Huyền Giới Chi Môn

Chương 1286: Khôi lỗi chi tâm (2)




Ầm ầm phành!
Tiếng sắt thép va chạm liên tiếp tạo thành từng tiếng nổ cực lớn, vô số kim kiếm đánh vào trên tấm thuẫn tròn kim sắc, kim sắc viên thuẫn tuy nhiên run rẩy không đứt, nhưng không có dấu hiệu vỡ vụn chút nào, dễ dàng chặn lại một đợt kiếm vũ công kích.
Mọi người của Kim Viên tộc mắt thấy cảnh này, trên mặt đều lộ ra sắc thái vui mừng.
- Hống!
Kim sắc khôi lỗi trong mắt hung quang nhoáng lên một cái, phát ra tiếng gầm giận dữ.
Thân hình khổng lồ của nó bay vụt ra, bất ngờ nhảy lên giữa không trung, xuất hiện ở trên không của kim sắc viên thuẫn.
Kim sắc khôi lỗi vung cánh tay lên, mảng lớn kim quang chói mắt hiện ra, quanh quẩn ở trên cánh tay của nó, ngưng tụ thành một thanh kim sắc cự nhận dài chừng mười trượng, tản ra quang mang chói mắt vô cùng, mắt thường gần như không cách nào nhìn thẳng, mơ hồ có thể thấy được phù văn màu vàng lập lòe ở trong đó, tản ra khí tức dao động đáng sợ.
Phù Đà mắt thấy cảnh này, sắc mặt đại biến, đột nhiên cắn mạnh đầu lưỡi một cái, há miệng phun ra một đạo tinh huyết, dung nhập vào trong Kim Luân pháp bảo.
Chung quanh kim sắc viên thuẫn quang mang đột nhiên sáng ngời, độ dày gia tăng thêm ba phần.
Phù Đà vừa mới làm xong chuyện này, kim sắc khôi lỗi đã bay vụt xuống, hai tay giao nhau cầm chặt kim sắc cự nhận trong tay.
Kim sắc cự nhận một trận quang mang lưu chuyển, biến thành một thanh cự kiếm màu vàng, huy hoàng loá mắt, dường như một thanh khai thiên cự kiếm, không ai bì nổi.
Kim sắc khôi lỗi cánh tay vung lên, cự kiếm màu vàng ầm ầm hung hăng chém xuống kim sắc viên thuẫn.
Xuy xuy!
Kim sắc viên thuẫn lập tức bị lõm sâu xuống, nhưng cũng cực kỳ cứng cỏi, tuy rằng chấn động kịch liệt, nhưng không ngờ lại chịu được, không bị một đòn công kích này đánh vỡ.
Dưới tấm thuẫn tròn, đám người Phù Đà sắc mặt ngưng trọng, từng người từng người điên cuồng hét lên toàn lực vận chuyển công pháp, đem toàn thân chân khí điên cuồng rót vào trận pháp, hội tụ đến trên người Phù Đà, duy trì kim sắc viên thuẫn không tiêu tán.
Song phương nhất thời không ngờ lại hiện ra thế giằng co.
Kim sắc khôi lỗi phát ra một tiếng trầm trầm, áo giáp vàng trên người đột nhiên lóe sáng, vô số phù văn màu vàng từ bên trong bay ra, sau đó hội tụ thành một luồng sáng vàng, dung nhập vào trong cự kiếm, màu sắc của áo giáp kim sắc này lập tức ảm đạm đi rất nhiều.
Cánh tay của nó giương lên, cự kiếm màu vàng lập tức nổi lên một tầng kim sắc hỏa diễm trên bề mặt, uy năng lập tức tăng nhiều, trên kim sắc viên thuẫn lập tức nổi lên từng đạo vết nứt, xem ra sắp vỡ vụn đến nơi.
Phù Đà thấy vậy, sắc mặt đại biến.
Ngay khi kim sắc viên thuẫn hiện lên khe nứt, một cổ cự lực từ trên kim sắc viên thuẫn phản ứng ngược trở lại.
Phù Đà há miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn, toàn thân kim quang thật nhanh yếu bớt, khí tức cũng nhanh chóng sụt giảm.
Lực phản phệ trở lại cuồn cuộn không ngừng truyền về, thời khắc này lực lượng của Phù Đà lại yếu đi thật nhanh, lực chống đỡ sụt giảm như bay, xem ra thân thể sắp bị cổ lực phản ứng ngược lại này đánh tan.
Trong mắt ông ta chợt hiện lên vẻ điên cuồng, đột nhiên quay đầu nhìn về phía tộc nhân bên cạnh, trong miệng lẩm bẩm thật nhanh, há miệng phun ra mười đạo huyết quang, nhoáng lên một cái ngấm chìm vào trong cơ thể mười tộc nhân quanh thân.
Da của mười người này lập tức nổi lên mảng huyết sắc lớn, sau đó thân thể đột nhiên phồng cả lên.
Thạch Mục thấy vậy, đồng tử hơi hơi co rụt lại, trong mắt lóe lên vẻ căm hận.
Những Kim Viên tộc nhân liên tiếp sắc mặt đại biến, nhưng mà không chờ bọn họ hành động gì, thân thể liền ầm ầm nổ tung, biến thành mười đạo huyết quang, toàn bộ ngấm chìm vào trong cơ thể Phù Đà.
Phù Đà thân thể một trận “Đùng đùng” vang dội, thân thể đột nhiên phồng lớn lên mấy phần, khí tức lần nữa tăng cao, so với vừa rồi còn mạnh hơn mấy phần.
Hai mắt lão ta thời khắc này đỏ như máu, trong miệng lẩm bẩm, một chỉ điểm ra.
Một đạo kim quang chói mắt từ đầu ngón tay phun ra, ngấm chìm vào kim sắc viên luân pháp bảo.
Kim sắc viên thuẫn ầm ầm vỡ vụn, nhưng mà tất cả kim quang như cá voi hút nước chảy trở về trong Kim Luân pháp bảo.
Kim Luân pháp bảo phát ra tiếng chấn động ầm ầm, phun ra chung quanh một mảng lớn ánh sáng kim sắc chói lọi.
Đồ án mặt khỉ phía trên đó chợt thoắt cái sống lại, miệng khỉ há ra, một đạo kim sắc hỏa diễm to cỡ miệng chén từ trong miệng khỉ phun ra, vô cùng nhanh chóng nhoáng lên xuyên thủng cái đầu của kim sắc khôi lỗi.
Kim sắc khôi lỗi thân thể lập tức cứng đờ, ngay sau đó đầu của nó đột nhiên nổ tung, biến thành vô số mảnh vụn.
Thi thể không đầu của Kim sắc khôi lỗi rơi xuống từ giữa không trung, mạnh mẽ đập xuống đất, bất động.
Phù Đà cũng rơi xuống từ giữa không trung, khí tức trên người thật nhanh yếu đi, nhanh chóng lần nữa rớt trở về Thánh Giai Điên Phong.
Lão vừa rơi xuống đất, lập tức nhào tới trên thi thể kim sắc khôi lỗi, lật tay nắm Kim Luân pháp bảo, hung hăng cọ cắt chém vào ngực kim sắc khôi lỗi, chém ra một vết nứt lớn.
Tay lão thò vào trong, nhanh chóng lấy ra một cái viên cầu, chính là Khôi Lỗi Chi Tâm giống Thạch Mục vừa mới lấy ra, nhưng mà cái viên này là kim sắc, tản ra một loạt pháp tắc dao động thuộc tính Kim.
- Ha ha! Rốt cục ta đã có được rồi!
Phù Đà chợt hiện lên vẻ điên cuồng trong mắt, bật cười ha hả.
Ngay sau đó, miệng lão đột nhiên há ra, một hơi nuốt kim sắc viên cầu vào trong.
Thạch Mục thời khắc này đứng ở cách đó không xa, tận mắt nhìn rõ quá trình Phù Đà đánh chết kim sắc khôi lỗi, giờ thấy đối phương một hơi nuốt vào Khôi Lỗi Chi Tâm, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Thủy Linh Tử, hắn đang làm gì? Chẳng lẽ đang tìm hiểu pháp tắc trong Khôi lỗi chi tâm?”
Hắn truyền âm trao đổi với Thủy Linh Tử.
Không chờ Thủy Linh Tử đáp lại, Phù Đà toàn thân sáng lên kim quang chói mắt vô cùng, bên ngoài thân nổi lên từng kim sắc văn lộ như mạng nhện vậy, nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân.
Khí tức y tản ra tăng lên thật nhanh, cũng không lâu sau, không ngờ lại trực tiếp đột phá thánh cảnh điên phong!
Kim quang ngất trời tán phát ra chung quanh, tạo thành từng đạo kim sắc gợn sóng sáng vô cùng, bao phủ thân ảnh kẻ này vào bên trong.
Thạch Mục mắt thấy cảnh này, trên mặt lộ ra thần sắc chấn kinh.
Phù Đà chẳng lẽ là ở ngay tại địa phương này, đột phá bình cảnh, thành tựu Thần cảnh?
Đây quả thật là không thể tưởng tượng nổi rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.