Trâu Lượng là một người đàn ông, hắn phải chịu đựng, hắn biết Olivia không muốn rời đi, cũng biết Cầu Cầu không muốn rời đi, nhớ đến thời gian vui vẻ cùng Olivia vui đùa ầm ĩ bên nhau, chính là Olivia đã làm cho hắn yêu thế giới này, hắn nhớ đến khi cùng Cầu Cầu ca hát nhảy múa trong thế giới ngầm đầy rẫy yêu thú, hình ảnh quái vật nhỏ lắc mông đáng yêu, Trâu đại lão gia có chút xót xa trong lòng.
Nhưng hắn phải đựng đựng, chia tay là để lần nữa gặp nhau, cho dù trong thế giới loài người đã tiến hóa mấy ngàn năm thì vấn đề giai cấp vẫn không cách nào tiêu trừ, huống hồ là thế giới này, anh hùng không hỏi xuất thân, hắn cần chỉ là thời gian!
Trước khi đi ánh mắt hắn đã va chạm với ánh mắt Neberro, hàm nghĩa không cần nói cũng biết, bất cứ sự ngụy trang nào của Neberro cũng không thể gạt được Trâu Lượng, hắn có thể cảm thấy trong lòng đối thủ lộ ra một loại coi thường, đối với Neberro một nhóc con nhà quê gặp may so với mình còn kém mười vạn tám ngàn dặm.
Đưa chân Olivia Trâu Lượng tự nhốt mình trong phòng, đầu óc đôn hậu của Ernest căn bản không thể hiểu được, cuối cùng Ernest được Gina ngăn lại.
"Đừng đi, tâm tình anh bạn không tốt, để anh ấy ở một mình tốt hơn".
"Vì sao, Đại ca phải rất vui vẻ mới đúng chứ?" Ernest gãi đầu. Text được lấy tại Truyện FULL
Gina bất đắc dĩ nhún vai, đây cũng tính là anh em sao, một người ranh ma hết sức, một người ngốc nghếch hết cỡ.
"Ernest, bạn chuẩn bị một chút đi, ngày mai chúng ta trở về Jerusamer rồi, cứ để anh bàn ở một mình".
Randy và Cote đều rõ ràng, kỳ thực ngay từ đầu họ đã biết Olivia lai lịch bất phàm, sức hấp dẫn của Olivia thật không phải bình thường, chỉ có điều tộc Swan có vô số quy định nghiêm khắc, không phải người bình thường có thể tiếp xúc, huống chi mẫu thân của nàng lại là đại nhân Bích Tú.
"Ôi, kỳ thực Arthur đúng người có thiên phú nhất tao đã từng thấy".
"Nhảm nhí, thế mà cũng nói, ôi, đau sớm còn hơn đau muộn!"
"Mẹ nó, tộc Swan cũng không có gì tài giỏi, cứ bảo bọn họ thiên phú dị bẩm, ai có thể làm ra thiết kế điêu khắc kép, ai có thể đơn thương độc mã tiêu diệt một không gian yêu thú tầng hai, thật mẹ nó không công bằng!"
Tất cả mọi người cảm thấy tình cảm giữa hai người chấm dứt như vậy là kết quả tốt nhất.
Bề ngoài Gina ung dung thản nhiên nhưng trong lòng lại rất vui vẻ, tộc Swan xem như thông minh kỳ thực lại là ngu xuẩn nhất, dùng quy củ trói buộc chết chính mình, nàng tuyệt đối tin rằng Arthur có tương lai vô hạn, đây mới là người đàn ông thật sự mạnh mẽ lại thần bí, người đàn ông như vậy là người ưu tú nhất nàng từng gặp, làm sao có thể buông tha!
Có điều Gina cũng không vội, trò hay vừa mới bắt đầu!
Trong phòng, Trâu Lượng không hề vật vã như mọi người tưởng tượng, nói thẳn, đối với một người có trí nhớ của hai kiếp sẽ rất khó bị suy sụp, kỳ thực tâm tình bây giờ đã bình phục, quan trọng nhất là quan hệ giữa hắn và Olivia cũng không phải đã chia tay như mọi người tưởng, ngược lại chia ly là để tiến thêm, nói thật Trâu Lượng không hề lo lắng cho Olivia, bé con này thông minh hơn mọi người tưởng rất nhiều, hắn lo cho chính hắn, trong thế giới này chẳng những phải có năng lực cá nhân còn phải có mạng lưới thế lực đầy đủ, nghĩ đến Thomas, hắn cảm thấy mình nên chủ động làm chút chuyện, Thomas càng mạnh chẳng khác nào hậu thuẫn của hắn càng mạnh, huống hồ duyên phận giữa mình và vị sư phụ nhặt này vẫn là do Olivia tạo ra.
Trong lĩnh vực ngư long giày vò thời gian dài như vậy, Trâu Lượng phát hiện thú linh của mình tăng trưởng hai điểm rồi, bây giờ có bảy điểm, hắn bắt đầu vô thức phân tích thú linh.
Dị biến xảy ra rồi!!!