Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 304: Tung hoành




Cũng không biết là do khí trường khi ba người hợp lại quá mạnh hay vì lí do gì mà đi nửa tiếng cũng không thấy có yêu thú nào ra hồn.
"Chẳng lẽ là sợ chúng ta nên trốn hết rồi sao?" Buenaven nhìn quanh, Trâu Lượng đã phát hiện cứ rảnh rỗi là gã Buenaven này lại luôn mồm, có điều cũng rất vui.
Có vị Buenaven bách sự thông cái gì cũng có thể trò chuyện vài câu này nên đi đường cũng không thấy nhàm chán.
Gầm...
Một tiếng yêu thú gầm lên làm mọi người đang lơ đãng lập tức tập trung tinh thần lại. Trong đám sương tím mơ hồ phía trước có thể lờ mờ nhìn thấy một bóng dáng chậm rãi di động, một đôi mắt màu đỏ như ẩn như hiện trong sương mù.
"Cái gì vậy?"
"Yêu thú cấp 24, nham tinh!" Buenaven nhìn thoáng qua rồi nói rất chắc chắn.
Nham tinh, có thân thể nham thạch, năng lực thiên phú là phun nham thạch nóng chảy nhiệt độ cao, nếu như đối phó bằng tay không sẽ rất vất vả, còn vũ khí bình thường cũng khó có thể phá vỡ vỏ ngoài cứng rắn đó.
"Ai lên?"
Trâu Lượng đưa mắt nhìn Buenaven.
Trí cáo vội lắc đầu: "Không được, trò đùa này cứng quá, không phải sở trường đặc biệt của ta. Arthur, ngươi lên đi!"
"Mẹ, ta là một tế ti chiến ca, lên cái lông à. Murphy?"
Ánh mắt của hai người cùng đưa tới trên người sư tử vàng, có vẻ Murphy vẫn tương đối đáng tin.
"Được".
Murphy gật đầu, với tính cách của mình, hắn sẽ không khiêm nhường trong trường hợp này. Nhất là trong khi đi cùng hai người này, ai cũng biết chỉ là vấn đề thứ tự trước sau mà thôi.
Bước dài về phía nham tinh, trước đó đối phó những yêu thú cấp thấp đó thì ngay cả trang bị Murphy cũng lười mặc, lúc này đã mặc một bộ áo giáp đồ trắng. Xem như tương đối coi trọng đối thủ trước mắt.
Nham tinh phía trước có chút giận dữ. Nó đã xưng bá vùng này rất lâu rồi, với thân thể cứng rắn và sức phòng ngự cao của nó, hơn nữa còn có ưu thế phun nham thạch nóng chảy nhiệt độ cao nên đừng nói là người mà ngay cả yêu thú phụ cận cũng không dám xâm lược lãnh địa của nó.
Vậy mà bây giờ lại có người dám xâm nhập?
Chẳng những xâm nhập mà còn chủ động đến gần.
Nham tinh gào thét lên, nham thạch nóng bỏng màu đỏ tươi chảy ra từ những kẽ nứt trên thân thể màu xám của nó như một dòng nước sối trào.
Không khí thoáng chốc đã tràn ngập mùi lưu huỳnh gay mũi.
Loại nham thạch nóng chảy này có nhiệt độ cao và có chứa độc tính, nếu như tay không chạm vào thì ngay cả xương cũng sẽ bị đốt cháy.
Trâu thần côn và Buenaven phía sau lại bắt đầu tán gẫu, không hề tỏ ra lo lắng cho Murphy.
"Này, cáo, ngươi xem Murphy có thể giải quyết trong vòng bao lâu?"
"Mẹ kiếp, không được gọi bố là cáo!"
Sau khi đã quen thì Buenaven phát hiện Arthur có một sở thích quái ác là thích đặt ngoại hiệu cho người khác. Hắn đã kháng nghị nhưng vẫn không có hiệu quả.
"Hắn chỉ dùng đồ trắng cho thấy không có chút khó khăn nào. Có lẽ khoảng ba chiêu là được rồi", Trâu thần côn không hề để ý đến kháng nghị của trí cáo.
"Đây là phương thức thực luyện của Murphy, hạ sức mạnh xuống ngang đối thủ, nhưng quá nguy hiểm, không phù hợp với triết lí nhân sinh của ta. Ba chiêu sợ rằng quá nhiều".
Buenaven cười nói, sức mạnh của Murphy tuyệt đối đã đến đồng thau, còn đến từ lúc nào thì không biết. Với tính cách của Murphy hiển nhiên hắn cũng không có ý định khoe khoang. Mục tiêu của hắn là vượt qua Neberro còn danh hiệu thiên tài gì gì đó kỳ thực căn bản không quan trọng.
Trong lúc hai người đối thoại Murphy đã chạy tới trước mặt nham tinh.
Chọc vào tổ ong vò vẽ rồi!
Nham tinh rống giận, cánh tay phải rắn chắc như sắt vung lên quét ngang về phía Murphy. Cấp 24 còn cách tiểu lãnh chúa một chút chênh lệch. Yêu thú dưới cấp ba mươi đều sẽ có sơ hở rõ ràng, không phải vấn đề đối với cao thủ.
Trong ba người hình thể của Murphy nhìn to khỏe nhất nhưng vẫn không cách nào so với cánh tay của nham tinh. Cánh tay đá màu nâu đen đó giống như một cây gỗ đụng thành to lớn, còn to hơn cả thân người.
Đối mặt với tấn công của nham, Murphy không hề né tránh, thân thể đứng sừng sững như núi, cánh tay phải đột nhiên đưa lên ngăn cản.
Ầm...
Cánh tay to lớn của nham tinh đập tới nhưng... vậy mà không thể làm Murphy di động!
Trâu Lượng và Buenaven đưa mắt nhìn nhau, mẹ kiếp, đây con bà nó là loại sức mạnh quái vật gì, nếu là bọn họ thì tuyệt đối không đỡ được.
"Gã Murphy này đang khiêu khích chúng ta đây!"
"Thấy rồi, hê hê!"
Hai người cùng cười, loại cảm giác này rất kích thích.
Nham tinh cũng bị giật nảy, không nghĩ tới một đòn như bẻ cành khô của mình lại bị ngăn trở. Cánh tay to lớn còn lại tiếp tục vung lên đập xuống.
Cánh tay phải của Murphy lại giơ lên lần nữa, mạnh mẽ ngăn trở đòn như Thái Sơn áp đỉnh của nham tinh. Sức phòng ngự của đồ trắng chắc chắn không đủ tấn công của nham tinh tất nhiên có thể xuyên qua áo giáp nhưng lại không thể tạo thành một chút tổn thương cho Murphy. Chỉ có thể nói sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể Murphy căn bản không phải có thể phản ánh ra như số liệu trên trang bị.
Khí phách! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Một đòn mãnh liệt, ngay cả chân cũng không hề khuỵu xuống. Hai đòn mất hiệu lực, nham tinh cũng rất giận. Nó mở rộng miệng chuẩn bị phun nham thạch có độc ra. Trò đùa này tương đối trí mạng.
Đương nhiên Murphy sẽ không cho nó cơ hội này, loại nham thạch nóng chảy này cho dù có lá chắn cũng không đỡ được. Hai cánh tay hắn bắt được cánh tay to lớn của tinh rồi đột nhiên vòng lên. Một tiếng gầm nhẹ, thân thể to lớn của nham tinh đã lên khỏi mặt đất.
Một gã nhỏ con giơ một quái vật to lớn lên.
Vù...
Vậy mà nham tinh đã bị ném lên cách mặt đất hơn mười mét. Đại kiếm của Murphy cũng đã xuất hiện trong tay, hắn ngẩng đầu nhìn lên trên không rồi lập tức bay lên.
Hai chân phát lực nhìn như rất chậm nhưng chỉ trong nháy mắt hắn đã bay lên như đạn pháo.
Lên...
Mưa máu đầy trời, nham thạch nóng chảy lên đến cổ họng nham tinh đã toàn bộ trào ra rơi xuồng đất. Ngay cả đá cũng bị ăn mòn thành từng hố sâu.
Mà nơi Murphy rơi xuống đất vừa vặn nằm bên ngoài phạm vi bao trùm của nham thạch. Nhẹ nhàng thỏai mái. Nhìn Arthur và Buenaven, khóe miệng Murphy lộ ra vẻ tươi cười như đang nói, anh em đã thể hiện rồi, lát nữa các ngươi cũng không được giấu nghề, phải biểu diễn cho đặc sắc một chút.
Trâu Lượng và Buenaven nhìn nhau cười khổ, bọn họ vẫn còn xem nhẹ lòng hiếu thắng của Murphy. Người ta cũng đã thể hiện trình độ rồi, nếu mình còn giả bộ thì quá mất mặt.
Quả thật nham tinh cấp 24 không phải đối thủ của bọn họ nhưng có thể lấy cứng đối cứng, cách thức chiến đấu này làm người xem rất sướng!
Hơn nữa một loạt động tác đó thoạt nhìn đơn giản nhưng nhịp điệu của mỗi một bước đều rất tinh diệu, chỉ cần sai một li kết quả sẽ bất đồng.
Cũng không có ai để ý tới thú linh của nham tinh. Murphy không cần, với cá tính của Trâu Lượng và Buenaven thì chắc chắn cũng sẽ không lấy. Hơn nữa ba người đều rất rõ ràng, muốn giành được ưu thế trong cuộc thi đấu này thì yêu thú chưa tới cấp ba mươi căn bản vô dụng. Hoặc cũng có thể đánh xuyên qua tấm bản đồ này.
Ba người đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên Trâu Lượng ngừng lại, hầu như Buenaven và Murphy cũng lập tức ngừng lại.
"Sao vậy?" Trong lúc nói chuyện Buenaven cũng đang cảm nhận xung quanh.
"Không có gì", trừ sơn đạo và những lùm cây màu tím rậm rạp thì phía sau không có gì đặc biệt, không biết có phải thần kinh quá căng thẳng hay không, có điều vừa rồi dường như thú linh của mình có cảm ứng.
Lắc đầu, Trâu Lượng đuổi theo hai người Buenaven.
Đến lúc ba người đã đi xa, một bóng người nhỏ nhắn từ lùm cây chui ra rồi hạ xuống đất không một tiếng động.
"Sư tử vàng đáng sợ".
Mèo nữ sát thủ Joyner nhìn chằm chằm thân thể nham tinh dưới chân. Nhớ hôm qua thấy sư tử đen Riera đã rất biến thái rồi, nhưng thấy sư tử vàng mới biết quái vật là cái gì. Tộc Lion có thể là tộc đứng đầu tám Thú tộc lớn, thật sự không phải chỉ có hư danh.
Đá đá khối nham thạch không hề nhúc nhích dưới chân, đôi mắt to như ngọc bích của Joyner nhìn chằm chằm phương hướng đám Trâu Lượng rời đi, trong mắt hiện lên một thoáng suy tư.
"Người ta đã hạ rung động của thú linh xuống mức thấp nhất rồi mà còn suýt nữa bị hắn phát hiện. Nhẹ nhàng vuốt khóe miệng đỏ tươi, mèo nữ dịu dàng phát ra tiếng cười trong trẻo như chuông gió: "Một tế ti thú vị".
Nếu như lúc trước là Joyner thấy hứng thú với sư tử vàng thì bây giờ nàng tò mò chính là vì vị tế ti chiến ca trẻ tuổi kia. Với năng lực thiên phú của mình thì lẽ ra bất luận kẻ nào cũng không phát hiện nổi, có thể nói là kỹ năng thần cấp của sát thủ.
Nàng quyết định tiếp tục đi theo xem.
"Mẹ nó, đây là trò đùa gì?"
Tổ ba người tiến lên với tốc độ rất nhanh, có điều nơi này thật sự quá nhiều yêu thú các loại. Chẳng bao lâu sau ba người đã thấy một loài "thực vật" cực kì yêu nghiệt trước một sơn đạo chỉ vừa một người đi qua.
Yêu thú cấp hai mươi ba, yêu thú dãi độc.
Đây là một loại yêu thú có ngoại hình thực vật, bản thể chôn sâu ở dưới đất, bộ phận ở bên ngoài là một đóa hoa cực lớn như một bông hoa ăn thịt người dài hai mét.
Tuyệt không thể cho rằng trò đùa này vô hại bởi vì nó giống một bông hoa. Trong thế giới Thú tộc loại yêu thú này có một biệt hiệu buồn nôn: Hoa nước dãi.
Loại yêu thú này có thiên phú phun dịch acid có tính ăn mòn, kịch độc và tê liệt. Mặc dù không đáng sợ như loại nham thạch nóng chảy của nham tinh nhưng nếu bị dính một chút cũng rất nguy hiểm.
Ngoài ra còn có một chiếc lá xanh lộ trên mặt đất bên dưới đóa hoa có mang không ít dây leo, sơ ý một chút bị quấn lên là sẽ xong đời. Dây leo dẻo dai sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng chặt, cuối cùng kéo ngươi đến bên dưới đóa hoa để phun dịch. Sau khi chết cả người sẽ bị thả vào trong đóa hoa để tiêu hóa, cuối cùng chỉ còn một đống xương không tiêu hóa được sẽ bị nhổ ra.
Bình thường nếu như giết chết một con Hoa nước dãi rồi đào xung quanh nó thì sẽ thấy một đống xương trắng.
"Con này ai lên?" Murphy nhìn về phía Arthur và Buenaven, trò đùa này có ngoại hình quá buồn nôn, không có hứng thú gì.
"Ta lên".
Buenaven chủ động đi ra, hắn hoạt động tay chân một chút, "Xử lí loại này chính là sở trường của sát thủ chúng ta.
"Vậy thì phần ngươi".
Ba người đã có ăn ý, thay phiên nhau xử lí yêu thú. Một người xuất chiến, hai người khác xem chiến đấu.
Buenaven lắc lắc bả vai, cổ tay phải lắc khẽ, một thanh tiểu đao đen sẫm với lưỡi hình sóng xuất hiện trong tay hắn.
Vũ khí cấp đồng thau đầy số liệu, Ba lãng nhận.
Vũ khí này có lẽ cũng do điêu khắc sư cao cấp chuyên môn thiết kế và chế tạo, chỉ có một thanh duy nhất này. Các diệu dụng ẩn khác chỉ có người sử dụng là Buenaven mới biết.
Cũng không thấy hắn có động tác chuẩn bị gì, chỉ thấy hơi nhón chân, cả người đã lao ra như một mũi tên.
Tốc độ rất nhanh nhưng vẫn chưa thể coi là sát thủ nhanh nhất. Sở trường đặc biệt của Buenaven là gì?
Trâu Lượng nghĩ thầm.
Cùng lúc đó, phát hiện Buenaven lao tới, yêu thú dãi độc lâp tức nổi giận.
Rầm!
Dưới mặt đất nham thạch đột nhiên mọc ra vô số dây leo màu lục mang đầy gai ngược, những dây leo này điên cuồng vùng vẫy như những sợi roi.
Không phải vài sợ mà là mấy chục sợi roi quất tới.
Trong tình cảnh này đừng nói là xông lên là cho dù muốn bảo vệ mình không bị dây leo quất trúng cũng rất khó khăn.
Trí cáo Buenaven xông thẳng lên như vậy, chỉ có hai chữ: Tìm chết!
Có điều hiển nhiên Buenaven có biện pháp của mình. Đúng lúc thân thể đang lao tới sắp bị đám xúc tu dây leo quấn lấy thì thân thể hắn bỗng dưng dừng lại.
Kỹ năng sát thủ của Buenaven: Ba lãng biến tấu khúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.