Huyền Giới Chi Môn

Chương 1316: Nghịch chuyển to lớn (2)




- Thạch Mục, tuy rằng ngươi đã được truyền thừa Niết Bàn Phượng Diễm, nhưng ngươi phát huy được bao nhiêu uy lực của nó chứ? Hừ! Giết ngươi rồi, ta có thể rút lấy Niết Bàn Phượng Diễm này từ trên người ngươi!
Hỏa Đồ liên tục cười lạnh, hai tay vung vẩy, đánh từng cái pháp quyết.
Hỏa diễm kim sắc trên người Tam Túc Kim Ô bốc lên cuồn cuộn, dường như hình thể nó tiếp tục phóng lớn, khí tức tản ra ngoài càng ngày càng lớn mạnh, áp chế hoàn toàn hư ảnh Hỏa Phượng.
- Chỉ mới chiếm thượng phong được một chút thôi mà đã cho rằng mình sẽ thắng, Tiên Tướng Thiên Đình thì cũng chỉ có như thế thôi.
Thạch Mục hừ lạnh, miệng nói lẩm bẩm, hai tay vung lên.
Vù vù!
Mười hai luồng quang mang màu đó bay ra khỏi người hắn, chính là mười hai lá Huyền Hỏa Phiên.
Tay hắn bắt pháp quyết cực nhanh, mười hai Huyền Hỏa Phiên lập tức tỏa ra từng đợt hào quang, tản mát chấn động linh lực kinh người.
Ngón tay Thạch Mục chỉ ra, mười hai lá Huyền Hỏa Phiên phóng thẳng lên trời, chui vào trong tầng mây, không thấy bóng dáng.
Hỏa Đồ nhìn thấy cảnh này, sắc mặt hắn hơi biến đổi, trong lòng bỗng dâng lên một tia dự cảm không ổn.
Hắn quay đầu nhìn về phía bên kia, hai con Tam Túc Kim Ô và Hỏa Phượng đang chiến đấu vô cùng kịch liệt, khóe mặt không nhịn được giật giật.
Tuy rằng Hỏa Phượng kim sắc kia thất bại liên tiếp, nhưng muốn đánh tan nó hoàn toàn thì cần không ít thời gian đâu.
- Đáng chết!
Đáy mắt Hỏa Đồ lóe lên vẻ gấp gáp, sau đó hắn cắn răng, miệng nói lẩm bẩm, phun ra một ngụm máu tươi, hóa thành huyết quang, sáp nhập vào cơ thể Tam Túc Kim Ô.
Cùng lúc đó, mi tâm Hỏa Đồ lóe lên kim quang không ngừng, một luồng kim quang óng ánh bay ra, chui vào trong cơ thể Tam Túc Kim Ô.
Sau khi Hỏa Đồ làm xong hết thảy, sắc mặt đã biến thành hơi trắng.
Toàn thân Tam Túc Kim Ô bộc phát kim quang cực mạnh, thân thể trở nên ngưng thực hơn trước nhều, hầu như đã biết thành thực thể, uy thể hùng mạnh.
Nhất là đôi mắt đó đã có thêm một tia thần thái, dường như có chút linh trí.
Ánh lửa bùng lên trên thân hình Tam Túc Kim Ô, phát ra luồng sức mạnh cuồng bạo quét sạch cả bốn phương tám hướng.
Hỏa Phượng kim sắc này bị nguồn sức mạnh vô hình này đánh bay ra ngoài.
Hai cánh Tam Túc Kim Ô mở ra, thân hình bay nhào tới, thừa dịp Hỏa Phượng kim sắc chưa kịp ổn định thân hình, nó duỗi ra ba móng vuốt sắc bén tựa như tia chớp, bắt được thân thể của Hỏa Phượng.
Tam Túc Kim Ô ngửa mặt lên trời, phát ra tiếng gáy đâm rách bầu trời, kim quang chói lọi, ba móng vuốt sắc bén bắt đầu xé nát Hỏa Phượng.
Xùy!
Hỏa Phượng đang sống sờ sờ bỗng như bị vỡ làm ba, ánh lửa tung tóe, phát ra tiếng nổ ầm ầm ầm, hóa thành hỏa diễm kim sắc ngợp trời, giống như một trận mưa lửa.
Thạch Mục vừa thấy cảnh này, hắn chỉ nhướng mày, sau đó dời tầm mắt, miệng đọc chú ngữ nhanh chóng, hai tay đánh từng cái pháp quyết lên bầu trời.
Niết Bàn Phượng Diễm đầy trời được một cỗ sức mạnh nào đó dẫn dắt, khiến chúng tụ hội cùng một chỗ, sau đó hạ xuống hòa vào cơ thể Thạch Mục.
Kim quang lóe lên phía sau hắn, hiện ra hư ảnh Hỏa Phượng lần nữa, thế nhưng thần hình còn rất nhỏ chỉ bằng một con người, nhưng đến khi số lượng Niết Bàn Phượng Diễm dung hợp càng ngày càng nhiều, hư ảnh Hỏa Phượng phát triển lớn dần.
Ánh mắt Hỏa Đồ quan sát Thạch Mục đầy lạnh lẽo, một tia ngoan độc lóe lên, hắn phất tay đánh ra một pháp quyết.
Tam Túc Kim Ô vỗ cánh bay lên, thân hình cực lớn bay nhào đến chỗ Thạch Mục.
Giờ phút này bỗng dưng phát sinh dị biến!
Tầng mây trên bầu trời cuộn trào, từng luồng ánh sáng màu đỏ chói mắt bắn ra, hóa thành vô số thanh kiếm màu lửa đỏ, khiến cho người ta không thể nhìn thẳng.
Tiếng ầm ầm vang lên!
Một chiếc cột lửa màu đỏ giáng xuống từ trên trời cao, ngăn trước người Thạch Mục.
Bên trong cột lửa, có thể nhìn thấy hình dáng một lá hỏa phiên cực lớn khá mơ hồ.
Bởi vì tốc độ Tam Túc Kim Ô quá nhanh nên không thể thu tay lại, nó đâm thẳng vào cột lửa, phát ra tiếng trầm đục cực lớn!
Cột lửa hơi chấn động, bình yên vô sự, nhưng Tam Túc Kim Ô bị đẩy lui thật xa ra ngoài, thân thể khổng lồ hơi lảo đảo, phải vỗ cánh liên tục vài lần mới có thể đứng vững.
Hỏa Đồ vừa thấy cảnh này, sắc mặt biến đổi hoàn toàn.
Nhưng khi hắn chưa kịp ra tay làm gì thì dị biến tiếp tục xuất hiện!
Ầm ầm ầm!
Vài cột lửa khác đã giáng xuống từ trên tầng mây, tổng cộng có mười hai cột trụ, tạo thành một lồng sắt bằng lửa, bao phủ Hỏa Đồ và Tam Túc Kim Ô vào trong.
Bên trong từng cột lửa đều có thể thấy một lá hỏa phiên cực lớn, linh vặn lúc sáng lúc tối trên bề mặt lá cờ, liệt diễm cháy rừng rực liên tục không ngừng quấn quanh nó, khí thế ngập trời.
Dường như là cùng thời gian đó, thân hình Thạch Mục lóe lên, bay ra khỏi lồng giam bằng lửa kia, sắc mặt nghiêm túc, miệng nói lẩm bẩm thật nhanh, đánh từng pháp quyết.
Ầm ầm!
Mười hai cột lửa đột nhiên bộc phát lửa lớn, tạo thàng sóng lửa cực lớn, tạo thành ánh lửa che mất tầm nhìn mọi người.
Hỏa Đồ thấy hoa mắt, thân thể không đứng vững được, cả người đều chìm vào trong một thế giới tràn ngập lửa nóng.
Phóng tầm mắt nhìn ra xa, khắp nơi đều là lửa cháy đỏ rực, sóng nhiệt cực nóng dâng lên thành từng đợt, che trời lấp đất, không chừa lại chút không gian trống nào.
Biến hóa liên tiếp lại mau lẹ đã khiến cho thế cục trước mắt nghịch chuyển cực lớn, không thể để cho Hỏa Đồ có thời gian phản ứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.