Hùng Thiên Đại Lục

Chương 246: Đạo Tặc Đại Đạo





Giang hồ hiểm ác vô biên
Làm thân tông chủ lại chuyên cướp hàng?
Tiền tài phi nghĩa chẳng màng
Tu tiên đại đạo nhưng nàng biết chăng?
...
Hai hôm sau.
Sau khi bay xuyên qua Phong Vân Môn.
Cả hai tiếp tục cởi Phi Hành khí tới địa phận Hỏa Linh Môn.
"Vị trí đầu tiên, quặng linh Thạch Xích Văn."
Lạc Tinh và Võ Tuyết Kỳ xông thẳng vào.Lần này không phải trộm mà là cướp, nên cả hai tung ra liên tiếp những đòn đánh trực diện.
không cần ẩn núp hay chờ đợi.
Chỉ trong vài phút.
Giết hết 160 Nguyên Anh tu sĩ, vét hết Linh thạch trong kho.
"Mục Tiêu tiếp theo.
Phòng Đấu Giá Xích Dương." - Lạc Tinh tiếp tục kéo Võ Tuyết Kỳ đi.
Tối đến, Cả hai lại xông vào bảo khố Dương Lĩnh.
Miểu sát một Hóa Thần tu sĩ.
Tuy không phải sắp tới ngày đấu giá, nhưng cũng thu gần ba ngàn Linh Thạch Trung phẩm.
Thừa thắng xông lên, phi hành khí vẽ một vòng cung trong phạm vi Hỏa Linh Môn.
Trong một tuần, cả hai cướp 4 quặng mỏ, 5 phòng đấu giá, 4 cửa hàng lớn.
Giết 6 Hóa Thần Sơ Kỳ.
Tổng cộng thu gom hơn 2000 vạn Linh thạch trung phẩm.
Sau đó, giả vờ như bị phát hiện.
Khiến cho bốn hóa Thần tu sĩ đối phương đuổi theo gần tới tông môn Phong Vân Môn rồi, cả hai người thu lại Phi Hành khí.
Tiến hành ẩn thân vòng qua vị trí khác.
Lúc này, bốn Hóa Thần của Hỏa Linh Môn bị phía Phong Vân Môn phát hiện nên chặn lại.
"Ta muốn gặp tông chủ các ngươi, Làm cho ra lẽ." - Một tên Hóa Thần tức giận nói.
Hắn ta có một hậu bối duy nhất, đã bị giết trong đợt đánh cướp này.
Nên rất muốn trả thù.

Tuy nhiên truy đuổi cả thời gian dài thì bị mất dấu.
Dẫu biết tới địa phận của đối phương.
xác xuất trả thù bằng không
Nhưng không phát tiết được cơn giận vô cùng khó chịu.
"Tông chủ chúng ta không có ở trong tông môn.
Các ngươi khôn hồn đi về." - Các trưởng lão Phong Vân Môn thấy khí thế bốn tên Hóa Thần thì cũng vô cùng lo lắng.
Tuy nhiên lợi thế sân nhà khiến họ cũng vững tâm.
Hai bên cãi nhau qua lại.
Cuối cùng chiến đấu mở ra.
Các trưởng lão Phong Vân Môn yếu sức, lập tức mở đại trận phòng ngự.
Bốn người Hỏa Linh Tông bất đắc dĩ phải lui về.
Lúc này, Lạc Tinh dẫn Võ Tuyết Kỳ theo sau, chiếm lấy tài nguyên, thương quán của Phong Vân Môn trùng với hướng bốn tên kia rời khỏi.
Sau khi vượt tới địa phận Biên giới giữa Phong vân Môn và Hỏa Linh Môn.
Cả hai mới bay một mạch về Nguyệt Linh Môn.
"Lần này đánh cướp hơn 30 Tụ điểm nhưng chỉ thu vật phẩm trị giá hơn 3000 Vạn Linh Thạch.
Cùng với 10 nguyên thần tu sĩ." - Võ Tuyết Kỳ tổng kết lại nói.
"Hai chúng ta không chuyển nghề thì thật đáng tiếc cho giới đạo tặc nha." - Lạc Tinh cười nói.
"Có nghề đó hả." - Võ Tuyết Kỳ bĩu môi nói.
"Đại đạo ba ngàn, đạo tặc cũng là một đạo."
"Hừ, Ta chưa thấy ai vô sĩ như ngươi hết!" - Võ Tuyết Kỳ thật sự chưa thấy ai trộm cướp mà lại không biết xấu hổ, còn nói là đại đạo.
"Nàng không tin ư!?"
"Qủy mới tin." Võ Tuyết Kỳ nói thế chứ trong lòng đang xuy nghĩ mông lung, biết đâu thực sự có đại đạo đó.
Lúc hai người về tới Tông Môn, thì cách đó ba ngày Phong Hải, tông chủ Phong Vân Môn cùng vừa rời khỏi.
Ban đầu, Phong Hải ra thời hạn mười ngày sẽ tấn công Nguyệt Linh Môn, chẳng qua là tạo giả tượng giả.
Thực tế qua ba ngày hắn đã dẫn tám Hóa Thần Tu Sĩ đi tới Nguyệt Linh Môn.
Dự định là tấn công chớp nhoáng, không cho Nguyệt Linh Môn cơ hội phòng ngự.
Nào ngờ trên đường đi thì không có ai để đánh, các cứ điểm Nguyệt Linh Tông đã biến mất.
Truy tới tận tông môn thì bị trận pháp ngăn trở.
Hắn cho các thuộc hạ tấn công hai ngày liên tục, vẫn không xi nhê gì đến trận pháp.
Đang thoái chí định rút lui, thì trận pháp đột nhiên mở rộng thêm hai mươi dặm.
Lập tức tất cả lâm vào huyễn tượng.

Không cẩn thận sẽ bị tách riêng ra mỗi người một khu vực.
Cuối cùng cá trưởng lão Phong Vân môn trở nên đơn độc và bị mấy trăm Nguyên Anh Tu sĩ lập trận pháp kì lạ đánh phủ đầu.
Phong Tú.
Một Hóa Thần Sơ Kỳ.
Hân vừa tấn thăng lên Hóa Thần năm năm.
Tưởng lần chinh chiến này dễ dàng.
Ngờ đâu vướng phải một đám Nguyên anh tu sĩ.
tạo thành một đồ án bát quái.
Hầu như tranh dành hết bảy phần linh khí xung quanh của mình.
Khiến cho thực lực Hóa Thần của y chỉ phát được có năm phần.
Sao đó kéo dài một canh giờ thì bị tiêu diệt.
Tiếp đó có ba Hóa Thần tu sĩ cũng chết đi.
Cuối cùng, Phong Hải cảm giác có điều không ổn, mới dùng lực lượng Hóa Thần hậu Kỳ phá toang một mắt trận, rồi cho toàn đội rút lui.
Trước khi đi Lạc Tinh đã dặn trước.
Không cần cố gắng đánh lại kẻ thù.
Với 20 hóa thần vừa tấn cấp không lâu, thì sao đánh lại Hóa Thần Hậu Kỳ chứ.
Đào tạo được một trưởng lão cảnh giới hóa thần cũng không dễ dàng.
Lạc Tinh không muốn giết một người mà bên mình chết cả chục người.
Như vậy là thất bại lớn, không phải chiến thắng.
Sau khi về, nghe các trưởng lão kể lại chiến tích.
"Tốt lắm.
Lần này thực nghiệm điều thành công.
Mọi người phối hợp nhuần nhuyễn.
Tông môn chúng ta sez ngày càng phát triển."
"Đó là nhờ tông chủ anh minh thần võ nha."
Nghe cả đám chúc tụng.
Lạc Tinh hơi nhức đầu.
Tiếp đó lại tuyên bố phong bế sơn môn năm năm nữa.
Mọi người cảm giâc bất ngờ.
Mình vừa chiến thắng vẻ vang.
Tưởng đâu có thể ngẩng mặt nhìn đời.
Thì nay lại chuẩn bị cúp đuôi.
Nhưng uy vọng Lạc Tinh quá lớn.
Không ai dám phản đối.
Nhất là Lạc Tinh tiếp tục cho cả đống tài phú để tu luyện.
Thời gian này, Võ Tuyết Kỳ dùng 10 viên nguyên thần luyện chế ra 8 viên Hóa Thần Đan.
Giúp cho 8 Đệ tử Nội Môn tấn thăng Hóa Thần nữa.
Đương nhiên chỉ những ai thề với thiên đạo sẽ trung thành với Nguyệt Linh Môn, mới được nàng cấp cho.
Tranh thủ thời gian.
Lạc Tinh câu thông Hùng Thiên giới.
Vì trong lần câu thông trước.
Lạc Thần Khiên có nói có phương pháp liên Lạc với Lạc Dương thông qua một phân thân trong bức tượng của Nàng.
Chỉ cần Lạc Tinh học một thủ pháp, Dẫn Mộng quyết.
Phương pháp này chỉ tốn một thứ là lực tính ngưỡng.
Lạc Tinh sau khi liên hệ Lạc Thần Khiên thì biết mình hôn mê tới hơn năm năm.
Tính thời gian, bản thân mình đứt liên lạc với Lạc Dương gần 30 năm.
"Ngồi trước bức tượng Lạc Dương trong Hùng Thiên Giới.
Lạc Tinh bắt đầu thi pháp.
"Lạc Dương, Ta đang ở Liêm Châu, Nàng khỏe khồng? Nếu nghe được lời ta nói, thì học pháp quyết này..." Liên tục ba ngày.
Lạc Tinh đọc pháp quyết.
Rồi chờ đợi suốt một tháng mới lần đầu liên lạc được với phu nhân nhà mình."
"Phu Quân, Ta biết tên chết bầm chàng còn sống mà! Thiếp đang ở Ung Châu.
Tình hình Ung Châu đang rối loạn.
ba vị hoàng tử của Hán Vũ Đế vì tranh dành ngôi vị thái Tử nên đang tranh đấu lẫn nhau.
Thiếp cũng kiến tạo 3 Thế lực Ngầm.

Số Hóa Thần Kỳ trong tay cũng đạt 300 rồi.
Khi nào Phu Quân thực lực đạt Luyện Hư Kỳ rồi hẳn vượt Triều Thiên Hải qua gặp thiếp."
"Được rồi! Ta đang trọng thương, chỉ còn có thực lực Hóa Thần Sơ Kỳ thôi.
Ta cũng đang kiến tạo thế lực.
Nàng bên đó cẩn thận.
Ta vừa đạt được vài công Pháp, bí kĩ.
Để ta truyền cho."
Sau đó liên tiếp cả tháng Lạc Tinh truyền dạy hai bí kĩ Nguyệt Quang phân thân thuật và Nguyệt Ảnh ẩn thân thuật cho Lạc Dương.
còn bí kĩ luyện thể thì thôi, quá nguy hiểm đi.
Năm năm sau, đúng như dự đoán, Lạc Tinh lấy lại được Hóa Thần Trung kỳ thực lực.
Tông Môn lần nữa khai mở.
Lúc này bên ngoài đang loạn thành một đoàn như xuy tính.
Phong Vân Môn và Hỏa Linh Môn ở trạng thái giương cung.
bạt kiếm.
Cả hai điều có Hóa Thần Hậu Kì trấn giữ.
Nên năm năm rồi trận chiến chưa ngả ngủ.
Tuy nhiên 5 mỏ quặng của Nguyệt Linh Môn bị chia cắt hết.
300 cửa tiệm lớn cũng bị hai môn phái kia chiếm đóng.
May mà lúc phong bế sơn môn.
Hàng hóa hay nhân sự Lạc Tinh cho về tông môn hết.
chỉ cất vài Hợp Cốc Kì canh giữ.
Sau khi nắm được Tình Hình.
Lạc Tinh bắt đầu ra lệnh.
"Lý Thường Kiệt, Lý Khả Kỳ Ngươi dẫn 8 Hóa thần dưới trướng cùng 3000 Nguyên Anh một đường xông tới dẹp tất cả kẻ địch.
Khi nào tới biên giới Phong Vân Môn thì dừng lại.
Tạo trận pháp phòng Ngự."
Mạc Lão, ngươi dẫn đại 20 Hộ Pháp đi theo sau.
Khi nào Thánh Tử kết trận xong thì mai phục bên ngoài.
"Võ Tuyết Kỳ, Ta dẫn nàng đi cướp Bảo Khố."
"Ngươi còn câu nào khác nói với ta không?" - Võ Tuyết Kỳ chao mày nói.
"Năm năm rồi, chắc các phòng đấu giá lại có nhiều đồ cho hai ta cướp đây! Ta và nàng song kiếm hợp bích thì bảo khố vào tay ngay."
"Hừ."
Lạc Tinh và Võ Tuyết Kỳ lại chuẩn bị hành trình cướp nhà giàu chia nhà nghèo tiếp..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.