Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 71: Kiến nhiều cắn chết voi




Trong vùng bản đồ Nham thú gào thét, từng đội kị sĩ đi khắp nơi, chẳng những đám người Avril không thiếu ai mà ngay cả Thomas cũng đã đến.
Đồ đệ bảo bối của mình có thể đi vào tầng thứ hai thế giới ngầm, Thomas lập tức đặt xuống mọi chuyện trong tay tức tốc lao tới đây. Dọc theo đường đi không ngừng cầu khẩn, cầu mong gã này lạc đường, đừng ngu ngốc tiến vào tầng thứ hai.
Thomas đã sử dụng sức mạnh lớn nhất của mình trong thành Jerusamer, không tiếc hết thảy trả giá cũng phải tìm được Trâu Lượng. Nhưng kết quả chứng minh trong khu Nham thú gào thét cùng với mấy thế giới yêu thú xung quanh đều không phát hiện bóng dáng Trâu Lượng. Về cơ bản có thể xác định hắn rơi vào tầng thứ hai rồi.
Mà điều này đã vượt qua phạm vi năng lực của Thomas, không gian tầng thứ hai có lãnh chúa hoàn toàn là trật tự độc lập của yêu thú. Không phải dùng số lượng có thể bù đắp, quan trọng là Đại chủ tế không có cách nào điều động chiến sĩ vàng sáng. Huống hồ một chiến sĩ vàng sáng cũng không đủ, ai sẵn lòng mạo hiểm vì một tế ti kiến tập.
Khi đưa ra kết luận này mọi người đều tuyệt vọng, tiếp tục trông chờ ở đây hiển nhiên không có ý nghĩa. Chỉ có điều Ernest sống chết không chịu từ bỏ, cứ như vậy ngày đêm canh giữ ở cửa hang, cho dù tất cả mọi người đều đã từ bỏ hắn cũng tin rằng đại ca nhất định sẽ trở về. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Ernest cứ ngồi yên như vậy, bất kể ngày đêm, đám người Avril cũng chỉ có thể ngồi cùng hắn, sợ có cái gì không hay xảy ra thì càng có lỗi với Arthur. Olivia thì khóc nức nở, mãi cho tới một ngày Ernest nghe thấy cửa hang truyền đến âm thanh nào đó. Hắn vội vàng nói với mọi người, hầu như tất cả mọi người đều cho rằng hắn nghe nhầm. Mấy ngày nay Ernest đã không ra hình người rồi, có điều Olivia lại tin tưởng, nàng cùng Ernest canh giữ ở cửa hang. Chẳng bao lâu nàng cũng nghe được âm thanh lẫn lộn, tựa hồ là chiến ca!
Thấy vậy mọi người tấp nập đi tới chờ đợi, kết quả ai cũng có thể nghe được, mà khi Thomas thân là một Đại chủ tế xác định đây là chiến ca thì tất cả mọi người đều hưng phấn.
Là Arthur, chắc chắn là Arthur, còn sống!
" Mẹ, gã này quả thực là yêu nghiệt, trong tầng thứ hai cũng dám kiêu ngạo như vậy!"
" Đã nhiều ngày như vậy rồi không ngừng hát chiến ca, thật không biết hắn làm sao sống nổi. Xem luồng yêu lực cuồn cuộn này, ta cảm thấy ít nhất có hàng vạn yêu thú, chiến sĩ vàng sáng cũng phải khiếp sợ!"
Mặc dù nghe không rõ nhưng có tiếng chiến ca truyền đến Thomas cũng yên lòng, tên đồ đệ này của hắn không giống người thường, có lẽ... có khả năng...
Hắn đã cầu cứu Subaru rồi, cho dù không cần địa vị Hồng y đại chủ tế cũng phải cứu Arthur. Mà biện pháp duy nhất chính là Subaru thuyết phục được Giáo hoàng phái ra đoàn kị sĩ trật tự thần thú mạnh nhất.
Tuy vậy cho dù Subaru ra mặt cũng không nhất định thành công, dù sao đối tượng chỉ là tế ti kiến tập.
"Đại chủ tế, Giáo hoàng bệ hạ lúc nào phái người tới?" Olivia cũng rất lo lắng, nếu như không phải do mọi người ngăn trở nàng và Ernest sớm đã nhảy vào rồi.
Nghĩ đến việc một khi đi vào, ngược lại trở thành gánh nặng, mọi người cũng chỉ có thể nén lại kích động muốn đi xuống xem đến cùng có chuyện gì xảy ra rồi.
May là chiến ca càng ngày càng vang vọng, vài ngày gần đây vậy mà có thể nghe rõ rồi, Ernest cũng có thể cảm nhận là âm thanh của đại ca.
Ngay cả kỵ sĩ thần thú kiêu ngạo trong lòng cũng rung động, chiến ca hát giữa bầy yêu thú, đây không phải tìm chết sao?
Nhưng vậy mà đối phương càng hát càng hung mãnh.
Ầm ầm...
Hôm nay chiến ca bỗng to hơn rất nhiều, càng đáng sợ là yêu lực khủng khiếp tuôn ra từ cửa hang. Sắc mặt Neberro cũng thay đổi, loại yêu lực này đã không phải sức người có thể ngăn cản, không gian yêu thú xảy ra chuyện gì rồi?
Đây là điều ai cũng muốn biết, nhưng kiểu gì cũng không nghĩ ra, coi như là Thomas kiến thức rộng rãi cũng không biết tên đồ đệ của hắn đang làm gì... Một tế ti kiến tập có thể làm cái gì?
Điều này đã vượt qua phạm vi tưởng tượng của mỗi người.
Điên cuồng, chiến ca của Trâu Lượng đã dừng rồi, chiến ca gió lốc cực hạn này tiêu hao thể lực cực lớn. Bây giờ hắn đã mất tiếng rồi, có điều không cần hắn lo lắng nữa, một trận ác chiến giống như địa ngục đang diễn ra. Đám yêu thú nối tiếp không ngừng như là phải dùng thi thể đè chết ngư long, mà lãnh chúa yêu thú cũng thể hiện sự hung hãn vô cùng của mình, điên cuồng giết chóc, đến bao nhiêu giết bấy nhiêu, cực kì dũng mãnh.
Trâu bạn học tương đối xấu hổ, hắn còn từng nghĩ tới một mình đấu với loại quái vật mạnh mẽ như vậy, đừng nói dùng răng, ngư long chỉ cần hà hơi cũng có khả năng xử lí được hắn.
Tình hình chiến đấu hết sức quyết liệt. Yêu thú hung hãn không sợ chết, kiến nhiều còn cắn chết voi. Sau hơn một canh giờ chiến đấu, ngư long rõ ràng đã mệt, yêu lực hạ thấp rất nhiều. Còn đám yêu thú trong không gian đã lấp đầy hồ nước rồi, tuy vậy phía sau yêu thú vẫn nối tiếp không ngừng tiến đến.
Chiến ca của Trâu Lượng đã thay đổi triệt để trật tự của không gian. Vốn là ngư long khống chế yêu thú nay hóa thành yêu thú điên cuồng lao đến, yêu thú cũng giết đỏ cả mắt rồi, nhất định phải thủ tiêu ngư long.
Một con quái lợn rừng cầm cây gậy đâm vào trong mắt ngư long, không còn nước sức chiến đấu của ngư long cũng kịch liệt hạ thấp.
Sự đau đớn truyền đến, ngư long phát ra tiếng kêu thảm kinh thiên động địa. Có điều kêu thảm là vô dụng, vừa thấy ngư long bị thương yêu thú phía sau càng nhất loạt lao lên. Con thì cắn, con thì đâm, con thì húc, đúng là dùng bất cứ thủ đoạn nào, cực kỳ tàn nhẫn.
Trâu Lượng và Cầu Cầu trợn mắt há mồm cảm thán không nói nên lời. Đột nhiên đám yêu thú đang cắn sướng mồm không biết làm sao bỗng quay đầu chạy trốn, mà trên người ngư long cũng bắt đầu sáng lên.
Nhánh cỏ trong miệng Trâu Lượng rơi xuống, "Gã này sẽ không chơi trò tự bạo đấy chứ?"
Cầu Cầu trên vai liều mạng tóm tai Trâu Lượng, vẫy vẫy chân chỉ hướng trong hang.
Mặt đất chấn động, Trâu Lượng lao vào trong hang, liền sau đó tai hắn mất cảm giác. Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, đám yêu thú đang chạy trốn căn bản không con nào thoát, bị sóng xung kích quét trúng lập tức nổ tung.
Tiếng nổ vang vọng một hồi rồi chấm dứt, không gian phút chốc đã yên tĩnh lại, mặt đất chợt động một chút, một cái đầu chui lên nhìn quanh, sau đó đá đá phía dưới, một cái đầu to hơn chui lên.
"Mẹ nó, suýt nữa bị chôn sống, đó là cái gì?"
Không gian yêu thú này xong rồi, một cột sáng nối thẳng đến lối vào trên không trung, mặt đất cũng bắt đầu chấn động, tựa hồ sắp sụp đổ rồi...
Trâu Lượng đưa tay bắt được Cầu Cầu chạy như điên về phía cột sáng, hắn đã dùng hết sức bình sinh, nhưng Cầu Cầu không ngừng giật hắn, tay chỉ về phía ngư long.
"Có thứ tốt à?"
Cầu Cầu ra sức gật đầu.
Trâu Lượng cũng là loại người cần tiền không cần mạng, lập tức vọt lên, ngư long đã xong rồi, thân thể tan tành không ra hình dạng gì. Ôi thú linh cao cấp đến mức nào đây, làm sao hắn không mang theo cái bình tụ linh xuống chứ, đúng là quá đáng tiếc!
Cầu Cầu đã chui vào rồi nhanh chóng lại bò ra, trong tay cầm một hạt châu lấp lánh, lắc lắc mông dâng hạt châu cho Trâu Lượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.