Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 463: Vùng đất bị nguyền rủa




Vẻ mặt đám người Bóng Ma vẫn thản nhiên, bọn họ đến đây không nhất định phải nhận được thứ gì đó mà chủ yếu để mở mang kiến thức mà thôi, nếu có cơ hội tự nhiên sẽ không bỏ qua, nhưng quá mạo hiểm thì lại không cần thiết.
Trâu Lượng muốn nói lại thôi, kỳ thực Bóng Ma có một cái móc có thể kéo con chim ngu ngốc này về nhưng Trâu Lượng rõ ràng có một số việc không thể mở miệng lung tung, chỉ có điều hắn cảm thấy cung thủ cấp vàng sáng này chết ở đây thì quá không đáng. Phía bên kia của sông nước đen còn không biết sẽ như thế nào, thêm một người sẽ thêm một phần sức mạnh.
Trâu Lượng lấy quyền trượng ra đi đến bờ sông.
"Lượng, cẩn thận".
Quả nhiên dưới bờ sông lập tức nhô lên mấy thi thể đen sì, trong hốc mắt đen ngòm không có gì nhưng lại tràn ngập khát vọng, khát vọng đối với tính mạng.
Hơn nữa hơi thở của sự sống trên người Trâu Lượng quá mạnh, tất cả đám thi thể trên sông đều bơi tới chỗ hắn.
"Nhóc con, đừng làm gì cả. Đầu óc tộc Swan đã số có bệnh, cho dù ngươi cứu hắn hắn cũng không nhất định sẽ cảm kích".
Một giáp chiến sĩ trong đội ngũ cách đó không xa đột nhiên nói, hiển nhiên vị chiến sĩ cấp vàng sáng này rất hứng thú với cậu bé cầm quyền trượng. Bình thường thế hệ trẻ đến đây đều theo bề trên đến để mở mang kiến thức chứ không hề ra tay.
Rất ít khi có thanh niên nào tách khỏi đội ngũ một mình tiến lên như vậy, hơn nữa còn là một tế ti.
Tặc tặc, bao nhiêu năm không thấy tế ti rồi.
Thú linh giới có rất nhiều, có điều đó là để vận hành Thú linh giới, nhưng ở Thông thiên cảnh thì thực sự rất lâu rồi không thấy. Thỉnh thoảng xuất hiện một hai người cũng mai danh ẩn tích rất nhanh, ở đây không thích hợp với tế ti.
Trâu Lượng làm việc chỉ để ý đến chiệc làm hay không, những thứ khác hắn không quan tâm.
Quyền trượng tỏa sáng rực rỡ, âm Bass!
Ầm...
Một làn sóng gợn vô hình quét qua mặt hồ, lập tức đám thì thể nổi lên đó đều lắc lư một chút.
Có tác dụng!
Trâu Lượng có thể cảm thấy chiến ca chuyên môn khắc chế yêu thú, mà sức áp chế đối với loại sinh vật tử vong này chắc chắn cũng sẽ không kém. Còn có thể làm cho cung thủ thoát khỏi sức hút hay không thì hắn cũng không thể biết trước.
Ầm... Ầm... Ầm...
Không thể không nói uy lực chiến ca của Trâu Lượng đủ để khiến cấp vàng sáng phải trợn mắt. Cùng với âm Bass, bộ đồ tính mạng trên người Trâu Lượng cũng bắt đầu phát sáng, tựa hồ tử khí càng nặng thì hơi thở của tính mạng cũng càng hùng mạnh hơn để chống lại.
Trâu Lượng cũng cảm thấy rất tốt, hắn không rõ đến cùng bộ đồ tính mạng có tác dụng gì, hắn không thể nhìn ra qua số liệu bề ngoài nhưng lại cảm nhận được sự ngang tàng của truyền thừa. Lần đầu tiên truyền thừa thánh lệnh, hắn nhận được khả năng miễn dịch với băng giá. Lần thứ hai truyền thừa tính mạng hiển nhiên cấp bậc còn cao hơn truyền thừa thánh lệnh, mà đến cùng áo giáp tính mạng này có tác dụng gì, hắn cũng chưa thể phát huy được sức mạnh của nó.
Cảm giác lần này không tồi.
Ầm...
Các đội ngũ cơ bản đều đã đến bờ sông, rừng rậm tối tăm không thể nào ngăn cản bước chân của những người mạnh này.
Đám người mạnh đều nhìn Trâu Lượng, chẳng những khiếp sợ âm Bass của Trâu Lượng mà còn vì trang bị trên người hắn, mọi người đều thì thảo bán tán.
Neberro cũng đã đến, kị sĩ mặt trời tỏ ra hết sức nghi hoặc. Sức mạnh chiến ca này cũng không kém Arthur, thậm chí còn mạnh hơn một chút. Chẳng lẽ là song tử tinh của Giáo đình?
Thảo nào đối phương nhìn thấy mình mà không hề tỏ ra kinh ngạc.
Một sáng một tối... Thủ đoạn quen dùng...
Xem ra Giáo đình thật sự không đơn giản.
Fitley cũng giật nảy, Mông Gia... Chẳng lẽ là người của Giáo đình?
Ầm... Ầm...
Một đợt oanh tạc, sông nước đen cuộn sóng cao bảy tám mét, đám thi thể bị sức mạnh tính mạng và sức mạnh thiêng liêng rửa tội lũ lượt gào thét lăn xuống nước. Mà gã Swan giữa không trung quả thật cảm thấy sức hút đang yếu đi dưới sự oanh kích của chiến ca, hắn không còn dám cố gắng qua sông mà vội vàng phát lực giật lại bên bờ.
Chiến ca của Trâu Lượng cũng ngừng lại, đúng như lời giáp chiến sĩ cấp vàng sáng vừa rồi, sau khi trở về quả thật gã Swan còn không thèm cảm ơn. Trâu Lượng cũng không để ý, đã biết đến loại Swan cực phẩm như Bích Tú nên rất khó có chuyện gì còn làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn. Đương nhiên điều này cũng không có cách nào xóa nhòa thiện cảm của hắn đối với Swan vì Olivia. Có thể nói từ khi hắn đi tới thế giới này thì hắn có thiện cảm nhất chính là Swan, toàn bộ là do ảnh hưởng của Olivia, cho nên hắn vẫn tiện tay cứu gã kia.
"Nhóc con, có tiền không lộ ra ngoài, tựa hồ bộ trang bị này của nhóc con nhà ngươi có thể khắc chế hơi thở tử vong ở đây, nhìn ánh mắt của đám người này đi, trên đường chúng ta phải cẩn thận".
Bóng Ma thở dài nói, người tuổi trẻ vẫn luôn kích động. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Hiển nhiên những người này cũng đang suy đoán xem cậu bé này là ai, loại trang bị này còn là một bộ ít nhất là cấp thú vương, nếu nói người trẻ tuổi này tự mình kiếm được thì ma cũng không tin được.
Có điều quả thật là Trâu thần côn tự mình kiếm được.
Bọn họ biết đám người Bóng Ma và Dư Triết, chẳng lẽ là vương tử của Phong Chi Quốc?
Nhưng tuổi tác không giống, gã này ít tuổi hơn, hơn nữa còn là tộc gấu. Phong Thác là tộc Thiên Mị. Mà Hannibal thì càng không phải.
Có thể sử dụng chiến ca như vậy thì chỉ có Giáo đình, nhưng tựa hồ đã rất lâu Giáo đình không có động tĩnh, đột nhiên một người như vậy xuất hiện thật sự có chút không quá thích ứng.
Sau khi âm Bass dứng lại sông nước đen lại bắt đầu quay cuồng, đám thi thể đó lại xuất hiện, chỉ có điều lần này sắc mặt chúng đau khổ tụ lại cùng nhau sau đó cứng lại dần dần hình thành một chiếc cầu phao trên sông nước đen.
Sắc mặt tất cả mọi người vẫn lạnh lùng, ai cũng không chịu đi trước, dù sao thì không ai biết có phải là bẫy hay không.
Nhưng một bóng dáng màu bạc đã động, là Neberro.
Dạo này thanh niên gã nào cũng to gan nhỉ!
Neberro nhìn Trâu Lượng cười cười, một chút địch ý cũng không có mà lại rất giống người một nhà.
Monphistle cũng nhìn Trâu Lượng với vẻ hứng thú, lần đại hội trước đã làm cho các thế lực lớn của Mông Gia phải đánh giá kỹ lại Giáo đình, không nghĩ tới Giáo đình cũng bắt đầu bồi dưỡng người mới trong Thông thiên cảnh, quả thực điều này làm họ giật mình. Hơn nữa một Arthur cũng đã đủ để làm mọi người khó đối phó, giờ đây còn xuất hiện gã này, hình như còn lợi hại hơn Arthur.
Một bước của Neberro băng qua sáu mét, căn bản không hề dừng lại, trong nháy mắt đã đi qua cầu phao, liền sau đó đám người Monphistle cũng đi theo.
Trâu Lượng và đám Bóng Ma cũng theo sát, đây không phải vấn đề dũng cảm hay không mà là khả năng phán đoán.
Trâu Lượng đã thể hiện trình độ chiến ca còn Neberro thì biểu diễn khả năng phán đoán, thứ này an toàn.
Nhìn thì đơn giản như điều này lại có thể mang lại tự tin cho bản thân, đồng thời còn tạo thành ảnh hưởng tâm lý nhất định cho đối phương.
Những người khác lập tức bắt đầu đi qua cầu phao bởi vì cầu phao có dấu hiệu sụp đổ rõ ràng, ai cũng không muốn đi một chuyến vô ích.
Rất nhanh gần một trăm người đã đặt chân lên mảnh đất tối đen như mực, cầu phao phía sau sụp đổ, sông nước đen lại khôi phục trạng thái bình thường.
Vừa đặt chân lên mảnh đất này tất cả người mạnh đã cảm thấy không phù hợp.
Nguyền rủa +3.
Đây là mảnh đất bị nguyền rủa, nguyền rủa không phân biệt ai. Lập tức vẻ mặt tất cả mọi người đều khó coi, không biết loại nguyền rủa này là tạm thời hay là vĩnh cửu, nếu như là vĩnh cửu thì đúng là lỗ vốn to.
Nguyền rủa sẽ trở ngại việc phát huy năng lực, mỗi người đều cảm giác toàn thân không thoải mái, tình hình này việc phát huy sức chiến đấu sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Mà lúc này mặt đất bắt đầu chấn động, lay động kịch liệt, từng cánh tay từ dưới đất nhô lên rồi sau đó trong tầm nhìn toàn bộ đều là skeleton.
Vô số bộ xương giập vỡ, skeleton vừa xuất hiện đã bắt đầu lao vào các chiến sĩ bên bờ sông, cấp bậc đều chỉ hơn mười, quả thực là rác.
Một sóng chấn động của Trâu Lượng đã có thể đánh tan một mảng, Đại Kim trực tiếp nhảy tới rơi vào giữa đám skeleton, căn bản không cần kỹ xảo gì mà chỉ cần chạy là đủ.
Neberro cũng khống chế nhịp điệu, hắn không sử dụng vũ khí, tiện tay vỗ ra đã đánh ngã một ngaxg.
Không thể không nói vô số bộ xương trước mắt lại bị các chiến sĩ san bằng toàn bộ chỉ trong mười mấy phút.
Đang lúc mọi người chuẩn bị tiến lên thì mặt đất lại bắt đầu chấn động, đúng như mọi người phỏng đoán, mặt đất lại tiếp tục có vô số xánh tay vươn lên, từng đám skeleton màu sắc đen hơn chui lên mặt đất, lần này tình hình không giống vừa rồi lắm, skeleton đều có áo giáp, viền mắt không còn trống không mà bùng cháy ngọn lửa màu đen.
Đại khái cấp bậc của đám skeleton này đã nâng cao mười cấp, không còn là rác rưởi nữa.
Mặc dù vừa rồi không hề tiêu hao quá nhiều thú linh lực nhưng thể lực lại tiêu hao một bộ phận, khi giết đám skeleton này mọi người không còn thoải mái như trước nữa.
Hai mắt Fitley đảo khắp nơi, ở đây tiêu hao với đám yêu thú cấp thấp này thật vô nghĩa, còn không bằng lao ra thử xem.
Dựa vào thân pháp Thiên Hồ của hắn thì đám quái vật này sao có thể vây được hắn.
Trong lúc người khác chiến đấu thì Fitley đánh bay mấy bộ xương rồi bắt đầu lách qua khe hở. Skeleton không đến cấp ba mươi vốn không giỏi về tốc độ, căn bản không thể chạm được vào góc áo Fitley.
Mặc dù số lượng skeleton rất nhiều nhưng Fitley vẫn có thể đạp lên đầu và binh khí của skeleton để tiềm hành, quả thực tỏ ra rất phóng khoáng. Giẫm lên biển skeleton chạy về phía trước, rất có phong phạm khiêu vũ trên mũi đao.
Thấy Fitley làm vậy những người khác cũng lập tức học theo, nhất là những người biết bay. Ai lại muốn ở đây làm cu li chứ, phải xông lên thôi.
Fitley hơi đắc ý, đây chính là đầu óc, đây chính là IQ. Một đám ngu ngốc chỉ có thể làm trợ thủ cho hắn, vừa nghĩ đến dáng vẻ ngoan ngoãn phục tùng thằng tế ti kia của Shana cả người hắn lại bốc hỏa. Đáng tiếc sư phụ không ở đây, một mình hắn không làm gì được. Một ngày nào đó phải cho tên nhóc này một trận, dám cướp phụ nữ của hắn!
"Đại Kim, chuẩn bị một chút, chúng ta cũng lao ra. Bà nội nó, nhiều quá, không thể tiêu hao ở đây được".
Bóng Ma nói.
"Lão Ma, đừng nóng vội. Ta cảm thấy có chuyện".
Quyền trượng của Trâu Lượng đánh bay đầu năm con skeleton, kỳ thực dùng quyền trượng làm gậy cũng rất thuận tay, hơn nữa cây quyền trượng Michiwa cướp được này quả thật có chất lượng tốt hơn chính hắn điêu khắc nhiều.
Vũ khí đều để dùng, hắn không hề có khải niệm nâng niu, nếu như không đủ chắc chắn thì gãi luôn đi cho nhẹ nợ.
"Vấn đề gì, nếu đi muộn chúng ta có thể thật sự phải dọn rác cho đám người này".
"Vùng đất nguyền rủa này rộng lớn như thế, mặc dù phía trước chưa xuất hiện thứ gì nhưng ai biết có người vượt qua thì có quái vật cấp bậc cao hơn xuất hiện không".
Kỳ thực Trâu Lượng muốn nói các ngươi đã chơi game bao giờ chưa? Đây là thiết kế của tư duy loài người, người thiết kế ghét nhất là loại người chơi không làm từng bước mà thích đi tắt. Kết quả của khôn vặt chính là xui xẻo.
Mặc dù Thông thiên cảnh không phải game nhưng dù sao thì cũng là thứ do loài người của một thời đại nào đó trước đây thiết kế, tính cách của con người thì rất khó thay đổi.
Fitley rất vui vẻ, rất đắc ý, bởi vì hắn thoát khỏi đám skeleton phiền phức kia đầu tiên. Sau khi đám skeleton này có áo giáp thì quả thật rất khó chịu.
*******************
- Skeleton?
- Vâng, con xương khô, lính cấp 1 thành Necropolis trong Hero 3 ấy.
- À, ra thế. Thế còn nguyền rủa là gì?
- Curse, một loại phép thuật làm giảm sức chiến đấu, giảm tinh thần, tốc độ của người bị nguyền rủa.
- Nhân tiện anh cho hỏi luôn, con Thiên Mị là con gì?
- Chắc anh không để ý. Olivia được gọi là gì? Tiểu thiên sứ. Tộc Swan chính là hình tượng của thiên sứ. Kiêu ngạo, lạnh lùng. Tộc Thiên Mị là đối ngược của thiên sứ, là ác quỷ, là ma cà rồng. Tộc thiên mị trong truyện này được lấy ý tưởng từ loài Vampire, đen tối, ác độc, nhưng vẫn hào hoa, quyến rũ.
- Hôm nay còn mấy chương nữa anh?
- Sau chương này còn 2 chương nữa, đến 544, gọi là nháp.
- Nháp gì?
- Mai là sinh nhật bà xã dịch giả Losedow.
- A, chúc mừng sinh nhật bà xã bạn Lô nhé, happy birthday to her… Vậy mai có mấy chương đây anh Lượng?
- 5 chương, 565 đến 569.
- Cảm ơn anh Lượng. Còn các bạn đọc, tiếp tục ấn F5 đợi hàng nhé, và một điều, đừng quên bấm "Cảm ơn".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.