Hùng Thiên Đại Lục

Chương 236: Ai Cũng Có Lần Đầu





Lần này thu hoạch rõ to
Tông môn nhờ thế khỏi lo không tiền
Đây là phi vụ đầu tiên
Khiến ai sai đắm, ưu phiền vụt bay
...
"Lưu Manh" - Võ Tuyết Kỳ vừa nói vừa tạt chung rượu vào mặt Lạc Tinh.
"Ặc! Ta lưu manh là để tốt cho tông môn thôi." - Lạc Tinh vuốt mặt xong gắp miếng cá hấp bỏ vào miệng.
"Đúng là nơi này đồ ăn cũng khá ngon."
Lúc Này Võ Tuyết Kỳ đã nhảy xuống đất rời đi.
Lạc Tinh phải nhảy xuống đuổi theo.
"A!!! Khách quan chưa thanh toán!" - Tên tiểu Nhị muốn khóc khi thấy bóng hai người đã biến mất.
Tối hôm đó sau một hồi giải thích và lôi kéo thì Võ Tuyết Kỳ mới theo Lạc Tinh đi tới Kim Hà Thương hội.
"Này bắt đầu hành hiệp trượng nghĩa thôi, Cướp của nhà giàu chia cho nhà nghèo." - Lạc Tinh khẽ huýt sáo nói.
"Này, ngươi định cướp thật à.
Mà định chia cho ai?"
"Cho chúng ta chứ ai.
Tông môn một năm nữa phá sản, chúng ta không nghèo thì ai nghèo."
"Có ác quá không?" - Nàng ta do dự đáp.
"Đương nhiên không, Kim Hà Tông dám hại chết nương tử nhà ta, thì xác định diệt môn.
Hôm nay, chỉ là ta lấy chút lợi tức."
"Ngươi chắc chứ!" - Võ Tuyết Kỳ vốn thân thiết với Nguyệt Thu Sương.
Nàng ta chết đi Tuyết Kỳ cũng muốn trả thù cho nàng, nhưng không có đầu mối điều tra.
"Thật" - Lạc Tinh nói chắc như đinh đóng cột, chứ chỉ suy đoán.
Lần cuối cùng phu nhân của Trần Quang bị giết là đi thương thảo vấn đề tranh chấp quặng mỏ Linh Thạch với Kim Hà Tông.
Sau đó, nàng mất tích luôn.
Nên Trần Quang có suy nghĩ đó.
Nhưng không có thực lực nên chần chờ chưa dám điều tra thì bị Lạc Tinh giết.
"Được! chúng ta xông vào."
"Bậy! Dùng Nguyệt Ảnh Ẩn Thân Thuật"
Bí kĩ này Lạc Tinh cũng đã nhập môn.
Do một tháng chi cần ba ngày luyện thể.
Thời gian còn lại Lạc Tinh mày mò học hai bí kĩ còn lại.
Cả hai lúc này tranh thủ bóng đêm, bắt đầu bắt quyết, thân hình biến mất.

Hình thành hai chiếc bóng mờ ảo, tròn như bóng trăng chiếu trên khung cửa.
Cả hai bắt đầu lẻn vào Kim Hà Thương Hội.
Không ai phát hiện, dù sao canh cửa bên ngoài chỉ là Nguyên Anh Tu sĩ.
Tới tầng 5.
Là Tầng cao nhất.
Nơi này có một Hóa Thần Tu sĩ tọa trấn.
Lạc Tinh tranh thủ di động đến.
Sao đó quăng một ảo trận vây khốn ra.
Cách ly đối phương với bên ngoài.
"Ai?" - Lúc này hắn ta đã phát hiện ra.
Tiếc là đã muộn.
Một dây trường tiên xuất kì bất ý phóng tới.
Võ Tuyết Kỳ đã Hóa Thần Trung Kỳ.
Nên đánh lén một chiêu duy nhất.
Dây trường tiên như mãng Xà đã xuyên ngực tên Hóa Thần sao đó định trụ Nguyên Thần hắn ta.
Lạc Tinh nhanh chóng lao đến.
Thanh Minh Nguyệt Đao lóe lên.
Tuy Không phải bảo Khí nhưng cũng là Linh Khí Tuyệt phẩm.
Tên Hóa Thần Sơ Kỳ chết ngay.
Lạc Tinh vội Thu Nguyên Thần hắn ta.
Tiếp đó tiến hành Sưu Hồn Thuật.
"Ngươi sao biết cả Sưu hồn thuật?" - Võ Tuyết Kỳ ngạc nhiên.
"Bổn Tông chủ có gì không biết.
Thực tế, cái này là mẫu thân Lạc Tinh truyền cho.
Chỉ cần đối phương thấp hơn mình hai cấp độ.
Hoàn toàn không mất sức gì.
Tuy Lạc Tinh chỉ còn thực lực Nguyên Anh nhưng thần hồn vốn là Hóa Thần đỉnh phong như cũ.
Năm phút sao.
Lạc Tinh thu nguyên thần tên kia vào nhẫn trữ vật.
"Nàng duy trì ảo trận giúp."
- Lạc Tinh bắt đầu luyện hóa nhẫn trữ vật, Tuy không phải Không gian đại sư có thể khai mở nhẫn không gian của người khác nhanh chóng.
Nhưng Lạc Tinh vẫn không kém.
Chỉ tầm 10 phút dùng linh lực len lõi.
Chiếc nhẫn trữ kêu tích một cái, Tiếp đó đồ vật bắt đầu tuôn ra.
Lạc Tinh thu hết vào nhẫn trữ vật của mình.
Chỉ chừa lại một cái Ấn hình bát giác.
Lạc Tinh lại bức tường.
Bỏ Ấn bát giác vào một khe hở trên tường.
Tiếp tục vặn qua phải ba lần, qua trái 4 lần rồi lại qua phải 5 lần.
"Cạch!" - Phòng bảo khố bị khai mở.
"Nàng ở đây cảnh giới" - Lạc Tinh nói xong.
Nhanh chóng vào trong, Bắt đầu thu sạch sẽ trong kho.
Một phút sau, Lạc Tinh đã quay lại thu lại ảo trận.
Sửa sang lại căn phòng y như cũ.
"Chúng ta đi!" - Cả hai lại hình thành hai chiếc bóng mờ ảo, từ từ lui ra khỏi Kim Hà Thương hội.
Cuối cùng thần không biết, quỷ không hay.
Cả hai lên phi Hành Khí bay về tông môn.
"Thế nào, Lần đầu làm chuyện đó, k*ch th*ch không?"
"Hừ, Thế ngươi chuyên đào hầm khoét vách hả.
Sao động tác dứt khoát thế." - Võ Tuyết Kỳ hỏi ngược lại.
"Ta cũng lần đầu." - Lạc Tinh cười nói.
"Ai Tin! Lần này được gì?" - Võ Tuyết Kỳ hồi hợp.
Lần này nàng biết lý do Lạc Tinh chọn cướp chi nhánh Kim Hà thương hội này.
Mấy lần vào quán ăn nghe mọi người nói lần này trong đấu giá có ba vật phẩm đỉnh tiêm.
Hai món Bảo Khí, Một Lô ba viên Hóa Thần Đan.

Chỉ giá trị ba món này đã tiếp cận 60 vạn Linh Thạch trung phẩm.
Đủ duy trì tông môn năm tháng.
"Ngoài cả mong đợi." - Lạc Tinh mỉm cười, sau đó lần lượt biến ra.
Hai thanh sơ giai bảo khí, Thanh Xà Kiếm và Liễu Diệp Đao.
Tiếp đó là 10 hộp đan dược.
Có tăng tuổi thọ, có tăng linh lực, có chữa thương.
toàn là giá trị vượt 10 vạn Trung Phẩm mỗi loại.
Sau đó là linh khí tuyệt phẩm, Phi Hành khí thượng phẩm.
Nguyên liệu luyện khí, trận pháp, linh dược...
"Hơn 800 loại.
Giá trị vượt 900 vạn linh thạch trung phẩm."
- Lạc Tinh tổng kết lại.
Trên tay cầm được một khối Nguyệt Quang Thạch.
Là thứ Lạc Tinh cần nhất.
Thứ này để dùng không bán, nên Lạc Tinh không cộng vào.
Với người không cần giá chỉ vài trăm Linh Thạch trung phẩm.
Nhưng với người cần thì giá hoàn toàn vượt 100 vạn linh thạch trung phẩm.
Võ Tuyết Kỳ không ngờ lần này cướp được nhiều vậy.
Hơn 10 lần nàng dự đoán.
"Ha ha...!tông môn lần này được cứu rồi." - Nàng hưng phấn - "Đi, ta đi cướp vài chi nhánh nữa!"
"Không được, đừng gấp."
"Đi!" - Võ Tuyết Kỳ bất kể lôi Lạc Tinh đi.
"Được rồi." - Lạc Tinh chịu thua.
Tối đó, có thêm một Phòng đấu giá của Kim Hà Tông cách đó một vạn dặm bị cướp nữa.
Tuy lần này chỉ thu được khoảng 500 vạn Linh Thạch Trung Phẩm.
Nhưng cũng là quá nhiều.
"Trời sáng rồi, về tông môn thôi." - Lạc Tinh giục.
Sau đó hai người lên phi hành khí Thượng Phẩm bay về.
Lúc về, Lạc Tinh và Võ Tuyết Kỳ khá vui vẻ.
Có số tài phú này, ít ra cũng đảm bảo tông môn 10 năm không lo.
Qua một ngày phi hành.
Cả hai về tới Tông Môn.
Lúc này đám người Lý Thường Kiệt cũng đã về tới.
Trên đường về còn bị chặn đánh vài lần nữa.

Tuy nhiên có Mạc Lão là Hóa Thần Trung Kỳ đi theo.
Lại thêm Lý Thường Kiệt có trận pháp bảo hộ.
Lôi Châu công kích từ xa.
Nên cả đoàn không bị gì.
"Thế nào?"
"Đúng như Tông chủ nói.
Có hơn 220 tên lòng mang tâm địa xấu xa đánh cướp đám nhỏ.
Đáng giận là có hơn phân nữa là trưởng lão tông môn.
"Ài! Thế sự suy đồi, bần cùng sinh đạo tặc ah." - Tứ trưởng lão nói tới đây,thì hai má của Võ Tuyết Kỳ đã đỏ hồng.
May mà nàng có tấm lụa tím che mặc, nên không ai nhìn thấy.
Lạc Tinh tính ra là người ba kiếp.
Da mặt quá dày, nên không sao hết.
"Toàn Môn phái,Nguyên Anh Kỳ trở lên tập hợp." - Lạc Tinh ra chỉ lệnh.
Sau đó ba canh giờ tất cả mọi người có thể đến thì đã đến.
Nhìn sơ qua ngoài gần bốn trăm nguyên Anh trưởng lão mất tích.
chắc có người không tham gia cướp bóc nhưng cũng đã ly khai tông môn.
"Hôm nay ta tập hợp mọi người lại đây, là có chuyện muốn nói." -
Lạc Tinh nghiêm nghị, nhìn một lượt rồi nói tiếp - "Có lẽ Tông môn gần đây liên tục xuống dốc.
Dẫn đến một số trưởng lão bí quá hóa liều.
Ngay cả số linh thạch của những đệ tử xuất xắc nhất tông môn cũng bị mọi người dòm ngó.
Đúng ra làm bậc bề trên thì phải tài bồi nhân tài của tông môn, chứ không phải là chèn ép, cướp bóc họ."
Mọi người im ắng, ánh mắt người này nhìn người kia.
Không biết mấy hôm nay ai rảnh rỗi làm ra chuyện lớn vậy.
"Mặc Lão nói thử xem." - Lạc Tinh ra hiệu.
"Mấy hôm trước.
Có hơn Trăm Nguyên Anh trưởng lão cấu kết người ngoài.
Tiến hành đánh cướp đám tiểu bối trên đường từ mỏ Linh Thạch Hà Giang về tông môn." - Mặc Lão vuốt râu nói tiếp - "Cũng may lão phu ta đoán được nên lén đi theo bảo vệ.
Tất cả đã bị Lão Phu đã giết sạch"
Dứt lời Mạc Lão Quăng ra hơn một trăm lệnh bài của Trưởng Lão Nguyệt Linh Môn.
"Trời, Tam Nguyên đạo hữu! Tử Bình đạo hữu."
"Ài! có cả Minh Bảo đạo hữu."
"May mà hắn ta rủ rê mà ta không dám." - Một người cảm thấy mình thật sáng suốt.
Một chút nữa đã thi cốt không còn rồi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.