Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 88: Đưa ra đáp án!




Trâu Lượng thấy rõ về đao pháp Randy không hề lạc hậu, chỉ có điều khả năng nắm chắc toàn cục cùng khống chế nhịp điệu quả thật kém không ít, cũng chính là hỏa hầu không đủ, thứ này cần thông qua chiến đấu để tích lũy.
Khi Claude đã thích ứng tấn công của Randy thì đột nhiên dao găm đâm tới.
Chát...
Bình thường lúc này sát thủ bị tấn công chỉ có thể từ bỏ trạng thái tấn công để né tránh, nhưng một khi từ bỏ tấn công đã có thể bị đối thủ bám theo đánh tiếp, nhưng nếu có lá chắn đã khác!
Vừa tiếp xúc Claude đã biết không ổn, dao găm của hắn đã bị trượt ra ngoài, dao của Randy thì dừng lại tại một vị trí yếu hại trên người hắn.
Claude lẳng lặng đứng, thân là sát thủ đương nhiên hắn biết thay đổi này có ý nghĩa gì, Randy vui gần chết, đến bây giờ hắn mới thắng được ông già lần đầu tiên.
"Bố, không thể chấp nhận sao? Xúc động cái gì, ha ha, dù sao con là con trai của bố mà".
"Đại nhân Claude, con hơn cha là nhà có phúc, xin chúc mừng", Trâu Lượng cười nói.
Claude cúi chào thật sâu làm cho Arthur cũng sửng sốt, "Tế ti Arthur, đại ân đại đức của ngài đối với nó, chỉ cần nhà Randy chúng ta còn có một người sống sẽ nhất định khắc ghi!"
Trâu Lượng có chút trở tay không kịp, hắn thật sự không ngờ tới sẽ diễn biến thành như vậy. Lúc này Claude đã kéo Randy lại đây, "Nếu như tế ti Arthur không chê tên nhóc này ngu dốt thì hãy thu nó làm tùy tùng, sau này sẽ có trợ giúp đối với ngài".
"Đại nhân Claude, cháu và Randy là bạn, ngài làm như vậy quá khách khí rồi".
"Bố, chuyên của bọn con để bọn con tự giải quyết, con và Arthur là anh em", Randy gãi đầu.
"Tao cùng tế ti Arthur nói chuyện, nào có chỗ cho mày xen miệng, nếu như tế ti Arthur không thu nhận mày thì mày biến ra khỏi cửa cho tao, một chút tác dụng cũng không có!"
Vẻ mặt Claude vô cùng nghiêm túc, không hề giống như nói đùa, quả nhiên Randy không dám nói lời nào nữa.
"Như vậy đi, đại nhân Claude, nếu như tương lai có một ngày cháu cần tùy tùng, chắc chắn sẽ chọn Randy đầu tiên".
"Tốt, tế ti Arthur quả nhiên sảng khoái, chuyện này cứ quyết định như vậy, tôi đã chuẩn bị tiệc tối rồi, người đâu, hầu hạ tế ti Arthur tắm rửa thay quần áo".
Trâu Lượng cũng không từ chối, hắn biết đây là Claude muốn lấy lòng hắn, dù sao Claude cũng là người đã từng trải, tầm nhìn tương đối xa hơn.
Thấy Trâu Lượng tiếp nhận Claude quả nhiên rất vui vẻ.
Tiệc tối tự nhiên là khách chủ đều vui, sự nhiệt tình của cha con Randy làm cho Trâu Lượng cũng hơi ngại. Đối với hắn chẳng qua là chuyện đơn giản, thậm chí còn bắt đối phương làm quảng cáo cho mình, nhưng đối với Randy mà nói, quỹ tích cuộc đời hắn cũng đã thay đổi về chất sau lần điêu khắc này.
Mọi người mời rượu liên tục, dường như Trâu Lượng cũng đã trở lại trường đại học uống rượu với bạn bè. Trâu bạn học cũng không khách khí, một chén tiếp một chén, cuối cùng say khướt được người nhà Randy đưa về thần miếu.
Ngủ?
Đối với bạn học Randy đây hiển nhiên là một đêm không ngủ, sau khi uống rượu ngược lại Randy càng hưng phấn, càng kích động, Claude uống nhiều hơn, hắn thực sự quá vui vẻ, đối với một người cha không có gì quan trọng hơn mong con thành tài.
Randy tiến vào Thú linh giới, Thú linh giới vẫn náo nhiệt như vậy, do sự xuất hiện của thần thú diễn võ nên đã dẫn tới sự chú ý của vô số thú tộc tuổi trẻ. Họ hi vọng đánh đổ thần uy của Tu La, một cuộc chiến tranh ngầm tại Thú linh giới bắt đầu manh nha.
Đế quốc Mông Gia có lẽ không thiếu thế hệ trẻ ưu tú, chỉ có điều cũng không phải tất cả mọi người đều sẵn lòng khoe khoang tại Thú linh giới. Tỷ như người nổi tiếng nhất bây giờ, Neberro Sanchez khi còn là chiến sĩ đồ trắng đã không chiến đấu trong Thú linh giới, bởi vì hắn cảm thấy Thú linh giới căn bản không có đối thủ nào xứng đáng với hắn.
Randy là khách quen nơi này, chiến tích cũng phi thường ưu tú, nhưng còn chưa đến mức rạng danh thiên hạ.
"Sát thủ mang lá chắn, ha ha, mọi người xem, nơi này có sát thủ mang lá chắn!"
Không biết là ai cười lên, lập tức dẫn tới sự chú ý của không ít thú tộc, thật sự là quá buồn cười, sát thủ mang lá chắn, hơn nữa còn là loại lá chắn kì dị như vậy!
"Anh em, tấm lá chắn này dùng để che cái gì vậy?"
"Đúng vậy, bé như thế có mà phòng ngự cái lông gì".
Randy rất bình tĩnh, nếu như là trước đây chắc chắn hắn đã tức sùi bọt mép rồi, nhưng từ lúc có lá chắn bảo bối này, đại nhân Randy cũng đã có chút khí chất cao thủ.
Rốt cục có người chú ý tới thuộc tính của lá chắn, trong nháy mắt người chung quanh toàn yên tĩnh lại, nước miếng ào ào chảy xuống...
Đồ trắng thuộc tính kinh hoàng 2-6 xuất hiện rồi!
Randy phi thường phóng khoáng đi đến tế đàn chiến đấu, cậu bé này trời sinh đã thích được chú ý, càng nhiều người chú ý hắn lại càng hưng phấn, lại càng sướng, lớn như vậy rồi đây vẫn là lần đầu tiên!
Đám người thú vừa khiếp sợ thuộc tính của lá chắn vừa vô cùng cảm thán. Đây là tế ti thiên tài ngu xuẩn nào? Sao có thể chế tạo ra tấm lá chắn kinh khủng như vậy, lại lãng phí trên người một sát thủ không cần lá chắn.
Vô số giáp chiến sĩ nuốt nước mắt trong lòng, nếu họ có lá chắn như vậy...
Không đợi bao lâu Randy đã thấy một tên mập mạp nhảy lên, "A, đây không phải Randy sao, mày quả thật làm sát thủ mất mặt, sợ chết đến mức ngay cả lá chắn cũng chế tạo, phí phạm một tấm lá chắn tốt như vậy".
Không phải oan gia không gặp nhau, hôm nay Rog đã thắng một trận, đang chuẩn bị rời đi lại nhìn thấy bên này vô cùng ồn ào, trên tế đàn vậy mà là Randy. Sự sỉ nhục trong quán rượu hắn vẫn ghi lòng tạc dạ, nếu như khi đó hắn sử dụng Thú linh biến đã chưa đến mức thê thảm như vậy, trong lòng hắn vô cùng oán hận, không nghĩ tới vậy mà đối phương lại đưa lên cửa.
Randy giơ ba ngón tay, "Ba chiêu giải quyết mày!"
Rog cố ý nghiêng đầu, ra vẻ mình nghe không rõ, "Cái gì, mày, chỉ với mày, tao ba chiêu giải quyết mày còn nghe được".
"Ha ha, không biết ai bị dọa tè ra quần, còn dám ở đây kiêu ngạo".
Randy cũng không phải dễ chọc, đó là vết thương trong lòng Rog, ngọn lửa hừng hực bốc cao, Rog rút dao găm vọt lên.
Randy rùng mình, xem ra sau khi trở về gã này đã khổ luyện. Randy biết về hỏa hầu so với đối phương mình còn kém một chút, chủ động tiến công chỉ có thể chết càng nhanh.
Rog căn bản không đem Randy để vào mắt, hắn căm hận là tên tế ti không biết mọc từ đâu ra kia. Loại mặt hàng như Randy này hắn một tay đã có thể đập chết.
Một dao tàn nhẫn đâm xuống, đột nhiên Rog phát hiện phía trước dao găm xuất hiện một lá chắn. Rog cũng không sợ, đòn nặng của sát thủ cho dù đối phương có lá chắn cũng có thể bị đánh văng ra ngoài, đúng là lãng phí lá chắn tốt như vậy!
Tăng...
Khi Rog đánh trúng lá chắn đã phát hiện không ổn, dao của hắn không hề va chạm chính diện như trong tưởng tượng mà thoáng cái bị trượt ra ngoài, đồng thời thân thể hắn mất trọng tâm nghiêng về phía trước.
Tăng...
Dao của Randy đã đâm vào trong thân thể Rog, tấn công yếu hại. Một đòn giết gọn. Đây chính là hiệu quả của lá chắn, trong lúc chiến đấu với bố hắn Randy đã lĩnh ngộ ra tác dụng này. Sở dĩ ở giữa dày ngoài rìa mỏng chính là để tạo nên công dụng này, hơn nữa Randy còn cố ý khống chế, trong nháy mắt lá chắn ngăn trở mũi dao hắn đã hơi dùng sức hất sang bên cạnh, trực tiếp chặn lại tấn công của đối phương. Một sát thủ mà mũi dao bị chặn lại đương nhiên trước ngực phải hoàn toàn rộng mở, không có bất cứ thứ gì ngăn cản.
Lúc gần chết Rog cũng nghĩ không rõ, đây đến cùng là chuyện gì???
Giờ khắc này một mối hận nằm sâu trong lòng Randy đã được giải phóng, lần trước Rog thê thảm thì mình cũng không tốt đến đâu, dù sao đánh bại Rog không phải chính mình.
Nhưng bây giờ đối thủ mình từng liều mạng cũng không thể vượt qua kia lại dễ dàng ngã xuống dưới chân, trong lòng hắn hào hứng bốc cao vạn trượng.
Sát thủ với chiến sĩ bất đồng, càng hưng phấn càng lạnh lùng, Randy chỉ giờ ngón trỏ làm động tác vạch ngang cổ rồi không còn để ý tới kẻ thất bại.
Đêm nay Randy thực hiện một sê ri mười thắng liên tiếp chấn động cả Thú linh giới. Thắng liền mười trận thì không khó nhưng một buổi tối thắng mười trận, lại là một sát thủ thì lại cực kỳ hiếm thấy. Biết làm thế nào, về cơ bản chưa quá ba chiêu ka đã ăn mất một đối thủ, thể lực chẳng hề tiêu hao bao nhiêu mà!
Hầu như tất cả mọi người đều nếm mùi lợi hại khi đối mặt tấm lá chắn kì lạ đó. Tuyệt đối không chỉ là số liệu phòng ngự 2-6 đáng sợ mà còn do trong nháy mắt tiếp xúc với lá chắn tất cả mọi người đều đánh mất nhịp điệu, mà trước mặt một sát thủ lại sơ hở tuyệt đối là chịu chết.
Một sát thủ công phòng nhất thể xuất hiện làm chấn động Công hội sát thủ, đây là điều lật đổ kiến thức cơ bản! Truyện được copy tại Truyện FULL
Các chiến sĩ cũng không ngu, dĩ nhiên đều biết trình độ của Randy không tồi, nhưng mấu chốt nhất là tấm lá chắn kì lạ chưa bao giờ nghe trên người hắn.
Điều này Trâu Lượng đã dặn kĩ, có điều gã này đánh sướng tay, sớm đã quên mất rồi. Lúc hoàn thành mười thắng liên tiếp chuẩn bị rời đi, vô số chiến sĩ không thể không thăm dò lá chắn này là do Công hội điêu khắc sư nào điêu khắc.
Randy đã đưa ra đáp án.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.