Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 272: Cháy— linh hồn âm Bass




"Ầm!"
Vài chục đầu yêu thú xông tới, trong con mắt của nham lang quái hiện lên vẻ hoảng sợ, nó theo bản năng cảm thấy nguy hiểm.
Nhưng đã quá muộn. Sóng âm đi qua, đám yêu thú phảng phất như bị đụng vào một chiếc chuông lớn vậy, trong đầu chỉ thấy "ông" một cái, máu mũi, máu mặt bắn tung tóe, lăn đùng ra đất.
Tràng cảnh đẫm máu không cách nào làm cho bầy nham lang quái hoảng sợ, không những thế lại còn khơi dậy sự giận dữ của chúng, chiến ca của thú tộc chính là thiên địch của chúng, hoặc là thăng thiên, hoặc là sống tiêu dao.
Một biểu tưởng của sự điên cuồng-----nham lang quái.
Một đại biểu cho sức mạnh của tín ngưỡng ----- đoàn tăng lữ chiến ca
Một trận va chạm
Không phải mày chết thì tao chết, chiến ca đang gầm thét, sức mạnh tín ngưỡng cuồn cuộn không ngừng, đây là tràng cảnh va chạm sống chết.
Một loạt sóng âm thanh nổ tung trời, hóa thành từng mảnh bắn tới gần đám nham lang quái làm cho chúng thổ huyết mà chết. Tất cả mọi người đều đặt tất cả tâm tư vào chiến đấu, thậm chí cả Emma, Ranu cùng một đám mạo hiểm giả đều bị lây nhiễm, theo sau chiến ca gầm thét. Có lẽ họ không phải là tế ti chiến ca, nhưng sức mạnh cùng dũng khí thì không sai vào đâu được, trong cơ thể của họ đều có linh hồn của thú tộc.
Dũng khí, dũng khí không bao giờ khuất phục lại được tái hiện trên người Thú tộc.
"Nắm đấm của ta mở ra hóa thân thành rồng
Phương đông, đem thời gian mặt trời mọc điều chỉnh lại
Trở lại thời hồng hoang để trống trị
"nắm đấm của ta mở ra hóa thân thành rồng
Phương đông, đem thời gian mặt trời mọc điều chỉnh lại
Trở lại thời hồng hoang để trống trị"

Thời điểm chiến ca dừng lại, đám nham lang quái đã chết lăn quay hết mất rồi. Mỗi tế ti chiến ca đều ngẩng cao đầu ưỡn ngực, bọn họ đã cảm nhận được sự vinh quang, rốt cục cũng rõ ràng,tê ti chiến ca thật sự là như thế nào.
Trâu Lượng rút ra một điếu xì gà hít vào một hơi, rồi phun ra một vòng tròn mơ hồ, "Bắt đầu từ bây giờ các ngươi đã trở thành một tế ti chiến ca rồi,…. chính là kiến tập "(hiểm vãi, lừa tình)
Tất cả đều hoan hô, Ranu cùng các mạo hiểm giả nhìn Trâu Lượng với ánh mắt hâm mộ, đó là một loại tôn kính được phát ra từ nội tâm, đây mới là cảm nhận riêng của Ranu đối với Arthur. Quả nhiên là thế,hắn so với trong tưởng tượng của lão còn mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng nơi này là thế giới của yêu thú, bọn họ ăn mừng quá sớm rồi. Đội ngũ tế ti liên tục tấn công 2 lần, đã đem thế giới ngầm này loạn thành con cào cào rồi, trong tấm bản đồ của yêu thú đã đảo lộn lung tung hết. Bình thường mỗi nơi đều có địa bàn của yêu thú, bây giờ thì có chung kẻ thù làm chúng tụ tâp lại với nhau.
Nhìn trên thảo nguyên xuất hiện hằng hà vô số điểm đen, mọi người đều mang vẻ mặt ngưng trọng, đã đến tình cảnh này rồi dũng khí cũng vứt cho chó gặm đi.
Ranu sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn cắn răng hạ một quyết định tàn nhẫn, "Athur tế ti, ngươi dẫn đoàn tế ti đi trước đi, đây là tương lai của đế quốc, chung ta phụ trách dẫn dắt đám yêu thú này rời đi"
Người(hay thú) đều rất ích kỷ, nhưng tại một số tình huống, sinh tử cá nhân đều có thể vứt sang một bên, bởi vì Ranu cảm nhận được trên người nhận được thứ đồng dạng.
Hắn đã bị khuất phục rồi, mà 15 nhà mạo hiểm đi theo cũng vậy, họ cũng cảm nhận được, mạo hiểm giả luôn rất quý trọng tính mạng của mình, nhưng giờ khắc này họ nguyện ý làm vật hi sinh.
Đã bao nhiêu năm nay, Ranu cuối cùng cũng cảm thấy cỗ hào hùng khi còn trẻ, một thân trang bị đồng thau, còn cả thanh chùy thủ của hắn, không hề bị hạn rỉ đi.
Hắn cảm giác, chính mình vẫn chưa có già nha.
Trâu Lượng nhìn yêu thú ở đường chân trời, tuy đã tiêu hao không ít nhưng lại không bị dọa sợ, Trâu Lượng thật sự cảm thấy, con mẹ nó làm người thú thật sướng.
Mọi người đều đã suất ra toàn lực, kế tiếp là nhiệm vụ của hắn rồi, hắn có thể đem bọn họ tiến vào tất nhiên chắc chắn mang họ ra ngoài.
"Hội trưởng Ranu, hôm nay chính là ngày thành thành lập đoàn tế ti chiến ca, ngài cũng nên hưởng thụ một lần ngồi xem ta biểu diễn cho đã mắt nha"
Xì gà cháy hết, tiện tay quăng sang bên, Trâu lượng hít hơi thật dài, quyền trượng trong tay đặt trước người như là một chiếc micro.
Tế ti chiến ca cấp đồng thau còn trẻ tuổi như thế, nhưng đối mặt mấy ngàn em yêu thú, chịu thế nào được?
Coi như chiến sĩ cấp vàng sáng đi, tại chỗ này cũng chỉ có thể bỏ chạy một mình, giết địch, quỷ mới biết giết đến tháng năm nào mới xong.
Vấn đề là ai bảo vệ mấy chú tế ti đang kiệt sức?
Chạy?
Thật là kỳ quái, bình thường luôn xuất hiện ý nghĩ này đầu tiên, nhưng không hiểu tại sao hiện tại ý nghĩ đó lại không xuất hiện trong đầu Ranu.
Trong tầm mắt, khắp nơi đều là yêu thú đang điên cuồng cố gắng nhảy lên động yêu thú, liên miên không ngừng, mạnh mẽ và thô bạo. Bất cứ thứ gì ngăn cản đàn yêu thú đều bị đánh cho bay tứ tung.
Thú tộc tuyệt đối không bao giờ lui lại =, không bao giờ sợ chết.
Thà chết vinh còn hơn sống nhục.
Vinh dự, tín ngưỡng, đều cao hơn hết thảy.
Hiển nhiên tất cả ở đây đã làm được điều đó.
Nhìn Lộ Dao, Emma, Ranu, trong mắt mỗi người đều có một cỗ tín nhiệm tồn tại, Trâu Lượng rốt cục cũng tìm được mục đích sống của mình, cuộc đời của hắn sống thật không có uổng phí.
" Tốt nha" Trâu Lượng mắt nheo lại, khóe miệng cong lên mang theo một tia mỉm cười: "Các chú xem xem anh biểu diễn đến cùng là mức độ nào"
Trâu Lượng cũng hiểu rõ thực lực của mình, hắn biết chiến ca đến tột cùng là trình độ nào, không hề mang theo một tia may mắn trong đó.
Khúc dạo đầu nhẹ nhàng so với đám yêu thú như thủy triều đang điên cuồng hoàn toàn trái ngược nhau. Trong khi đối mặt với đám yêu thú như thủy triều trước mặt, một tế ti chiến ca mà đứng đây không động đậy, như vậy chính là thái độ khinh bỉ.
Trâu Lượng cầm quyền trượng cấp đồng thau mơ hồ tỏa ra quang mang nhàn nhạt, cùng chiến ca liên tục và thăng trầm, lộ ra bộ dạng rất yếu ớt.
Nhưng nội tâm Trâu Lượng lại từ từ thiêu đốt, hắn rất yêu cái nghề nghiệp này, hắn vì mình làm một tế ti chiến ca mà kiêu ngạo, hắn vì hôm nay có thể đứng chỗ này cùng những bằng hữu chiến đấu mà tự hào.
Hắn sống để cho cuộc đời này không còn lãng phí.
O~~~~~ a ~~~~~~~~~~~~~
Hai tay Trâu Lượng mở ra, cực hạn âm thanh phá không mà ra, là thanh âm của một mình hắn thế mà hơn hẳn lực lượng thiên binh vạn mã tạo ra. Đây là do chính Trâu Lượng bùng cháy, cũng không phải may mắn, giống với khi hắn nói với những người khác, hôm nay chính hắn cũng đã thực hiện.
O~~~~~ a ~~~~~~~~~~~~
Cuồng phong nổi lên cuốn theo đất đá trên mặt đất cùng huyền phù trên không, đây chính là cực hạn chiến ca khiến tâm hồn bao người đều mê mẩn.
Cực hạn bão táp
Chiến ca không khác biệt lắm phô thiên cái địa hướng thẳng đến yêu thú, đây là lần đầu tiên từ sau khi tấn cấp đồng thau hắn toàn lực ra tay.
Tầng yêu thú thứ nhất miệng mũi phun máu, chạy như điên mà chết, nhưng ở phía sau yêu thú vẫn cứ nối tiếp không bao giờ ngừng.
Liên tục hát cực hạn bão táp, cũng đã là cực hạn của Trâu Lượng, nhưng lần nầy thì không chỉ có vậy.
Sau khi hát xong cực hạn bão táp, âm thanh đột ngột hạ xuống, thoáng cái từ thiên đường đẹp đẽ té thẳng xuống 18 tầng địa ngục ghê rợn.
18 tầng luyện ngục
(--Just beat it - Micheal Jackson)
TeFresnTerEyesAndTerrdsAreRellyClerSBett,JustBett
SBett,JustBettSBett,JustBettSBett,JustBett
Cách hát bằng linh hồn được phối hợp với lĩnh ngộ về âm Bass thiên hạ vô song của Trâu thần côn. Mỗi một tiếng ca đều khiến không trung rung động, mỗi một câu hát đều làm cho mặt đất run rẩy. Nếu như nói cao âm cực hạn đã siêu thoát sự trói buộc, gò bó của cuộc sống để bay thẳng lên chín tầng trời thì âm thấp trầm hùng này chính là tiếng gào thét của Thần.
Mỗi một âm thanh đều làm vang vọng cả thế giới.
Trong đầu óc của Trâu Lượng căn bản là không có hình ảnh của đám yêu thú này, một sức mạnh khủng bố từ người hắn không kiêng nể gì phóng suất xuất ra bên ngoài, ngay lúc này hắn nhìn thấy Giáo hoàng BenedictVIII, đó là một tràng cảnh huyền thoại, về một chiến ca vô địch.
Trên trời dưới đất, chỉ một mình ta
Ta không gì không làm được.(cưới 100 lão bà)
Quyền trượng quang huy lấp lánh, chiến ca bùng nổ. Hàng loạt yêu thú xếp hàng ngã xuống, đây là sức mạnh gì vậy?
Là sức mạnh gì vậy? nguồn TruyenFull.vn
Ranu không có biết, hắn sắp điên rồi, kể cả mấy nhà mạo hiểm đi theo hắn vậy mà thoáng chốc đều quỳ rạp xuống bái lạy, đây là uy năng của Thần thú.
Truyền thuyết, thật sự là chiến ca có lực lượng vô đich thiên hạ, năm trăm năm trước, ngàn năm trước, vạn dân thờ cúng.
Truyền thuyết đã trở lại Mông Gia.
Tất cả tế ti chiến ca đều nhìn người trước mắt mình, hưởng thụ chiến ca tẩy lễ, một lần lại một lần làm thân thể bọn họ chấn động, quán chú vào bọn họ sức mạnh linh hồn cùng một cỗ dũng khí.
Không sợ hãi
Trên thế giới này có một nghề nghiệp vĩ đại gọi là tế ti chiến ca.
Không biêt bao lâu, chiến ca dừng lại. Yêu thú đã không còn thấy đâu, thủy triều yêu thú mạnh liệt như thế mà bị mạnh mẽ đánh tan, nếu như họ không phải tự mắt chứng kiến thì căn bản chả ai tin tưởng vào nó.
Trâu Lượng thu hồi quyền trượng, chậm rãi,chậm rãi xoay người lại, bành bạch đốt điếu xì gà, hít một hơi rồi thở ra một vòng khói, trong miệng phun ra hai chữ----- về nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.