Hùng Thiên Đại Lục

Chương 57: Quy Hoàng





Quy Hoàng xuất thế, trăm người sợ
Bá chủ nơi này, vạn kẻ lo.
Ngàn năm tìm kiếm, người hộ đạo
Đợi mãi nơi này, ngươi chớ lo.
...
Tuy nhiên vài dặm với cao thủ như Hợp Cốc kì thì một canh giờ đã tìm xong hết khắp các ngóc ngách.
Lúc Này 20 nhóm kia đã bắt đầu đi tới bên Quy Nguyên Quả.
Nhìn thân cây cao 300 mét, trên cây lại đung đưa chín quả cây màu xanh ngọc.
"Chà nồng độ linh lực cao thế, nếu ta dùng vào, thì chắc dễ dàng tấn cấp Dũng Tuyền Kì!!" - Mấy người đang bồi hồi ở Quan Nguyên Kì lâu năm, nhìn mà mơ ước.
Sau đó bọn họ quay qua nhìn các nhóm khác, trong mắt sát ý dần nỗi lên.
Một trận chiến là không tránh khỏi, chỉ có chín quả mà tới 20 nhóm người.
Tuy nhiên, chưa kịp phát sinh chiến đấu, thì dị biến đã phát sinh.
"Uum- M."
"Á." - Một con Hải Xà xuất hiện từ dưới gốc cây.
Nó ngoác miệng to hơn cái nhà ra, sau đó một luồn hút cực mạnh tràn đến, hơn 50 người bị hút vào bụng nó.
Ngũ giai Hải Xà là loại Yêu thú của biển khơi, nên có thân hình lớn hơn Yêu Thú cùng giai trên đất liền ba, bốn lần.
Con này dài ít gì cũng cả dặm, thân hình to lớn có những vằn màu xanh dương, pha chút màu vàng đất.
Đầu có hai cái mào hai bên, hơi nhú hai sừng lên.
Lúc trước, nó cuộn tròn lại xung quanh gốc Quy Nguyên quả.
Lại được phủ lên một lớp đất đá.
Nên từ xa tưởng cây Quy nguyên quả mọc trên một ngọn đồi lớn.
Ngờ đâu ngọn đồi lại chính là con Hải Xà to lớn kia.
"Chạy thôi!" - Không ai bảo ai, trước một vật to lớn khổng lồ vậy thì ai cũng không còn tâm trí mà chiến đấu.
Tuy nhiên con Hải Xà lại nhanh hơn, nó vươn mình ra quật đuôi tới, Mỗi lần quật đuôi là cả trăm người bị đánh văng ra.
Mỗi Cú táp lại nuốt gọn hơn hai mươi người.
"Không xong rồi.
Á! cứu ta!" - Sau hơn một phút mà 1000 người đã chết gần hết.
Sau đó chỉ còn hai nhóm, mỗi nhóm hơn 20 Quan Nguyên Kì, thuộc hai một thế lực nào đó có hai trận pháp phòng ngự, có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Sau vài lần giao chiến, thì hai nhóm đã bắt đầu hợp tác.
Một bên chủ phòng thủ, một bên chủ tấn công.
Phần thắng hầu như không có nhưng vì sinh tồn.
Ai cũng dốc hết sức mong sao có kì tích xuất hiện.
Thông qua đám Phi Ưng, Lạc Tinh đã nắm sơ bộ.
"Chúng ta làm ngư ông đắc lợi thôi!" - Lạc Tinh triệu hồi một phi ưng tứ giai.
"Không được bỏ rơi ta." - Lạc Dương cũng nhảy lên theo.
Con chim Ưng bắt đầu lén lút bay lên đảo.
Sau đó tranh thủ lúc con Hải Xà và hai nhóm người kia tấn công mải mê, thì Lạc Tinh bắt đầu hái Quy Nguyên Quả.
Quy Nguyên Quả trái không lớn, chỉ như trái Hoàng Kim, nhưng bên ngoài có nhiều vảy xếp lớp nhau như vảy cá.
Linh Khí tỏa ra kèm theo hương thơm đậm đà, khiến ai nhìn cũng muốn lấy mà ăn vào.
"Xong đại công cáo thành! Chín quả tới tay."

Đúng lúc này Con Hải Xà đã phát hiện ra kẻ dám lén nó trộm quả.
Nó tức giận quay sang, phun ra luồng nước cực mạnh, bắn về về con Phi Ưng.
Lạc Tinh chỉ kịp ôm Lạc Dương nhảy lên.
Con Phi Ưng thì không may mắn vậy, bị oanh bay lên 600 mét.
Sau đó được Lạc Tinh thu vào Lạc Thần Khiên, nhờ năng lượng Lạc Thần khiên chữa trị cho nó." - Chắc cả tháng nó mới bay lại nổi quá! Khoảng cách xa thế mà lực đạo luồn nước mạnh ghê không kém con Địa long lần trước!!"
"Đại Hoàng xuất hiện đi." - Con Ngũ Giai Yêu cầm duy nhất của Lạc Tinh, được triệu hồi ra, tiếp lấy hai người bay lên cao sáu dặm.
Con Hải Xà mấy lần phun nước mà không tấn công tới được, nó đành dồn sự phẩn nộ vào nhóm người bên dưới.
Do Hải Xà chưa hoàn toàn tiếp cận Ngũ giai đỉnh phong, không thể nuốt Quy nguyên quả tấn cấp được.
Nên muốn dùng Quy Nguyên Quả dụ dỗ những kẻ khác đến để nuốt đi, nhằm hấp thụ năng lượng để đủ tiến hóa lên Ngũ giai đỉnh phong.
Sau đó lại nuốt Quy Nguyên Quả, là coi như đạt tới Lục Giai Hải Yêu có thể làm bá chủ vùng này rồi.
Tiếc là giờ lại bị Lạc Tinh hớt tay trên.
"Rầm.!! Ào!! Ào!!!" - Một bên Hải Xà phẫn nộ, một bên là hai nhóm người đã dần yếu sức.
Phần thắng sắp nghiêng về Quái Thú.
Lúc này Đại Hoàng đã bay thấp xuống.
"Ai thề với Tổ Linh quy thuận Việt Quốc, Hùng Vương ta sẽ cứu người đó!"
Sau một hồi phân vân.
Hai nhóm người đã bắt đầu khó chống cự lại yêu Thú, có nhóm ý chí chiến đấu tan rã.
"Chúng ta nguyện quy thuận."
"Chúng ta là Thiên Minh Giáo nguyện ý quy Hùng Vương đại Nhân.
Tuyệt đối không phản bội chỉ cần Ngài không gây khó dễ chúng ta."
"Tốt." - Lạc Tinh cho Đại Hoàng cản đòn tấn công của con Hải Xà sao đó tranh thủ cho hai con Phi Ưng khác, tiếp đón gần 20 người của Thiên Minh Giáo.
"Còn nhóm các ngươi.
thì sao?" - Lạc Tinh hỏi hơn 20 người còn lại.
Không có tiếng đáp lời.
Đại Hoàng lúc này rời cuộc chiến bay lên cao.
Con Hải Xà lại tiếp tục dồn thù hận vào nhóm còn lại.
Hiện tại phần thắng đã hoàn toàn thuộc về Hải Xà, Nhóm này nhanh chóng bị phá trận pháp, tử thương hơn năm người.
"Chúng ta nguyện ý thuần phục Hùng Vương!"
Lạc Tinh chỉ chờ có thế, lập tức dùng Đại Hoàng tấn công Hải Xà.
Tuy Đại Hoàng nhìn nhỏ hơn nó nhiều, nhưng xưa nay rắn vốn là loài vật chủ yếu làm mồi cho Đại Hoàng, nên kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú.
Quan trọng là có sự hỗ trợ của Lạc Tinh.
Vạn Tinh Quyết thức thứ hai đại thành, được Lạc Tinh truyền Linh lực vào cao nhất.
"Xuyên tâm tiễn." - Mũi tên xoáy như vòi rồng bắn xâu vào lưng nó.
Thân hình to lớn của nó khiến nó rất khó né tránh được, lại thêm đang bận tránh móng vuốt của Đại Hoàng.
Nên loạt tên tạo ra một vết thương xâu hơn ba mét.
Đúng lúc này thì lại có ba mũi tên bay tới, là tam tinh liên châu của Lạc Dương bắn ra, trúng ngay mắt nó.
Tuy nó kịp nhắm mắt, nhưng ba mũi tên cũng kịp đâm vào mí mắt, với con mắt to lớn gần sáu mét, thì mũi tên vô cùng bé nhỏ.

Nhưng liên tục trúng tên thì cũng khiến máu nó chảy ra.
Hải Xà không còn thấy rõ phương hướng bên mắt trái.
"Grào." - Nó đau đớn bắt đầu tìm đường thoái lui, từ từ lui về phía biển.
"Không được, nó mà về biển thì tiêu, không khéo nó trả thù thì Thần Dương Hạm chưa chắc làm gì được nó."
Lạc Tinh như tia chớp, dùng Lạc Lôi phi thân Thuật nhảy lên lưng Hải Yêu từ phía trái, sau đó len vào vết thương trên lưng nó được tạo ra khi bị xuyên tâm tiễn bắn trúng.
Lạc Hoàng Kiếm xuất ra.
"Thiên Hỏa Lưỡng Nghi Kiếm." - Một ngọn lửa ba màu bao trùm Lạc Hoàng kiếm sao đó đánh mạnh về trước.
"Lưỡng Nghi Thập tự Kiếm." - Một tiếng xèo vang lên.
Hơn hai mươi mét thịt Hải Xà bị thiêu rụi khi bị Lạc Hoàng Kiếm chém đến.
Con Hải Xà quần quại lăn ra, miệng phun ra từng luồng nước to, bắn đi khắp nơi vô tình đánh trúng hai chiếc thuyền trên biển khiến nó vỡ tan.
"Kiếm thứ hai! Kiếm thứ ba!"
Sau đó thì Hải Yêu cũng trút hơi thở sau cùng, do Lạc Tinh chém thêm mấy kiếm đã khiến trái tim nó bị thiêu hủy mất.
Lúc này Lạc Tinh mới bò ra, cả người dính máu, nhưng khuôn mặt thì tươi tắn.
"Haha! Dám chống lại Ca.
Ngươi còn non lắm!"
Nhìn Con Hải Xà to lớn.
Lạc Tinh muốn thu nó vào nhẫn trữ vật.
Nhưng sợ có người phát hiện mình có không gian trữ vật to lớn.
Đang phân vân, chưa biết tính sao.
"Thu yêu Ngọc nó trước vậy." - Lạc Tinh lập tức đi lên phần đầu tách ra lấy một viên Yêu Ngọc Ngũ giai, nhưng to lớn gấp đôi Yêu Ngọc Ngũ giai trên cạn.
Lúc này hai con phi ưng chở người cũng bay xuống.
"Chúc mừng Hùng Vương giết được Yêu thú."
"Haha!!! các vị tốt chứ."
"Dạ vẫn ổn thưa Hùng Vương."
Mọi người vâng dạ, nhưng miệng đắng chát.
Chuyến này đi chết biết bao nhiêu người, cuối cùng không được gì, lại trở thành kẻ bị thống trị, chưa biết cuộc sống sao này thế nào.
...
Lạc Tinh động viên các thuộc hạ vừa thu vào:
"Các ngươi đừng buồn rầu, sau này sẽ biết quy thuận Hùng Vương ta, là vinh dự cỡ nào! Ta sẽ không bạt đãi thuộc hạ đâu."
"Dạ Hùng Vương.
đây là linh dược chúng ta thu hoạch được xin dâng lên Ngài."
"Không cần, Những gì các ngươi thu hoạch được ngày hôm nay, ta sẽ không lấy lại.
Sau này nếu các ngươi lập công, ta còn giúp các ngươi tăng lên Thần ấn Dũng Tuyền Kì."
Lạc Tinh biến ra Quy nguyên quả nói.
"Thật ư"
Mọi người mắt sáng rỡ.
Tăng lên Dũng Tuyền kì đồng nghĩa với đạt 500 năm tuổi thọ ai lại không muốn.
Ai cũng nhìn Quy Nguyên Quả bằng cặp mắt thèm thuồng.
"Quân vô hí ngôn.
Ta là vua của một nước mà, đương nhiên nói phải giữ lời."
"Các ngươi trước giúp ta thu thập những vật phẩm của người đã mất đi.

Thân xác người chết thì chôn đi, trữ vật hay túi đồ thì gom lại.
Cả ngàn người chết nên cũng hơi lâu.
Lạc Tinh ngồi xuống vận chuyển linh lực đề phòng dị biến phát sinh vì chiến thuyền của Tấn Quốc cách đảo năm dặm vẫn không có động tịnh gì."
Lúc sao công tác thu hoạch đã xong.
Mọi người lần lượt mang đến trước mặt Lạc Tinh.
Lạc Tinh kiểm tra lại có hơn 1000 gốc linh dược các loại, vài ngàn Linh Ngọc, hơn 100 vạn Ngọc cùng 12 hộp Trữ vật nữa.
để tránh tai mắt, Lạc Tinh phân giải con Hải Xà ra từng phần, quan trọng và thu lại vào các hộp trữ vật.
Riêng những phần thịt thừa, dù gì cũng là ngũ giai yêu thú, hàm lượng bổ dưỡng cao thì cho phi đội chim lúc nãy đi khảo sát đảo xử lý.
bọn tam giai yêu thú ăn được thịt này thì sẽ tấn cấp tứ giai trong thời gian ngắn.
Còn yêu thú Tứ Giai thì cũng sẽ có tiến bộ nhanh chóng, tuy không đủ lên Ngũ giai nhưng cũng sẽ có nền tảng cao, chỉ cần cố gắng Ngũ giai trong tầm tay, đương nhiên vấn đề đó có thể kéo dài tám năm, 10 năm trở lên.
Dù sao ngũ giai cũng không dễ lên vậy.
Sau đó cho cả đoàn người lên bốn con Phi Ưng, bay về thần Dương Hạm.
Lúc này Lạc Tinh nhớ lại cây Quy Nguyên quả.
"Nàng về trước đợi ta thu thập gốc cây Quy Nguyên quả luôn.
Ta sợ có kẻ gây khó dễ cho Thần Dương Hạm khi hai ta đều vắng mặt."
Nói rồi Lạc Tinh nhảy xuống đi về trung tâm đảo, Sau đó thu luôn Gốc Quy Nguyên Quả vào nhẫn trữ vật.
Vừa định quay người trở về thì ngay nơi gốc cây vừa đào lên có một luống gió mạnh.
Nguy rồi.
chưa kịp định hình, thì bỗng cảm giác hoa mắt.
Lúc định thần lại Lạc Tinh đã đến một không gian kì lạ.
"Xin chào nhân loại!" - Một âm thanh ồm ồm vang lên.
"Ai?" - Lạc Tinh triệu hồi Lạc Thần Khiên cùng Lạc Hoàng Kiếm.
"Đừng lo! ta không có ác ý."
"Ngươi là ai!"
"Ta là chủ nhân nơi đây! Nói đúng hơn ngươi đang đứng trong cơ thể của ta?"
"Cái gì?"
Lạc Tinh khó hiểu vừa cảm giác lo sợ, lúc trước kiểm tra kỹ càng nơi này ngoài yêu thú Hải Xà đâu còn ai.
Mà nếu là yêu thú thì biết nói tiếng người ít nhất cũng là yêu thú Thất Giai.
"Ta chính là hòn đảo, ngươi đang đứng! Đừng sợ.
Ta không có ý xấu chỉ muốn nhờ ngươi một việc"
"Ặc!" - Hòn đảo đang đứng.
Sau được nó to hơn 10 dặm.
Yêu thú to 10 dặm là yêu thú mạnh cỡ nào.
ít nhất Bát Giai ư.
"Xin hỏi các hạ có gì muốn nói mà đưa ta tới nơi này.
Ta có thể giúp gì Ngài.
xin hỏi phải xưng hô thế nào!!" - Lạc Tinh xuống nước, biết mình không chống cự được, nên dẹp bỏ vũ khí đi, dù sao chênh lệch cấp độ quá cao.
tuy nhiên Lạc Thần khiên luôn ở trạng thái sẵn sàng triệu hồi bất cứ lúc nào.
"Ta là bá chủ Hải vực này hơn hai vạn năm rồi.
ngươi cứ gọi ta là Quy Hoàng."
"Quy hoàng đại nhân cần ta làm gì? Nếu giúp được ta sẽ giúp"Lạc Tinh bình tĩnh hèn gì nhìn hòn đảo giống mu con rùa nhưng quá to lớn lên Lạc Tinh không liên tưởng làm gì, giờ nghĩ lại nhìn từ trên cao xuống hòn đảo đúng là giống một con rùa khổng lồ,"2 vạn năm A.
Sao nó sống lâu vậy!!"
"Thực ra chúng ta có chút quan hệ sâu xa, Nói đúng hơn là ta biết người cầm cây kiếm lúc trước của ngươi."
"Lạc Hoàng Kiếm!" - Lạc Tinh biến ra cây kiếm.

"Đúng rồi! là vũ khí này!"
"Xin hỏi ngày muốn ta giúp gì!"
"Số là vầy.
Ta có lần chịu ơn người cầm kiếm này cách đây 8000 năm.
Nên ta mới gặp ngươi để nhờ vả, vì tin tưởng người có được Thanh kiếm kia sẽ không phải người xấu.
Ta đã già rồi.
có lẽ sắp về trời.
nhưng không thể tăng tu vi lên được nữa."
"Sau lúc trước Ngài không dùng Quy Nguyên Quả."
"Vô Dụng, Ta đã dùng nhiều lần rồi, giờ đùng cũng không còn tác dụng gì."
"Xin hỏi ngài đạt tới cấp độ gì!"
"Có lẽ là Bát giai đỉnh phong đi!"
"Sặc." - Bát giai là siêu việt Yêu Thú rùi, chỉ còn chút xíu nữa thành Thần thú.
"Nếu việc gì mà Ngài không làm được, thì sao ta làm được.
Tuy ta là vua một nước, nhưng quốc lực cũng không chống lại nổi một vị Thất Giai nữa là."
"Ta không cần ngươi chiến đấu hay làm gì, chỉ cần giúp ta một việc ta tin ngươi sẽ hoàn thành."
"Xoẹt"Một viên trứng to tròn cả sáu mét hiện lên.
"Đây là hậu duệ của ta! Ta cần ngươi bảo vệ và giúp nó sinh nở thành công.
Ta đã sắp chết sợ không bảo vệ được nó.
đã nhiều người đến nơi này, nhưng ta chỉ tin tưởng ngươi."
"Ohm.
Thì ra Quy Hoàng Ngài nổi lên biển, để chờ tìm người giúp đỡ làm người bảo hộ hả?"
"Đúng vậy! chín quả Quy Nguyên Quả đó coi như là thù lao.
Ngươi đã thu được thì coi như có trách nhiệm giúp ta."
"Ngài là bá chủ hải vực này mà không có thuộc hạ gì sao? Lại Phải cần một nhân loại như ta?"
"Với yêu thú thì có gì để chắc chắn.
Tuy ta khắp hải vực này ai cũng kính sợ.
Một tiếng của ta có thể khiến một chủng tộc nào đó diệt vong.
Nhưng cá đó là khi ta còn sống.
Chỉ sợ ta vừa chết, là lũ thuộc hạ tranh nhau nuốt luôn quả trứng vào bụng thôi!!"
"Thế thì ta hứa với Ngài sẽ bảo vệ nó.
Nhưng phải trong điều kiện cho phép nha, tình hình quốc gia ta cũng không quá tốt, vì trong ba năm nữa sẽ có thú triều từ Tây Lĩnh tới ta không biết quốc gia ta qua được ải này không"
"Được rồi! ba năm nữa ta còn sống được.
Nên ta sẽ giúp ngươi một lần, nhớ là chỉ một lần thôi."
Lạc Tinh mừng rỡ.
Có một vị bát giai yêu thú thì cần gì lo sợ, tuy chỉ một lần là quá đủ.
"Giờ ta sẽ thu nhỏ người lại.
Ngươi cất Quả trứng vào nhẫn Trữ vật đi, ở trong đó nó sẽ phát triển tốt.
ta cũng đã có một thời gian ở trong nhẫn đó rồi nên biết."
Lạc Tinh vội thu quả trứng vào Lạc Hoàng Nhẫn.
"Tạm thời ta cũng sẽ vào đó ngủ, khi nào ngươi về quốc gia ngươi thì bỏ ta xuống nước nhé"
"Vâng thưa Quy Hoàng!"
Hòn đảo rung lên sao đó dần thu nhỏ lại! Lạc Tinh thì nhảy lên một con tứ giai Phi ưng rồi thu Quy Hoàng đã biến nhỏ vào nhẫn!!
"Bay về Thần Dương Hạm thôi! không biết Lạc Dương chờ ta lâu không!!".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.