn tới bao trùm lấy bốn phương tám hướng.
Hít thở được vài cái, thân thể hỏa long xanh vỡ toạt ra ầm ầm, biến thành lửa xanh phiêu linh đầy trời, theo gió phiêu đãng bay bốn phương tám hướng.
Gần như đồng thời, lư hương pháp bảo cự đại ở bên dưới cũng vỡ vụn “Ầm ầm!” theo, biến thành một mảng sương khói xanh biếc thật lớn, bung ra tiêu tán.
Thạch Mục ngẩn người, hỏa long xanh quả thực không chịu nổi một đòn công kích, có chút vượt ra ngoài dự liệu của hắn.
Mặt dù hỏa long xanh có hơi yếu, nhưng cũng cho đế tranh thủ một chút thời gian.
Hắn lẩm bẩm trong miệng, thời khắc này trên người toát ra một tầng kim quang lưu động, trong thân thể phút chốc phồng lớn lên thật nhanh, trong nháy mắt biến thành một tôn kim sắc cự nhân cao nghìn trượng, sừng sững như núi vậy.
Quỷ dị nhất chính là, phía sau hắn mọc ra 12 bàn tay, hoặc cong hoặc thẳng, làm ra các loại tư thế.
“Ông” một tiếng!
Ngay lập tức, trên người đế đột nhiên nổi lên mười mấy chủng phù văn lam, đỏ, vàng, xanh lá, … ngưng tụ thành mười mấy tầng hà quang các màu, cộng thêm kim sắc hà quang trên người hắn, có chừng hơn mười hai tầng.
Tầng hà quang mười hai chồng lên chung vào một chỗ, mỗi một tầng hà quang đều tản ra pháp tắc dao động mãnh liệt.
- Đây cũng là Chân tiên thể của đế, không ngờ đã nắm giữ lực 12 loại pháp tắc...
Thạch Mục nhìn đế biến hóa thời khắc này, đồng tử co rụt lại, rung động trong lòng, thầm nói.
Tự định lượng, lực pháp tắc hô núi gọi biển từ trên người đế tản ra, bao phủ toàn bộ không trung, vạn Linh Huyền môn đại trận cũng bị ảnh hưởng của lực cổ pháp tắc này, rối loạn lên, quang mang các màu nhún nhảy, nhưng ảnh hưởng không lớn lắm.
- Nếu ngươi lấy Chân tiên thể kỳ nhân, vậy thì không được trốn nữa, chúng ta quyết thắng bại!
Tinh quang hai mắt Thạch Mục nhoáng lên, lên tiếng nhoẻn miệng cười, không sợ hãi chút nào.
Trong lúc nói chuyện, huyền hoàng quang mang trên người hắn bùng lên dữ dội, thân thể cũng điên cuồng hơn, biến thành cự viên nghìn trượng, bên ngoài thân mọc ra bộ lông như từng cây thép vậy.
Dù sao lần này, bộ lông không phải là màu vàng, mà là màu vàng đen dị dạng như thân thể, bên ngoài thân cũng nổi lên từng đạo linh văn màu vàng đen, lưu chuyển lên xuống, lập lòe không chừng.
Trên bả vai và hai bên sườn của hắn nổi lên một đoàn tia sáng màu vàng, chớp lóe liên tục không chừng, lập tức “Xùy” một tiếng, mọc ra hai cái đầu và bốn cái cánh tay vượn rất tráng kiện.
Sau một tiếng nổ ầm ầm cực lớn, một vị cự viên to lớn tương phảng với đế, xuất hiện ở hư không, ba đầu sáu tay, khí thế kinh người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.