Huyền Giới Chi Môn

Chương 1387: Số mệnh trở về (1)




- Không thể như vậy được... Không có khả năng...
Thái dương Triệu Tiển nổi gân xanh, trên mặt đầy vẻ lo lắng, hốt hoảng kêu lên.
Hai tay hai chân hắn không ngừng giãy dụa, nhưng trước sau không có cách nào thoát ra khỏi sự ràng buộc của cột ánh sáng. Hắn chỉ có thể mặc cho dựa vào lực Huyền Công trong cơ thể không ngừng xói mòn.
Mà theo linh lực trong cơ thể không ngừng xói mòn, hắn giãy dụa cũng càng lúc càng không có lực.
Đúng lúc này, trong tường mây điên cuồng phun ra, đột nhiên truyền đến tiếng quát đầy giận dữ điên cuồng.
Chỉ thấy có kim quang loá mắt từ trong tường mây xuyên ra, trực tiếp phá thủng một lỗ ở trong tường vân. Một ảo ảnh hình người màu vàng cao hơn vạn trượng từ trong đó thăm dò đi ra.
Triệu Tiển nhìn thấy bóng người màu vàng này, lập tức giống như thấy được cọng rơm cứu mạng vậy, mở miệng hét lớn:
- Tôn thượng cứu ta...
Ảo ảnh Đế Quan không nói gì, hai bàn tay khổng lồ che trời vung lên. Mảnh ánh sáng màu vàng giống như thực chất, lập tức bao trùm xuống, che đi toàn bộ Quy Huyền Tháp vào bên trong.
Những ánh sáng màu vàng này vừa ra, trên năm đỉnh ánh sáng kia nhất thời chấn động. Mức độ năm cột ánh sáng màu sắc rực rỡ từ trên đó tuôn ra, nhất thời chậm lại, chậm rãi từ trung gian rạn nứt ra.
Triệu Tiển thấy thế nhất thời mừng rỡ. Thân thể hắn chợt giãy dụa, muốn tránh khỏi đoạn dây ánh sáng với màu sắc rực rỡ trói buộc ở trên người hắn.
Ầm.
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Năm dây ánh sáng màu sắc rực rỡ phát ra tiếng động, nhưng đều không có gãy ra.
- Hừ!
Trong miệng ảo cảnh Đế Quan thốt ra một tiếng hừ lạnh. Bàn tay khổng lồ vung lên. Mấy ánh sáng màu vàng từ trong tay hắn bắn ra, thẳng đến chỗ dây ánh sáng nằm màu trói buộc Triệu Tiển.
- Ầm ầm.
Từng tiếng sấm vô cùng lớn đột nhiên nổ vang. Trong vòng xoáy màu đen đột nhiên sáng lên ánh sáng lôi điện.
Răng rắc.
Từng tiếng động vang lên!
Ánh sáng lôi điện nhất thời nổ tung. Mảnh lôi quang năm màu từ trong vòng xoáy bổ xuống, bao trùm về phía ảo ảnh Đế Quan, trực tiếp đuổi hắn ra khỏi ánh sáng màu vàng, chém thành nát bấy.
Ảo ảnh Đế Quan giật mình, hai tay để ở trước người bấm động vài cái. Nửa không trung lập tức vang lên những tiếng ngâm tụng.
Màn ánh sáng màu vàng vô cùng lớn hiện ra, trên đó có vết ánh sáng ngang dọc, phù văn rậm rạp. Cuối cùng không ngờ là đạo bí thuật phong ấn cực kỳ phức tạp.
Không ngờ Đế Quan nỗ lực phong ấn vòng xoáy màu đen.
Nhưng mà màn ánh sáng màu vàng này chưa bay tới, trong vòng xoáy màu đen đột nhiên chấn động, sáng lên ánh sáng màu.
Ầm ầm ầm.
Trời quang vạn dặm, tiếng sấm chấn động lay chuyển trời đất vang lên. Năm cột sấm sét ầm ầm đập xuống, không cần tốn bao nhiêu sức lực, đã đánh màn ánh sáng màu vàng thành mảnh nhỏ, tiếp theo lại đánh về phía ảo ảnh Đế Quan.
Hai tay ảo ảnh Đế Quan giơ lên, ánh sáng màu vàng hiện lên, ngăn cản năm cột sấm sét này.
- Ầm ầm.
Những tiếng nổ vang lên.
Năm cột sấm sét ở trên ánh sáng màu vàng nổ mạnh. Vô số điện quang hình con rắn và vụn ánh sáng màu vàng, bắn nhanh phân tán ra bốn phía. Sóng khí khổng lồ cuồn cuộn tuôn ra, mang theo tất cả cuốn về phía bốn phía.
Tường vân màu trắng bị thổi trúng cũng lắc lư một hồi, phía ngoài cuồn cuộn.
Đợi tất cả điện quang và ánh sáng màu vàng đều tản đi, ảo ảnh Đế Quan lại lần nữa hiện ra, sắc mặt có chút khó coi.
- Chân thân ta không có cách nào đích thân đến Quy Huyền Tháp. Xem ra, đây là số mệnh của ngươi. Chung quy không thể thay đổi được...
Ảo ảnh Đế Quan chậm rãi nói. Tiếp theo ảo ảnh của hắn dần dần phai nhạt, tiêu tan ra.
- Không! Ta không tin số mệnh!
Triệu Tiển nghe vậy, không cam lòng gào thét nói.
Tiếng gào thét vừa dừng lại, toàn thân hắn có ánh sáng đột ngột phát ra. Xương cốt không ngừng vang lên những tiếng rắc rắc. Cơ bắp phồn lên. Trong chốc lát hắn lại hện ra chân thân Bạch Viên, biến thành một Bạch Viên cực lớn cao tới vạn trượng.
- Gào...
Trong miệng hắn ra hét lên điên cuồng, thoát khỏi dây ánh sáng màu sắc rực rỡ, bay vọt lên, nắm đấm đánh về phía trong vòng xoáy màu đen kia.
Chỉ thấy thân ảnh khổng lồ của hắn xông thẳng lên trên không trung. Toàn thân hắn lại có ánh sáng lưu chuyển. Rất nhiều lực Huyền Công xói mòn với tốc độ gấp trăm lần so với lúc trước.
Không chờ hắn vọt tới phía trước vòng xoáy. Linh lực trong cơ thể hắn đã không đủ để chống đỡ cho hắn duy trì thân thể của vượn lớn.
Bóng dáng hắn ở giữa không trung thu nhỏ lại, cuối cùng biến trở về thân thể Nhân tộc, một lần nữa ngã trở về trên bình đài.
Năm đỉnh ánh sáng lơ lửng ở xung quanh hắn, ánh sáng dần dần hư hóa, cuối cùng đã biến thành năm đạo lưu quang, xông vào trên không trung.
Triệu Tiển nửa chống đỡ thân thể bò lên, lại chỉ cảm thấy toàn thân mệt mỏi, cảnh vật trước mắt cũng trở nên mơ hồ.
Trong lúc hoảng hốt, hắn đột nhiên thấy gương mặt lớn mơ hồ lướt qua trước người hắn. Ngay sau đó là gương mặt thứ hai, gương mặt thứ ba...
Từng gương mặt rõ ràng vô cùng xa lạ, nhưng tất cả đều lộ ra thần sắc tuyệt vọng dữ tợn, trong ánh mắt nhìn về phía hắn cũng để lộ ra hận ý khắc cốt ghi xương.
Trong tai Triệu Tiển thậm chí có thể nghe được mấy gương mặt này đang dùng giọng nói khàn khàn không ngừng nguyền rủa mình.
Sau một lát, Triệu Tiển rốt cuộc đã hiểu rõ, những người này vốn đều là tế phẩm của hắn.
Chỉ có điều, tất cả đều đã không quan trọng. Hắn cũng sắp trở thành tế phẩm của người khác.
- Phụt.
Một tiếng động khẽ vang lên.
Da thịt trên cánh tay Triệu Tiển đột nhiên từ trên cánh tay của hắn rơi xuống, bay về phía vòng xoáy trên không trung. Trên cánh tay hắn chảy ra máu tươi, cũng từng giọt ngưng kết ra, theo đó bay lượn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.